Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1162: Biến Hóa

Thành thành thật thật ở với Yên Nhiên vài ngày, hơn nữa còn tích cực khai triển, mở rộng đại nghiệp đào tạo trẻ con, lúc Hàn Sâm trở lại Tí Hộ Sở đã là một tuần sau đó.
- Đi nơi nào mới có thể tìm được sinh vật siêu cấp thần huyết lạc đàn đây?
Hàn Sâm hết sức đau đầu đối với chuyện này, thực lực tổng hợp hiện tại của hắn nói mạnh thì cũng không mạnh, nói yếu thì cũng không phải là yếu.
Đánh Tí Hộ Sở Đế cấp khẳng định là còn thiếu một chút nữa, nhưng mà sinh vật siêu cấp thần huyết lạc đàn lại không dễ tìm cho lắm.
- Nếu Tà Tình Đế ở chỗ này thì tốt rồi, có y trợ giúp, đánh một Tí Hộ Sở Đế Linh thông thường có lẽ độ khó cũng không lớn.
Trong lòng Hàn Sâm hơi phiền muộn.
Hiện tại Tà Tình Đế còn đang ở Thánh Kiếm Tí Hộ Sở bên kia, bọn Lâm Vi Vi cũng ở Thánh Kiếm Tí Hộ Sở, nhưng mà Hàn Sâm lại không biết Thánh Kiếm Tí Hộ Sở ở phương hướng nào, muốn di động qua cũng không thể được.
Tí Hộ Sở dưới mặt đất lại di động thêm hai lần, sau khi Hàn Sâm đi ra ngoài xem xét tình huống lại lắp bắp kinh hãi, Tí Hộ Sở vậy mà đã di động đến bên trong một khu rừng quả.
Cây cối mọc ra đều là một loại trái cây màu xanh, nguyên một đám đều to bằng nắm đấm, chuyện này cũng không phải là chủ yếu nhất, chủ yếu nhất là những cây ăn quả này đều là thực vật gen.
Liếc nhìn thực vật gen không thấy bờ, mặc dù đẳng cấp không phải là rất cao, tối đa cũng chỉ là thực vật gen cấp nguyên thủy, nhưng mà số lượng quả thật quá đáng sợ.
Hàn Sâm nhìn thấy một khu rừng quả như vậy, trong lòng rất là hưng phấn, dùng tinh thể màu đen hấp thu hết, có thể bổ sung lượng lớn sinh mệnh thủy châu.
Hiện tại mặc dù hắn không trồng loại thực vật gen nào, nhưng mà sinh mệnh thủy châu có thể dùng để nuôi nấng thú hồn cùng dị sinh vật, để cho chúng nó tiếp tục lột xác, hiện tại Hàn Sâm có nhiều thú hồn cùng dị sinh vật như vậy, lượng sinh mệnh thủy châu tiêu hao cũng rất lớn, trước đó Hàn Sâm còn đang bởi vì sinh mệnh thủy châu không đủ, chỉ có thể có lựa chọn nuôi nấng thú hồn.
Nếu như có thể hấp thu hết rừng quả này, hắn liền không cần phải suy tính kén chọn, tất cả thú hồn cùng dị sinh vật đều có thể bao ăn no.
Không dám trực tiếp đi vào rừng quả, Hàn Sâm dùng Động Huyền Khí quét xung quanh trước, sau khi không phát hiện ra khí tức của dị sinh vật nào mới đi vào trong rừng quả.
Tiện tay hái một trái cây màu xanh, bóc trái cây ra, muốn xem trước một chút xem những trái này có lợi ích gì.
Một tầng thịt quả màu xanh bị Hàn Sâm bóc ra, lập tức tuôn ra mùi đắng chát khó ngửi.
Thịt quả chỉ có một tầng rất mỏng, ở bên trong thịt quả lại có một cái hạt rất lớn, sau khi Hàn Sâm nhìn thấy hạt quả kia, hơi có chút kinh ngạc.
Sau khi bỏ đi thịt quả phía ngoài, lập tức một cái hạt hoàn chỉnh xuất hiện ở trong tay Hàn Sâm.
- Hạch đào?
Hàn Sâm nhìn hạt trong tay, thấy thế nào thì đây đều là một cái hạch đào lớn.
Hàn Sâm đập nát xác ngoài, bên trong quả nhiên đều là nhân hạch đào, Hàn Sâm thử ăn một chút, vậy mà trực tiếp có thể ăn, hương vị còn rất khá.
Chỉ là hình như sau khi ăn xong cũng không có hiệu quả gì, không khác gì đồ ăn vặt.
- Dù gì cũng là thực vật gen, cho dù chỉ là thực vật gen cấp bình thường, ít nhiều cũng có chút tác dụng chứ?
Hàn Sâm cảm giác có chút kỳ quái.
Lấy thân thể của Hàn Sâm đương nhiên không sợ loại thực vật gen cấp thấp này, lại hái thêm mấy quả hạch đào để ăn, kết quả vẫn giống như cũ, một chút tác dụng đối với thân thể cũng không có.
Hàn Sâm nguyên bản cũng không ôm hy vọng xa vời gì đối với mấy cây thực vật gen cấp thấp này, cho nên cũng không cảm thấy thất vọng.
Thò tay đặt lên trên một gốc cây hạch đào, lợi dụng tinh thể màu đen hấp thu khí tức sinh mệnh trên cây hạch đào này, mắt thấy cây hạch đào mau chóng héo rũ, mà bên trong tinh thể màu đen cũng rỉ ra sinh mệnh thủy châu.
Sau khi một gốc cây hạch đào bị Hàn Sâm hút khô, lấy được sinh mệnh thủy châu rất nhỏ, đoán chừng khí tức sinh mệnh đại khái chỉ có ba tháng.
- Khí tức sinh mệnh ít như vậy, chắc là thực vật gen bình thường không hề sai.
Hàn Sâm nghĩ xong lại đi về phía một gốc cây hạch đào khác.
Mặc dù khí tức sinh mệnh của cây hạch đào rất ít, nhưng mà bù lại lại có số lượng nhiều, Hàn Sâm liên tiếp hấp thu khí tức sinh mệnh của hơn 100 cây hạch đào, thu hoạch cũng thực không ít.
Hàn Sâm đang hưng phấn hấp thu khí tức sinh mệnh, đột nhiên nhìn thấy ở cách đó không xa trong rừng hạch đào tựa hồ có đồ vật gì đó, mặc dù không nhìn thấy đó là thứ gì, nhưng mà Hàn Sâm đã nghe được tiếng chân cùng âm thanh đụng cây, hình như là có sinh vật gì đang đụng vào cây hạch đào.
Đi qua nhìn thử, phát hiện ra đó là một con lợn rừng lớn màu đen đang húc vào cây hạch đào, con lợn rừng có kích cỡ tương đương với tê giác kia húc lên trên cây hạch đào, lập tức làm hạch đào phía trên rụng xuống rất nhiều.
Sau đó lợn rừng bắt đầu nuốt hạch đào rơi xuống vào trong miệng ăn liên tục, nhai trái cây hạch đào kêu lên răng rắc, liền vỏ hạt cũng đều nuốt xuống.
Thấy con lợn rừng kia chỉ là một con sinh vật nguyên thủy, Hàn Sâm cũng lười đi giết nó, chuẩn bị tiếp tục đi hấp thu khí tức sinh mệnh của cây hạch đào.
Nhưng mà chưa đợi Hàn Sâm quay người rời đi, lại thấy được trên người con lợn rừng kia đã xảy ra biến hóa kỳ dị.
Cũng không biết là con lợn rừng kia đã ăn bao nhiêu quả hạch đào, đột nhiên lăn lộn ở trên mặt đất, còn không ngừng kêu to, bộ dáng giống như là rất thống khổ.
- CMN, hạch đào này không có độc đấy chứ?
Trong lòng Hàn Sâm cả kinh.
Nhưng mà nghĩ lại một chút, thân thể của hắn mạnh mẽ như vậy, cho dù hạch đào thật sự có độc, loại độc của thực vật gen cấp thấp này đối với hắn cũng không có tác dụng gì, có thể làm cho hắn tiêu chảy đã là rất giỏi rồi.
Mắt thấy con lợn rừng kia kêu thảm lăn qua lăn lại ở trên mặt đất, sau khi Hàn Sâm nhìn mấy lần, lại mở to hai mắt ra nhìn, lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi.
Con lợn rừng kia lăn lộn qua lại, thân thể vậy mà nhỏ đi một vòng.
Hàn Sâm dụi dụi con mắt, xác định là mình không nhìn lầm, nguyên bản con lợn rừng kia vô cùng khỏe mạnh, không chênh lệch gì với một con tê giác, nhưng mà trong chốc lát này, nó vậy mà nhỏ đi một vòng, giống như là bị co lại.
Dị sinh vật có thể biến hóa lớn nhỏ không phải là không có, nhưng mà một sinh vật nguyên thủy lại có thể biến hóa lớn nhỏ, chuyện này liền có chút kinh người rồi.
Hơn nữa có vẻ như là do con lợn rừng này ăn hạch đào nên mới có thể nhỏ đi đấy.
Hàn Sâm mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào con lợn rừng đang lăn lộn trên mặt đất kia, không bao lâu sau, lợn rừng lại nhỏ đi một vòng nữa, chỉ tầm mười mấy phút, con lợn rừng đã từng chút rút lại, từ thân thể lớn cỡ con tê giác rút lại lớn cỡ lợn rừng bình thường, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục thu nhỏ lại.
Hàn Sâm ở chỗ này nhìn nửa giờ, con lợn rừng kia đã rút lại bằng kích cỡ một con chó hoang, so với lúc trước đã nhỏ hơn vài lần.
- Hạch đào kia không phải là có lực lượng thu nhỏ đấy chứ?
Trong lòng Hàn Sâm có chút kinh ngạc, ngay đó liền biến sắc, liền vội cúi đầu kéo quần ra nhìn vào bên trong.
- Còn may. . . còn may. . . may mắn chỉ là sợ bóng sợ gió một chút.
Hàn Sâm nhìn nhìn, lại đưa tay sờ sờ, sau khi xác định là không có chuyện gì mới lau mồ hôi trên trán, vừa rồi quả thực là đã làm cho hắn rất hoảng sợ.
Lợn rừng đã ngừng co rút lại, sau khi từ dưới đất bò dậy, lợn rừng lại đi húc cây, sau khi đụng rơi xuống hạch đào lại điên cuồng nuốt vào, không bao lâu sau, lợn rừng lại kêu thảm lăn lộn ở trên mặt đất, thân hình lại co rút lại tiếp.
Hiện tại Hàn Sâm đã khá là xác định, đúng là bởi vì những quả hạch đào đó, lợn rừng mới có thể thu nhỏ lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận