Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2196. Ngọc Cổ

Vì muốn giết chết Hàn Sâm, Dạ Hà Vương còn dùng đến cả cặp Xỉ Luân Nguyệt Nhận nhưng lại chẳng thể chạm được vào một cọng lông của Hàn Sâm mà còn bị hắn bỡn cợt trước mặt toàn bộ giới vương công quý tộc của Nguyệt Chỉ Hiệp.
Tuy các vương công quý tộc bình thường cũng không dám nói gì trước mặt Dạ Hà Vương nhưng chuyện này đã trở thành đề tài bàn tán của mọi người. Họ vừa cảm thán trước sự mạnh mẽ của dị bảo hộ thể của Hàn Sâm, vừa tỏ ra khinh thường hành vi của Dạ Hà Vương.
Sau khi trở về, Hàn Sâm bèn phân chia ba kết giới thú hồn màu lam, màu vàng và màu lục cho Linh, Tiểu Thiên Sức và Hàn Mộng Nhi, còn giữ lại cho mình một kết giới màu vàng kim.
Sở dĩ hắn sắp xếp như thế là vì muốn lúc ba người các nàng canh giữ trong căn cứ, nếu lỡ có cường giả cấp Vương tấn công vào căn cứ thật thì các nàng còn có thể dùng kết giới ba màu đó bảo vệ toàn bộ căn cứ. Ba loại kết giới kia hợp làm một, cường độ được tăng lên trên diện rộng, dù bảo vệ toàn căn cứ thì cường giả cấp Vương cũng rất khó đánh vỡ được.
Nếu đã trở mặt với Dạ Hà Vương thì tất nhiên Hàn Sâm phải suy nghĩ cho an toàn của căn cứ, tránh cho lúc đó bị giết lại trở tay không kịp.
Còn về phần Hàn Nghiên, Hàn Sâm đã liên lạc với Trấn Thiên Cung, hy vọng có thể đưa nàng đến Trấn Thiên Cung tu hành. Đợi khi tiễn nàng đến Trấn Thiên Cung lại đưa cho nàng kết giới hoàng kim của mình thì không cần lo lắng vấn đề an toàn của nàng ở Trấn Thiên Cung nữa.
“Nếu lúc đó có thêm mấy thú hồn kết giới nữa thì tốt rồi.” Mặc dù đã có tới bốn thú hồn kết giới, Hàn Sâm vẫn cảm thấy có hơi không đủ dùng, thầm cân nhắc trong lòng đi đâu kiếm Ma Trùng Vương để giết bây giờ.
Đã đến nước này rồi Hàn Sâm cũng chẳng còn gì phải do dự nữa. Mùng một và mười lăm hắn đều đến thẳng Lãnh Cung để hấp thu ánh trăng và lực đóng băng, đồng thời ngăn chặn tất cả ánh trăng của Dạ Hà Vương khiến cho hắn không chiếm được chút lợi nào.
Dạ Hà Vương vất vả lắm mới chiếm được vị trí thủ vệ nhưng lại chỉ có thể nhìn Hàn Sâm chiếm hời còn mình thì đứng nói mát, hận đến nghiến răng mà chẳng có cách nào với Hàn Sâm hết.
Hắn cũng đã thử đi tìm những Vương Giả khác, hy vọng có thể cấm Hàn Sâm ra vào tinh cầu Đao Phong, nhưng ngay cả Âm Ảnh Vương có quan hệ không tệ với hắn cũng không hùa theo đề nghị của hắn.
Trước đó, sở dĩ các tập đoàn lợi ích lớn của Nguyệt Chi Hiệp đồng tâm hiệp lực như vậy là bởi vì bọn họ đều muốn phân chia di sản của Isa. Dù là các vương công quý tộc phụ thuộc vào Isa lúc trước cũng không hy vọng di sản của Isa rơi vào trong tay một tên ngoại tộc như Hàn Sâm, đồng thời bản thân cũng muốn được chia một chén canh, cho nên mới có thể nhất trí thông qua nghị quyết, đây là chuyện không ai có thể ngăn cản được.
Nhưng bây giờ thì khác, lợi ích đã được chia hết, thủ vệ biến thành lợi ích của Dạ Hà Vương thì đương nhiên bọn họ không có lý do gì đi chèn ép Hàn Sâm vì lợi ích của Dạ Hà Vương rồi.
Isa vừa mới chết, hơn nữa bọn họ còn phân chia di sản vốn thuộc về Hàn Sâm. Nếu hiện tại còn định liên thủ lại với nhau chèn ép Hàn Sâm nữa thì ngoại tộc và các đệ tử bình thường của Nguyệt Chi Hiệp sẽ nghĩ như thế nào?
Huống chi Hàn Sâm có kết giới mạnh mẽ như vậy, cũng không phải kẻ dễ đối phó. Dạ Hà Vương đã từng ra tay một lần, kết quả thanh danh của hắn trong Nguyệt Chi Hiệp tụt dốc không phanh nên đương nhiên mấy vị Vương Giả khác không muốn làm chuyện dã tràng xe cát như vậy, hơn nữa chuyện này vốn cũng chẳng liên quan gì đến họ cả.
Một mình Dạ Hà Vương không cản được Hàn Sâm, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hàn Sâm hấp thu ánh trăng trước mặt hắn. Hắn chỉ hận bản thân lẽ ra không nên cho Hàn Sâm có được quyền hạn kia mới phải.
Còn giờ hắn hối hận thế nào cũng đã muộn. Mùng một, mười lăm hàng tháng Hàn Sâm không bỏ sót buổi nào. Cuối cùng Dạ Hà Vương dứt khoát không đến tinh cầu Đao Phong nữa. Mắt không thấy thì tâm không phiền.
Hàn Sâm nương theo ánh trăng và lực đóng băng không ngừng tu luyện, hy vọng mau chóng thăng cấp lên Công Tước, sau đó lại đi hấp thu gen Công Tước.
Dạ Hà Vương không điên đến độ giết thẳng vào tinh cầu Nhật Thực song vẫn chèn ép tinh cầu Nhật Thực về mọi mặt. Tuy không gây ảnh hưởng gì quá lớn nhưng cũng khiến cho căn cứ xuất hiện một chút vấn đề về cung ứng vật tư hằng ngày.
Cũng may nhân viên trong căn cứ vốn không nhiều lắm, hơn nữa tài nguyên dị chủng của tinh cầu Nhật Thực phong phú, ăn uống không thành vấn đề, các phương diện khác cũng chỉ có thể tạm thời giảm xuống một chút, cũng không tính là vấn đề gì lớn.
Hắc Nguyệt Vương vẫn trợ giúp cho Hàn Sâm một chút để tinh cầu Nhật Thực không đến mức bị cô lập triệt để. Mặc dù có bị cô lập hoàn toàn cũng chẳng là gì với Hàn Sâm nhưng hắn vẫn vô cùng biết ơn Hắc Nguyệt Vương.
Ngày tháng dần trôi qua, Thuật Băng Cơ Ngọc Cổt của Hàn Sâm càng ngày càng đến gần hơn với cấp Công Tước. Song khi hắn còn chưa kịp thăng cấp lên Công Tước thì lại nhận được tin báo từ Hoàng Phủ Tĩnh.
Điều này làm cho Hàn Sâm cảm thấy rất kinh ngạc, bởi vì Hoàng Phủ Tĩnh là một người phụ nữ có tính cách rất độc lập, biệt danh của nàng trong liên minh là “nữ hoàng”, từ đó có thể biết tính cách của nàng độc lập mạnh mẽ ra sao.
‘Thế mà Hoàng Phủ Tĩnh lại chủ động liên lạc với Hàn Sâm, chắc chắn là có chuyện lớn xảy ra rồi.
“Làm sao đấy?” Hàn Sâm với Hoàng Phủ Tĩnh không cần nói lời khách sáo làm gì, hỏi thẳng luôn.
Hoàng Phủ Tĩnh cũng nói thẳng: “Ta ở tinh cầu Ngọc Cổ, hiện tại gặp phải phiền toái.”
“Ngươi nói rõ ràng chỉ tiết sự việc xem nào.” Hàn Sâm vừa nói vừa tra tư liệu về tinh cầu Ngọc Cổ.
Tinh cầu Ngọc Cổ là một tinh cầu phụ thuộc dưới danh nghĩa tộc Vạn Bảo. Nơi đó sản xuất ra rất nhiều loại dị chủng tên là Ngọc Cổ, cho nên mới có một cái tên như vậy.
Sáu loại dị chủng Thạch Cổ, Thiết Cổ, Đồng Cổ, Ngân Cổ, Kim Cổ và Ngọc Cổ tương ứng với sáu loại dị sinh vật từ bình thường đến cấp Công Tước. Đó cũng là dị chủng bản địa duy nhất của tinh cầu Ngọc Cổ.
Căn cứ vào những gì nói trên tư liệu, Ngọc Cổ có cơ hội thăng cấp lên cấp Vương. Nhưng cho dù có Ngọc Cổ thăng cấp lên cấp Vương thì cũng đã bị cường giả mang ra khỏi tinh cầu Ngọc Cổ.
Chuyện này có thể xảy ra là vì loại dị chủng Ngọc Cổ này vô cùng kỳ lạ. Bản thân chúng không thể di động, cần phải nhờ các chủng tộc khác mới có thể đi lại trong vũ trụ. Do đó Cổ tộc bình thường đều sẽ lựa chọn đi theo một cường giả của chủng tộc khác, chỉ cần có được sự tán thành của chúng là có thể dẫn chúng rời khỏi tinh cầu Ngọc Cổ.
Dị chủng Ngọc Cổ là một loại dị chủng hệ Âm. Chúng có thể nhờ vào việc đến những nơi khác nhau trong vũ trụ để hấp thu các loại âm thanh tự tiến hóa bản thân, đồng thời còn sở hữu năng lực hệ Âm. Nếu có thể mang theo Ngọc Cổ bên người thì khi bị lực lượng hệ Âm công kích sẽ được Ngọc Cổ che chở, hơn nữa còn có thể sử dụng lực lượng hệ Âm để phản kích.
Hoàng Phủ Tĩnh đi ra ngoài lang bạt, lúc đi ngang qua tinh cầu Ngọc Cổ vốn chỉ định thử vận may xem có được Ngọc Cổ nào công nhận hay không.
Nhưng ai ngờ Hoàng Phủ Tĩnh lại nhận được sự công nhận của một Ngọc Cổ, mọi chuyện bắt đầu trở nên phức tạp.
Tinh cầu Ngọc Cổ thuộc về tộc Vạn Bảo, tộc Vạn Bảo biến tinh cầu Ngọc Gổ trở thành bảo khố tự do, chỉ cần mua vé vào cửa từ tộc Vạn Bảo thì ai cũng có thể tiến vào tinh cầu Ngọc Cổ tìm kiếm Cổ tộc kết duyên.
Về phần có thể tìm được loại Cổ tộc nào, có thể được Cổ tộc công nhận hay không, tộc Vạn Bảo sẽ không quan tâm, song lúc đi ra ngoài phải đăng kí sở hữu Cổ tộc ở tộc Vạn Bảo.
Hiện tại Hoàng Phủ Tĩnh chỉ là Bá Tước mà lại nhận được sự công nhận của Ngọc Cổ. Tuy tộc Vạn Bảo không đến nỗi bắt nàng để Ngọc Cổ lại nhưng chỉ cần nàng đi đăng ký thì chắc chắn cường giả các tộc sẽ biết có một Bá Tước đang sở hữu Ngọc Cổ. Nếu ở nguyên tinh cầu Ngọc Cổ thì sẽ không có việc gì, song một khi rời khỏi tinh cầu Ngọc Cổ, e rằng sẽ có không ít cường giả đến tranh giành Ngọc Cổ với nàng.
Cho nên giờ Hoàng Phủ Tĩnh còn chưa đi đăng ký mà liên lạc với Hàn Sâm trước.
Hết chương 2196.
Bạn cần đăng nhập để bình luận