Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2466. Bí mật của Thánh Chủ.

Người phụ nữ cầm Bạch Kim Long thương, tuỳ ý vung hai cái, sau đó đâm về phía Mông Liệt một cách thô bạo. Long viêm rực cháy trên cây thương, giống hệt chiêu thuật mà Mông Liệt vừa sử dụng vừa rồi.
Mông Liệt biến sắc, không dám đối đầu với sức mạnh của long thương, nghiêng mình bay ngược về đằng sau, đồng thời đánh ra từng chuỗi xích trật tự ánh kim, đan thành một tấm khiên màu vàng kim trước mặt hắn.
Song, uy lực của long thương kia thực sự quá khủng khiếp. Chỉ trong chớp mắt, nó đã trực tiếp đâm thủng tấm khiên, tiếp tục lao về phía Mông Liệt một cách điên cuồng.
Hàn Sâm không ngạc nhiên cho lắm. Lúc trước, khi người phụ nữ xem Hoàng Cực Kinh Thế Lục, hắn đã nghe nàng nói rằng tộc Hoàng Cực chẳng qua chỉ học lén “Luận Về Thế Giới Gen” của nàng và là sản phẩm kết hợp giữa huyết mạch với linh thể sau này.
Nếu đến cả thứ cơ bản nhất của tộc Hoàng Cực là “Hoàng Cực Kinh Thế Lục” cũng là đồ ăn cắp từ người phụ nữ thì không có gì lạ khi nàng có thể sử dụng thể Hoàng Kim Thần Binh.
Song việc nàng có thể cưỡng đoạt Tử Cực Ma Long để sử dụng là điều khiến người ta phải giật mình.
Mặc dù Mông Liệt cũng được coi là nhân vật có tên tuổi trong số những cường giả cấp Thần Hoá nhưng khi đụng phải người phụ nữ mạnh như quái vật này thì hắn cũng bị áp chế hoàn toàn đến mức không có cá tính nữa. Sau khi Tử Cực Ma Long bị cướp, hắn chẳng dám hiếu chiến, tìm một cơ hội phá vỡ hư không rồi trốn đi, không có gan tiếp tục đấu với nàng, thậm chí không cần cả Tử Cực Ma Long nữa.
“Sao lại để cho hắn chạy?”Thấy người phụ nữ không ra tay chặn Mông Liệt, Hàn Sâm sốt ruột hỏi.
Lời vừa bật khỏi miệng, Hàn Sâm bỗng tự ngớ người, vừa nãy hắn mải xem đến mức xuất Thần, quên khuấy chuyện không được mở miệng nói.
Nhưng không có gì xảy ra sau khi Hàn Sâm mở miệng, người phụ nữ đáp xuống sân, bình thản nói: “Cơ thể ta mới thoát khỏi sự vây hãm, vẫn ở giai đoạn suy yếu chưa hồi phục hoàn toàn. Nếu hắn liều mạng thì không dễ cầm chân hắn đâu.”
“Đây vẫn là giai đoạn yếu ư?” Hàn Sâm ngầm tặc lưỡi.
“Lạ nhỉ, ta đã nói ra miệng vậy mà không làm sao cả, chẳng lẽ người phụ nữ này nói thật? Nhưng nàng không nhận ra cuốn sách đá kia mà? Vả lại nàng cũng chẳng có chứng ưa sạch sẽ và chứng cưỡng chế” Hàn Sâm nhìn người phụ nữ với vẻ mặt bất thường, nhất thời không đoán được nàng rốt cuộc là thật hay giả.
Hơn nữa còn có một điểm khiến Hàn Sâm nghi ngờ. Trận chiến vừa rồi cực kỳ ầm ï. Cho dù Ma Linh không ở trong biển mây này thì hắn vẫn có thể cảm nhận được, tại sao hắn chưa xuất hiện nhỉ?
Người phụ nữ quay trở lại nhà gõ, thoáng nhìn tòa nhà. Tay nàng phất lên, tiếp đó biến ra một chiếc lồng thuỷ tinh, che phủ lầu gỗ bên trong.
Mỗi một lần nhìn thấy người phụ nữ, Hàn Sâm đều từng dùng loại thủ đoạn này. Nhưng lúc này gặp lại, hắn lại phát hiện cái lồng thủy tinh kia không phải chỉ có thể che đậy người đơn giản như vậy.
Sau khi bọc kín nhà gõ, lồng thuỷ tinh lập tức thu nhỏ dần, lầu gỗ ở trong cũng bé đi. Chỉ một chốc, nó đã biến thành một viên pha lê bằng quả trứng gà, rơi vào tay người phụ nữ, mà nhà gỗ vẫn nguyên vẹn không hư hao gì.
“Đi thôi” Nữ nhân xách đèn lồng, thuận miệng nói với Hàn Sâm rồi đi theo hướng rời đảo.
“Tại sao ầm ï như vậy mà Ma Linh vẫn không xuất hiện?” Hàn Sâm đi theo sau người phụ nữ, ra vẻ hỏi một câu bâng quơ.
“Ta đã thoát ra rồi, sao hắn dám tới gặp ta nữa.” Người phụ nữ thản nhiên đáp.
Hàn Sâm thực sự đoán không ra rốt cuộc nàng là thật hay giả, định hỏi thẳng: “Sao ngươi thoát ra dễ dàng như vậy? Trước đây ngươi chưa từng tìm người giúp ư?”
Người phụ nữ tiện thể phất tay, thanh long thương bỗng biến thành một chiếc thuyền rồng bạch kim. Lúc này nàng mới thuận miệng đáp: “Ngươi tưởng núi Lưỡng Giới là nơi ai cũng vào được ư? Ta không biết ngươi vào núi Lưỡng Giới bằng cách nào nhưng nếu có sinh vật khác vào được thì sao ta lại phải đợi tới hôm nay mới thoát ra ngoài?”
“Ngươi không biết ta vào bằng cách nào?” Hàn Sâm nhìn người phụ nữ với vẻ mặt kì quái.
Người phụ nữ bĩu môi đáp: “Có gì lạ đâu? Núi Lưỡng Giới phân ra hai nửa đứng giữa hai giới. Tuy đó là phân thân của ta nhưng ta không thể trao đổi tin tức với nó khi ta bị vây. Đương nhiên ta cũng không có ký ức của nàng. Mà khi ta thoát thân, phân thân đã tự huỷ cùng con rối hoá thân, tất nhiên không có được ký ức của nó.”
“Vậy sao ngươi biết ta đến đây cứu ngươi?” Sau khi hỏi xong, Hàn Sâm mới thấy câu hỏi của mình hơi ngớ ngẩn.
Song người phụ nữ vẫn trả lời: “Nếu không được phân thân của ta chỉ điểm thì vì sao ngươi lại biết đi theo đèn Lưỡng Giới của ta? Ngươi cũng không biết chuyện không thể nói chuyện khi ở trên đường Lưỡng Giới, nếu không thì ngươi chết lâu rồi. Nếu không phải vì cấm chế trên núi Lưỡng Giới đã bị phá thì đừng nói đến ngươi, ngay cả tên nhãi tộc Hoàng Cực kia cũng không thể đặt chân vào núi dù chỉ nửa bước.”
Hàn Sâm nhìn người phụ nữ với vẻ mặt kỳ quái, đoán xem nàng đang nói thật hay không, nói là thật thì mọi việc đều có lý.
“Phân thân của ngươi bảo chỉ cần cứu nàng ra thì cấm chế trên sách đá sẽ tự động mở ngay, tại sao đến bây giờ vẫn chưa mở được?” Hàn Sâm trầm ngâm một lúc lâu, lại lấy cuốn sách đá ra.
Người phụ nữ liếc nhìn sách đá: “Trên sách bị đóng Ấn Thế Giới, cho dù sách bị huỷ cũng không thể mở ra. Ngoài ta ra thì không có ai giải được, tự động mở kiểu gì?”
“Ngươi có thể giải được không?” Dù Hàn Sâm không hiểu rõ lắm, nhưng nếu người phụ nữ giải được thì đương nhiên là chuyện tốt.
Người phụ nữ không nói gì, chỉ thuận tay đánh ra Ấn Thế Giới nhỏ kia. Trên bìa sách đá đóng một con dấu, mặt bìa xuất hiện một lá bùa ánh sáng huyền ảo. Tiếp đó Hàn Sâm thấy dường như trên sách có một †hứ sức mạnh vô hình bị vỡ tan. Đúng là mở được thật.
Hàn Sâm nóng lòng mở sách đá, bỗng thấy đám ký tự bên trong nhún nhảy tựa như đang sống, bắt đầu chuyển động như những tỉnh linh. Chúng bay đến trán của người phụ nữ, từng cái dung nhập vào trong ấn đường nàng.
Thấy những ký tự như tinh linh, người phụ nữ cũng hơi ngẩn người. Sau đó nàng cũng hiểu ra, ngồi ở mũi thuyền, không động đậy, mặc cho đám ký tự dung nhập vào ấn đường mình.
“Đù má, bị gài rồi.” Hàn Sâm chợt vỡ lẽ.
Sau khi ký tự bên trong nhảy hết ra ngoài, sách đá lập tức vỡ tan, như những hạt cát, chúng len khỏi tay Hàn Sâm chảy xuống đầy đất.
Người phụ nữ hấp thụ toàn bộ ký tự, cười nói với Hàn Sâm: “Cảm ơn ngươi đã trả lại trí nhớ thuộc về phân thân của ta. Ngươi muốn biết năm ấy Thánh Chủ làm thí nghiệm gì, đúng không?”
Hàn Sâm gật đầu, hiện giờ hắn đã biết trong sách đá cơ bản không có đáp án hắn muốn. Đó là tất cả ký ức từ phân thân của người phụ nữ.
Người phụ nữ ngồi ở mũi thuyền, một tay chống cằm, ngắm biển mây trên bầu trời, ung dung nói: “Tuy Thánh Chủ rất mạnh nhưng chủng tộc của hắn có tuổi thọ khá ngắn, chỉ có mấy trăm năm, còn lâu mới sánh được với những sinh vật sống hơn vạn năm, trăm năm, thậm chí là hàng triệu năm. Mặc dù hắn đã dùng hết mọi cách để được tồn tại, thậm chí không ngại đầu thai sống lại hết lần này đến lần khác, nhưng rốt cuộc vẫn phải đi đến điểm cuối của sinh mệnh. Để sống sót, Thánh Chủ đã làm rất nhiều thí nghiệm, cho đến một ngày, có một người đàn ông tự xưng là Thần xuất hiện trước mặt Thánh Chủ.”
Hết chương 2466.
Bạn cần đăng nhập để bình luận