Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 719: Suối Máu

Trong một khu rừng rậm, có một con suối tuôn ra dòng nước đỏ như máu, hóa thành một cái ao máu, có một con dị sinh vật cả ngày canh ở bên suối.
Người của Triệu gia phát hiện suối máu cùng dị sinh vật, cuối cùng vững tin đó là một con sinh vật siêu cấp thần huyết, đã từng mấy lần giao chiến cùng con sinh vật siêu cấp thần huyết kia, nhưng cuối cùng không địch lại rút đi, tổn thất vô cùng thảm trọng.
Cũng may là con sinh vật siêu cấp thần huyết kia không biết do nguyên nhân gì không rời xa suối máu, nếu không Triệu gia cũng không dám lần lượt đi tới trêu chọc con sinh vật siêu cấp thần huyết kia.
Hàn Sâm cò kè mặc cả với Triệu Hằng, sau khi thương lượng xong mới đi theo đám bọn họ cùng tiến về suối máu.
Lần này Tần Huyên cũng sẽ đi theo, việc này cũng để cho Hàn Sâm có chút vui mừng, nếu không trên đường đi ở cùng với đám người Triệu gia kia, khẳng định là nhàm chán muốn chết.
Trên đường đi gặp phải dị sinh vật nào, đều là người của Triệu gia ra tay giải quyết, căn bản là không tới phiên Hàn Sâm cùng Tần Huyên ra tay, tám người của Triệu gia cũng phô bày ra thực lực mạnh mẽ của bọn họ, mỗi người đều là cao thủ mở ra khóa gen, đặc biệt là Triệu Hằng kia, thân thủ vô cùng đáng sợ.
Có chút chuyện để cho Hàn Sâm cảm thấy rất hứng thú, những người của Triệu gia này, tố chất thân thể hình như còn mạnh hơn những người có thần gen đại viên mãn một chút.
Trong lúc nghỉ ngơi, Tần Huyên lặng lẽ nói cho Hàn Sâm, Triệu gia có một bộ phương pháp ưu hóa gen hoàn chỉnh, từ khi ra đời đã bắt đầu tiến hành bồi dưỡng đặc thù, theo phương diện ẩm thực các loại cải thiện gen bản thân, làm cho tố chất thân thể của người Triệu gia cao hơn người cùng giai khác một chút, đây cũng là một trong các vốn liếng để người Triệu gia cao ngạo.
- Tần Huyên, thử cái này xem, Thiên Sứ Gen chúng tôi chế luyện dịch gen dinh dưỡng, trên thị trường không mua được đâu, rất có lợi đối với thân thể.
Triệu Hải Dương bu lại, cầm một cái chai lớn cỡ cái bút đưa cho Tần Huyên, trong bình là một loại chất lỏng màu tím trong suốt.
- Cảm ơn, tôi có mang theo dịch dinh dưỡng.
Tần Huyên cũng không nhận lấy dịch dinh dưỡng trong tay Triệu Hải Dương, để cho sắc mặt của Triệu Hải Dương có chút khó coi.
Hàn Sâm ở bên cạnh âm thầm buồn cười, người của Triệu gia thật đúng là tự coi mình là thượng đế, cái gì đều phải thuận theo tâm ý của bọn họ.
Tiểu tổ hành động đặc biệt an toàn làm nhiệm vụ, trừ phi là tình huống đặc biệt, nếu không thì không có khả năng ăn đồ của người khác, tính cả các đội viên cũng đều là như thế, tất cả đều ăn đồ ăn của mình để tránh xảy ra vấn đề, đây là kỷ luật của tiểu phân đội.
Tần Huyên từ chối cũng là chuyện rất bình thường, ngay cả Hàn Sâm cũng sẽ không đưa thứ gì cho Tần Huyên ăn, Triệu Hải Dương này có khả năng không biết loại kỷ luật này của tổ hành động đặc biệt an toàn, lại vẫn muốn tặng đồ cho Tần Huyên, sau khi bị từ chối còn mất hứng, đây thật sự là cho rằng mình có tài trí hơn người rồi.
Nhưng mà Triệu Hải Dương rất nhanh đã khôi phục bình thường, liền ngồi xuống ở bên cạnh, trò chuyện với Tần Huyên.
Hàn Sâm ở bên cạnh nghe trong chốc lát, hắn đều khó chịu thay cho Tần Huyên, Triệu Hải Dương này thật sự là tự luyến tới mức lợi hại, trong lúc nói chuyện phiếm luôn cố ý biểu hiện ra mình và Triệu gia mạnh mẽ, Tần Huyên chỉ ở một bên mỉm cười lắng nghe, ngay cả cô đều rất khó chen miệng vào.
Hàn Sâm thật sự là không có hứng thú nghe tiếp, liền dựa vào thân cây bên cạnh nhắm mắt dưỡng thần, đồng thời truyền một ít tin tức cho Âm Dương công chúa ở chỗ xa.
Ở phía xa bên trong sơn mạch, Âm Dương công chúa đang dẫn đường ở phía trước, Linh ôm Tiểu Ngân Ngân theo ở phía sau, cuối cùng còn có Vương Vũ Hàng đã tỏ ra buồn khổ.
- Tôi nói này đại tiểu thư, rốt cuộc chúng ta muốn đi đâu thế?
Vương Vũ Hàng lộ ra vẻ buồn bực hỏi.
- Cứ đi theo là được rồi, chớ có nói nhảm nhiều như vậy.
Âm Dương công chúa hung hăng lườm Vương Vũ Hàng, từ lúc đi ra đến hiện tại, Vương Vũ Hàng một mực không ngừng oán thán
- Rốt cuộc là đoàn trưởng muốn chúng ta đi làm cái gì thế, lộ ra một chút đi.
Vương Vũ Hàng tiến đến trước mặt Âm Dương công chúa, cười híp mắt hỏi.
Y đã thử hỏi qua Linh, nhưng mà Linh lại giống như người ngốc vậy, mặc kệ y hỏi cái gì, Linh đều coi y là không khí.
Chỉ có Âm Dương công chúa thi thoảng vẫn nói với y vài câu, nhưng mà cũng chỉ nói chuyện không đâu, không hỏi được cái gì cả.
Âm Dương công chúa không thèm quan tâm tới Vương Vũ Hàng, chỉ là ở phía trước dẫn đường tiếp tục đi.
Hàn Sâm để các cô dẫn theo Vương Vũ Hàng tới, đương nhiên là không có ý gì tốt, Triệu gia mượn cơ hội bắt ép hắn đi hỗ trợ săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết, Hàn Sâm không có khả năng dễ dàng đi vào khuôn khổ như vậy.
Người của Triệu gia làm sao cũng không thể nghĩ ra, bọn Vương Vũ Hàng có thể thần không biết quỷ không hay theo ở phía sau, dù sao bọn họ đi ở trên đường đều rất nguy hiểm, rất dễ bị dị sinh vật tập kích, không có khả năng không có một chút động tĩnh nào.
Đáng tiếc là Tiểu Ngân Ngân có năng lực xua đuổi dị sinh vật, bọn họ một đường theo ở phía sau, cũng không hề bị dị sinh vật tập kích, người của Triệu gia cũng không thể phát hiện ra sự hiện hữu của bọn họ được.
Dị sinh vật ở trong khu rừng này rất nhiều, trên đường bọn Hàn Sâm đi đã giết không ít dị sinh vật, trong đó còn có tồn tại cấp thần huyết, chỉ là căn bản không cần Hàn Sâm cùng Tần Huyên ra tay, chiến lợi phẩm tự nhiên cũng không có phần của bọn họ.
Triệu Hải Dương cũng có chia một ít thịt để cho bọn họ ăn, nhưng mà Tần Huyên và Hàn Sâm đều từ chối.
Dưới cổ thụ che trời, có một con suối chậm rãi chảy, nước suối kia mang theo màu đỏ như máu, giống như thứ đang chảy chính là máu tươi.
- Dọc theo con suối máu này đi lên, thêm hai mươi mấy dặm nữa là có thể nhìn thấy ao máu cùng con dị sinh vật kia rồi.
Triệu Hằng lại dặn dò thêm một chút chuyện cần thiết phải chú ý.
Người của Triệu gia kiêu ngạo, nhưng mà tuyệt đối không phải là ngốc, lần này mượn lực lượng của Hàn Sâm tới đây, mặc kệ như thế nào cũng muốn đánh chết con sinh vật thần huyết kia, nếu không thì không biết còn có cơ hội lần sau hay không.
Lại đi thêm hai mươi mấy dặm, quả nhiên thấy ở trong rừng rậm, có một ngọn núi nhỏ màu máu, ngọn núi kia không cao, trên vách núi đá có một cái khe uốn lượn, đang có nước suối từ trong cái khe này tuôn ra, dọc theo vách núi màu máu chảy xuôi xuống dưới chân núi hình thành một cái ao máu.
Mà ở trên bờ ao máu, một con dị thú màu đen nằm ở đó, da lông trên người ngăm đen tỏa sáng, đỉnh đầu có một cặp sừng màu đen cong cong, nói không rõ là giống như loài gì, có chút giống chó, lại có chút giống như họ nhà mèo.
Hình thể tương tự như một con cọp trưởng thành, ở bên trong dị sinh vật xem như có hình thể tương đối nhỏ, nhưng mà Hàn Sâm nhìn thấy khí tức sinh mệnh chấn động ở trên người nó, liền biết rõ con này tuyệt đối là sinh vật siêu cấp thần huyết.
- Dựa theo ước định, cậu phải phối hợp với chúng tôi chém giết con dị sinh vật kia, nhưng mà một đòn cuối cùng phải để người của chúng tôi hoàn thành.
Triệu Hằng nói với Hàn Sâm ở bên cạnh.
- Được, nghe theo mấy người.
Hàn Sâm gật đầu biểu thị không có ý kiến.
- Trước hết để cho sủng vật siêu cấp thần huyết của cậu đi chiến đấu với nó đi, chúng tôi sẽ tìm cơ hội vây nó lại.
Triệu Hằng còn nói thêm.
- Không thành vấn đề.
Hàn Sâm cũng không nhiều lời, trực tiếp triệu hoán Thánh Chiến Thiên Sứ ra.
Bọn Triệu Hằng nhìn thấy Thánh Chiến Thiên Sứ, trong mắt đều lộ ra vẻ hâm mộ, đồng thời cũng đố kỵ với vận may của Hàn Sâm, vậy mà lại gặp được chuyện tốt như vậy, chém giết một con sinh vật siêu cấp thần huyết bị trọng thương sắp chết, còn được một sủng vật siêu cấp thần huyết như vậy.
Hàn Sâm trực tiếp ra lệnh cho Thánh Chiến Thiên Sứ lao thẳng tới con dị sinh vật kia, đồng thời cũng truyền một tin tức cho Âm Dương công chúa theo ở phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận