Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 439: Thực Tế Tàn Khốc

Hàn Sâm triệu hoán ra Kim Mao Hống, để thi thể Băng Giáp Thú lên trên lưng của Kim Mao Hống, sau đó tự mình cũng nhảy lên, quay người vẫy vẫy tay với Dương Mạn Lệ:
- Ở gần đây có chỗ nào có thể tránh gió tuyết không, chúng ta tìm một chỗ nghỉ một chút rồi nướng thịt ăn đi.
Dương Mạn Lệ do dự một chút, sau đó vẫn nhảy tới trên lưng Kim Mao Hống, chỉ cho Hàn Sâm đi về một hang động gần đó.
Hàn Sâm dùng dao găm Cổ Huyền Lang cắt thi thể của Băng Giáp Thú ra thành từng khối, lấy từ trong hành trang ra công cụ nhóm lửa và nồi, trước tiên nấu một nồi, sau đó lại dùng mũi tên thú hồn xiên mấy khối thịt để nướng trên lửa
- Cậu thật sự mới vừa tấn chức tới?
Trong đầu Dương Mạn Lệ vẫn nhớ tới cảnh khi nãy Hàn Sâm dùng một quyền giết Băng Giáp Thú trong trạng thái bùng nổ, cô cũng là Tiến Hóa Giả bằng thần gen viên mãn, nhưng căn bản không thể nào làm được chuyện như vậy.
Đừng nói chỉ một quyền, cho dù mười quyền trăm quyền, cô cũng không thể đánh chết một con Băng Giáp Thú trong trạng thái bùng nổ, Băng Giáp Thú bình thường còn có chút khả năng, Băng Giáp Thú trong trạng thái bùng nổ có băng giáp dầy như vậy, cô không thể đánh vỡ nổi.
Mà một quyền của Hàn Sâm lại trực tiếp đánh nát đầu con Băng Giáp Thú trong trạng thái bùng nổ kia, lực lượng như vậy, nhìn thế nào cũng thấy không thể thuộc về một Tiến Hóa Giả vừa mới tấn thăng.
- Nghe nói qua Hàn Kính Chi chưa?
Hàn Sâm nhìn Dương Mạn Lệ, tùy ý hỏi một câu.
Thế nhưng khi Dương Mạn Lệ nghe được cái tên này, sắc mặt lập tức biến đổi, tuy sắc mặt Dương Mạn Lệ lập tức khôi phục lại vẻ bình thường, nhưng vẫn không thoát khỏi ánh mắt của Hàn Sâm.
- Hàn Kính Chi nào?
Dương Mạn Lệ nhíu mày hỏi một câu.
- Hàn Kính Chi đã từng là huấn luyện viên của quân đội đặc chủng Lam Huyết, khí công đại sư.
Hàn Sâm thuận miệng nói.
- Cậu biết Hàn Kính Chi?
Sắc mặt Dương Mạn Lệ lại thay đổi, dường như rất giật mình vì Hàn Sâm lại biết rõ về Hàn Kính Chi.
- Dương Mạn Lệ cũng biết Hàn Kính Chi.
Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng, sau đó lại bình thản nói một câu:
- Ông cố của tôi cũng tên là Hàn Kính Chi.
- Cái gì? Huấn luyện viên Hàn là ông cố của cậu? Điều này không có khả năng!
Sắc mặt Dương Mạn Lệ lập tức đại biến kêu lên.
- Cô phản ứng lớn như vậy làm gì? Tôi chỉ nói ông cố tôi cũng tên là Hàn Kính Chi, cũng không nói ông là Hàn Kính Chi- huấn luyện viên Lam Huyết.
Hàn Sâm cười tủm tỉm nhìn Dương Mạn Lệ.
Dương Mạn Lệ lập tức ngậm miệng không nói gì nữa, cắn môi nhìn Hàn Sâm.
Nếu như Hàn Sâm thật sự là hậu nhân vị Hàn Kính Chi kia, có được lực lượng như vậy cũng không kỳ quái, nhưng Dương Mạn Lệ nghĩ, chuyện này không thể nào xảy ra được, Hàn Kính Chi kia vốn không có đời sau.
Nhưng bây giờ Hàn Sâm lại có thể nói ra tên Hàn Kính Chi, lại có lực lượng làm người khác ngạc nhiên, khiến Dương Mạn Lệ có chút nhìn không thấu hắn.
Dương Mạn Lệ cho rằng Hàn Sâm chỉ là một người bình thường có chút thiên phú lại gặp may, nhưng bây giờ Dương Mạn Lệ không dám nghĩ như vậy nữa.
- Cậu với người đó là người một nhà?
Dương Mạn Lệ trầm mặc hồi lâu, thấy Hàn Sâm cũng không nói chuyện, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi một câu.
- Cô đoán xem?
Hàn Sâm cười tủm tỉm nhìn Dương Mạn Lệ.
Dương Mạn Lệ lập tức im lặng không nói gì nữa, bầu không khí lại rơi vào cảnh tĩnh mịch.
Hàn Sâm đưa một miếng thịt đã nướng xong cho Dương Mạn Lệ, Dương Mạn Lệ lại không nhận lấy, cắn môi nói ra:
- Tôi không xuất chút lực nào, thịt này không thuộc về tôi.
Hàn Sâm cười cười, nhét mũi tên vào trong tay Dương Mạn Lệ:
- Trước kia cô chính là cấp dưới của tôi, hiện tại cứ tiếp tục đi theo tôi, không dám nói điều khác, nhưng ăn uống sẽ không cần lo.
Dương Mạn Lệ nhìn mũi tên trong tay, rất muốn nhét miếng thịt kia trả lại cho Hàn Sâm, nhưng cánh tay vẫn không động đậy được.
Lúc đầu cô luôn không để Hàn Sâm vào mắt, sau khi Tần Huyên rời đi, lại để chức đội trưởng tiểu phân đội cho Hàn Sâm mà không để cho cô, điều này khiến Dương Mạn Lệ càng thêm khó chịu với Hàn Sâm.
Mặc dù sau này Dương Mạn Lệ cũng biết rõ được thực lực của Hàn Sâm, nhưng Dương Mạn Lệ cao ngạo không muốn cúi đầu trước Hàn Sâm.
Nếu như là trước kia, Dương Mạn Lệ nghe xong những lời này của Hàn Sâm, nhất định sẽ trực tiếp ném khối thịt đến mặt Hàn Sâm, Dương Mạn Lệ cô làm sao có thể làm bộ hạ cho Hàn Sâm được.
Thế nhưng Dương Mạn Lệ tấn chức tới không gian thứ hai Tí Hộ Sở lâu như vậy, ở địa phương quỷ quái này cũng ăn nhiều đau khổ, cô hiểu săn giết dị sinh vật ở chỗ này khó khăn cỡ nào.
Nếu như tiếp tục như vậy nữa, Dương Mạn Lệ thật sự không nhìn thấy hi vọng gì, không biết liệu mình có một ngày nào đó không chống đỡ nổi mà trầm luân hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận