Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 988: Thây Khô Thiên Sứ

- Bổn mạng chiến dưới Thần Tiêu, bọn mày nói Liệt Không Đế có dám ứng chiến hay không?
- Chuyện này còn cần phải nói sao, Liệt Không Đế nhất định sẽ ứng chiến.
- Đúng, Liệt Không Đế có gì phải sợ, năng lực xé rách không gian của y tuyệt đối có thể khắc chế không gian tối tăm của Hắc Ám Đế Linh.
- Vậy thì lần này có trò hay để xem rồi, chúng ta nhanh đến Thần Tiêu.
- Cùng đi, khó được có cơ hội như vậy.
. . .
Rất nhiều Dị Linh đều chạy tới Thần Tiêu, mà phía trên Thần Đảo, vẻ mặt Liệt Không Đế lạnh lùng:
- Muốn bổn mạng chiến với tao, đúng là không biết sống chết.
- Liệt Không, trận chiến này vô ích.
Một nữ Dị Linh rất xinh đẹp đứng một bên nhíu mày nói.
- Đương nhiên là hữu ích, nếu như không thể trấn áp thiên hạ, thì làm cách nào để có thể phô trương danh tiếng của Hãm Không Thần Đảo?
Liệt Không Đế lạnh giọng nói.
- Lực lượng của Đế Linh kia không rõ, nếu chỉ là một trận chiến bình thường thì cũng thôi đi, bổn mạng chiến thực sự quá mức hung hiểm, gen bổn mạng không gian vốn khó được, nếu chẳng may. . .
Dị Linh xinh đẹp kia lo lắng nói.
- Không có chẳng may gì cả, tôi có lực xé rách hư không, trong thiên hạ này có người nào địch lại được? Quan tâm hắn là lực lượng khỉ gió gì, chắc chắn đều bại dưới tay tôi.
Liệt Không Đế ngạo nghễ nói.
Dị Linh xinh đẹp kia còn muốn nói điều gì đó nhưng Liệt Không Đế lại bắt đầu không kiên nhẫn phất tay nói:
- Bà chỉ là Dị Linh hoàng tộc, không hiểu rõ thần uy của Đế Linh, không cần nói gì nữa, trận chiến này tôi nhất định sẽ giết hắn trăm lần.
Dị Linh xinh đẹp kia lộ ra vẻ đau khổ, bà dùng thân Dị Linh hoàng tộc kết hợp cùng Đại Đế sinh hạ Liệt Không Đế, nhưng ngay cả Liệt Không Đế cũng xem thường xuất thân Dị Linh hoàng tộc của bà, khiến bà vô cùng bi ai.
Hàn Sâm tự định ra ước hẹn bổn mạng chiến dưới Thần Tiêu, nhưng hắn lại không trực tiếp đi Thần Tiêu, hắn vẫn dạo quanh một vòng, giết hai Đế Linh, sau đó rời khỏi Linh Cơ.
Sau khi Liệt Không Đế chạy tới Thần Tiêu, một đám Dị Linh đều vô cùng hưng phấn, nhưng bọn họ đợi trái đợi phải, đợi hai ngày cũng không thấy Hàn Sâm đi qua.
- Đế Linh kia sợ rồi sao, hắn căn bản không dám đến ứng chiến.
- Đó là đương nhiên, Liệt Không Đế có được năng lực xé rách không gian, chính là khắc tinh của hắn, hắn làm sao dám.
- Không dám ứng chiến còn dám lớn lối như vậy, mặt mũi Đế Linh đều bị hắn ném mất.
- Có lẽ là có chuyện gì nên chậm trễ.
- Thật sự là đồ thỏ đế nhát gan.
. . .
Hàn Sâm tự nhiên không phải không dám đi, lúc này hắn đang ở khu đông Tí Hộ Sở dưới mặt đất bên kia, nhìn thi thể một dị sinh vật do một người tên là Hứa Du săn trở về.
Đây là một con trùng nhiều sừng lớn cỡ con bê con, chỉ là một sinh vật nguyên thủy, trong Kim Cức Tùng Lâm cũng không tính là kỳ lạ quý hiếm gì, nhưng loại trùng có nhiều sừng lại có chút đặc biệt.
Trên đỉnh đầu con trùng nhiều sừng có một lỗ máu lớn chừng nắm đấm, tuỷ não bên trong đã bị móc rỗng, tình cảnh chết đi vô cùng đáng sợ.
- Anh nói phía bắc có rất nhiều nhiều thi thể trùng sừng như vậy?
Vẻ mặt Hàn Sâm có chút ngưng trọng hỏi Hứa Du.
- Đúng, có rất nhiều, nằm trên cả một đường, ngoại trừ trùng nhiều sừng, còn có một số thi thể dị sinh vật khác.
Hứa Du cẩn thận nói về tình huống bên kia một lần.
Sau khi Hàn Sâm nghe xong thi thể con trùng nhiều sừng kia thì trầm mặc không nói, vết thương trên đầu trùng nhiều sừng, Hàn Sâm cảm ứng được khí tức của Quỷ Dạ Xoa.
Không hề nghi ngờ, đây là kiệt tác Quỷ Dạ Xoa, dựa theo lời đám Hứa Du, Quỷ Dạ Xoa kia hẳn là từ phía bắc tiến nhập vào Kim Cức Tùng Lâm, chỉ không biết y đi nơi nào.
- Tiểu Hàn, chúng ta có thể mang thi thể những dị sinh vật đó về không?
Hoàng lão hỏi Hàn Sâm, gương mặt những người khác cũng đầy vẻ chờ mong.
Những thi thể dị sinh vật đó có rất nhiều, ngoài bị đào tuỷ não ra, da thịt vẫn hoàn hảo, phần lớn đều là sinh vật nguyên thủy, thậm chí còn có thi thể sinh vật biến dị ở bên trong, nếu như có thể chở về, có trợ giúp rất lớn với bọn họ.
- Mọi người cứ chờ một chút, tôi đi trước thử nhìn một chút, nếu như không có vấn đề gì, mọi người đi chuyển thi thể cũng không muộn.
Hàn Sâm lo Quỷ Dạ Xoa sẽ trở về, nên để bọn họ ở lại Tí Hộ Sở, chính mình qua bên kia nhìn một cái trước.
Quả nhiên, ở bên kia thấy được rất nhiều thi thể dị sinh vật, nằm rải rác đến tận sâu trong Kim Cức Tùng Lâm, sau khi Hàn Sâm ẩn giấu, lặng lẽ ẩn vào bên trong.
Đi hơn mười dặm, vẫn có thể nhìn thấy một ít thi thể dị sinh vật nối dài đến chỗ càng sâu, có vẻ Quỷ Dạ Xoa không có dấu hiệu quay đầu lại.
Hàn Sâm chở theo một chút thi thể trở về, rồi để cho đám người Hoàng lão tổ chức nhân thủ đi ra để chở thi thể còn lại về, sau khi chở về Tí Hộ Sở lập tức xử lý những thi thể kia, tránh bị hư.
Đám người Hoàng lão đều rất hưng phấn, nhưng Hàn Sâm lại có chút lo lắng, không biết Quỷ Dạ Xoa đi vào Kinh Cức Tùng Lâm làm gì, cũng không biết y đi nơi nào, nếu chẳng may Hàn Sâm di chuyển Tí Hộ Sở dưới mặt đất gặp phải y, vậy thì đúng là không tốt lắm.
Hàn Sâm càng nghĩ, trở lại trong thần điện Dị Linh, ôm Bảo Nhi cùng rời khỏi Tí Hộ Sở, đi theo những thi thể dị sinh vật đó vào sâu trong Kim Cức Tùng Lâm, hắn muốn thử xem một chút, Quỷ Dạ Xoa đã đi nơi nào.
Một đường đi vào sâu trong Kim Cức Tùng Lâm, thi thể dị sinh vật dần dần ít đi, nhưng Hàn Sâm vẫn có thể cảm giác được một chút khí tức mà Quỷ Dạ Xoa lưu lại, vẫn kéo dài vào trong tận sâu Kim Cức Tùng Lâm.
Quỷ Dạ Xoa cũng không tận lực thu liễm khí tức của y, thậm chí còn có thể nói là không thèm che dấu, cho nên Hàn Sâm lần theo dấu vết hết sức nhẹ nhõm.
Sau khi xâm nhập vào Kim Cức Tùng Lâm, Hàn Sâm bắt đầu che đậy lại khí tức của mình và Bảo Nhi, trên đường đi cũng bắt đầu cẩn thận hơn.
Kim Cức Tùng Lâm vô cùng thần bí, trong này có rất nhiều nhân vật đáng sợ, trước kia Hàn Sâm đã từng thấy quá nhiều, cho nên hắn cũng không dám làm loạn ở nơi này.
Đột nhiên, đồng tử Hàn Sâm co rụt lại, hắn nhìn thấy bên trong Kim Cức Tùng Lâm trước mặt, trên những bụi gai to lớn đó, vậy mà có treo rất nhiều thi thể.
Nhìn kỹ những thi thể này, đã sớm bị hong gió biến thành thây khô, chỉ là bộ dáng những thi thể này khiến Hàn Sâm phải giật mình.
Thi thể và nhân loại có vẻ tương tự, chỉ là sau lưng của bọn họ có thêm một đôi cánh, có màu đen, cũng có màu xám và màu trắng, nhưng vì chết quá lâu, rất nhiều lông vũ trên cánh đã rơi xuống, còn có mấy chỗ da thịt cũng đã bị thối, lộ ra xương cốt bên trong cánh.
Những thi thể giống như thiên sứ kia bị treo trên một cây bụi gai, ở vị trí trái tim của bọn họ đều bị cắm một cây Huyết Thứ màu đỏ sậm, nhìn giống như máu tươi đông lại sau khi trải qua một thời gian dài vậy.
Hàn Sâm đếm, tổng cộng có mười ba thi thể thiên sứ bị Huyết Thứ ghim trên bụi gai, không biết bọn họ đã chết bao lâu, hiện tại nhìn lại chỉ còn là một cổ thây khô, hoàn toàn không có vẻ xinh đẹp cùng thánh khiết, hốc mắt đen ngòm khiến người ta cảm giác không rét mà run.
Lúc này Hàn Sâm mới phát hiện, những thi thể thiên sứ này đều bị người đào mất đôi mắt, trong hốc mắt không có thứ gì.
Hàn Sâm dùng Động Huyền Khí quét qua bốn phía, ở đây còn có khí tức của Quỷ Dạ Xoa, hơn nữa còn nồng đậm hơn một ít, hiển nhiên Quỷ Dạ Xoa cũng từng dừng lại ở đây, rất có thể là cũng giống như Hàn Sâm dò xét qua những thây khô thiên sứ không có mắt đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận