Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 611: Hạt Sen Màu Đỏ

Nhóm dị sinh vật lúc này cũng không có tâm tư đánh giết tiếp, cả đám đều liều mạng xông tới chỗ hạt sen, Khổng Tước làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc phật, trực tiếp liền mổ tới đài sen.
Mặc dù Hàn Sâm có lòng đi qua đoạt, nhưng mà vì cản trở tiểu Ngân Hồ nên đã chậm một bước, mất đi cơ hội, đi qua cũng không còn kịp nữa rồi.
Mắt thấy Khổng Tước đã sắp mổ trúng đài sen, lại đột nhiên chỉ thấy một hạt sen màu đỏ máu bên trong đài sen, vậy mà tự nứt ra.
Không, chuẩn xác mà nói, hẳn là đột nhiên tách ra hai đôi cánh trong suốt mỏng như cánh ve, vỗ cánh từ trong đài sen bay lên.
Hạt sen màu đỏ máu kia bay lên, thoáng cái đã đâm vào mặt Khổng Tước, lập tức chỉ thấy Khổng Tước phát ra một tiếng rú thảm, trên mặt lập tức sưng lên một cục u màu đỏ máu, liên tiếp lui về phía sau kêu thảm thiết, vỗ cánh bay thẳng lên trên trời, cũng không quay đầu lại chạy mất.
Đối với thảm trạng của Khổng Tước tựa hồ như không thấy, con tôm hùm kia cũng đánh về phía đài sen.
Chỉ là một giây sau, bên trong đài sen lại có mấy hạt sen màu đỏ máu vỗ cánh bay lên, xông về phía con tôm hùm kia, hung hăng đâm lên bên trên giáp xác của tôm hùm.
NGAO!
Tôm hùm lập tức tiếng kêu rên liên hồi, thối lui thật nhanh về phía sau, liều lĩnh phóng tới biển cả, rất nhanh đã biến mất ở trong biển rộng.
Hàn Sâm nhìn trợn mắt há hốc mồm, lúc này hắn đã thấy rõ, những đồ vật màu đỏ hồng đó đâu phải là hạt sen màu đỏ máu gì, căn bản chính là từng con ong độc toàn thân đỏ như máu óng ánh, giống như là tác phẩm nghệ thuật do hồng bảo thạch điêu khắc ra, sau lưng mỗi một con ong độc đều có độc châm màu máu đỏ.
Vừa rồi Hàn Sâm đã nhìn tận mắt thấy ong độc dùng gai độc đâm xuyên qua lông vũ Khổng Tước cùng giáp xác của tôm hùm, mà ngay cả sinh vật như Khổng Tước đều bị độc làm nổi lên bong bóng ở trên mặt, đủ biết độc tính của nó mãnh liệt cỡ nào.
Ngay cả sinh vật siêu cấp thần huyết như Khổng Tước và tôm hùm đều bị dọa chạy như vậy, lúc này Hàn Sâm chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát, trong lòng âm thầm may mắn mình không đi qua, nếu không nói không chừng kết cục còn thảm hại hơn cả Khổng Tước và tôm hùm.
Từng con Huyết Độc Phong từ bên trong bay ra, Hàn Sâm không biết rốt cuộc chúng là do hoa sen sinh ra, hay là ong chúa rót trứng vào bên trong hạt sen, nhưng mà tình huống hiện tại cũng đã rất rõ ràng, ở bên trong cũng không có chỗ tốt gì, tất cả đều là một cái bẫy rập đáng sợ.
Mười tám con ong độc đã toàn bộ vỗ cánh bay ra, chỉ cần bị gai độc của chúng đâm trúng, mặc kệ là dị sinh vật nguyên thủy hay là dị sinh vật thần huyết, thân thể đều trực tiếp nổi lên bong bóng, giống như là máu bên trong xương thịt đều bị hòa tan thành chất lỏng, cuối cùng càng phồng càng lớn, thân thể trực tiếp nổ tung hóa thành nọc độc vẩy ra tứ tán.
Dị sinh vật bị độc dịch chạm đến, mặc dù không thảm giống như bị Huyết Độc Phong đốt trúng, nhưng cũng lập tức có bệnh trạng trúng độc, trên người nổi lên bong bóng.
- Chúng ta đi.
Hàn Sâm ôm tiểu Ngân Hồ liều mạng chạy trốn tới bờ biển, tốc độ của những con Huyết Độc Phong kia cực nhanh, nếu như bị chúng nhìn chằm chằm vào vây đốt, Hàn Sâm không biết thân thể mình có thể chịu được hay không, độc tính như vậy thật sự quá đáng sợ.
Đã không có huyễn quang của Khổng Tước nữa, tiểu Ngân Hồ cùng Nữ Hoàng đều mở mắt ra, hiện tại mùi thơm ngát kia đã rất nhạt, không chỉ là tiểu Ngân Hồ, những dị sinh vật khác cũng đều phục hồi lại tinh thần, liều mạng lui về trong biển cả.
Chỉ là đã chết quá nhiều dị sinh vật, toàn bộ đảo nhỏ đều là cảnh tượng địa ngục, cũng không biết có bao nhiêu dị sinh vật bị chôn thây ở đây.
Hai người một hồ đi theo đàn thú cùng trốn về biển cả, lúc này vậy mà những dị sinh vật đó cũng không công kích bọn họ, từng con đều chỉ lo trốn chạy trối chết.
- Còn tưởng rằng có thể kiếm chút chỗ tốt, thật không ngờ lại là một mối họa lớn.
Trong lòng Hàn Sâm buồn bực, quay đầu lại nhìn thoáng qua, lập tức quá sợ hãi.
Chỉ thấy một con trong số mười tám con Huyết Độc Phong, vậy mà đang bay tới bọn họ bên này, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, giống như là một ngôi sao chổi màu đỏ máu xẹt qua hư không.
- Người không may, uống miếng nước lạnh đều tê răng. Nhiều dị sinh vật như vậy mày không nhìn chằm chằm vào, hết lần này tới lần khác nhìn chằm chằm vào chúng tao làm gì?
Hàn Sâm trong lòng âm thầm kêu khổ.
Lực lượng toàn thân đều không giữ lại chút nào bùng phát ra, tim đập loạn như sấm, máu trong cả người đều đang lao nhanh gào thét, linh cảm cũng tăng lên đến một trình độ đáng sợ.
Nữ Hoàng nhìn thấy tốc độ của Hàn Sâm vậy mà không hề chậm hơn cô ta, trong lòng rất là kinh ngạc, biết Hàn Sâm nhất định đã mở ra khóa gen, nếu không thì không thể có tốc độ như vậy.
Chỉ là nhưng hiện tại không phải lúc so đo những chuyện này, chỉ cắn răng tiếp tục cùng Hàn Sâm chạy trối chết.
Chạy trước, Nữ Hoàng phát hiện vậy mà tốc độ của Hàn Sâm còn nhanh hơn cô ta, cô ta toàn lực chạy mà đã có chút sắp không theo kịp Hàn Sâm rồi.
Lúc này Hàn Sâm cũng phát hiện ra, sau khi hắn mở ra khóa gen, vậy mà tốc độ còn nhanh hơn Nữ Hoàng, trong lòng không khỏi có chút vui mừng.
Mặc dù Băng Cơ Ngọc Cốt không giao phó cho hắn năng lực đóng băng, nhưng mà lại tăng cường lực lượng, tựa hồ còn mạnh hơn người mở ra khóa gen bình thường.
Chỉ là nhìn thoáng qua thì con Huyết Độc Phong kia cách bọn họ càng ngày càng gần, tâm tư cao hứng của Hàn Sâm liền không còn nữa.
Hiện tại Hàn Sâm đã rất khẳng định, mục tiêu của con Huyết Độc Phong kia chính là ba người bọn họ, nếu không đã sớm đuổi theo những dị sinh vật khác, không có khả năng một mực đi theo đám bọn họ như vậy.
Chỉ là hiện tại Hàn Sâm còn không rõ lắm, con Huyết Độc Phong này rốt cuộc là hướng về phía hắn và Nữ Hoàng, hay là hướng về phía tiểu Ngân Hồ trong ngực hắn.
- Tách ra đi.
Hàn Sâm hô một tiếng với Nữ Hoàng, liền tự mình hướng về một hướng khác bỏ chạy.
Quả nhiên, con Huyết Độc Phong kia ngoặt một cái, vậy mà hướng về Hàn Sâm bên này đuổi theo.
- Mẹ ơi, quả nhiên là hướng về mình cùng tiểu Ngân Hồ.
Mặc dù Hàn Sâm đã sớm có suy đoán, nhưng cũng nhịn không được thầm mắng một câu trong lòng.
Tốc độ của con Huyết Độc Phong thật sự quá là nhanh, dùng tốc độ của Hàn Sâm, chỉ trong chốc lát đã bị nó đuổi theo.
Lực lượng trên người Hàn Sâm hoàn toàn tuôn ra, trong lúc bước chân chớp động, tránh né một lần công kích của Huyết Độc Phong.
Con Huyết Độc Phong kia vừa nhỏ vừa nhanh, mắt thường căn bản không bắt được quỹ tích công kích của nó, nếu không phải là Hàn Sâm có linh cảm kinh người, dùng bát giác không hoàn toàn cảm ứng được sự hiện hữu của nó, nếu không căn bản ngay cả một đòn đều trốn không thoát.
Mặc dù không nhìn thấy quỹ tích bay của con Huyết Độc Phong, nhưng Hàn Sâm dựa theo linh giác kinh khủng, triển khai thân pháp Động Huyền Kinh tránh né từng đợt công kích của con ong độc kia.
Tiểu Ngân Hồ ở trong ngực Hàn Sâm nhìn chằm chằm, điện màu bạc trong mắt nhấp nháy, nhưng tốc độ của Huyết Độc Phong quá nhanh, nó cũng không tìm thấy cơ hội xuất kích.
Hàn Sâm không biết mình có thể chèo chống được bao lâu, chỉ là vừa trốn tránh vừa hướng bờ biển chạy, hắn nhất định phải xông vào trong biển, bằng không đợi những con Huyết Độc Phong khác phát hiện ra tình huống bên này, tất cả xông tới, linh cảm của Hàn Sâm có lợi hại hơn nữa cũng không thể tránh được mười tám con ong độc công kích.
Đừng nói mười tám con, chỉ sợ lại đến thêm một con, Hàn Sâm đều không có dư lực để ứng phó.
Đối phó với một con này, Hàn Sâm đã hoàn toàn dựa vào trực giác vượt mức bình thường để phán đoán, căn bản không thể sử dụng thất giác tập trung vào con Huyết Độc Phong kia.
Nữ Hoàng đã chạy đến một bên biển cả, nhìn thấy Hàn Sâm bị Huyết Độc Phong cuốn lấy, cắn răng triệu hồi ra một ngọn phi đao, nhắm tới Hàn Sâm bên kia.
Nhưng mà cô không thấy rõ quỹ tích của con Huyết Độc Phong, cho dù có thể dự phán ra hành động của nó, phi đao cũng không thể bắn trúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận