Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2236. Chém giết Dạ Hà Vương

Dạ Hà Vương quả thực không nên để Hàn Sâm đến gần như vậy. Uy lực của Huyết Hạt Ngọc Cổ sẽ suy yếu theo khoảng cách, ở khoảng cách gần như vậy, Dạ Hà Vương lại toàn lực công kích Hàn Sâm, không còn sức lực để tự vệ, chỉ dựa vào thân thể cấp Vương miễn cưỡng chống đỡ, căn bản không chống lại được tiếng trống Huyết Hạt.
Bị âm thanh Huyết Hạt Ngọc Cổ của đâm vào đầu như bị đuôi bọ cạp đâm, nhất thời không thể nghĩ được gì nữa, đầu óc như muốn nổ tung, khó mà đưa ra thêm phán đoán nào khác.
Đôi tay nhỏ bé của Bảo Nhi võ liên tục lên mặt Ngọc Cổ, tiếng trống rộn rã nhịp nhàng.
“Tùng tùng tùng tùng! Tùng tùng tùng!” Tiếng trống nhịp nhàng giống như những mũi kim thép đâm thẳng vào óc của Dạ Hà Vương, khiến
cho Dạ Hà Vương phải ôm đầu gào thét thảm thiết, thậm chí ngay cả thân thể cũng không khống chế được, rơi thẳng từ trên không xuống.
Tiếng trống kinh khủng vang vọng trong không trung, va chạm với kết giới hoàng kim, bị kết giới cản lại, không đả thương được đám Hàn Nghiên bên trong kết giới.
Hàn Sâm theo tiết tấu nhạc, điên cuồng chém một đao về phía Dạ Hà Vương, tiếng trống kinh khủng đó lại không ảnh hưởng gì tới hắn.
Hàn Sâm luôn lấy Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh ngấm vào Huyết Hạt Ngọc Cổ. Dù đến bây giờ vẫn chưa hoàn toàn khống chế được Huyết Hạt Ngọc Cổ nhưng máu của hắn đã dung hợp một phần vào trong Huyết Hạt, tạo ra một sợi dây liên kết vô hình với Huyết Hạt.
Huyết Hạt đã coi Hàn Sâm giống như một phần của bản thân, đương nhiên sẽ không làm tổn thương hắn.
Đao như ác quỷ, phút chốc Hàn Sâm đã đến trước mặt Dạ Hà Vương, điên cuồng dùng đao chém về phía cổ hắn, lưỡi đao va vào da thịt trên cổ hắn phát ra âm thanh đanh thép. Một đao này của Hàn Sâm chỉ để lại một vết máu nhàn nhạt trên cổ hắn.
Nhưng đây không phải vấn đề gì, tiếng trống của Bảo Nhi vẫn đang tiếp tục, Dạ Hà Vương căn bản không có cơ hội phản kích, ôm đầu kêu thảm thiết không ngừng, thất khiếu đều chảy máu tươi.
Hàn Sâm chém hết đao này tới đao khác, tất cả đều cùng một vị trí, làm cho máu thịt chỗ miệng vết thương càng lúc càng lớn dần, đao khí màu tím đen trên miệng vết thương cũng càng ngày càng đáng sợ.
Một đao không được thì một trăm đao, một trăm đao không được thì một nghìn đao, thân thể cấp Vương của Dạ Hà Vương có mạnh mẽ thế nào đi nữa cũng không đỡ được thiên đao vạn quả.
Nếu đổi lại là một Hầu Tước bình thường thì e rằng ngay cả lớp da của cấp Vương cũng không cắt ra được. Song đao khí của Hàn Sâm lại ngưng tụ không gì sánh được, sức tàn phá vượt xa cấp Hầu Tước bình thường, e rằng ngay cả Công Tước cũng không thể sánh được với Hàn Sâm.
Hơn nữa bản thân lực Tuyệt Nha có sức mạnh xé rách, Hàn Sâm chém từng đao lên vết thương, lực Tuyệt Nha tích lũy từng chút một, màu tím đen trên vết thương càng ngày càng đậm, sức mạnh xé toạc cũng càng ngày càng mạnh mẽ hơn.
Bạch Vi đứng trong kết giới, thấy từng đao của Hàn Sâm chém lên vết thương trên cổ Dạ Hà Vương, khiến máu tươi phun ra khắp nơi, sự chấn động trong lòng ngày càng mãnh liệt.
Hàn Sâm thực sự đã cho nàng quá nhiều bất ngờ và rung động. Sự mạnh mẽ, tự tin và khả năng phán đoán chính xác, lồng ánh sáng có thể ngăn cản được một đòn Thần Hóa, Ngọc Cổ có thể đánh choáng cả cường giả cấp Vương,… Tất cả những thứ mà Hàn Sâm sở hữu, ngay cả công chúa Hoàng Cực như nàng cũng phải ước ao.
Không phải Bạch Vi không có vũ khí cấp Vương, thậm chí là vũ khí Thần Hóa, chỉ cần nàng muốn cũng có thể dễ dàng có được.
Nhưng cho dù có được vũ khí Thần Hóa thì thế nào? Với thực lực cấp Hầu Tước của nàng, căn bản không thể phát huy được hết uy lực của vũ khí Thần Hóa, lấy nó cũng không có nhiều tác dụng.
Giống như vòng bảo hộ ba màu mà đám Hàn Sâm sử dụng, ngay cả cấp Hầu Tước cũng dùng được, hơn nữa còn phát huy ra được lực phòng ngự có thể chống lại một kích Thần Hóa, thật không thể tưởng tượng đó là loại dị bảo gì.
Tất nhiên Bạch Vi cũng nhận ra Ngọc Cổ nhưng dù là Ngọc Cổ thăng cấp đến cấp Vương cũng không thể giống như Ngọc Gổ trong tay Bảo Nhi, có tác dụng lớn với cường giả cấp Vương như vậy.
Đáng sợ hơn là, người gõ vang Ngọc Cổ lại là một đứa bé, một đứa bé chỉ mới năm sáu tuổi.
Hàn Sâm chém xuống từng đao, máu thịt trên cổ Dạ Hà Vương bị chém banh ra, máu tươi bên trong trào ra, xương cốt đều là vết đao chém.
Không biết Hàn Sâm đã chém bao nhiêu đao, lực Tuyệt Nha dày đặc ngấm vào trong xương cổ hắn, màu tím đen dần dần xé toạc xương cốt, khiến cho Vương cốt ngày càng nhiều vết nứt.
Rắc rắc!
Hàn Sâm lại giáng một đao xuống, thân Quỷ Nha đao cắm ngập vào trong xương cổ của Dạ Hà Vương, khiến cho nửa đầu Dạ Hà Vương rũ xuống.
Nhưng Dạ Hà Vương bị tiếng trống làm choáng váng vẫn chưa có năng lực phản kích lại, máu tươi từ miệng mắt lưỡi mũi theo tiếng trống mà điên cuồng phun ra.
Hàn Sâm bảo Bảo Nhi ngừng gõ Huyết Hạt Ngọc Cổ, nhìn Dạ Hà Vương thoi thóp nửa nằm dưới đất hỏi: “Là ai sai ngươi tới giết ta?”
Hàn Sâm không tin Dạ Hà Vương có khả năng tự mình đến chủ tinh của tinh hệ Băng Lam giết hắn. Hơn nữa nếu Dạ Hà Vương có tượng Cổ Thần thì hắn sẽ không đợi đến hôm nay mới sử dụng nó mà e rằng đã sớm giết Hàn Sâm từ lúc còn ở tinh cầu Đao Phong rồi.
Trong lòng Hàn Sâm đã có suy đoán nhưng vẫn muốn chính miệng Dạ Hà Vương chứng thực.
Cổ Dạ Hà Vương sắp bị chém đứt, lực Tuyệt Nha không ngừng sẽ toạc chỗ vết thương, hơn nữa não liên tục bị chấn động, Dạ Hà Vương nửa nằm trên đất, vùng vẫy mấy cái cũng không thể nhúc nhích, thất khiếu máu tươi chảy đầm đìa, hai mắt sắp mất tiêu cự.
“Đừng… Đừng… Giết… Giết ta…” Cặp mắt Dạ Hà Vương trắng dã, tiếng nói đứt quãng nhưng bởi vì máu tươi trong miệng trào ra nên không nói được một câu hoàn chỉnh.
“Là ai sai ngươi tới giết ta?” Hàn Sâm lại truy hỏi. “Thanh… Thanh tra… đừng… đừng giết ta…” Dạ Hà Vương chật vật nói.
Sau khi Hàn Sâm nghe xong, chém một đao xuống, trực tiếp chặt đứt
xương cổ đã bị lực Tuyệt Nha bào mòn của Dạ Hà Vương. Đầu của Dạ Hà Vương văng ra ngoài, một vị cường giả cấp Vương đã bị chém chết như vậy.
Biết là ai là được rồi, không cần thiết giữ Dạ Hà Vương lại. Chỉ bằng lời nói từ một phía của hắn, muốn kéo Edward xuống nước là chuyện không thể. Nói không chừng còn cho Edward có cơ hội đổi trắng thay đen, cứu Dạ Hà Vương ra ngoài cũng nên.
Chém Dạ Hà Vương xong, Hàn Sâm bèn vơ vét hết mọi thứ trên người hắn, cặp Xỉ Luân Nguyệt Nhận cấp Vương, còn có một vài thứ khác. Đáng tiếc thời đại này không có thứ gọi là túi không gian, những vật phẩm mang theo trên người có hạn nhưng cũng rất khả quan rồi.
Chỉ là một cặp Xỉ Luân Nguyệt Nhận cấp Vương đã có giá trị xa xỉ, lại thêm mấy thứ khác, nếu dùng để giao dịch có thể đổi lấy không ít gen dị chủng cấp Vương.
Chém chết Dạ Hà Vương rồi, bọn Hàn Sâm không thể tiếp tục tìm kiếm. Sau khi phá hủy thiết bị tìm kiếm, họ bèn mang theo thi thể Dạ Hà Vương trở về căn cứ.
Chuyện thiết bị tìm kiếm bị phá hủy cũng trực tiếp đổ lên người Dạ Hà Vương, bớt đi được rất nhiều phiền toái.
Sau khi Ky sĩ vương Băng Lam trở về thì vô cùng tức giận, tất nhiên nguyên nhân chính không phải Dạ Hà Vương muốn giết Hàn Sâm, mà là suýt chút nữa Bạch Vi cũng bị giết chết.
Hết chương 2236.
Bạn cần đăng nhập để bình luận