Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Lực Phá Giới của Hàn Sâm đánh vào miếu Huyễn Thần, nhưng miếu Huyễn Thần cũng không bị đánh sập như trong dự liệu của hắn.
Lực Phá Giới màu đỏ đánh vào miếu Huyễn Thần nhưng lại bị Thần miếu giống như vô số tấm gương kia phản chiếu ngược lại, suýt nữa thì Hàn Sâm bị chính lực Phá Giới của mình đánh trúng.
May mà người Hàn Sâm phản ứng rất nhanh, nghiêng người tránh đi một kích kia, lực Phá Giới bị miếu Huyễn Thần phản chiếu ngược về vừa hay đánh về phía Uyển Nhi vừa tới đây, ai dè lại bị khua tay đánh tan.
“Ha ha, buồn cười chết ta mất, tên Hàn Sâm kia ngoài bản lĩnh chạy trối chết lấy sống có hơi lợi hại thì những bản lĩnh chẳng ra gì” Một vị trưởng lão cười to nói.
“Bản lĩnh chẳng ra gì, nhưng bản lĩnh gây chuyện thì lại không nhỏ, chọc vào hội Thần Loạn chúng ta còn chưa thôi, lại còn đi chọc vào một người phụ nữ khủng bố như thế nữa, đã thế còn muốn giá họa cho hội Thần Loạn chúng ta nữa chứ, đúng là đáng chết.”
“Các ngươi đừng khinh thường kẻ này, hắn không phá được miếu Huyễn Thần là vì hắn không biết đặc tính của miếu Huyễn Thần thôi, cũng không phải năng lực của hắn không mạnh đâu. Theo ta thấy, lực Phá Giới của hắn cũng kém gì bát đại Thiên Vương.” Có người lại đưa ra ý kiến khác.
“Các ngươi đừng có quên, hắn còn rút được kiếm Thốn Khôi ra, điều này đã chứng tỏ lực ý chí của hắn chắc chắn đủ mạnh. Kẻ như vậy, cho dù thực lực của bản thân có chút kém thì cũng vẫn là kẻ đáng sợ vô cùng, tuyệt đối không được khinh thường.”
Thành viên của hội Thần Loạn nghị luận xôn xao, hai mắt của Hàn Sâm cũng sáng ngời, miếu Huyễn Thần kia có hơi cổ quái, những gạch miếu trông như tấm gương kia có tác dụng phản xạ lực lượng, thậm chí đến cả lực Phá Giới cũng phản xạ được.
“Không biết miếu Huyễn Thần có thể phản xạ lực lượng của Uyển Nhi hay không. Nếu như có thể, vậy thì có cách để đối phó Uyển Nhi rồi.” Hàn Sâm chợt nghĩ, rồi bay về phía miếu Huyễn Thần.
Cũng Uyển Nhi không biết đang nghĩ gì, nàng cứ như nhắm chuẩn vào Hàn Sâm vậy, xuyên thẳng qua không gian tới phía sau của Hàn Sâm, phất tay chém về phía lưng của Hàn Sâm.
Hàn Sâm đã sớm có chuẩn bị, hoặc là nói nơi này vốn là vị trí mà hắn chọn, cố ý dẫn dụ Uyển Nhi đến nơi này, để nàng ra tay ở đây.
Khoảnh khắc mà Uyển Nhi ra tay thì người Hàn Sâm cũng đã nghiêng né, một luông kim quang bay sượt qua mặt hắn, chém về phía sau miếu Huyễn Thần.
Quang diễm màu vàng chém lên miếu thờ trông giống tấm gương ấy, ngay tức khắc bên trong vô số tấm gương chiếu ra kim quang kinh khủng, khiến cả miếu Huyễn Thần chiếu ra kim quang giống như mặt trời.
Nhưng mà những kim quang kia cũng không bị bắn ngược về, trong khi đó trên tấm gương xuất hiện hàng loạt vết nứt, những vết nứt đó đang nứt ra nhanh chóng.
Thấy miếu Huyễn Thần không thể phản xạ lại lực lượng của Uyển Nhị, còn bản thân miếu thờ thì sắp vỡ vụn, Hàn Sâm không nói hai lời, rút kiếm Thốn Khôi ra, chém về phía miếu Huyễn Thần nhanh như một tia sáng.
Rắc!
Miếu Huyễn Thần vốn đã bể thành mảnh nhỏ, chịu thêm một kiếm mà Hàn Sâm chém ra này nữa thì miếu thờ nát tan, thần đàn thì bị Hàn Sâm chém luôn thành hai nửa.
“Phá hủy Thần miếu cấp Hủy Diệt, phát hiện thần cơ cấp Hủy Diệt.”
Hàn Sâm thấy trong thần đàn bể tan tành xuất hiện một thần cơ thì lấy luôn, sau đó nhanh chóng dịch chuyển tức thời rời đi, cả quá trình nước chảy mây trôi làm liền một mạch, gọn gàng, không có một chút lề mề rườm rà nào, cứ như thể đã diễn luyện rất nhiều lần rồi vậy.
“Người này thật vô sỉ!” Một đám thành viên của hội Thần Loạn nhìn mà thấy phẫn nộ, bản thân Hàn Sâm không đánh nát được miếu Huyễn Thần thì lại đi lợi dụng Uyển Nhi để đánh nát miếu Huyễn Thần, rồi nhân cơ hội chém nát thần đàn, cướp đi thần cơ, làm cho người ta thấy căm hận.
“Tên khốn kia, thần cơ của Binh Thần chắc chắn là hắn lấy rồi.”
“Nhân loại quả nhiên đều là lũ vô liêm sỉ khốn kiếp, Tần Tu thế này, Hàn Sâm cũng giống thế, không một kẻ nào là người tốt cả.”
“Hội trưởng đại nhân, xin hãy cho phép thuộc hạ xuất chiến, làm thịt tên khốn kia.”
Hàn Sâm cũng không thấy hành vi của mình có gì sai, nhưng trong lòng hắn thầm nghĩ: “Khi ta phá hủy miếu Huyễn Thần, cũng không có nhắc nhở đã giết chết Huyễn Thần. Nói cách khác, Huyền Thần cũng không sống lại trong miếu Huyễn Thần, không biết là do thần đàn vẫn chưa kịp phục sinh hắn, hay là do lực lượng của Uyển Nhi có thể giết chết Thần Linh luôn?”
Nhưng đã không có thời gian cho Hàn Sâm suy nghĩ về vấn đề này nữa, Uyển Nhi ở phía sau lại lại đánh tới.
Hàn Sâm dùng hết tất cả vốn liếng mà vẫn không cắt đuôi được Uyển Nhi, thầm thấy buồn bực trong lòng: “Sao Uyển Nhi cứ bám theo ta không thôi thế nhỉ? Chẳng nhẽ là vì trông ta quá đẹp trai? Làm người †a chú ý quá mức rồi ư? Nếu không thì sao nàng bỏ người Tần gia ở đó không đi tìm, mà lại cứ muốn tới tìm ta?”
Nghĩ lại thì lòng Hàn Sâm giật thót: “Đừng nói là vì thể Thần Linh siêu cấp đấy nhé? Thể Thần Linh siêu cấp của ta và lực lượng của nàng tương sinh tương khắc, đừng nói vì điều này nên ở tiềm thức nàng, nàng muốn giết hết những tồn tại uy hiếp tới nàng, nên mới đuổi theo †a không bỏ nhé?”
Hàn Sâm càng nghĩ thì càng cảm thấy có khả năng, nếu không thì chẳng có lý gì Uyển Nhi lại luôn đuổi theo hắn không bỏ thế được.
Mỗi một Trọng Thiên của Tam Thập Tam Thiên đều rộng lớn vô cùng, nhưng ở đây lực lượng của Hàn Sâm không bị áp chế, nên khi hắn sử dụng Tinh Không Đại Na Di, thì nơi nào của Tam Thập Tam Thiên hắn cũng tới ngay được.
Điều đáng tiếc là, hắn không thể sử dụng Tinh Không Đại Na Di di chuyển giữa các thời không đoạn tầng khác nhau, nên chỉ đành đi tìm lối vào của tầng tiếp theo thì mới tầng tiếp theo được, cái này làm lãng phí một ít thời gian của Hàn Sâm.
Chẳng qua bao lâu, cuối cùng Hàn Sâm cũng tìm được lối vào tầng thứ tư, kế tiếp là tầng thứ năm, tầng thứ sáu, tầng thứ bảy, nhưng mà Hàn Sâm vẫn lao xuống đi, nhưng Hàn Sâm luôn xông tới mà lại không có bất kỳ kẻ nào ngăn trở.
Đừng nói là những Thiên Vương và bộ trưởng của hội Thần Loạn, đến binh tôm tướng cua bình thường cũng chẳng thấy đâu nữa là. Cả Tam Thập Tam Thiên cứ như tan hoang vậy, ngoài những sinh vật chỉ Tam Thập Tam Thiên có kia thì đến cái bóng ma cũng còn chẳng thấy.
“Xem ra hội Thần Loạn đã biết ý đồ của ta rồi, không chịu xung đột chính diện với Uyển Nhi.” Hàn Sâm khế cau mày, bỗng hắn thấy hơi do dự, rốt cuộc có nên xông xuống tiếp không.
Hết chương 3218.
Bạn cần đăng nhập để bình luận