Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Cửa lớn thanh đồng đóng cửa hoàn toàn, Hàn Sâm đang chuẩn bị rời đi thì đột nhiên thấy trên tượng ngọc kia lại tản ra vâng sáng thần bí, tượng ngọc đã nhắm mắt lại giờ lại từ từ mở mắt ra.
“Nếu đã tới, vì sao không ra gặp ta?” Tượng ngọc mặt mỉm cười, cặp mắt như lưu ly kia nhìn về phía hang chột mà Hàn Sâm ẩn thân.
Lòng Hàn Sâm chợt thấy hoảng sợ: “Vị này quả là lợi hại, giờ chỉ là một tàn linh mà có thể lừa cho ba người Đại Thiên Ma không biết đâu là Nam, đâu là Bắc. Đám người đó còn tưởng tàn linh này đã tan đi, đâu ngờ tàn linh vẫn còn ở đây, đã thế nàng chỉ còn là một tàn linh mà vẫn phát hiện được ra, quả thực lợi hại hơn đám người Đại Thiên Ma không biết gấp bao nhiêu lần.”
“Khụ, ban nãy có đám người Cổ Ma ở nên tại hạ không tiện tới quấy rầy.” Hàn Sâm đành ho nhẹ một cái, rồi đi ra từ trong hang chuột, khẽ hành lễ với tượng ngọc.
Tượng ngọc khá hứng thú đánh giá Hàn Sâm, một lúc lâu mới mở miệng nói: “Ngươi rất tốt.”
“Cái gì?” Hàn Sâm hơi ngẩn ra, lời này của tượng ngọc không đầu không đuôi quá, làm hắn không biết phải đáp thế nào.
“Ngươi chính là vị đã thu dưỡng con gái của ta, Hàn Sâm Hàn tiên sinh sao?” Tượng ngọc chưa trả lời Hàn Sâm, chỉ mỉm cười đánh giá hắn.
“Tại hạ chính là Hàn Sâm, nhưng hai chữ tiên sinh thì tại hạ không dám nhận” Ở trước mặt một trong những nhân vật vĩ đại nhất của vũ †rụ này, Hàn Sâm cũng không dám vô lễ.
“Ngươi có công ơn nuôi dưỡng với con gái của ta, nên ngươi xứng đáng được nhận hai chữ tiên sinh này, hơn nữa ta còn phải cảm ơn ngươi.” Tượng ngọc dừng lại một lúc, sau đó lại nói: “Nếu như ngươi có nguyện vọng gì thì có thể nói cho ta biết, ta sẽ cố hết sức thỏa mãn ngươi.”
Không đợi Hàn Sâm nói chuyện, tượng ngọc lại chớp mắt nói: “Nhưng bây giờ ta chỉ còn là một tàn linh thôi, nên nếu là chuyện quá khó thì e †a không thể làm ngươi thấy hài lòng trăm phần trăm được.”
Hàn Sâm cạn lời, nghĩ thầm vị hội trưởng hội Thần Loạn trong truyền thuyết này khác xa trong tưởng tượng của hắn.
“Ta coi Bảo Nhi như con gái ruột của mình, nguyện vọng thì thôi, nhưng tại hạ có vài vấn đề muốn thỉnh giáo ngươi.” Hàn Sâm nói.
“Ngươi nói.” Tượng ngọc khẽ gật đầu.
“Sao ngươi nói Bảo Nhi không có hạt giống gen thì không sống được, còn có, sao cứ phải là Bảo Nhi đánh một trận với người nọ?” Hàn Sâm hỏi ra vấn đề mà hắn quan tâm nhất.
Trên thực tế Hàn Sâm thấy có hơi oán giận với người này, cái gọi là số mệnh đó phần lớn đều là ân oán mà trưởng bối gán ép lên đời sau. Làm mẹ của Bảo Nhi, hình như hội trưởng hội Thần Loạn không nên để Bảo Nhi gánh vác nhiều thứ như vậy.
Tượng ngọc nhìn Hàn Sâm thấy có hơi bất ngờ, sau đó khẽ thở dài: “Bảo Nhi được ngươi thu dưỡng, là phúc khí của nàng và cũng là vận khí của ta.”
Dừng một chút, tượng ngọc thở dài nói: “Không phải là ta bắt Bảo Nhi đánh một trận với hắn, mà là nếu hắn biết Bảo Nhi là con gái của ta thì chắc chắn hắn sẽ tìm cách giết chết Bảo Nhi. Là một người mẹ, ta cũng chỉ mong con mình có thể sống hạnh phúc, sao lại muốn nàng đi liều mạng với người ta cơ chứ?”
Hết chương 3361.
Bạn cần đăng nhập để bình luận