Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1685. Bất ngờ gặp mặt

Bịch!
Hàn Sâm ngã trên mặt đất, cảm giác xương cốt trên người đều muốn nứt ra, nhưng lại cảm thấy phía dưới khá mềm.
Hàn Sâm đưa tay sờ xuống phía dưới, hắn chạm vào một thứ gì đó mềm mềm khiến người khác cảm thấy hơi sợ hãi, đột nhiên nghe thấy phía dưới truyền đến tiếng hét thảm, dọa cho Hàn Sâm nhảy dựng lên.
“Là ngươi?” Hàn Sâm và một giọng nói khác gần như vang lên cùng lúc.
Hàn Sâm trợn mắt há mồm nhìn trên mặt đất, một con tiểu thú vừa giống mèo vừa giống cáo toàn thân đỏ rực huyết sắc đang đứng lên từ trên mặt đất, rõ ràng là Cửu Mệnh Huyết Miêu đã lâu không gặp.
Kể từ lần trước sau khi Cửu Mệnh Huyết Miêu rời đi, Hàn Sâm đã không còn gặp lại nó, không ngờ tới vậy mà lại gặp lại nhau trong tình huống quỷ dị như vậy.
“Không đúng, Cửu Mệnh Huyết Miêu nên ở Tí Hộ Sở thứ tư chứ? Ta đã thăng cấp đến vũ trụ Liên Minh, sao còn có thể gặp được nó? Chẳng lẽ nó cũng thăng cấp đến vũ trụ Liên Minh?”
Lúc này Cửu Mệnh Huyết Miêu cũng nhìn hắn với vẻ mặt kinh ngạc, dường như rất khó hiểu.
“Sao ngươi lại ở đây?” Một người một thú gần như đồng thanh hỏi.
Hàn Sâm bất đắc dĩ chỉ vào hoa văn Cửu Mệnh Huyết Miêu trên lưng mình: “Là nó mang ta tới đây.”
Cửu Mệnh Huyết Miêu vẫn luôn đứng đối diện với Hàn Sâm, cho nên không nhìn thấy hoa văn trên lưng, lúc này Hàn Sâm xoay người lại, nó nhìn thoáng qua trên lưng Hàn Sâm, sắc mặt đột nhiên thay đổi: “Làm sao có thể như vậy được? Sao ngươi lại dung hợp nó rồi?”
“Có gì không ổn à?” Hàn Sâm nhìn thấy sắc mặt của Cửu Mệnh Huyết Miêu thì trong lòng bỗng dưng lộp bộp.
Cửu Mệnh Huyết Miêu chậm rãi đi ra sau lưng Hàn Sâm, quan sát tỉ mỉ hoa văn Cửu Mệnh Huyết Miêu trên lưng Hàn Sâm, còn nhảy lên vai Hàn Sâm, vươn móng vuốt sờ vào hoa văn trên lưng.
“Rốt cuộc là làm sao, ngươi cũng phải nói một câu chứ.” Mãi mà không nghe thấy Cửu Mệnh Huyết Miêu trả lời, Hàn Sâm không nhịn được lại hỏi một câu.
Cửu Mệnh Huyết Miêu nhảy khỏi vai Hàn Sâm, đáp xuống trên một tấm bia đá ở bên cạnh, nhìn Hàn Sâm nói: “Cũng không phải là chuyện xấu, nhưng sau này nếu ngươi đi ra ngoài sẽ được xem là thành viên của dòng dõi Cửu Mệnh Huyết Miêu bọn ta.”
“Đi ra ngoài? Đi đâu?” Hàn Sâm hơi sửng sốt.
Nhưng rất nhanh Hàn Sâm đã phản ứng lại, trợn to mắt nhìn Cửu Mệnh Huyết Miêu, nếu ý nghĩa của câu đi ra ngoài mà Cửu Mệnh Huyết Miêu nói giống với suy nghĩ của hắn, vậy thì quá kinh ngạc rồi.
Cửu Mệnh Huyết Miêu lộ ra một nụ cười cực nhân tính: “Hiện tại nói thì ngươi cũng không hiểu, dù sao thì cơ hội để ngươi có thể đi ra ngoài rất nhỏ nhoi, tạm thời cũng không cần để ý.”
“Đi ra ngoài mà ngươi nói, có nghĩa là rời khỏi Tí Hộ Sở ư?” Hàn Sâm cũng không từ bỏ tiếp tục truy hỏi.
Cửu Mệnh Huyết Miêu hơi bất ngờ, nhưng cũng không để ý lắm, dùng móng vuốt gãi gãi lông trên cổ, thản nhiên nói: “Dù sao thì trên cơ bản ngươi không có khả năng đi ra ngoài, biết cũng vô dụng.”
“Không sợ ngoài ý muốn chỉ sợ bất ngờ, ngươi vẫn nên nói một chút đi” Hàn Sâm hận không thể đánh Cửu Mệnh Huyết Miêu một trận để nó thành thật trả lời câu hỏi.
Cửu Mệnh Huyết Miêu cười hì hì: “Kỳ thật cũng chẳng có gì, thanh danh của tộc Cửu Mệnh Huyết Miêu bọn ta ở bên ngoài không tốt lắm, nếu lỡ như ngươi gặp may, sau khi ra bên ngoài thì tuyệt đối đừng để người khác phát hiện ra hoa văn trên lưng ngươi, nếu không nhỡ chết thì cũng đừng trách ta.”
Hàn Sâm nghe xong lập tức cảm thấy buồn bực, vội vàng hỏi: “Thứ này có thể xóa đi được không?”
Cửu Mệnh Huyết Miêu liếc hắn một cái: “Nó đã dung hợp vào trong thân thể ngươi, trở thành một phần của thân thể ngươi, ngươi nói có thể xóa đi được không?”
“Được rồi, đừng nhiều lời như vậy, thời gian của ta có hạn, còn rất nhiều việc phải làm.” Cửu Mệnh Huyết Miêu nói xong thì nhảy từ trên †ấm bia đá xuống, đi theo con đường xuôi theo tấm bia đá.
Lúc này Hàn Sâm mới phát hiện, nơi hắn đang ở nhìn có vẻ giống như một nghĩa địa, rõ ràng tấm bia đá mà Cửu Mệnh Huyết Miêu đứng vừa rồi chính là một tấm bia mộ.
Phía sau tấm bia mộ đó còn có một ngôi mộ nhỏ mọc đầy cỏ hoang, thấp thấp không cao bằng một người.
Ánh mắt Hàn Sâm dừng ở trên tấm bia mộ, bởi vì không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng chịu sự mài dũa của bão táp mưa sa, chữ viết trên đó đã sớm bị mài nhẫn, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy vài nét bút mờ nhạt, cũng không biết rốt cuộc là chữ gì.
“Ngươi còn đứng ở đó làm gì? Còn không đi theo ta?” Cửu Mệnh Huyết Miêu ở phía trước có chút không kiên nhẫn gọi Hàn Sâm một tiếng.
Hàn Sâm nhanh chóng đuổi theo, đồng thời quan sát xung quanh, xung quanh có rất nhiều ngôi mộ hoang, những tấm bia đá đều khá vỡ nát, căn bản không nhìn ra từng có chữ gì được khắc trên đó.
“Ta nói này, nơi này là nơi quái quỷ nào vậy? Là nghĩa địa của một tinh cầu cổ xưa nào đó sao?” Hàn Sâm đuổi theo ở phía sau Cửu Mệnh Huyết Miêu rồi hỏi.
Cửu Mệnh Huyết Miêu cười như không cười nói: “Ở đây là Tí Hộ Sở thứ tư, không phải Liên Minh”
Hàn Sâm sửng sốt, mặc dù đã nghĩ tới trước đó, nhưng sau khi hắn thật sự nghe thấy tin này, vẫn nhịn không được có chút kinh ngạc: “Không phải chứ? Ở đây là Tí Hộ Sở thứ tư? Không phải nói sau khi thăng cấp Liên Minh thì không trở về được nữa sao? Hơn nữa ta cũng không cảm thấy nơi này có bài xích đối với thân thể của ta?”
Cửu Mệnh Huyết Miêu dùng móng vuốt chỉ vào hình vẽ Cửu Mệnh Huyết Miêu trên lưng Hàn Sâm, cười hì hì nói: “Có nó ở trên người ngươi, đừng nói là Tí Hộ Sở thứ tư, cho dù ngươi đi đến Tí Hộ Sở thứ nhất thì cũng không có vấn đề, ai bảo hiện tại ngươi được xem như thành viên của tộc Cửu Mệnh Huyết Miêu bọn ta chứ?”
“Rốt cuộc Cửu Mệnh Huyết Miêu là chủng tộc ra sao?” Hàn Sâm thuận theo nó hỏi.
Hàn Sâm khá tò mò về Cửu Mệnh Huyết Miêu, hắn chỉ biết Cửu Mệnh Huyết Miêu có quan hệ với Nhân Đế, hơn nữa Cửu Mệnh Huyết Miêu còn thần thú hộ giáo của Huyết Mệnh Giáo, thậm chí còn là biểu tượng của giáo phái.
Vốn dĩ Hàn Sâm còn nghĩ rằng có lẽ Cửu Mệnh Huyết Miêu là dị sinh vật mạnh mẽ đi theo Nhân Đế, nhưng hiện tại xem ra cũng không phải như vậy, lai lịch của Cửu Mệnh Huyết Miêu lớn hơn nhiều so với những gì Hàn Sâm tưởng tượng trước đây, dường như có liên quan với thế giới bên ngoài Tí Hộ Sở.
Nhưng Hàn Sâm ngẫm lại, hình như trước đây hắn đã từng nghe người khác nói, dường như đến cả Nhân Đế cũng vô cùng xem trọng Cửu Mệnh Huyết Miêu, trước kia nghe xong cũng chỉ để ngoài tai, hiện tại nghĩ lại, dường như mọi chuyện không hề đơn giản như vậy.
“Nói ngươi cũng không hiểu, sau này nếu ngươi thực sự có cơ hội được đi ra ngoài, đến lúc đó tự nhiên sẽ biết.” Dường như Cửu Mệnh Huyết Miêu không muốn nói nhiều về chuyện này.
Hàn Sâm còn muốn hỏi thêm, Cửu Mệnh Huyết Miêu lại đột nhiên dừng lại.
Hàn Sâm nhìn về phía trước, chỉ thấy phía trước là một tấm bia mộ và một ngôi mộ hoang, gần giống với những tấm bia mộ vừa nãy, chữ viết ở trên đó đã sớm không thể nhìn ra.
“Nếu ngươi cũng đã đến đây, vậy thì hãy giúp một tay, giúp ta đào ngôi mộ đó lên đi.” Cửu Mệnh Huyết Miêu chỉ vào ngôi mộ thấp bé đầy cỏ hoang ở phía sau tấm bia mộ nói.
“Đào mộ? Loại chuyện này rất tổn hại âm đức, ngươi tự mình đào đi.” Hàn Sâm lắc đầu nói.
Hắn không biết rốt cuộc Cửu Mệnh Huyết Miêu đang làm cái gì, sợ bên trong có nguy hiểm gì đó, đương nhiên không dám đào bừa.
Cửu Mệnh Huyết Miêu liếc hắn một cái, tự mình nhảy lên ngôi mộ, dùng chân trước đào đất mộ lên, vừa đào vừa nói: “Ngươi không đào cũng không sao, đợi lát nữa đào ra được thứ gì ở bên trong thì cũng không có phần của ngươi, đến lúc đó ngươi đừng hòng cướp.”
Hết chương 1685.
Bạn cần đăng nhập để bình luận