Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 942: Thú Hồn Kỵ Sĩ Phản Nghịch

Nắm đấm và vầng sáng đụng vào nhau, vầng sáng kinh khủng lập tức khiến hộ giáp trên nắm tay xoắn ra từng vết rách, khiến nắm tay bị cắt ra, lộ ra xương trắng âm u.
Mà Hàn Sâm đánh ra Thủy Lôi Thuật cũng xuyên thấu qua vầng sáng, trực tiếp đánh vào trên lưng máu me đầm đìa của Kỵ Sĩ Phản Nghịch kia.
OÀ..ÀNH!
Trong nháy mắt khi Thủy Lôi Thuật và máu Kỵ Sĩ Phản Nghịch tiếp xúc, giống như có một dòng điện truyền khắp toàn thân Kỵ Sĩ Phản Nghịch, khiến cho dòng máu của y hóa thành băng lôi.
Đáng tiếc không phải dưới trạng thái Siêu Cấp Đế Linh, lực lượng như vậy lại không thể khiến thân thể Kỵ Sĩ Phản Nghịch nổ tung, nhưng vẫn có thể khiến thân thể của y đóng băng và rơi vào trạng thái tê liệt, tuy thời gian quá ngắn, nhưng đây cũng là điều Hàn Sâm muốn.
Long Huyết Xà và Sát Na Nữ Đế một trái một phải xông thẳng tới Kỵ Sĩ Phản Nghịch, thân thể Kỵ Sĩ Phản Nghịch đang bị đóng băng và tê liệt, không kịp né tránh công kích của bọn hắn, chỉ có thể dùng sức phát ra vầng sáng, đánh một quyền muốn đỡ lại công kích của bọn hắn.
Va chạm tạo ra sóng xung kích vô cùng đáng sợ, Kỵ Sĩ Phản Nghịch lấy một địch hai lại không rơi vào thế hạ phong, thân thể cũng chỉ bị đánh lui về phía sau mấy bước, có vẻ hơi chút lảo đảo mà thôi.
Thừa dịp Kỵ Sĩ Phản Nghịch mất đi quyền khống chế thân thể, hai tay Hàn Sâm liên tục đánh ra từng miếng kim tệ bắn lên trên người của Kỵ Sĩ Phản Nghịch, kim tệ kia không có lực phá hoạ gì, nhưng nó lại giống như từng khối núi đá lớn ép lên trên người của Kỵ Sĩ Phản Nghịch, nhất thời khiến Kỵ Sĩ Phản Nghịch chậm chạp hơn rất nhiều.
Đến khi Kỵ Sĩ Phản Nghịch có thể khống chế được thân thể của mình, một lần nữa thả ra vầng sáng, Hàn Sâm đã bắn lên trên người y hơn mười miếng kim tệ.
Hiện tại Hàn Sâm đã mở ra hai đạo khóa gen, lực lượng trấn áp của kim tệ đã mạnh hơn trước kia khá nhiều rồi, tốc độ của Kỵ Sĩ Phản Nghịch rõ ràng đã hạ thấp.
Long Huyết Xà và Sát Na Nữ Đế bắt lấy cơ hội này, điên cuồng tấn công tới Kỵ Sĩ Phản Nghịch, trên người Kỵ Sĩ Phản Nghịch có hơn mười miếng kim tệ trấn áp, rất khó né tránh được công kích của bọn hắn, chỉ có thể chính diện liều mạng.
Tuy Kỵ Sĩ Phản Nghịch sẽ không thua về lực lượng khi va chạm chính diện, nhưng Hàn Sâm lại thừa dịp y liều chết chiến đấu với Long Huyết Xà và Sát Na Nữ Đế bắn ra kim tệ, khiến y khó lòng phòng bị, kim tệ trên người y ngày càng nhiều, lực ép cũng càng lúc càng lớn.
Dựa vào lực trấn áp của kim tệ, đám người Hàn Sâm cũng dần chiếm thượng phong, thấy thân thể Kỵ Sĩ Phản Nghịch càng ngày càng nặng nề, nhưng y vẫn điên cuồng chém giết cùng đám Hàn Sâm, không nói tới sức mạnh, vầng sáng của y vẫn vô cùng khủng bố.
Nhưng lúc này Kỵ Sĩ Phản Nghịch chỉ là một con cọp không có răng, khó có thể hình thành uy hiếp tới đám Hàn Sâm.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, trên người Kỵ Sĩ Phản Nghịch đã bị không biết bao nhiêu miếng kim tệ trấn áp, toàn thân cao thấp đều có, mỗi một bước y đi cũng như cùng gánh theo cả một tòa núi cao vậy.
Ầm ầm!
Cuối cùng Kỵ Sĩ Phản Nghịch vẫn không chịu nổi lực lượng kinh khủng kia, bị ép phải quỳ một chân xuống đất, thân thể khó có thể nhúc nhích, y điên cuồng gào thét, nhưng thân thể lại không đứng dậy nổi.
Hàn Sâm, Long Huyết Xà và Sát Na Nữ Đế cùng nhau tiến lên, điên cuồng đánh tới trên người Kỵ Sĩ Phản Nghịch, chỉ mấy vài phút sau, cuối cùng cũng đã giết được y.
“Săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết Kỵ Sĩ Phản Nghịch, thu được thú hồn Kỵ Sĩ Phản Nghịch, không thể ăn thịt, có thể thu thập gen sinh mệnh tinh hoa.”
Hàn Sâm lập tức mừng như điên, Kỵ Sĩ Phản Nghịch này thật sự là sinh vật siêu cấp thần huyết, hơn nữa còn thu được thú hồn, quả thực là mình được nữ thần may mắn chiếu cố.
Ngoài ra, Hàn Sâm còn thầm hoảng sợ, may mắn là Kỵ Sĩ Phản Nghịch xuất thế sớm, dựa theo lời Sát Na Nữ Đế từng nói, trái cây Kỵ Sĩ Phản Nghịch có lẽ mới vừa kết ra không bao lâu, thân thể của y còn chưa phát triển toàn bộ, nếu như đợi thêm mấy trăm năm hoặc hơn một ngàn năm, chỉ sợ mấy người bọn họ đều sẽ bị Kỵ Sĩ Phản Nghịch giết chết.
Thân thể Kỵ Sĩ Phản Nghịch hóa thành tia sáng tiêu tán, chỉ còn lại một khối gen sinh mệnh tinh hoa tản ra ánh sáng màu vàng xanh nhạt.
Hàn Sâm mừng rỡ thu gen sinh mệnh tinh hoa lại, đây là khối gen sinh mệnh tinh hoa thứ nhất mà hắn đạt được ở không gian thứ ba Tí Hộ Sở, vốn cho là phải rất lâu sau mới có thể đạt được, không ngờ so với trong tưởng tượng lại sớm hơn nhiều như vậy.
Sau khi Kỵ Sĩ Phản Nghịch tử vong, cây kỵ sĩ kia cũng héo rũ theo, khiến Hàn Sâm có chút buồn bực, vốn còn muốn cấy ghép, nhưng hiện tại chỉ có thể thôi.
Nhưng làn này lại thu được thú hồn Kỵ Sĩ Phản Nghịch, Hàn Sâm đã phi thường thỏa mãn, huống chi còn có một khối gen sinh mệnh tinh hoa.
Hưng phấn trở lại Tí Hộ Sở dưới mặt đất, Hàn Sâm vội vàng triệu hồi ra thú hồn Kỵ Sĩ Phản Nghịch vừa mới lấy được để quan sát.
Chỉ thấy một Kỵ Sĩ Phản Nghịch áo giáp đồng thau xuất hiện ở trước mặt Hàn Sâm, chỉ là trên người y đã không có vầng sáng, nhưng áo giáp đồng thau trên người lại hoàn chỉnh.
Kỵ Sĩ Phản Nghịch: Thú hồn sủng vật siêu cấp thần huyết.
Hàn Sâm vừa vui vừa buồn, siêu cấp thần huyết đương nhiên là cực tốt, nhưng muốn nuôi y đến trạng thái chiến đấu cần rất nhiều tinh lực, không thể trực tiếp tiến vào trạng thái chiến đấu được.
Nếu có người biết Hàn Sâm có được sủng vật siêu cấp thần huyết còn phiền toái, chỉ sợ mỗi người một ngụm nước miếng cũng có thể khiến hắn chết đuối.
Thừa dịp Sát Na Nữ Đế đi vào trong Linh Cơ, Hàn Sâm tìm chút thời gian, luyện hóa khối gen sinh mệnh tinh hoa của Kỵ Sĩ Phản Nghịch kia.
Hắn mô phỏng ra cách vận hành khí tức của Kỵ Sĩ Phản Nghịch, quả nhiên đã thành công luyện hóa được gen sinh mệnh tinh hoa, cuối cùng thu được 5 điểm siêu cấp thần gen.
Không biết bởi vì Kỵ Sĩ Phản Nghịch còn chưa hoàn toàn phát triển, hay là bởi vì y là một siêu cấp thần huyết đời thứ nhất, một khối gen sinh mệnh tinh hoa cũng chỉ có năm điểm.
Tí Hộ Sở lại di động hai lần, cuối cũng cũng đi tới khu vực biên giới của Kim Cức Tùng Lâm, sinh vật bình thường và sinh vật nguyên thủy ở bốn phía dần dần nhiều hơn.
Hàn Sâm mang theo Long Huyết Xà và Tiểu Phong Phong săn giết rất nhiều, gen bình thường cùng gen nguyên thủy tăng lên rất nhanh, không lâu sau đã đầy.
Bởi vì không biết bên ngoài Kim Cức Tùng Lâm có Tí Hộ Sở hay không, Hàn Sâm cũng không muốn Tí Hộ Sở dưới mặt đất bị người khác phát hiện, cho nên không tiếp tục lại để Sát Na dịch chuyển Tí Hộ Sở nữa, để Tí Hộ Sở dừng trong Kim Cức Tùng Lâm, hắn mang theo Long Huyết Xà và Tiểu Phong Phong rời khỏi Kim Cức Tùng Lâm.
Chỗ này không gần Thanh Minh Tí Hộ Sở, cũng không ở gần Tí Hộ Sở nhân loại mà hai người Khúc Lan Khê ở lại, bốn phía quanh đó chỉ có một ít dị sinh vật cấp thấp.
Đi trong đồi núi hơn mười dặm, cuối cùng Hàn Sâm cũng thấy một tòa Tí Hộ Sở, có vẻ là một tòa Tí Hộ Sở cấp kỵ sĩ, giống như là một tòa thành nhỏ cổ đại tọa lạc phía trên đồi núi.
Hàn Sâm đứng từ xa đã thấy có nhân loại đứng trên tường thành, hơn nữa nhân số rất nhiều, trong lòng không khỏi vui mừng, nơi này vậy mà lại là một tòa Tí Hộ Sở nhân loại.
Nếu như là Tí Hộ Sở của Dị Linh, sẽ có rất nhiều dị sinh vật trong thành, mà ngay cả một con dị sinh vật hắn cũng không nhìn thấy.
- Hình như có chút không đúng, tại sao những người này đều ở trong thành, không có ai đi ra?
Hàn Sâm nhìn trong chốc lát, trong lòng lại nói thầm.
Nếu như là tình huống bình thường, hắn có lẽ đã sớm gặp được nhân loại mới đúng, nhưng một đường hắn đi tới đây, hắn lại không đụng phải bất kỳ ai, giống như tất cả mọi người đều tụ tập ở trong thành nhỏ, chuyện này rõ ràng không bình thường.
Hàn Sâm mang theo nghi hoặc, nhanh chóng đi đến thành nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận