Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3095. Tư Mệnh Ma Chủng

Hàn Sâm không để ý tới Đại Thiên Ma. Tuy tâm tình của hắn dao động nhưng Đại Thiên Ma muốn thức giục sát ý của hắn cũng không dễ dàng như vậy.
Dường như cảm ứng được ánh mắt Hàn Sâm, cô bé vẫn đứng bên cạnh Phượng Phi Phi quay đầu nhìn về phía này, chạm phải ánh mắt Hàn Sâm.
Cô bé sững sờ, dường như đang suy tư, đôi mắt xinh đẹp ẩn chứa sự mờ mịt.
Một lát sau, cô bé đi ra từ trong đám người, bước về phía Hàn Sâm.
Tiêu điểm của mọi người đều đặt trên người Phượng Phi Phi, không ai chú ý đến cử động của cô bé. Rất nhanh nàng đã tới trước mặt Hàn Sâm, đôi mắt sáng ngời nhìn Hàn Sâm từ trên xuống dưới, nghi ngờ hỏi: “Anh ơi, trước kia chúng ta từng gặp nhau rồi sao?”
Hai mắt Hàn Sâm lập tức nhòe đi, càng khẳng định cô bé chính là Hương Âm chuyển thế.
Năm đó Hương Âm là một trong bát ma tướng dưới trướng Cổ Ma, Hàn Sâm nhìn nàng phi thăng trong Tí Hộ Sở, còn hẹn ngày gặp lại. Nhưng sau khi Hàn Sâm tấn thăng lại không tìm được nàng, không ngờ nàng đã chuyển thế trùng sinh.
“Không. Ta tên Hàn Sâm, ngươi tên là gì?” Hàn Sâm nhìn cô bé hỏi.
“Phượng Phi Phi là cô của ta, ta tên Phượng Âm Âm, ngươi có thể gọi ta Tiểu Âm.” Không biết vì sao, sau khi Phượng Âm Âm nhìn thấy Hàn Sâm, nàng lại cảm thấy hắn rất thân thiết, bất giác muốn tiếp cận hắn.
“Được, ngươi cũng có thể gọi ta là Tam Mộc.” Hàn Sâm nói.
“Tam Mộc, ngươi tới đây, ta dẫn ngươi đi xem đồ tốt.’ Phượng Âm Âm không hề coi Hàn Sâm là người lạ, kéo tay Hàn Sâm đi về phía lâu đài cổ.
Hàn Sâm đương nhiên sẽ không từ chối, đầu trọc cũng thầm kinh ngạc, không ngờ cháu gái của Phượng Phi Phi lại hợp với Hàn Sâm như thế, cũng đứng lên đi theo cùng.
Tất cả mọi người lấy Phượng Phi Phi làm tiêu điểm, không có ai chú ý đến bọn họ, Phượng Âm Âm mang theo Hàn Sâm và đầu trọc đi qua cửa ra vào và hành lang, rất nhanh đã đi tới một hoa viên.
Trong hoa viên kia có một gốc cổ thụ, trên cây mọc đầy những chiếc chuông nhỏ như hoa như quả nhưng không có lấy một chiếc lá, khi gió nhẹ thổi qua, chuông nhỏ trên cây phát ra tiếng chuông đỉnh đang như điệu nhạc, không khiến người ta cảm thấy ồn ào chút nào, ngược lại còn rất vui sướng bình thản.
Đầu trọc nhìn mà không khỏi khiếp sợ, chỉ vào gốc cổ thụ toàn thân tản ra ánh sáng nhạt nói: “Chẳng lẽ đây chính là Cổ Linh Thần Thụ trong truyền thuyết? Chủng gen hệ âm đỉnh cấp?”
Phượng Âm Âm cười gật đầu nói: “Chính là Cổ Linh Thần Thụ, đáng tiếc là thể trưởng thành, không thể thu phục được, chỉ có thể dời đến trồng ở đây, mỗi ngày tắm trong Cổ Linh thần âm, có thể tăng cường âm cảm””
Nói xong, Phượng Âm Âm bèn kéo Hàn Sâm đến nằm trên bãi cỏ dưới tàng cây, nhắm mắt lại nói: “Cô của ta cực kỳ quý trọng cái cây này, không cho phép người ngoài tiếp cận. Nhưng nàng thương ta nhất, chỉ có ta có thể tự do ra vào nơi này. Tam Mộc đừng nói cho người khác biết các ngươi từng đến đây nhé.”
“Đương nhiên rồi.” Đầu trọc vỗ ngực đảm bảo
“Đúng rồi Tam Mộc, nhà ngươi ở đâu? Sau này ta phải tìm ngươi thế nào?” Phượng Âm Âm lại hỏi Hàn Sâm.
“Ta vừa tới đế đô không bao lâu, còn chưa ổn định chỗ ở. Đây là dãy số liên lạc của ta, nếu ngươi muốn tìm ta thì gọi vào số này là được.” Hàn Sâm đưa số liên lạc của mình cho Phượng Âm Âm.
“Vậy ngươi tới nhà ta ở đi.” Phượng Âm Âm mừng rỡ nói.
Nếu người ngoài nói vậy thì Hàn Sâm sẽ chẳng thèm cân nhắc mà từ chối ngay. Nhưng là Phượng Âm Âm nói thì hắn lại khó mà cự tuyệt, trên thực tế hắn cũng hy vọng có thể ở cùng Phượng Âm Âm nhiều hơn, dù chỉ nhìn nàng như thế này thôi cũng đủ rồi.
Ánh mắt đầu trọc quái gở nhìn Hàn Sâm, trong lòng thầm nghĩ: “Chẳng lẽ tên này có tiềm năng dụ dỗ mấy bé gái?”
Một cô gái áo tím lẳng lặng đi ra khỏi bữa tiệc, đi tới một góc hẻo lánh bên ngoài lâu đài cổ, nơi đó một người đang ngồi trong góc tối.
“Bên trong chính là thứ mà các ngươi muốn.” Cô gái áo tím rón rén như kẻ trộm, lấy trong lòng ra một vật giao cho người kia.
“Tại sao lâu như vậy mới lấy được?” Người trong bóng tối nhận lấy món đồ, dò hỏi.
Cô gái áo tím nói: “Phượng Phi Phi cực kỳ cẩn thận, nếu không phải mượn lúc chúc mừng hỗn loạn vừa rồi thì ta vốn không thể lấy được. Thứ ta muốn đâu rồi?”
Người trong bóng tối đưa một cái hộp cho cô gái áo tím, sau đó bèn trực tiếp đứng dậy rời đi.
Cô gái áo tím mở hộp ra nhìn thoáng qua, sau đó lập tức đậy lại, cẩn thận cất đi nhưng trong lòng lại cực kỳ kích động: “Có trứng Thiên Âm Bách Linh Điểu cấp Thần, thành tựu của Tư Đồ Nhã ta chắc chắn sẽ không dưới Phượng Phi Phi. Hơn nữa Phượng Phi Phi chết đi, tam đại ca cơ tự nhiên sẽ trống đi một vị trí…”
Sau khi cách xa lâu đài cổ, người trong bóng tối ban nãy trực tiếp chạy về hướng phủ Công Thúc, hóa ra hắn chính là lão bộc của Công Thúc Chỉ.
“Chủ nhân, đã lấy được tóc của Phượng Phi Phi.” Lão bộc thận trọng lấy một sợi tóc từ trong bình thủy tinh ra, hai tay đưa tới trước mặt Công Thúc Chỉ.
“Rất tốt, cuối cùng cũng lấy được rồi.” Công Thúc Chỉ nhận lấy sợi tóc, trong mắt lóe lên sát ý nồng nặc.
Ấn ký huyết mạch Thần Linh trên trán Công Thúc Chỉ lấp lóe, một cái bóng màu đen lập tức xuất hiện trước mặt hắn, đó là một nhân tượng thanh đồng cao bằng một người.
Tứ chi đầu tóc đủ cả nhưng trên mặt lại không có ngũ quan, trông vừa cổ xưa vừa yêu dị.
“Có sợi tóc này là có thể phát động sức mạnh của Tư Mệnh Ma Chủng. Chẳng phải nàng thích tổ chức tiệc tùng sinh nhật sao? Ta muốn tiểu tiện nhân kia phải chết trước mắt mọi người.” Công Thúc Chỉ nghiến răng nghiến lợi, cầm sợi tóc đặt lên gương mặt trống không của nhân tượng thanh đồng.
Nhân tượng thanh đồng lập tức loé lên lục quang yêu dị, phân giải hấp †hu sợi tóc kia. Cùng lúc đó, nhân tượng thanh đồng cũng biến hóa theo, trên mặt dần dần xuất hiện ngũ quan.
Nếu cẩn thận xem xét sẽ phát hiện ngũ quan của nó càng lúc càng giống Phượng Phi Phi.
Không chỉ ngũ quan, ngay cả thân thể của nhân tượng thanh đồng cũng dần dần biến hóa. Chẳng bao lâu sau đã hóa thành bộ dáng của Phượng Phi Phi.
“Rất tốt, Tư Đồ Nhã không gạt chúng ta, nàng quả nhiên đã lấy được †óc của Phượng Phi Phi.” Trong mắt Công Thúc Chỉ lóe ra hào quang cuồng nhiệt, nhìn chằm chằm Tư Mệnh Ma Chủng hóa thành dáng vẻ của Phượng Phi Phi, tiếng nói như rít ra từ kẽ răng: “Cẩn Nhi, ngươi chịu đựng một thời gian ngắn nữa thôi, cô gái ngươi thích chẳng mấy chốc sẽ xuống dưới cùng ngươi.”
Trong lúc Công Thúc Chỉ thì thào, đôi mắt của nhân tượng thanh đông đã biến thành màu đỏ máu, yêu dị như ma quỷ.
Phượng Phi Phi phát hiện không thấy Phượng Âm Âm đâu bèn tìm kiếm khắp nơi. Tuy hôm nay là sinh nhật của nàng nhưng sinh nhật Phượng Âm Âm chỉ cách nàng một ngày, qua mười hai giờ đêm chính là sinh nhật Phượng Âm Âm. Cho nên mỗi năm sinh nhật, nàng đều sẽ mừng sinh nhật cùng Phượng Âm Âm, đồng thời vào lúc không giờ tặng cho Phượng Âm Âm lễ vật mà mình đã lựa chọn tỉ mi.
Nhưng mắt thấy đã sắp tới mười hai giờ đêm mà Phượng Âm Âm lại biến mất, Phượng Phi Phi cho người đi tìm nàng cũng không có tìm thấy, đành phải tự mình đi tìm.
Đi tới hậu hoa viên, quả nhiên thấy Phượng Âm Âm đang ở đó. Nhưng trừ Phượng Âm Âm ra còn có hai người khác, một trong số đó chính là Hàn Sâm khiến Phượng Phi Phi rất khó chịu.
Hết chương 3095.
Bạn cần đăng nhập để bình luận