Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2316. Gặp Người Cũ

Dung nham trên tinh cầu Kim Cương có nhiệt độ cao đến đáng sợ, điểm nóng chảy của nham thạch ở đây rất cao, để hoà tan được nó phải cần nhiệt độ cực kì cao, hơn nữa dung nham ở đây còn có xu thế Sôi trào,
Hàn Sâm mặc áo giáp tôm hùm Tinh Hà, vận chuyển Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt đến cực hạn nhưng da vẫn có cảm giác nóng rực.
Cũng may là nhiệt độ này vẫn nằm trong giới hạn chịu đựng của hắn, không do dự nữa hắn nhanh chóng lặn xuống chỗ sâu trong dung nham.
Dù sao dung nham không phải là nước, mắt không thể nhìn được trong dung nham, chỉ có thể dựa vào Động Huyền Khí Tràng để xem xét tình hình xung quanh.
Song dung nham bên dưới thung lũng ngày càng mở rộng ra. Sau khi lặn xuống một khoảng cách, chẳng những hắn không tìm thấy con Sói kim loại lam bị thương kia, mà còn không thể nhìn thấy điểm cuối của dung nham, cứ như đang lặn xuống vùng biển vô cùng vô tận.
Trong khi Hàn Sâm đang nhíu mày, Động Huyền Khí Tràng phát hiện trong dung nham có một sinh vật đang bơi gần đó.
Không, không chỉ có một, rất nhanh Hàn Sâm đã phát hiện có rất nhiều dị chủng đang tới lui trong dung nham.
Đó là những con Nham Giao to lớn, mỗi con Nham Giao đều dài ít nhất gần trăm mét, thậm chí những con lớn có thể dài hơn ngàn, chúng đều đang chơi đùa trong dung nham.
Hàn Sâm cảm nhận được luồng khí tức đáng sợ trên người chúng, những con Nham Giao này là sinh vật cấp Vương và có số lượng rất nhiều, song Hàn Sâm chỉ cảm nhận được mười mấy con.
Cũng may những con Nham Giao đó dường như không có hứng thú gì với Hàn Sâm hoặc có thể là do hắn quá nhỏ bé hoàn toàn không thu hút được sự chú ý của chúng.
Một con Nham Giao dài ngàn mét đi qua người Hàn Sâm, Hàn Sâm chợt nảy ra suy nghĩ, cơ thể của hắn bám lên người Nham Giao giống như thằn lằn, theo cơ thể của nó đi xuyên qua dung nham.
Trong biển dung nham vô tận này, việc tìm thấy con Sói kim loại lam bị thương là không thực tế. Nếu đàn Nham Giao đã không có địch ý với hắn thì hắn cũng có thể đi theo chúng xem có chuyện gì xảy ra.
Nham Giao quây mình bơi lội trong dung nham. Một lát sau, tất cả chúng đều lặn xuống chỗ sâu hơn nữa trong dung nham.
Nhiệt độ xung quanh càng lúc càng cao khiến Hàn Sâm có cảm giác như bị bàn ủi nóng dán vào da, cũng may là vảy của Nham Giao rất mát, không thay đổi theo nhiệt độ của dung nham, Hàn Sâm dựa vào nó cảm thấy tốt hơn rất nhiều.
Trong biển dung nham có rất nhiều dị chủng, đều là dị chủng hệ Nham hoặc hệ Hỏa nhưng khi gặp đàn Nham Giao chúng đều tự động tránh ra, hoàn toàn không dám gây xung đột với đàn Nham Giao.
Đáng tiếc vẫn chưa tìm thấy con Sói kim loại lam kia, khiến Hàn Sâm thấy thật khó hiểu: “Môi trường ở đây rõ ràng không thích hợp cho Sói kim loại lam sinh tồn, sao nó lại tới đây nhỉ?”
Khi Hàn Sâm đang hoài nghỉ thì đột nhiên cảm thấy áp lực trên thân thể nhẹ đi, cảm giác bỏng rát cũng không còn.
Hàn Sâm phát hiện dung nham xung quanh đã biến mất, vội vàng mở mắt nhìn. Cảnh tượng đập vào mắt khiến hắn phải kinh ngạc.
Dung nham nóng hổi được một tầng sức mạnh vô hình nâng lên không trung, tạo thành một bầu trời dung nham mà phía dưới bầu trời dung nham đó lại có một hòn đảo giống như tiên cảnh, có núi, nước, hoa và cây cối, cùng mây mù lượn lờ, có vài phần ý vị của tiên cảnh nhân gian.
Trên hòn đảo kia, có một hồ nước bốc hơi nóng, giống như một suối nước nóng khổng lồ. Con Sói kim loại lam kia đang ngâm mình trong đó, trông nó rất thoải mái, bộ dáng hưởng thụ như đang được nghỉ phép du lịch suối nước nóng.
Nham Giao bay lượn trên đảo, dường như muốn bay vào trong hồ nhưng bọn nó đều sợ hãi, ở trên không trung rống lên với con Sói kim loại lam bên trong hồ.
Sói kim loại lam đang ngâm mình trong suối nước nóng, hoàn toàn không để ý đến những con Nham Giao này.
Hàn Sâm thấy vết thương trên người Sói kim loại lam gần như đã lành lại, phần lớn vết thương đã kết vảy, không có gì đáng ngại.
“Lẽ nào hồ nước này có năng lực chữa trị sao?” Hàn Sâm quan sát tỉ mỉ hồ nước kia.
Chỉ thấy hồ nước trong suốt thanh tịnh, bên dưới có nước suối đang phun trào, hơi nóng lượn lờ bốc lên, cũng không có gì đặc biệt.
Hồ nước được bao bọc bởi núi non, cây cối xanh tươi, dây leo, muôn hoa đua nở giữa mây mù, nếu không phải có bầu trời dung nham phía trên thì đây trông chẳng khác nào mộ thánh địa du lịch nghỉ dưỡng.
Có lẽ bị làm phiền bởi tiếng động của Nham Giao, con Sói kim loại lam đứng dậy khỏi mặt hồ, phát ra tiếng sói tru với Nham Giao trên không trung.
Những con Nham Giao bị hù sợ đến mức bay lên, chui vào bầu trời dung nham, nhanh chóng di chuyển khỏi hòn đảo kỳ lạ trong dung nham.
Hàn Sâm cẩn thận nhớ lại, hắn phát hiện hòn đảo nhỏ và hồ nước kia rất có thể vốn là nơi sinh sống của những con Nham Giao này, nhưng cuối cùng lại bị Sói kim loại lam tu hú cướp tổ chim khách, ép bọn nó phải rời đi.
Mà con Sói kim loại lam kia rất có thể đang lợi dụng hồ nước trên đảo để dưỡng thương.
Hàn Sâm không khỏi thất vọng trong lòng, vết thương của con Sói kim loại lam đã tốt hơn rất nhiều, ngay cả những con Nham Giao cấp Vương này cũng sợ nó như sợ cọp, Hàn Sâm lại càng không có cơ hội.
Lặng lẽ rời khỏi cơ thể Nham Giao, Hàn Sâm lặn ra khỏi biển dung nham, quay trở lại thung lũng bên ngoài, định tiếp tục tìm kiếm và săn giết những dị chủng khác.
Đi dọc xuống dưới theo thung lũng hơn nghìn mét, chỉ thấy ba, bốn con Nham Ma, sau khi giết chúng cũng chỉ có gen dị chủng chứ không có thú hồn.
Chợt nhìn thấy một bóng người từ trên trời giáng xuống, sau khi đột phá tầng khí quyển thì nhanh chóng lao về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm nhìn thấy bóng dáng kia, sắc mặt lập tức thay đổi, xoay người muốn trốn đi thật xa nhưng bóng dáng kia loáng cái đã chắn trước mặt Hàn Sâm, chặn hết lối đi của hắn.
“Làm sao thế, nhìn thấy ta lại vội vàng rời đi như vậy, ngươi ghét ta sao?” Bóng dáng kia là một nữ ky sĩ xinh đẹp, nàng nhìn Hàn Sâm cười †ủm tỉm hỏi.
“Ky sĩ Hồng Tụ, ta chỉ mới gặp ngươi một lần thôi, hoàn toàn không quen biết thì làm sao có thể ghét được chứ? Chỉ là ta đang vội đi săn dị chủng, nếu không có việc gì thì tại hạ xin cáo từ.” Hàn Sâm nói xong bèn xoay người định đi.
Hồng Tụ lại tửm tỉm cười, nói: “Em trai tốt của ta, lúc ở Đế Viên, ngươi đã nhận ra ta rồi không phải sao? Cần gì phải khách khí như vậy?”
Thân thể Hàn Sâm hơi chấn động, nở nụ cười khổ. Hắn biết mình không thể giấu được nữa, đành phải quay người lại nhìn về phía Hồng Tụ, đã thấy thân thể Hồng Tụ thay đổi, có thêm một đôi tai trắng tuyết vểnh lên và một cái đuôi hồ ly, khuôn mặt cũng đã biến thành khuôn mặt mà hắn quen thuộc, không phải Hồ Phi thì còn ai nữa.
“Nhìn dung nhan của chị gái vẫn như trước, rạng rỡ đến loá mắt, thật đáng mừng.” Hàn Sâm ngoài mặt thì mỉm cười nhưng trong lòng lại đang tính làm sao để chạy trốn.
Hồ Phi gan to bằng trời, dám giả làm tộc Hoàng Cực trà trộn bên cạnh Thập Tứ hoàng tử, ắt phải có mưu đồ cực lớn mà hắn lại phát hiện ra thân phận thật của Hồ Phi, nghĩ thế nào thì Hồ Phi cũng sẽ không để cho hắn sống sót.
Hắn vẫn không để lộ ra chuyện mình đã nhìn thấu thân phận của Hồ Phi, hắn cho rằng Hồ Phi không phát hiện thì mình có thể kéo dài được một khoảng thời gian, không ngờ Hồ Phi lại tới nhanh như vậy.
Hết chương 2316.
Bạn cần đăng nhập để bình luận