Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1124: Thẻ Kim Loại

Những giáp xác bị đứt gãy này thoạt nhìn vô cùng cổ quái, giống như là lá thép bị xé ra, nhìn tới đã biết không phải là thương tích do binh khí gây ra.
Khắp nơi bên trong sào huyệt dị sinh vật đều là loại giáp xác nghiền nát này, ngay cả một con dị sinh vật còn sống cũng không có.
Đi thẳng đã vào tận cùng bên trong của sào huyệt dị sinh vật, cũng không thể gặp được một vật còn sống, trứng dị sinh vật quả nhiên cũng không còn.
- Rốt cuộc là ai trước một bước giết dị sinh vật nơi này, đánh nát trứng dị sinh vật đây? Là nhân loại hay là Dị Linh?
Hàn Sâm âm thầm nhíu mày.
Hiện tại suy nghĩ gì cũng đã vô dụng, Hàn Sâm đang chuẩn bị rời khỏi sào huyệt dị sinh vật, trong lòng lại đột nhiên kinh sợ, sinh ra cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, lưng đều cảm thấy ớn lạnh.
Hàn Sâm mạnh mẽ quay người đấm ra một quyền, chỉ nghe thấy một tiếng răng rắc, gai nhọn trên nắm tay áo giáp cùng một cái móng vuốt màu xanh sẫm đụng vào nhau, một luồng lực lượng mạnh mẽ đánh úp lại, lập tức đánh bay Hàn Sâm ra ngoài, đụng nát rất nhiều sào phòng dị sinh vật.
Kỵ Sĩ Phản Nghịch lập tức nghênh đón, Hàn Sâm cố nén khí huyết quay cuồng ở bên trong lồng ngực từ trong sào phòng vỡ vụn leo ra.
Chỉ thấy đang cùng Kỵ Sĩ Phản Nghịch đánh nhau là một con nhện lớn toàn thân màu xanh sẫm tản ra ánh kim loại, con nhện kia lớn chừng một căn phòng, trên móng vuốt mọc đầy lông tơ tựa như bàn chải thép màu xanh sẫm.
Kỵ Sĩ Phản Nghịch đánh tới một quyền, lại chỉ thấy trong miệng con nhện lớn kia phun ra tơ nhện màu trắng, lập tức dính lên bên trên quả đấm của Kỵ Sĩ Phản Nghịch.
Lực lượng của Kỵ Sĩ Phản Nghịch mạnh mẽ, nhưng mà tơ nhện kia lại dính vô cùng, Kỵ Sĩ Phản Nghịch cầm lấy tơ nhện dùng sức lôi kéo, tơ nhện lập tức giống như là da gân bị kéo ra, nhưng không hề bị kéo đứt.
Trái lại tơ nhện lại dính lên trên tay Kỵ Sĩ Phản Nghịch, tơ nhện trong miệng con nhện lớn màu xanh sẫm không ngừng phun ra, vũ lực của Kỵ Sĩ Phản Nghịch dù mạnh như thế nào đi nữa, thực sự cũng không có biện pháp gì thoát khỏi những tơ nhện vô cùng dính kia.
Rất nhanh Kỵ Sĩ Phản Nghịch đã bị tơ nhện phun đầy người, lôi kéo như thế nào cũng không lôi kéo đứt được, hành động bị trói buộc rất lớn.
Bành!
Móng vuốt giống như kim loại của con nhện kia đâm lên trên người Kỵ Sĩ Phản Nghịch, để lại trên khải giáp của Kỵ Sĩ Phản Nghịch một vết sâu, mặc dù không đâm thủng được áo giáp, nhưng cũng đã vô cùng dọa người.
Càng quan trọng hơn là Kỵ Sĩ Phản Nghịch bị tơ nhện dính lấy, không có cách nào phát huy ra sức mạnh của bản thân, hoàn toàn bị rơi vào thế hạ phong, bị móng vuốt của con nhện kia không ngừng tấn côn xé rách, vết thương trên khải giáp ngày càng nhiều, phát ra tiếng ma sát xèo. . .xèo chói tai.
Hàn Sâm rốt cuộc đã biết những giáp xác đó là như thế nào, khác với suy đoán lúc trước của Hàn Sâm, dị sinh vật nơi này cũng không phải là bị nhân loại hoặc là Dị Linh giết chết, mà là bị con nhện to lớn này giết chết.
Giáp xác đều là bị móng vuốt của con nhện lớn kia đâm thủng xé rách, chỉ sợ là máu thịt bên trong đều bị nó ăn hết.
- Con nhện này chắc là sinh vật siêu cấp thần huyết do trứng dị sinh vật ấp ra đi? Tính tình của nó vô cùng hung tàn, thậm chí ngay cả dị sinh vật sinh ra trong cùng một sào huyệt đều nuốt luôn.
Hàn Sâm thấy Kỵ Sĩ Phản Nghịch rơi xuống hạ phong, trong lòng không kinh sợ mà còn lấy làm mừng.
Trứng dị sinh vật không bị người khác đánh vỡ, còn ấp nở ra sinh vật siêu cấp thần huyết, không có chuyện gì may mắn hơn chuyện này.
Mắt thấy Kỵ Sĩ Phản Nghịch chỉ còn đứng chịu đòn, Hàn Sâm trực tiếp triệu hoán ra thú hồn Kim Ô, biến thân thành Tam Trảo Kim Ô, dùng Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh mở ra chín đạo khóa gen, huyết diễm trên người bốc lên, trực tiếp bay nhào tới con nhện lớn kia.
Con nhện lớn thét vang lên chói tai phun tơ nhện tới chỗ Hàn Sâm, nhưng đáng tiếc là tơ nhện kia vừa gặp phải huyết diễm, lập tức đã bị bốc cháy, căn bản không dính lên trên người Hàn Sâm được.
Hàn Sâm một móng vuốt chụp tới, đã kéo giáp xác trên lưng con nhện lớn ra một lổ hổng lớn, dòng máu màu xanh lục lập tức từ bên trong chảy ra.
Trong miệng phun ra huyết diễm, nhưng không phun về phía con nhện lớn kia, mà là phun về phía Kỵ Sĩ Phản Nghịch.
Tơ nhện dính ở trên người Kỵ Sĩ Phản Nghịch gặp phải huyết diễm liền trực tiếp bị đốt thành tro, Kỵ Sĩ Phản Nghịch lập tức khôi phục tự do.
Hàn Sâm cùng Kỵ Sĩ Phản Nghịch liên thủ lao thẳng tới con nhện lớn, năng lực phun tơ nhện của con nhện lớn kia vừa vặn bị huyết diễm khắc chế, hơn nữa còn bị vầng sáng phản nghịch làm cho suy yếu, căn bản không phải là đối thủ của Hàn Sâm, trên người bị Kim Ô trảo chộp ra từng vết máu.
Ở bên trong sào huyệt dị sinh vật này, con nhện lớn liền chỗ để đào tẩu cũng không có, sau khi bị Kỵ Sĩ Phản Nghịch ngăn chặn lối ra, không hơn một giờ đã bị Hàn Sâm chộp nát đầu.
“Săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết Tàn Nhẫn Tri Chu Vương, không đạt được thú hồn, thịt không thể ăn, thu được gen sinh mệnh tinh hoa, hấp thu có thể ngẫu nhiên gia tăng 0 đến 10 điểm siêu cấp thần gen.”
Mặc dù không đạt được thú hồn, nhưng mà Hàn Sâm đã vô cùng hưng phấn, vốn cho là sẽ không thu hoạch được gì, nhưng lại có thể lấy được một viên gen sinh mệnh tinh hoa, đây đã vượt ra khỏi mong muốn của Hàn Sâm.
Nhưng mà có chút kỳ quái là, sau khi thân thể của Tàn Nhẫn Tri Chu Vương phân giải, trong thân thể ngoại trừ một viên gen sinh mệnh tinh hoa màu xanh đen ra, còn rơi ra một vật khác nữa.
Sau khi Hàn Sâm nhìn thấy vật đó, lập tức kinh ngạc há to miệng, đó là một tấm thẻ kim loại có khắc đồ án Cửu Mệnh Huyết Miêu.
Thẻ kim loại chỉ lớn bằng bàn tay, toàn thân đỏ thẫm như máu, chính diện có khắc một cái đồ án Cửu Mệnh Huyết Miêu đầu đuôi liền nhau, mặt sau có khắc một con số bảy bằng cổ văn.
Hàn Sâm nhặt tấm thẻ kim loại lên lật trái xem phải, cũng không nhìn ra manh mối gì, không biết vì sao mà tấm thẻ này lại ở trong bụng con nhện, đành phải thu tấm thẻ kim loại vào trước đã.
Nhặt lấy viên gen sinh mệnh tinh hoa do Tàn Nhẫn Tri Chu lưu lại, Hàn Sâm lại dạo qua một vòng ở bên trong sào huyệt, sau khi xác định không còn sinh vật sống nào khác, lúc này mới rời khỏi sào huyệt dị sinh vật.
Sau khi Hàn Sâm trở lại Trùng Sào Tí Hộ Sở, lại hướng Trùng Gia nghe ngóng một ít tình huống xung quanh.
Kết quả là đáp án lấy được lại để cho hắn có chút thất vọng, ở trong Vạn Trùng Sâm Lâm cũng không có dị sinh vật nào đặc biệt mạnh mẽ, chỗ đáng sợ nhất chính là cái sào huyệt dị sinh vật kia.
- Ngoại trừ Kinh Cức Tùng Lâm cùng thuỷ vực kia ra, ở đây liền không có địa phương nào khác tương đối kỳ quái sao?
Hàn Sâm vẫn chưa từ bỏ ý định lại hỏi tiếp.
Thuỷ vực bên kia Hàn Sâm cũng không dám đi, trước đó lúc Ngư Vương đi qua thuỷ vực kia, hắn nhìn thấy rất nhiều dị sinh vật kinh khủng nhượng bộ tránh đi, chỉ là những dị sinh vật kinh khủng đó không phải là Hàn Sâm hiện tại có thể giải quyết, cho nên Hàn Sâm sẽ không đi tới bên kia săn giết dị sinh vật, để tránh cho bọn chúng nổi giận.
Bên trong Kinh Cức Tùng Lâm càng có vô số điều thần bí, không có Tí Hộ Sở dưới mặt đất với tư cách là chỗ dựa, Hàn Sâm cũng không dám đi loạn ở bên trong, trong khoảng thời gian ngắn cũng không tìm thấy chỗ nào có thể săn bắn sinh vật siêu cấp thần huyết cả.
- Nói tới địa phương kỳ quái, trong Vạn Trùng Sâm Lâm này thật sự là có một chỗ.
Trùng Gia trầm ngâm nói.
- Chỗ nào?
Hàn Sâm lập tức hứng thú, nhìn Trùng Gia hỏi.
Trùng Gia nhớ lại trong chốc lát mới lên tiếng:
- Chỗ tương liên giữa Vạn Trùng Sâm Lâm cùng Kinh Cức Tùng Lâm có ba ngọn núi đá nhỏ, cao cũng chỉ tầm bốn, năm trăm mét, ba ngọn núi xếp thành hình chữ phẩm, tạo thành một cái hẻm núi. Thực vật vùng này phong phú, coi như là bên ngoài Kinh Cức Tùng Lâm cũng có Kinh Cức thành phiến, nhưng mà chỉ có ở bên trong thung lũng kia lại không có một ngọn cỏ, liền Kinh Cức cũng không sinh trưởng được, sau khi dị sinh vật đi vào cũng không còn thấy chúng nó đi ra nữa, hơn nữa thường cách một đoạn thời gian, ở bên trong thung lũng kia còn có thể nghe được tiếng trẻ con khóc nỉ non, quỷ dị không nói thành lời.
Dừng một chút, Trùng Gia còn nói thêm:
- Tôi đã tới Vạn Trùng Sâm Lâm nhiều năm như vậy, cũng không dám đi vào hẻm núi kia, bên trong đến cùng có gì cũng không nói rõ ràng được, nhưng mà khẳng định bên trong không phải là vùng đất tốt lành gì, cậu nghe một chút vậy thôi, ngàn vạn lần đừng đi vào chỗ đó.
Hàn Sâm trong miệng thì đồng ý, nhưng trong lòng lại nghĩ:
- Không phải vùng đất tốt lành là được rồi, tôi tìm chính là loại địa phương đó, không phải nơi nguy hiểm tôi cũng không thèm đi.
Hàn Sâm hỏi rõ vị trí hẻm núi, trong miệng nói là miễn để bản thân khỏi đi lạc vào trong đó, trên thực tế là định đi vào trong hẻm núi xem rõ ngọn ngành, nói không chừng bên trong còn có sinh vật siêu cấp thần huyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận