Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1897. Khả năng thăng cấp

“Đệ tử không biết.” Hàn Sâm thấp giọng nói.
Isa khẽ thở dài, ngữ điệu xa xăm nói: “Nơi này sinh ra Xích Hà Địa Tuyền cũng không biết là họa hay là phúc, nhưng mà cũng coi như là một cơ hội đối với ngươi, nhờ vào Xích Hà Địa Tuyền này có lẽ có thể làm cho võ trang gen Chú Ngữ của ngươi lại tiến thêm một bước, thăng lên cấp Tử Tước.”
“Nói như vậy Xích Hà Địa Tuyền là bảo vật có thể tăng sức mạnh lên sao?” Trong lòng Hàn Sâm vô cùng mừng rỡ.
Võ trang gen Chú Ngữ lên cấp vô cùng khó khăn, gần như phải hoàn toàn dựa vào lực tác động từ bên ngoài mới có thể phát triển được, nếu như hắn tự mình tu luyện thì tiến triển sẽ cực kỳ chậm chạp, cho dù có luyện trên trăm năm, chỉ sợ cũng khó mà có thể thăng lên cấp Tử Tước được.
Không phải tư chất của Hàn Sâm không tốt, mà “Vật Ngữ Gen’ vốn không phải là thuật gen cho người luyện, Hàn Sâm có thể nhập môn đã là ngoại lệ rồi.
“Nếu như là bảo vật thì tốt.” Isa trầm ngâm một chút rồi nói: “Chỉ có một lý do duy nhất mà Xích Hà Địa Tuyền được hình thành, đó chính là khu vực này từng có một lượng lớn dị chủng chết đi, chôn cất một số lượng lớn thi thể của dị chủng. Trải qua trên trăm triệu năm hoặc chí thời gian còn lâu hơn nữa, những thi thể dị chủng ở dưới mặt đất đã trải qua sự biến hóa nào đó tiến hóa thành một loại vật chất mới. Xích hà bên trong sơn cốc chính là dấu hiệu của một loại vật chất mới đã xuất hiện, cho thấy loại vật chất mới này đã tiến hóa thành công.”
Hàn Sâm chỉ lẳng lặng lắng nghe, hy vọng Isa có thể nhanh chóng nói tiếp.
“Thật ra, loại vật chất mới do thi thể dị chủng tiến hóa ra không có tác dụng quá lớn đối với quý tộc. Nhưng mà đối với sinh vật bình thường mà nói thì lại là thứ vô cùng quý giá, sinh vật bình thường chỉ cần dính một giọt thôi thì có thể sẽ tiến hóa thành dị chủng. Nếu như dị chủng nuốt phải thứ vật chất mới này thì tốc độ tiến hóa sẽ lập tức tăng lên nhanh chóng” Isa dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: “Nhưng mà võ trang gen của ngươi có hơi đặc biệt một chút, ta đã nghĩ ra một cách biết đâu có thể làm cho Chú Ngữ hấp thu thứ vật chất mới này để thúc đẩy sự phát triển của nó, nếu như trữ lượng của Xích Hà Địa Tuyền đầy đủ thì có thể khiến nó trực tiếp thăng tiến lên cấp Tử Tước”
“Ta phải làm như thế nào?” Hàn Sâm vội vàng hỏi, Chú Ngữ thăng cấp quá khó khăn, đó cũng là tâm bệnh của hắn, bây giờ có cơ hội như vậy Hàn Sâm cũng không muốn bỏ qua.
“Chỗ này của ta có một môn bí thuật gen, ngươi cầm lấy mà tu luyện, đợi đến lúc Xích Hà Địa Tuyền phun ra ngươi hãy dựa vào môn bí thuật gen này biến đổi nước suối thành một sức mạnh khác rồi chuyển cho Chú Ngữ, đến lúc đó khả năng nó có thể thăng cấp là rất lớn. Nhưng mà tu luyện bí thuật gen này vô cùng khó khăn, biến đổi nước suối cũng sẽ cực kỳ vất vả, có muốn làm như vậy hay không thì ngươi hãy tự quyết định đi.” Isa vừa nói vừa đưa một cuốn tài liệu cho Hàn Sâm.
“Cảm ơn Nữ Hoàng đại nhân.” Hàn Sâm mừng rỡ nhận lấy tài liệu, quả nhiên hắn nhìn thấy bên trên có ghi lại một thuật gen tên là “Âm Dương Biến”.
“Còn nữa, đừng quên đến xem hội nghị giao lưu.” Trước khi rời đi Isa còn đặc biệt dặn dò Hàn Sâm một câu.
Đương nhiên Hàn Sâm hoàn toàn đồng ý, nhưng mà hắn cũng không có hứng thú quá lớn đối với hội nghị giao lưu đó, hắn lập tức bắt tay vào nghiên cứu “Âm Dương Biến”.
Trước tiên Hàn Sâm cẩn thận nhìn toàn bộ “Âm Dương Biến” một lượt, sau khi xem xong trong lòng hắn cảm thấy có chút ngạc nhiên, nguyên lý của “Âm Dương Biến” này cực kỳ giống với “Đại Âm Dương Từ Lực
Pháo”, chỉ là phương hướng phát triển thì không giống nhau.
“Đại Âm Dương Từ Lực Pháo” chú trọng vào sự chuyển đổi kình lực âm dương và sử dụng sức mạnh, mà “Âm Dương Biến” chỉ đơn giản là tiến
hóa chuyển hóa lực lượng.
Có “Đại Âm Dương Từ Lực Pháo” làm nền tảng, Hàn Sâm rất dễ dàng bắt đầu “Âm Dương Biến”, chỉ cần tu luyện thêm một chút là có thể sử
dụng được một cách thành thạo.
Hàn Sâm cũng không biết Isa xử lý chuyện Hắc Nhai như thế nào, Isa cũng không nói gì mà hắn cũng không hỏi.
Nhưng lúc ấy Isa không giết Hắc Nhai, có lẽ là muốn đưa Hắc Nhai về chỗ Hắc Nguyệt Vương.
Căn cứ vào phán đoán của Isa, còn hơn một tháng nữa, khoảng chừng bốn mươi ngày sau Xích Hà Địa Tuyền mới có thể tuôn ra được, Hàn Sâm vẫn còn rất nhiều thời gian để có thể từ từ tu luyện “Âm Dương Biến”, làm cho mình càng thêm thành thạo hơn.
“Hàn Sâm, có một thiếu nữ của tộc Rebet tìm ngươi.” Vương Vũ Hàng đi tới phòng của Hàn Sâm, vẻ mặt của hắn mờ ám nhìn Hàn Sâm, hắn cười híp mắt rồi nói.
“Thiếu nữ của tộc Rebet à? Hình như ta không quen bất cứ thiếu nữ tộc Rebet nào ở đây cả.” Hàn Sâm khẽ nhíu mày nói.
“Còn giả vờ sao? Mọi người đều nói ngươi là sư phụ của nàng, có quan hệ vô cùng thân mật, lại còn dạy đao pháp cho nàng nữa…” Vương Vũ Hàng cười với vẻ mặt xấu xa.
“Không có thật mà, ta chưa từng dạy bất cứ phụ nữ nào của tộc Rebet cả, thậm chí còn được một phụ nữ của tộc Rebet dạy cho cơ.” Hàn Sâm có hơi buồn bực, hắn suy nghĩ một lúc lâu mà cũng không nhớ ra được rốt cuộc là ai.
“Ngươi được một người phụ nữ của tộc Rebet dạy bảo sao?” Vẻ mặt của Vương Vũ Hàng vô cùng bỉ ổi mờ ám.
“Nữ Hoàng Đao Phong đấy, còn có thể là ai chứ?” Hàn Sâm nói một câu rồi lập tức đi ra ngoài, hắn không nghĩ ra nổi rốt cuộc là ai, đành phải đi ra ngoài xem thử.
Sau khi hắn đi tới phòng tiếp khách thì nhìn thấy một cô gái trẻ tộc Rebet khoảng mười bốn mười lăm tuổi đang đứng ở đó, đôi tai thỏ trắng như tuyết, gương mặt tròn trịa núng nính và đôi mắt rất to, dáng vẻ đáng yêu khó tả, làm cho người ta vừa nhìn đã muốn nhéo cái má tròn xoe nhỏ nhắn của nàng rồi.
Nhìn thấy thiếu nữ tộc Rebet này, Hàn Sâm nghĩ ngay đến Vương Manh Manh, tuy hai nàng không cùng chung một tộc nhưng khí chất lại vô cùng giống nhau.
“Em gái, hình như ta đâu quen ngươi đâu?” Hàn Sâm nhìn thiếu nữ nói.
“Sư phụ tại thượng, xin nhận một lạy của đệ tử Thanh Ly.” Cô gái đó quỳ một gối bái kiến Hàn Sâm, hành đại lễ bái sư của tộc Rebet.
“Ủa cái gì vậy, ngươi là ai thế?” Hàn Sâm ngạc nhiên nhìn cô gái trẻ.
“Ta tên là Thanh Ly, là con gái của Lưu Hoa Vương, từ nhỏ đã sùng bái Đao Phong Nữ Hoàng bệ hạ, muốn bái Nữ Hoàng bệ hạ làm sư phụ, nhưng Đao Phong Nữ Hoàng bệ hạ không chịu thu nhận ta, ta đành phải lấy lui làm tiến , bái ngươi làm sư phụ, như vậy thì ta chính là đồ tôn của Nữ Hoàng bệ hạ rồi.” Thanh Ly nói với vẻ mặt đắc ý.
“Ta cũng không có ý định muốn thu nhận ngươi làm đệ tử” Hàn Sâm vội vàng nói, chuyện của mình hắn còn chưa làm xong, lấy đâu ra thời gian mà nhận đệ tử.
Hơn nữa Thanh Ly còn là con gái của Lưu Hoa Vương, Lưu Hoa Vương và Isa là nhân vật cùng một thế hệ, Thanh Ly bái làm đồ đệ của hắn, vậy thì không phải Lưu Hoa Vương sẽ có vai vế thấp hơn Isa hay sao, cho dù Hàn Sâm có chịu thu nhận thì chắc chắn Lưu Hoa Vương cũng sẽ không đồng ý.
“Đã muộn rồi, đại lễ bái sư cũng đã hoàn thành, dù thế nào thì từ nay về sau ngươi cũng chính là sư phụ của ta rồi, Nữ Hoàng bệ hạ chính là sư tổ của ta.” Thanh Ly nói với vẻ mặt hào hứng.
“Ngươi tên là Thanh Ly đúng không?” Hàn Sâm cũng không tức giận mà cười híp mắt nhìn Thanh Ly hỏi.
“Đúng, bắt đầu từ bây giờ ngươi chính là sư phụ của ta, ngươi cũng có thể gọi ta là Tiểu Li” Thanh Ly ngọt ngào đáp lại.
“Thanh Ly à, ngươi thật sự muốn bái ta làm sư phụ thì cũng không phải là không được. Nhưng ngươi phải vượt qua được thử thách của ta đã, chứ ngươi cứ cưỡng ép bái sư như vậy cũng không có tác dụng gì.” Hàn Sâm nói.
“Vậy ngươi muốn thử thách như thế nào?” Thanh Ly suy nghĩ một lúc rồi lại hỏi.
“Tại sao ngươi muốn bái làm học trò của Nữ Hoàng?” Hàn Sâm hỏi ngược lại.
“Bởi vì Nữ Hoàng bệ hạ vô cùng vĩ đại, hơn nữa đao pháp cũng lợi hại nhất, lại còn tu luyện Nha Đao mạnh nhất tộc Rebet chúng ta, ta cũng muốn giống như nàng, cho nên muốn bái nàng làm sư phụ.” Thanh Ly nói một cách đương nhiên.
“Nói tóm lại là ngươi muốn học Nha Đao đúng không?” Hàn Sâm cười hỏi.
“Cũng có thể nói là như thế, nhưng mà ta chỉ muốn học của Nữ Hoàng bệ hạ, người khác dạy thì ta không thèm học đâu.” Thanh Ly nghiêm túc bổ sung thêm một câu.
“Vậy thì như thế này đi, ta sẽ thử một chút xem ngươi có tư chất học Nha Đao hay không, nếu như có tư chất thì ta sẽ thu nhận ngươi làm đệ tử, cho ngươi trở thành đồ tôn của Nữ Hoàng bệ hạ.” Hàn Sâm nói.
“Thật chứ, vậy ngươi thử thách ta nhanh lên một chút đi, muốn thử thách như thế nào?” Thanh Ly hào hứng hỏi.
“Ta viết ra mấy chữ, ngươi mang về luyện theo đó, nếu như ngươi có thể viết giống ta như đúc thì ta sẽ thu nhận ngươi làm đệ tử.” Hàn Sâm vừa nói vừa rút một tấm ván gỗ từ bên cạnh ra, duỗi một ngón tay viết mấy chữ trên tấm ván gỗ rồi đưa cho Thanh Ly.
Hết chương 1897.
Bạn cần đăng nhập để bình luận