Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1833. Đao hung tà

Loan đao lập tức bị kích phát, không hề xuất hiện tiếng rồng ngâm giống như đao Long Tích, thậm chí còn không phát ra bất kỳ âm thanh nào, cũng không có dị ảnh nào phóng ra từ đao. Nó vẫn tỏa ra những vệt ánh sáng màu xanh có chút sắc tím, thế nhưng những sắc tím đó càng ngày càng đậm, mà vệt ánh sáng cũng bắt đầu biến thành màu đen.
Vút!
Đao của tất cả mọi người đều đột nhiên tự động rút ra khỏi vỏ đao được nửa chừng, nhưng không được rút ra hẳn khỏi vỏ đao, thân đao không ngừng run lên và phát ra tiếng kêu leng keng.
Cảm giác đó không giống như đang đối phó với thanh đao trong tay Hàn Sâm, mà giống như là đang cảnh giác hơn.
Nó giống như lúc con chó hoang gặp phải mãnh thú mà nó không thể địch lại được, cảm giác sợ đến mức lông trên người đều dựng đứng lên nhưng vẫn phải đối mặt.
Vút!
Phối đao trên thắt lưng Hắc Nguyệt Vương cũng vèo một tiếng rút một nửa ra khỏi vỏ đao, phát ra âm thanh đầy thù địch giống như một con mãnh thú gặp phải một con mãnh thú khác đang xâm phạm địa bàn của mình.
Không chỉ có mỗi phối đao của Hắc Nguyệt Vương, hễ là vương giả sử dụng đao thì thanh đao cấp vương của bọn họ đều tỏa ra sự thù địch với thanh đao trong tay Hàn Sâm.
Những thanh đao cấp vương đó không hề sợ hãi, chẳng qua rất thù địch với thanh đao trong tay Hàn Sâm mà thôi.
Những vương công quý tộc đều vô cùng kinh ngạc, hướng ánh mắt của về phía Hắc Nguyệt Vương. Trong cả Rebet tộc, người có quyền nói về đao nhất thì chỉ có vị vương này thôi.
Hắc Nguyệt Vương vuốt nhẹ thanh đao trên thắt lưng, thanh đao lập tức bình tĩnh rồi quay trở lại vỏ đao, sau đó nói với Hàn Sâm: “Được rồi, thu đao lại đi.”
Hàn Sâm thu lại tất cả sức mạnh tập trung trong thanh đao, nhưng vẫn nắm thanh đao trong tay, vì hắn không có vỏ đao nên cũng chỉ có thể cầm như vậy.
Hắc Nguyệt Vương lại nhìn loan đao trong tay Hàn Sâm một cái, sau đó mới chậm rãi nói: “Loan đao này là một thanh đao cấp vương, nhưng thanh đao này quá hung dữ, nếu dùng nó e rằng sẽ có điềm không lành, ngươi tự mình lo liệu đi.”
Mọi người nghe nói đây lại là một thanh đao cấp vương nữa đều vô cùng kinh ngạc, không ngờ rằng trong lần này lại có thể liên tiếp xuất hiện hai thanh đao cấp vương, thực sự làm người khác không thể tin được.
Những nam tước khác cùng đi vào đường hầm không gian đều nhìn hai người họ với ánh mắt vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị. Người may mắn nhất trong bọn họ cũng chỉ tìm được một thanh đao cấp hầu tước, đến thanh đao cấp công tước cũng chưa tìm được một thanh nào. Hàn Sâm và Hắc Cương mỗi người lại lôi ra một thanh đao cấp vương, so sánh với nhau thì buồn tức đến muốn ói ra máu.
“Xin hỏi vương thượng, vì sao lại không may?” Hàn Sâm lập tức hỏi, hắn vẫn rất có lòng tin với thứ kỳ lạ này.
Trước đây Hàn Sâm cũng không tin, nhưng từ khi hắn gặp được hai kẻ xui xẻo là chú út Vương Vũ Hàng và Miên Dương thì Hàn Sâm thà tin vào điều đó còn hơn.
Hắc Nguyệt Vương suy nghĩ một hồi rồi nói: “Bản thân thanh đao này là một hung khí, mang trong mình sự tàn bạo cũng không có gì lạ cả. Nếu là thanh đao bình thường, dùng chính nghĩa trị chính nghĩa hay dùng tà ác để trị tà ác thì phải xem chủ nhân của nó dùng nó như thế nào. Nhưng thanh đao này, tà khí của nó thực sự quá nặng, nếu người sử dụng nó không thể trấn áp được tà khí của nó thì e rằng sẽ bị nó ảnh hưởng, nhiễm phải tà khí của nó, làm một số hành vi không giống bình thường thì sẽ dễ gây nên họa.”
“Phải rồi, thanh đao này tên gì?” Hắc Nguyệt Vương lại hỏi thêm.
“Thanh đao này tên là Quỷ Nha.” Trong lúc Hàn Sâm đang kích thích thanh đao này thì có một ý niệm từ trong đao truyền đến, làm cho hắn biết được tên của thanh đao này.
Hắc Nguyệt Vương gật đầu: “Nếu ngươi đã kích thích được sức mạnh và biết được tên của nó thì cũng coi như là được nó công nhận rồi, có lẽ sẽ ít bị ảnh hưởng hơn.”
Những vương giả như Isa và Nguyệt Luân Vương cũng đang ở địa bàn của mình để nhìn thanh đao Quỷ Nha trong tay Hàn Sâm.
Nguyệt Luân Vương khế cau mày và nói lẩm bẩm: “Thanh đao này tà khí nặng quá, cũng không biết đối với Rebet tộc của ta là phúc hay họa nữa”
lsa cũng cau mày, nàng là người tu luyện chính thống của Nha Đao, cho nên nàng cảm nhận được rất rõ ràng rằng thanh đao Quỷ Nha này rất khớp với thuộc tính của thanh Nha Đao, dùng thanh đao Quỷ Nha đang sử dụng kỹ năng của Nha Đao, uy lực chắc chắn sẽ khỏe hơn sử dụng những thanh đao khác, Hàn Sâm có thể đem ra thanh đao như này chắc sẽ là chuyện tốt rồi.
Nhưng tà khí của thanh đao này quá mạnh, thêm vào đó đẳng cấp của Hàn Sâm quá thấp, e rằng khó có thể trấn áp được tà khí của thanh đao Quỷ Nha đó.
Isa vẫn còn có chút lo lắng. Tuy rằng nàng đã dạy cho Hàn Sâm Nha Đao, nhưng Nha Đao là bí truyền của Rebet tộc, là do thủy tổ của Rebet tộc tạo ra, đao kỹ này cũng phù hợp với cơ thể người của Rebet tộc nhất. Kể cả vậy, người của Rebet tộc cũng rất khó có thể luyện ra Nha Đao thực sự và đạt được sức mạnh Tuyệt Nha.
Một người ngoại tộc như Hàn Sâm, học được chiêu thức không khó, nhưng muốn ngưng tụ được sức mạnh Tuyệt Nha thì hầu như là không có khả năng.
Không có sức mạnh Tuyệt Nha để trấn áp đao Quỷ Nha thì tà khí của đao Quỷ Nha sẽ càng tàn bạo, rất khó để nói xem nó sẽ ảnh hưởng gì đến Hàn Sâm.
Hàn Sâm vừa nghe Nguyệt Luân Vương nói vậy, nhìn đao Quỷ Nha trong tay cũng không cảm thấy có tà khí gì.
“Sao trên lưng ngươi vẫn còn một thanh đao nữa?” Hắc Nguyệt Vương nhìn thấy phôi đao trên lưng Hàn Sâm, nhưng thứ hắn thấy chỉ là một đoạn lộ ra khỏi vai, còn tưởng nó là một thanh đao hoàn chỉnh.
Nghe Hắc Nguyệt Vương nói vậy, mọi người đều hơi kinh ngạc.
Ai cũng biết, trên tinh cầu mộ đao chỉ có thể mang theo một thanh đao, nếu mang theo hơn hai thanh đao thì căn bản là không thể thông qua đường hầm không gian để đến đây, sao Hàn Sâm có thể mang theo hai thanh đao chứ?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người Hàn Sâm trong một khoảng thời gian, đặc biệt là phôi đao phía sau lưng lộ ra sau lưng hắn.
“Đây không phải đao, chỉ là một phôi đao mà thôi.” Hàn Sâm đưa tay lấy phôi đao ra, cầm trong tay và nói.
Tất cả mọi người đều sững sờ, quả nhiên là một phôi đao. Nó giống như một thanh sắt, căn bản không được tính là đao, nhưng từ trước đến nay chưa hề nghe nói đến có mấy thứ như phôi đao trong tinh cầu mộ đao.
Từ trước đến nay, những thanh đao được mang ra từ tinh cầu mộ đao mỗi năm đều là thành phẩm, nhưng chưa nghe nói đến có người nhìn thấy phôi đao ở đây.
“Phôi đao không được coi là đao sao? Vì vậy mới có thể đem theo cùng một thanh đao khác?”
“Một phôi đao thì có tác dụng gì chứ? Đao của tinh cầu mộ đao đều được rèn từ đất trời, còn có linh tính riêng, có lẽ sẽ không thể rèn lại trong lò nung đâu?”
“Trước đây nhà họ Hắc đã cố gắng sửa lại những đao khí bị hỏng, đáng tiếc rằng đúc lại cũng vô ích, đao của tinh cầu mộ đao nếu đúc lại sẽ mất đi linh khí và sẽ không khác gì đao bình thường.”
“Chỉ là nếu là phôi đao chắc cũng có cơ hội để luyện thành đao nhỉ?”
Một công tước khá thân với Hắc Nguyệt Vương nói: “Vương thượng, liệu phôi đao này có thể luyện thành đao không?”
Hắc Nguyệt Vương nhìn chằm chằm vào phôi đao đó nhưng lại không trả lời câu hỏi của công tước, vẻ mặt có chút nghiêm trọng, trầm giọng nói: “Đưa phôi đao cho ta xem xem.”
Hàn Sâm cũng không chút do dự, đưa phôi đao đến trước mặt Hắc Nguyệt Vương.
Hắc Nguyệt Vương nghiêm túc đưa hai tay nhận lấy phôi đao, xem kỹ từng tấc trong tay, không khí nhất thời trở nên vô cùng nghiêm trọng.
Những vương công quý tộc cũng nhìn ra sự việc có điều kỳ lạ, đều nín thở, nhìn chằm chằm Hắc Nguyệt Vương và đoạn phôi đao đó, trong lòng có chút nghi hoặc, không biết rốt cuộc Hắc Nguyệt Vương đã nhìn ra cái gì.
Hết chương 1833.
Bạn cần đăng nhập để bình luận