Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2248. Dị chủng sinh ra trong xương máu

Hàn Sâm nhìn Hồ Phi im lặng không lên tiếng, nói thật thì những lời mà Hồ Phi nói, Hàn Sâm làm sao mà tin tưởng được đây.
Đầu nói những người phụ nữ xinh đẹp đều là lừa đảo, nếu so về độ xinh đẹp thì Hồ Phi chắc chắn là đỉnh cao của lừa đảo.
Hồ Phi dường như nhìn thấu được suy nghĩ của Hàn Sâm, mỉm cười nói: “Nếu như ngươi không tin, chúng ta cứ ở đây đợi một lúc. Đợi sau khi ngươi thấy được dị chủng đó rồi, tự nhiên sẽ tin tưởng tất cả những gì ta nói thôi.”
Hàn Sân không cho ý kiến, Hồ Phi cũng chẳng nói thêm, bèn trực tiếp ngồi trên đỉnh núi, đôi chân ngọc ngà tinh xảo đặt ở trước mặt, hai tay ôm lấy đầu gối. Từng hạt mưa mịt mù rơi xuống mái tóc dài của nàng, đôi mắt trong veo như nước khiến người ta không nhịn được mà bị nàng thu hút, nếu không biết lai lịch của nàng chắc còn tưởng nàng chính là một thiếu nữ đa sầu đa cảm.
“Quả nhiên không hổ là tộc Bách Biến Mị Hồ, muốn gợi cảm có gợi cảm, muốn trong sáng có trong sáng.” Trong lòng Hàn Sâm thầm khen lợi hại, khí chất biến hóa này khiến người ta nhìn không ra nàng là một sinh vật đáng sợ không biết đã sống qua bao nhiêu năm tháng rồi.
Trong địa ngục Bạch Cốt không phân biệt ngày đêm, không mặt trời, chẳng có trăng sao, chỉ có những đám mây máu đầy trời tựa như biển cả. Lúc đầu vẫn là mưa máu lất phất, đợi một lúc sau, cơn mưa lớn dần lên, rất nhanh đã trở thành mưa to như trút nước.
Hồ Phi ngồi trên đỉnh núi, mặc cho cơn mưa máu rơi xuống nhưng không có giọt nước mưa nào rơi lên người nàng, cả người dường như tản ra vầng sáng mông lung thánh khiết, giống như một nữ thần không nhuốm bụi trần đang ngồi trên xương máu, mang một vẻ đẹp hết sức kì lạ.
Khí cơ trên người Hàn Sâm lưu chuyển, cũng ngăn mưa máu cách cơ thể một thước, cứ như thế đứng bên cạnh Hồ Phi, nhìn sông núi vạn dặm đều bị nước mưa nhuộm đỏ, trong lòng không khỏi cảm thán cảnh tượng này thật nguy nga và kì dị.
Máu loãng chảy trong xương khô, giống như sông máu núi xương ở trong luyện ngục ác quỷ nhưng cảnh tượng này chỉ khiến người ta có cảm giác chấn động khủng khiếp chứ không thấy ghê tởm chút nào.
“Ta vẫn còn chưa biết ngươi tên là gì?” Hồ Phi đột nhiên quay đầu lại nhìn Hàn Sâm hỏi.
“Tam Mộc” Hàn Sâm nói đại một cái tên, đối với loại người có lai lịch kỳ dị như Hồ Phi, Hàn Sâm cũng không tình nguyện kết giao, thực sự có quá nhiều rắc rối.
Lỡ như sau này nàng thật sự có thể thoát ra được, Hàn Sâm chỉ cầu cho nàng đừng tới tìm mình là được.
“Tam Mộc, tên chẳng hay chút nào.” Hồ Phi đọc nhẩm của Hàn Sâm một lần, rồi mới vừa cười nhẹ nói: “Một khúc gõ thôi đã chất phác rồi, ngươi lại còn mộc thêm mộc nữa, chẳng trách không hiểu phong tình như thế”
Hàn Sâm chỉ mỉm cười không đáp lời. Tộc Bách Biến Mị Hồ cũng không phải phụ nữ đơn giản thanh thuần gì, rất nhiều gia tộc hào môn †hu nhận phụ nữ của tộc Bách Biến Mị Hồ về, cũng không ít trong số đó đã phải chịu tổn thất lớn.
Không nói đâu xa, chỉ tính tộc Hủy Diệt thôi, nếu không phải tại tộc Bách Biến Mị Hồ cũng không đến nỗi đánh mất cả bảo vật của tộc là Thánh Kinh Huỷ Diệt.
Mà đó chỉ là hai con tiểu hồ ly thôi đấy, còn vị này chính là tổ tông của hồ ly tinh. Nếu thật sự chọc tới nàng, không chừng cuối cùng cả cái quần trong cũng bị nàng bán mất.
Thấy dáng vẻ của Hàn Sâm như thế, Hồ Phi dường như cảm thấy không còn hứng thú, lại rũ mắt, một tay chống lên khuôn mặt trắng trẻo, đưa mắt nhìn lên bầu trời đầy mưa máu.
Cảnh tượng này đúng thật là đẹp tuyệt mỹ, Hàn Sâm không nhịn được mà tán thưởng. Khí chất của Hồ Phi thiên biến vạn hoá, sinh vật phái nam thích khẩu vị thế nào đều có thể tìm thấy được một mặt mà mình thích trên người nàng, luận về độ tai hại sợ rằng có thể sánh ngang với Cố Khuynh Thành.
Ngay lúc Hàn Sâm còn đang suy nghĩ, đột nhiên nhìn thấy Hồ Phi chỉ về đỉnh núi hoa sen phía xa xa nói: “Nó sắp ra rồi.”
Hàn Sân nhìn về hướng bên đó, chỉ thấy bởi vì nước mưa quá nhiều, con sông máu phía ngoài đỉnh núi hoa sen đã trào ra, từ giữa đỉnh núi đổ xuống như thác nước.
Hàn Sâm không thấy có sinh vật nào xuất hiện. Đang do dự thì đột
nhiên nghe được một tiếng kêu dài chói tai, sau đó chỉ thấy một bóng dáng hạ xuống theo thác máu, như cưỡi trên sóng máu, không lâu sau đã xông ra bên ngoài đỉnh núi hoa sen, trôi theo sông máu cuồn cuộn.
Vì khoảng cách quá xa, lại thêm cơn mưa máu làm ảnh hưởng tới tầm nhìn, Hàn Sâm chỉ thấy được một bóng hình mờ nhạt. Đến khi triệu hồi kính Tử Đồng Thần Điệp ra, hắn mới nhìn thấy rõ ràng bóng dáng xuôi
theo dòng nước ấy trông ra sao.
Đó là một con kỳ lân toàn thân màu đỏ máu, những móng vuốt tựa như tinh thạch nhuốm máu tươi, trên đầu mọc một đôi sừng kỳ lân như san hô máu đẹp đẽ nhất.
Hình thể nó không lớn lắm, gần giống với con bò đực trưởng thành, trong lúc bước đi, tự có một luồng huyết khí tuôn ra giống như cưỡi trên mây máu.
Lúc này dị chủng đó đang phi nước đại trên sông máu, dường như cực kì hưng phấn.
Cho dù nó không bộc phát uy thế trên người ra nhưng Hàn Sâm vẫn có thể cảm nhận được luồng sinh cơ mạnh mẽ trên người nó. Không giống như những sinh vật bình thường, trên người nó ngoài sinh cơ ra còn có thể cảm nhận được một luồng khí chết chóc kì dị.
“Nó là chủng tộc gì thế?” Hàn Sâm tò mò hỏi.
Hồ Phi lắc đầu trả lời: “Quỷ Cốt dẫn dắt quân đoàn Thánh Huyết sát phạt chư thiên, chủng tộc bị giết chết đâu chỉ có hàng tỉ, đời sau của một Tử Tước cỏn con, ai mà nhớ nổi nó là chủng tộc gì.”
“Nếu như chỉ là đời sau của một tộc nhỏ, mẹ của nó lại là Tử Tước thì làm sao nó có thể thẳng lên cấp Vương, thậm chí còn có khả năng sẽ thăng lên cấp Thần Hóa chứ?” Hàn Sâm không tin hỏi.
Hồ Phi không trả lời, chỉ bình tĩnh nói: “Một chút nữa ngươi sẽ biết ngay thôi.”
Hồ Phi không nói, Hàn Sâm cũng chỉ có thể kiên nhẫn xem tiếp.
Dị chủng như huyết kỳ lân lao băng băng giữa sông núi nhưng mà dường như nó đang sợ hãi gì đó, không dám tới gần cánh cửa đầu lâu địa ngục bên này, thế nên không ảnh hưởng đến hai người Hàn Sâm.
Qua một lúc sau, cơn mưa máu ngớt dần, những đám mây máu trên bầu trời cũng dần biến mất, lộ ra một bầu trời như được nước trong gột rửa.
Hàn Sâm thật khó hình dung đó là bầu trời như thế nào, chỉ có thể nói hắn chưa bao giờ thấy một bầu trời đêm sạch sẽ đến vậy, không có trăng sao và mặt trời, một bầu trời đen thuần, sạch sẽ đến mức khiến cho người ta hơi rùng mình.
Chợt thấy con huyết kỳ lân kia đứng trên đỉnh núi xương trắng, nhìn lên bầu trời đêm phát ra một tiếng hý dài tựa như thiên lôi cuồn cuộn vang vọng quẩn quanh trong bầu trời, mãi không dừng lại.
Sau đó Hàn Sâm nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng kì dị, chỉ thấy huyết quang trên người huyết kỳ lân xông thẳng lên trời như một thanh huyết nhận xẻ đôi hư không, luồng tà khí dày đặc chấn động lòng người. Những sinh vật có ý chí yếu ớt một chút thấy tà khí ngất trời thôi chắc đã bị dọa tè ra quần.
Huyết khí trên người huyết kỳ lân tuôn ra dần dần biến thành một dòng xoáy màu máu.
Vô số núi xương và sông máu ở trong cả địa ngục Bạch Cốt đều cuồn cuộn sôi trào, dường như có cốt khí màu trắng từ trên núi dâng lên, †rong sông máu cũng có những tia huyết quang tách ra, đều bay về phía vòng xoáy màu máu.
Nhất thời, sông núi đất trời đều bị con huyết kỳ lân ấy làm rung chuyển, dường như nó mới là chủ nhân của thế giới này, vạn vật đều phải dâng hiến một phần linh hồn cho nó.
Theo sức mạnh của núi xương và sông máu bị hút vào trong thân thể
nó, thân thể huyết kỳ lân càng trở lên trong suốt óng ánh như một pho tượng huyết tinh, tà khí trên người cũng ngày càng dày đặc.
Hết chương 2248.
Bạn cần đăng nhập để bình luận