Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2756. Nông trường của Thần

Tất nhiên Hàn Sâm sẽ không truyền tống đến nơi khủng bố như vậy lần thứ hai, ánh mắt nhìn về phía hai cái đầu dê còn lại: “Sao nơi Tứ Dương Phương Tôn truyền tống đến đều kỳ lạ và nguy hiểm như vậy?”
Nhưng bây giờ Tứ Dương Phương Tôn là hy vọng giải thoát duy nhất của Hàn Sâm, đương nhiên không thể buông tha đơn giản như vậy. Không thử hết một lượt, hắn sẽ không cam lòng.
Cắn răng, Hàn Sâm lại ấn lên một cái đầu dê khác. Tứ Dương Phương Tôn khởi động lần nữa, Hàn Sâm bị hút vào trong.
Rầm!
Hàn Sâm bò ra ngoài từ trong Tứ Dương Phương Tôn, lập tức cảnh giác quan sát bốn phía, cũng may không xuất hiện cảnh tượng bị một đám dị chủng kinh khủng bao vây như lần trước.
Ở đây thoạt nhìn rất bình thường, vị trí của Hàn Sâm chính là một vành đai tiểu hành tinh, đập vào mắt chính là chư thiên tinh không, cách đó không xa có một ngôi sao trông cực kỳ to lơn.
Tâm mắt nhìn thoáng qua ngôi sao, phát hiện bên trên có thảm thực vật trải rộng, rõ ràng là một tinh cầu có sự sống. Hàn Sâm do dự một lát, bèn bay về phía tinh cầu.
“Ôi đệt. Chỗ này là thảo nguyên à?” Sau khi vượt qua tầng khí quyển, Hàn Sâm mới kinh ngạc phát hiện, tinh cầu này lấy địa hình thảo nguyên làm chính, hơn nữa trên thảo nguyên có thể thấy được những đàn dê ở khắp nơi, từng đàn từng đàn, bầy dê nhỏ nhất cũng phải hơn ngàn con.
Dê màu trắng, vàng, loại nào cũng có, thoạt nhìn còn không giống nhau. Đa phần đều trông như linh dương, có một số lại như sơn dương, cừu số lượng khá ít.
“Ta lạc vào bầy dê rồi sao? Đáng tiếc Miên Dương kia không ở đây, không thì có thể bảo nó phiên dịch cho ta, hỏi những con dê này xem đây rốt cuộc là chỗ nào.” Hàn Sâm có thể cảm giác được, khí tức trên người bầy dê này không mạnh lắm, e rằng cũng chỉ cấp Nam Tước là cùng, cấp Tử Tước đều rất hiếm thấy, khiến Hàn Sâm không quen lắm.
Hai đầu dê trước đó đều truyền tống hắn đến những nơi rất khủng bố. Bây giờ nhìn thấy nhiều sinh vật gà quèn như vậy, Hàn Sâm tạm thời vẫn chưa thích ứng được.
Khi Hàn Sâm sắp đáp xuống thảo nguyên, bầy dê gần đó cuối cùng cũng phát hiện ra hắn, lập tức vây quanh. Trong đó có một con dê đầu đàn đi ra, nhìn chằm chằm Hàn Sâm trên không trung kêu lên.
‘Beh”
Hàn Sâm không hiểu được tiếng dê, đang định mở Lĩnh Vực Động Huyền trực tiếp đọc tư tưởng của con dê kia, lại nghe dược nó mở miệng nói ngôn ngữ thông dụng của đại vũ trụ: “Ngoại tộc, ngươi từ đâu xông vào nông trường của Thần?”
“Có thể nói chuyện thì dễ rồi.” Hàn Sâm mừng thầm, nhìn con dê đầu đàn đáp: “Ta bị lạc đường trong tinh không, vô tình gặp phải tinh cầu này. Mong các hạ báo cho biết, đây là nơi nào, nếu được thì có thể bán cho ta một tờ bản đồ không?”
Bầy dê nghe Hàn Sâm nói xong, đều có biểu cảm ngạc nhiên rất nhân tính hóa. Chúng liếc mắt nhìn nhau, lập tức phá lên cười ha hả.
Hàn Sâm nhìn một đàn dê cười ngả trước ngả sau, cảm giác cảnh tượng này vô cùng quái dị, không khỏi nhíu mày lạnh lùng quát lên: “Có gì đáng cười chứ?”
Một con dê trong đó vừa cười vừa nói: “Nơi này là nông trường của Thần, chúng ta đều là thức ăn mà Thần nuôi. Nếu ngươi đã đến đây thì đừng hòng ra ngoài nữa, chỉ có thể trở thành đồ ăn của Thần như chúng ta thôi.”
“Ta muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, không ai có thể giữ lại.” Hàn Sâm lạnh giọng nói.
Bầy dê dùng ánh mắt chế nhạo nhìn Hàn Sâm, con dê kia cười lạnh nói: “Vậy giờ ngươi thử xem có thể rời khỏi nông trường của Thần không?”
“Nông trường của Thần mà ngươi nói là chỉ tinh cầu này sao?” Hàn Sâm hỏi.
“Đúng vậy.” Dê đầu đàn gật đầu nói.
“Vậy có gì khó?” Hàn Sâm hơi nhích người, lập tức bay thẳng lên không trung hư tên lửa, muốn lao ra khỏi tầng khí quyển, rời khỏi tinh cầu thảo nguyên to lớn này.
Mắt thấy sắp bay ra ngoài khí quyển, lại chợt thấy tầng khí quyển phong vân biến ảo, hư không đột nhiên hóa thành một thanh cự nhận, điên cuồng chém về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm nghiêm mặt, lấy tay làm kiếm ngưng tụ ra một luồng kiếm quang đón lấy cự nhận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận