Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2502. Phiên muộn của Ky Sĩ Vương Băng Lam

Ky Sĩ Vương Băng Lam hiện giờ rất xoắn xuýt, hắn không ngờ rằng tên Hàn Sâm mà hắn mang về tộc Hoàng Cực lại gây ra chuyện lớn như thế. Nếu như cho hắn cơ hội được quay lại, hắn sẽ tuyệt đối không bao giờ đưa Hàn Sâm ra khỏi Nguyệt Chi Hiệp.
Chưa nói đến việc cưỡng ép đưa Hàn Sâm đến tộc Hoàng Cực, cho dù Hàn Sâm có khóc lóc gọi ông nội thì hắn cũng nhất định sẽ không đưa Hàn Sâm ra ngoài. Hơn nữa còn cho hắn một bạt tai ngã bò ra đất, nói với hắn nên thành thật ở lại, đừng có ra ngoài gây tai vạ cho người khác, hắn đã gây tai vạ cho tộc Rebet cũng đủ rồi.
Tiếc là trên đời này không có nếu như, vậy nên hiện giờ Ky Sĩ Vương Băng Lam đang hết sức đau đầu.
“Rốt cuộc ban đầu ta đã nghĩ cái gì mà lại mang hắn ra ngoài?” Bây giờ Ky Sĩ Vương Băng Lam chỉ muốn tát thật mạnh vào miệng mình hai cái.
Giết Hoàng Tử, còn giả mạo Hoàng Tử của tộc Hoàng Cực lấy đi rất nhiều thứ tốt, mỗi việc mà tên Hàn Sâm đó làm đều khiến Ky Sĩ Vương Băng Lam cảm thấy tim mình như chìm xuống vực sâu không đáy.
Hắn biết là bản thân sắp không xong rồi, Ky Sĩ Vương Băng Lam biết việc bản thân dẫn đường đưa Hàn Sâm đến tộc Hoàng Cực chắc chắn sẽ bị liên lụy, cho dù không đến nỗi bị kết tội thì sau này cũng không có cơ hội tiến xa hơn nữa.
Điều tồi tệ nhất chưa phải là những thứ này, hắn vừa mới nhận được tin tức từ tộc Hoàng Cực, Hàn Sâm vậy mà có thể vượt qua được tầng tầng lớp lớp bao vây, xuyên qua tinh vực Thiên Hà đến được tinh vực Hỗn Loạn.
Ky Sĩ Vương Băng Lam không biết Hàn Sâm đã làm như thế nào, hắn hiện giờ cũng chẳng khác nào bị cả vũ trụ truy sát, thế mà vẫn có thể chạy trốn một mạch đến tinh vực Hỗn Loạn, điều này quả thực khiến
Ky Sĩ Vương Băng Lam nghĩ mãi không ra.
Mà bây giờ Ky Sĩ Vương Băng Lam đã nhận được lệnh, cho dù thế nào cũng phải cản được Hàn Sâm lại, nếu như để hắn tiếp tục đi qua đó, vậy thì sau này hắn không phải lăn lộn ở đây nữa, e rằng ngay cả vị trí trưởng Đoàn Ky Sĩ Băng Lam cũng không thể giữ được.
Nghĩ đến việc mình phải đưa huynh đệ Đoàn Ky Sĩ Băng Lam đi chặn đường Hàn Sâm, Ky Sĩ Vương Băng Lam lại cảm thấy nhức óc, khó chịu như bị kim châm.
Tuy rằng thông tin của tỉnh vực Hỗn Loạn đã bị tắc nghẽn, nhưng suy cho cùng cũng không phải tinh vực Thiên Hà, ở đây có thể dùng được thiết bị điện tử, hắn đương nhiên là đã nhìn thấy hình ảnh của Hàn Sâm ở tinh vực Thiên Hà, mặc dù không phải là trực tiếp nhưng nội dung vẫn giống nhau.
Cảnh tượng Hàn Sâm nâng Bát Độ cấp Thần Hóa chỉ bằng một tay quả thực khiến khiến hắn rất kinh ngạc, đó trông như là một thần tích, thật là khiến người khác không dám tin.
Điều đáng sợ hơn nữa là sau khi nhìn thấy hình ảnh chiến đấu của Hàn Sâm, hắn không thể nắm chắc bản thân có thể đánh bại Hàn Sâm, mang Đoàn Ky Sĩ Băng Lam có thể cản được Hàn Sâm hay không, hắn cũng không có bất kỳ hi vọng gì.
Nhưng mệnh lệnh là mệnh lệnh, Ky Sĩ Vương Băng Lam vẫn nhất định phải chấp hành, nếu không lần này không ai có thể cứu nổi hắn.
Dựa vào tin tức từ tộc Hoàng Cực truyền tới cùng với sự hiểu biết về tinh vực Hỗn Loạn, Ky Sĩ Vương Băng Lam dẫn theo binh đoàn chiến đấu chủ lực của Đoàn Ky Sĩ Băng Lam chặn đường Hàn Sâm.
Con tàu cá voi trắng rách nát đó rất dễ thấy.
Hàn Sâm khá ngạc nhiên khi thấy Ky Sĩ Vương Băng Lam, hắn đã cố hết sức vượt qua phạm vi căn cứ của Đoàn Ky Sĩ Băng Lam, nhưng không ngờ rằng vẫn bị chặn lại.
“Xem ra tộc Hoàng Cực đã biết ta tới tinh vực Hỗn Loạn, sợ rằng Mông Liệt và những người khác cũng sắp đuổi tới đây.” Hàn Sâm thầm nói.
“Hàn Sâm, bây giờ ngươi bó tay chịu trói theo ta về tộc Hoàng Cực vẫn còn kịp.” Ky Sĩ Vương Băng Lam nhìn con tàu cá voi trắng rách nát nói.
Rất nhanh sau đó, hắn nhìn thấy một bóng người bay ra từ miệng con cá voi trắng, đó chính là Hàn Sâm.
Xem ra tình hình của Hàn Sâm khá tốt, nét mặt hồng hào, hình như †âm tình cũng không tệ, miệng còn nở một nụ cười khiến người khác chán ghét.
“Ky Sĩ Vương Băng Lam, ngươi vẫn khỏe chứ?” Hàn Sâm mỉm cười nhìn Ky Sĩ Vương Băng Lam chào hỏi.
Vẻ mặt Ky Sĩ Vương Băng Lam tỏ ra kỳ quái nghĩ lại dáng vẻ của Hàn Sâm năm đó khi được hắn đưa ra khỏi Nguyệt Chỉ Hiệp, rồi lại nhìn Hàn Sâm bây giờ, mọi thứ khác lạ tựa như đã trải qua một đời.
Nếu như có thể quay trở lại một lần, Ky Sĩ Vương Băng Lam thà rằng bản thân chưa từng gặp khuôn mặt này.
“Theo ta về tộc Hoàng Cực, nếu không đừng trách ta không khách sáo.” Ky Sĩ Vương Băng Lam sắc mặt lạnh lùng nói, tất cả vũ khí của chiến hạm đều nhắm vào Hàn Sâm và cá voi trắng.
Các ky sĩ của Đoàn Ky Sĩ Băng Lam đều chuẩn bị tư thế sẵn sàng chiến đấu, chỉ cần Ky Sĩ Vương Băng Lam ra lệnh thì ngay cả một tinh cầu cũng có thể bị phá hủy trong thời gian ngắn.
Nhưng đối mặt với Hàn Sâm, Ky Sĩ Vương Băng Lam trong lòng vẫn cảm thấy không có hi vọng, Hàn Sâm có thể an toàn trốn thoát tới tận đây dưới sự truy bắt của rất nhiều cường giả cấp Thần Hóa, tuyệt đối không bao giờ dễ dàng để hắn bắt đi như vậy.
“Ky Sĩ Vương Băng Lam, ta cần vân tinh thạch dung tích mười mét khối và ba ngàn gallon* dịch gen V758…” Hàn Sâm đột nhiên đọc một danh sách lớn các vật tư.
*Là một đơn vị đo thể tích, 1 gallon = 3,785411784 lít
Cả Đoàn Ky Sĩ Băng Lam đều sững sờ, không hiểu Hàn Sâm có ý gì, sắp xảy ra đại chiến, hắn hắn báo danh sách vật tư làm cái gì?
“Lẽ nào hắn muốn chúng ta đáp ứng những vật tư trong danh sách?” Trong lòng Ky Sĩ Vương Băng Lam và những người khác đều hiện lên suy nghĩ hết sức vô lý này.
“Ý ngươi là gì?” Ky Sĩ Vương Băng Lam lạnh lùng nhìn chằm chằm Hàn Sâm hỏi.
“Có nghĩa là các ngươi phải nhanh chóng chuẩn bị những thứ đồ mà ta muốn, cho các ngươi ba giờ để chuẩn bị.” Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
Ky Sĩ Vương Băng Lam và đám Ky Sĩ Băng Lam đều cảm thấy rất hoang đường, cái tên Hàn Sâm bị tộc Hoàng Cực truy nã này lại dám mở miệng yêu cầu bọn họ lấy đồ, lại còn có giới hạn thời gian, chuyện này thật nực cười.
“Hàn Sâm, là ngươi điên hay là ta điên? Đoàn Ky Sĩ Băng Lam bọn ta là một trong mười đoàn ky sĩ hàng đầu của tộc Hoàng Cực, là quang vinh của Ky Sĩ Băng Lam…”
“Được rồi, tiết kiệm sức chuẩn bị đồ đạc đi, ngươi còn hai giờ năm mươi tám phút.” Hàn Sâm cắt ngang lời nói giống như diễn thuyết của Ky Sĩ Vương Băng Lam, sau đó võ tay.
Ngay sau đó, Ky Sĩ Vương Băng Lam nhìn thấy hai bóng người bay ra từ cá voi trắng, đó là hai cường giả cấp Vương dị tộc, hơn nữa ở giữa hai vị cường giả cấp Vương còn áp tải một người.
Người đó trông khá thê thảm, bị đánh thành hình dạng như đầu heo, quần áo cả người ướt đẫm máu, xương cốt tựa hồ như bị đánh cho gãy nát, thậm chí còn không thể đứng vững được, chỉ có thể để hai vị cường giả cấp Vương đỡ hai bên.
Tuy nhiên, Ky Sĩ Vương Băng Lam vấn nhận ra đó là ai, sau khi nhận ra hắn lập tức há hốc mồm, mắt trợn trừng, nhìn Hàn Sâm và hai người kia với vẻ mặt không thể tin được.
“Bạch Vô Thường, đứa con trai mà Bạch Hoàng bệ hạ cưng chiều nhất… Trời ơi… Rốt cuộc Hàn Sâm đã làm cái gì…” Ky Sĩ Vương Băng Lam cảm thấy đầu óc trống rỗng.
Giết Thập Lục Hoàng Tử Bạch Dịch còn chưa đủ, thậm chí còn bắt đứa con trai mà Bạch Hoàng yêu thương nhất là Bạch Vô Thường, còn đánh hắn thành cái dạng này, trên thiên hạ làm gì có ai dám làm loại chuyện này. Ky Sĩ Vương Băng Lam quả thực nghĩ không ra ngoài Hàn Sâm thì còn có ai dám.
“Ngươi vẫn còn hai giờ năm mươi năm phút, nếu như hết thời gian mà ngươi vẫn chưa lấy được những thứ ta muốn, đến lúc đó ta sẽ chặt đầu của hắn.” Hàn Sâm vươn tay túm lấy tóc Bạch Vô Thường, nhìn Ky Sĩ Vương Băng Lam đang ngẩn người nói.
Hết chương 2502.
Bạn cần đăng nhập để bình luận