Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 532: Thú Hồn Địa Ngục Quỷ Ngưu

Kim Mao Hống là thú hồn vật cưỡi thần siêu cấp thần huyết, sau khi đạt tới trạng thái bạo tẩu, đã không thua gì vật cưỡi thần huyết ở không gian thứ hai Tí Hộ Sở, hơn nữa thân thể khổng lồ vô cùng hung mãnh, vừa sải bước ra đã chạy được trăm mét, ngay cả thiếu nữ toc bạc cũng đuổi không kịp.
Hơn nữa phần lớn dị sinh vật ở trước mặt Kim Mao Hống đều giống như con kiến vậy, căn bản không ngăn được đường đi của nó.
Dù vậy, vô số dị sinh vật cùng nhào lên cắn khiến trên người Kim Mao Hống cũng máu me đầm đìa, máu màu vàng óng chảy ra, khiến nó rống lên từng tiếng thống khổ.
Hàn Sâm vừa chém giết những dị sinh vật nhào lên đó, trên đỉnh đầu còn có vô số quái điểu và ác thú hai cánh đánh tới, tình cảnh thảm thiết khó có thể tưởng tượng được, khắp nơi đều là máu tươi và thi thể dị sinh vật bị Hàn Sâm chém giết.
Bành!
Trên đỉnh đầu Hàn Sâm bị một đòn nghiêm trọng, là quái điểu hai đầu màu bạc hung hăng mổ xuống mũ giáp của Hàn Sâm, tuy mũ giáp không bị phá hỏng, nhưng lại khiến Hàn Sâm đau đến mức kêu thảm một tiếng, ngã lên người Kim Mao Hống, thiếu chút nữa đã té xuống đất.
Không biết có bao nhiêu dị sinh vật đã bò lên trên người Kim Mao Hống, trên người nó bị cắn đến mức máu thịt be bét, nhưng Kim Mao Hống vẫn là Kim Mao Hống, nó đã từng là vương giả ở không gian thứ nhất Tí Hộ Sở.
Đột nhiên nghe một tiếng gầm lớn, bốn vó Kim Mao Hống dùng sức, mạnh mẽ nhảy lên một cái, giống như một tòa núi nhỏ bay lên không trung, đến khi nó rơi xuống, đã phá vỡ mấy tòa cung điện, khiến cho cả Tí Hộ Sở của hoàng tộc Dị Linh đều thoáng run rẩy.
Cũng không biết có bao nhiêu dị sinh vật bị đập chết, những dị sinh vật bò lên trên người nó cũng bị rơi xuống hơn một nửa.
Hàn Sâm liều mạng giữ chặt lông vàng trên người Kim Mao Hống, như thế mới không có bị hất xuống.
Kim Mao Hống đứng lên tiếp tục chạy như điên về phía cửa thành, dị sinh vật thành đàn lại xông tới.
Chiến Chiến Chiến!
Hàn Sâm lần đầu tiên rơi vào tình cảnh khổ chiến như vậy, căn bản không biết mình đã chém giết bao nhiêu dị sinh vật, cánh tay chém đến mức mềm nhũn, những vẫn có rất nhiều dị sinh vật không sợ chết xông lên.
Khoảng cách tới cửa thành còn hơn nghìn thước nữa, Kim Mao Hống lại kêu thảm một tiếng rồi ầm ầm té ngã trên đất, khiến mặt đất bị đập vỡ một mảng lớn.
Trên người Kim Mao Hống đầm đìa máu tươi màu vàng, rất nhiều nơi đều lộ ra máu thịt, không biết bị bao nhiêu dị sinh vật gặm cắn, một cái chân gần như đã không nhìn thấy da thịt, chỉ còn lại xương trắng, nó có thể kiên trì đến hiện tại đã là liều cả tính mạng rồi.
Tâm niệm Hàn Sâm thoáng động, thu Kim Mao Hống vào Hồn Hải, đồng thời sau lưng mở rộng hai cánh, bay hướng vế phía cửa thành Tí Hộ Sở.
Thế nhưng dị sinh vật loài chim đầy trời và ác thú có được hai cánh lại lập tức bao vây hắn, đặc biệt là một con hắc ngưu có hai cánh kia, đang điên cuồng xông tới, sừng nhọn trên đỉnh đầu giống như trường thương đâm thẳng tới Hàn Sâm.
Lúc này không có Kim Mao Hống chở, Hàn Sâm biết mình không thể bị cản lại, thấy quái điểu hai đầu màu bạc từ phía sau cũng đuổi theo, Hàn Sâm cắn răng một cái, vọt tới phía đầu Hắc Ngưu hai cánh kia.
Một đen một vàng va vào nhau, trong chớp mắt khi đầu Hàn Sâm sắp đụng tới sừng trâu, hắn đột nhiên thu hai cánh lại, thân thể trên không trung khẽ xoay, biến thành hai chân đạp về phía trước, kẹp lấy cổ của con Hắc Ngưu kia, đồng thời xoay người hung hăng đâm tới bụng của Hắc Ngưu.
Bành!
Quỷ Trảo mang theo lực lượng cuồng bạo, hung hăng đâm vào bụng Hắc Ngưu, sau đó bị Hàn Sâm hung ác kéo một phát, máu tươi lập tức bắn xuống.
Chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết vang vọng bầu trời, thân thể khổng lồ của Hắc Ngưu lập tức rơi xuống phía dưới.
Hàn Sâm đạp một cước lên trên lưng của Hắc Ngưu, một lần nữa triệu hoán hai cánh ra, nhanh chóng bay về cửa thành Tí Hộ Sở.
OÀ..ÀNH!
Chỉ nghe sau lưng truyền đến một tiếng vật nặng rơi xuống đất, sau đó trong đầu chợt vang lên một tiếng thông báo.
Săn giết sinh vật thần huyết Địa Ngục Quỷ Ngưu, thu được thú hồn Địa Ngục Quỷ Ngưu, ăn thịt có thể ngẫu nhiên thu được từ 0 đến 10 điểm thần gen.
Nhưng hiện tại Hàn Sâm không có thời gian để ý tới những thứ này, thân thể giống như một con hồ điệp đẫm máu, lơ lửng giữa bầu trời phá tan đàn dị sinh vật chặn đường, một đường giết ra chạy khỏi Tí Hộ Sở hoàng tộc này.
Thấy Hàn Sâm đã chạy ra khỏi Tí Hộ Sở, trong mắt thiếu nữ tóc bạc ánh lộ ra vẻ oán giận, vô cùng không cam lòng, nhưng lại không thể làm gì.
Trrong tình huống như thế mà vẫn để hắn chạy ra khỏi Tí Hộ Sở, thiếu nữ tóc bạc cũng không có biện pháp khác.
Bên ngoài Tí Hộ Sở, dị sinh vật và nhân loại đều đã chạy hết, những con bọ cánh cứng màu bạc đó đang chui trở lại mặt đất, Hàn Sâm dùng cánh Tử Yểm trong trạng thái bạo tẩu bay với tốc độ cực nhanh, bỏ lại đám dị sinh vật phía sau, trong nháy mắt đã biến mất trên băng tuyết.
Trở lại Thủy Tinh Cung, Hàn Sâm vừa xử lý vết thương trên người, vừa nhớ lại tình cảnh hôm nay gặp phải thiếu nữ Dị Linh tóc bạc và thiếu nữ Dị Linh tóc vàng.
Trong lòng Hàn Sâm không có một chút hối hận nào, lúc này ý niệm duy nhất trong lòng hắn chính là làm thế nào mới có thể thu được song sinh Dị Linh kia làm của riêng.
Muốn, hắn thật sự rất muốn, Dị Linh song sinh hiếm thấy, hơn nữa còn là hoàng tộc Dị Linh, thật sự quá hiếm thấy và quá hiếm có, hơn nữa Dị Linh có thực lực cường đại như vậy và dung nhan như thế, quả thực chính là ân sủng của trời cao giành cho nhân loại.
- Nhất định phải thu được hai người kia tới tay.
Trong nội tâm Hàn Sâm thầm quyết tâm.
Nhưng Dị Linh kia có thực lực quá mạnh mẽ, hơn nữa bên trong Tí Hộ Sở có rất nhiều sinh vật thần huyết, khi Hàn Sâm giết đi vào, chỉ mới có mấy con sinh vật thần huyết ở bên trong Tí Hộ Sở, nếu như là lúc bình thường, chí ít cũng có ba mươi, bốn mươi con sinh vật thần huyết ở trong Tí Hộ Sở, khả năng có thể xông vào chém giết thật sự quá thấp.
Chuyện này cũng không thể xóa được quyết tâm trong lòng Hàn Sâm, đối với đôi Dị Linh song sinh kia, dù khó khăn thế nào, hắn cũng phải thu họ tới tay.
- Muốn có được bọn họ, đầu tiên phải có năng lực phá tan thủ hộ của họ, thu được một đôi Linh Hồn Chi Thạch. Những con sinh vật thần huyết khác đến lúc đó rồi tính, dù sao trí tuệ của chúng có hạn, sẽ có biện pháp đối phó, nhưng cặp song sinh Dị Linh kia lại khôn khéo cường đại, nếu như không có năng lực chính diện đối đầu với hai chị em bọn họ, căn bản không khả năng cướp lấy Linh Hồn Chi Thạch.
Hàn Sâm cẩn thận nhớ lại kiếm pháp của hai người bọn họ.
Trên người Hàn Sâm không biết đã chịu bao nhiêu kiếm của hai người bọn họ, vết thương trên người ít nhất đã có một hai trăm vết, hơn nữa trước đó chiến đấu cùng thiếu nữ tóc bạc, Hàn Sâm đã được thể nghiệm kiếm pháp kia.
- Mình cần một chút thời gian, mình nhất định có thể nghiên cứu ra cách phá giải kiếm pháp của chị em bọn họ.
Hàn Sâm khẳng định mình có năng lực như vậy.
Kiếm pháp của đôi chị em kia vô cùng tuyệt diệu, tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, hơn nữa hai người liên thủ, gần như có thể nói là khó giải.
Thế nhưng kiếm pháp của hai người họ có lợi hại, cũng chỉ có một hình thức cố định, chỉ cần có hình thức thì nhất định có phương pháp phá giải, Hàn Sâm tin tưởng mình nhất định có thể nghĩ ra phương pháp phá giải.
- Chờ xem, lần sau ca nhất định sẽ thu hai người.
Trong nội tâm Hàn Sâm nảy sinh ác độc.
Tuy hy sinh Cuồng Thuẫn, nhưng cũng may Hàn Sâm đã chém giết được không ít dị sinh vật trong Tí Hộ Sở, đã lấy được bảy tám thú hồn nguyên thủy và một thú hồn biến dị, còn có thú hồn thần huyết Địa Ngục Quỷ Ngưu, lần này cũng không tính là chịu thiệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận