Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2367. Lại đến Dạ Mị

Răng rắc! Lục quang vừa loé lên, đầu của Địa Ngục Vương bị chém đứt xuống.
Người phụ nữ yêu dị thấy hơi kinh ngạc, nhìn nam nhân gầy yếu trong †ay đang cầm thanh kiếm nhỏ màu xanh đó, nàng ta thế mà không có phát hiện nơi này vẫn còn có sinh vật sống.
Người phụ nữ yêu dị hơi hơi nheo mắt lại, nàng ta nhớ lại một lúc lâu, mới nhớ ra nam nhân này lúc mà nàng ta lao ra khỏi tảng đá màu đen đang ở trong bãi đá, vốn dĩ nên là một trong số những sinh vật bị nàng †a giết chết đầu tiên.
Nhưng mà lúc nàng ta đang suy nghĩ kỹ càng, lại không nhớ ra được cảnh tượng giết chết hắn, bởi vì hắn quá tầm thường, giống như lúc đó tiện tay vung ra một tia ánh sáng, sau đó đã không nhìn thấy hắn nữa.
“Ngươi vẫn chưa chết à?” Người phụ nữ yêu dị quan sát trên dưới nam nhân cầm thanh kiếm nhỏ trên mặt mang theo nụ cười này, không biết là bởi vì sao nhìn thấy nụ cười của hắn, người phụ nữ yêu dị thế lại muốn cười với hắn một cái từ tận đáy lòng, giống như bị nụ cười của hắn truyền nhiễm vậy.
Người phụ nữ yêu dị nhìn Ninh Nguyệt nói: “Ngươi rất khá, nếu như kí ước định với ta thì có thể mượn sức mạnh Thần Hoá của ta, giúp ngươi trực tiếp leo lên Thần hoá, từ nay về sau mọi việc đều thuận lợi, xưng bá vũ trụ vạn tộc.”
Ninh Nguyệt lại chỉ hơi cười không nói, từ từ đi đến trước mặt của người phụ nữ yêu dị.
“Ngươi không tin ta?” Người phụ nữ yêu dị nhìn khuôn mặt của Ninh Nguyệt, tuy rằng biết rõ rằng lúc này nên cảnh giác hắn, nhưng mà lại không nhịn được bị nụ cười của hắn cảm nhiễm, khó cư xử với hắn như với kẻ địch.
“Tin” Ninh Nguyệt nói rất chân thành.
Người phụ nữ yêu dị dần dần thở ra một hơi, không biết bởi vì sao lời của Ninh Nguyệt nói có loại sức mạnh khiến người khác tin tưởng, giống như chỉ cần hắn nói được, vậy nhất định chính là lời thật lòng từ tận trong tim.
Ngay lúc người phụ nữ yêu dị thở dài một hơi, mở miệng muốn nói gì đó, thanh kiếm nhỏ màu xanh trong tay của Ninh Nguyệt lại đã chém đứt đầu của nàng ta xuống.
Đầu của người phụ nữ yêu dị rơi ở bên cạnh, đôi mắt màu máu đến chết cũng nhìn chằm chằm Ninh Nguyệt như cũ, giống như không thể tin được.
Ninh Nguyệt khế than: “Ta tin ngươi có thể mang lại cho ta sức mạnh †o lớn. Nhưng mà người đó lại không phải là chỉ dựa vào ngoại lực là
thắng được, ta buộc phải tự mình từng bước từng bước đi lên, mới có thể đứng trước mặt hắn lần nữa.”
Ninh Nguyệt lau thanh kiếm nhỏ màu xanh đó, trong đầu hiện lên hình bóng của người đàn ông đó, trong mắt loé lên một tia cố chấp, trong chớp mắt lại khôi phục lại sự tĩnh lặng, hờ hững đi về hướng thi thể của người phụ nữ yêu dị và Địa Ngục Vương.
Hàn Sâm vẫn cứ chiếm giữ lấy Đế Long rễ chủ để hấp thu Đế Khí hơn một tháng một bước cũng không rời khỏi.
Huyết Kỳ Lân cùng hắn hấp thu nhiều Đế Khí như thế, vết thương trên người đã khỏi rồi, mà Hàn Sâm trong hơn một tháng này cũng kiếm được hơn năm trăm điểm gen Công Tước.
Nhưng mà vật ngữ gen tổng cộng chỉ có thể mở ra ba khoá gen, thì cũng không có cách nào mở tiếp nữa, gen Công Tước còn lại được Hàn Sâm dùng để mở Băng Cơ Ngọc Cốt và Mạch Mệnh Thần Kinh.
Băng Cơ Ngọc Cốt cũng giống như thế, sau khi mở ra được ba khoá gen thì không có cách nào tiếp tục mở nữa.
“Mở khoá gen thứ nhất tương đương với Tinh Thể, mở khóa gen thứ hai tương đương với Thiên Thể, sau khi mở gen thứ ba chắc là đã vượt lên trên Thiên Thể, cảm giác giống như có chút không giống với Thiên Thể, nhưng lại nói không được rốt cuộc là không giống chỗ nào.” Hàn Sâm cẩn thận cảm nhận, cảm thấy sau khi mở ba khoá gen, trong đó hình như có chút ảo diệu.
Trong hơn một tháng này, một thu hoạch khác chính Động Huyền Kinh cuối cũng cũng đã đột phá được Công Tước, hình thành lên thể thuộc tính, chỉ là bởi vì không có gen Công Tước, tạm thời cũng không có cách giải khóa gen.
Mà vật ngữ gen sau khi đã mở ra ba khoá gen, vẫn khó luyện hoá hấp †hu những Đế Văn đó, giống như những Đế Văn đó đã hoà thành một thể với máu thịt của Hàn Sâm, không có cách nào tách rời ra nữa.
Hàn Sâm vẫn còn muốn tiếp tục ở lại trên Đế Viên, hấp thu Đế Khí nhiều hơn, mở ra hết ba khoá gen của Mạch Mệnh Thần Kinh và Động Huyền Kinh, đáng tiếc nguyện vọng tốt đẹp này bởi vì Bạch Lăng Sương đến mà đã sụp đổ hoàn toàn.
“Thập Lục đệ, có hứng thú đến Dạ Mị thành của ta ngồi một chút không?” Bạch Lăng Sương vẻ mặt vui cười nhìn Hàn Sâm nói.
“Dạ Mị thành ta đương nhiên muốn đi, đáng tiếc là túi đồ trống không không có vốn liếng để đi.” Hàn Sâm trong lòng thầm nói: “Người phụ nữ này tìm ta nhất định là không có chuyện tốt gì, không biết lại có chủ ý gì đây?”
“Tuyết Nhi và rượu ngon đều đã chuẩn bị hết rồi, hôm nay tỷ tỷ chiêu
đãi.” Bạch Lăng Sương cười vui vẻ nói. “Nếu đã như thế, vậy đệ đệ ta không khách khí nữa.” Hàn Sâm trong mắt lấp lánh vẻ tham lam.
Tuy rằng Hàn Sâm không hề muốn đi, nhưng mà Bạch Lăng Sương nếu như đã đến, khẳng định sẽ không tay không trở về, nếu như làm sao cũng đều phải đi, thì chẳng bằng sảng khoái một chút, tránh bị Bạch Lăng Sương nhìn ra sơ hở.
Bạch Dịch thèm muốn Tuyết Nhi đã lâu, nếu như vẫn không đi như thế này, cũng không phù hợp với tính cách của Bạch Dịch.
Trong gian phòng trên tầng trên cùng hào hoa nhất của thành Dạ Mị, Hàn Sâm ngồi tựa vào trên ghế sofa, một tay kéo Tuyết Nhi, một tay cầm lấy ly rượu, hài lòng nhìn Bạch Lăng Sương nói: “Thập tỷ, có lời gì ngươi cứ trực tiếp nói đi, tặng cho ta nhiều chỗ tốt như này, sẽ không chỉ là muốn ôn lại tình tỷ đệ đơn giản như thế thôi chứ?”
“Qua một thời gian nữa chính là ngày đại khảo của những Hoàng Tử Hoàng Nữ chúng ta, không biết Thập Lục đệ ngươi có dự định gì?” Bạch Lăng Sương cười hỏi.
Hàn Sâm hớp một ngụm rượu, cánh tay bóp một cái trên mông của Tuyết Nhi, hì hì nói: “Ta có thể có dự định gì chứ? Ta chẳng qua chỉ là một cấp Vương có lĩnh vực nhất trọng mà thôi, trong Hoàng Tử Hoàng Nữ không thiếu Bán Bộ Thần hoá, còn có Thần Hoá đỉnh cấp nữa, ta có dự định gì được chứ?”
Bạch Lăng Sương trong đáy mắt loé lên một tia chán ghét, trên mặt lại mang theo nụ cười: “Vậy cũng chưa hẳn, đại khảo chỉ là Phụ Hoàng thiết kế vì kiểm tra tiến độ tu hành của những Hoàng Tử Hoàng Nữ chúng ta, không hẳn nhất định phải lấy được hạng nhất, chỉ cần có thể có biểu hiện tốt ở trên đại khảo, Phụ Hoàng xem xong nhớ kỹ trong lòng, sẽ không thiếu phần thưởng.”
Ngừng một chút, Bạch Lăng Sương lại nói tiếp: “Những ngày này, tiến bộ của Thập lục đệ ngươi ai ai cũng có thể nhìn thấy, nếu như trong lúc đại khảo lại có chút biểu hiện nữa, có lẽ nhất định có thể được Phụ Hoàng xem trọng, nhận được rất nhiều phần thưởng cũng là chuyện bình thường.”
“Ta lại không dám nghĩ như thế” Hàn Sâm không hề để ý nói.
Bạch Lăng Sương nhìn Hàn Sâm một lúc, mới đoan trang nói: “Nếu như ngươi không có ý cạnh tranh thứ hạng, ta lại có một con đường tài lộ muốn chia sẻ với ngươi, không biết ngươi có đồng ý hay không?”
“Ta bây giờ cái gì cũng thiếu, thiếu nhất chính là một chữ tài, Thập tỷ mời nói.” Hàn Sâm lập tức lấy lại tinh thần, rất có hứng thú nhìn Bạch Lăng Sương nói.
Bạch Lăng Sương trên mặt liền lộ ra nụ cười: “Ngươi có lẽ nhớ trong đại khảo có một hạng mục là leo lên Hoá Cốt Sơn chứ? Hoá Cốt Sơn đó là nơi nguy hiểm trùng trùng với những Hoàng Tử Hoàng Nữ bình thường, ngoài Tứ ca và Tam tỷ đã thăng lên Thần hoá, thì có rất nhiều Hoàng Tử Hoàng Nữ khác, cho dù là Thái tử, sợ rằng cũng sẽ khó mà đảm bảo nhất định có thể leo lên đỉnh Hoá Cốt Sơn. Nhưng mà Thập Lục đệ ngươi lại không giống, ngươi có Đế Văn bảo vệ, nhất định có thể leo lên đỉnh núi của Hoá Cốt Sơn.”
“Thập tỷ đừng ngại nói thẳng.” Hàn Sâm hơi hơi nhíu mày.
“Ngươi giúp ta leo lên đỉnh Hoá Cốt Sơn, muốn có cái gì cứ việc mở miệng.” Bạch Lăng Sương đã thu lại nụ cười, nghiêm túc nói.
Hết chương 2367.
Bạn cần đăng nhập để bình luận