Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2229. Con đường sinh tử

Bạch Vi bước lên bậc đá, nhìn có vẻ rất ung dung, không có sức mạnh đặc biệt nào xuất hiện trên thềm đá, bước đi hết sức nhẹ nhàng.
Bạch Vi khẽ cau mày, vì nàng không cảm nhận được chút sức mạnh nào từ thềm đá, chẳng khác gì thềm đá bình thường.
Với thêm đá thế này, nếu Bạch Vi bung tốc độ thì đi một vòng trong vài giây dễ như trở bàn tay.
“Đây là thử thách mà Bất Tử Điểu dựng lên, chắc chắc không thể đơn giản có vậy.” Bạch Vi chẳng dám lơ là, vẫn thận trọng đi lên, mỗi bước đều vô cùng cẩn thận.
Nhưng dường như thềm đá quả thực không có gì đặc biệt. Sau khi bước lên mười mấy bậc, Bạch Vi vẫn không cảm thấy chẳng có sức mạnh nào xuất hiện trên các bậc đá nhằm cản trở nàng tiến lên.
“Bạch Vi, cơ thể ngươi.” Kỷ Tình ở dưới bỗng la lên.
Bạch Vi nghe vậy, quay đầu nhìn về đám Kỷ Tình, phát hiện bọn Hàn Sâm đang nhìn nàng với vẻ khiếp đảm, dường như có điều gì đó rất đáng sợ đã xảy ra trên người nàng.
Bạch Vi vội vàng ngắm nghía cơ thể mình. Vừa nhìn xuống dưới, vẻ mặt Bạch Vi cũng đột ngột biến sắc.
Trong lúc bước mười mấy bậc này, Bạch Vi không có cảm giác người mình có gì lạ nhưng cơ thể nàng lại phát triển trong vô thức.
Ban đầu Bạch Vi là một thiếu nữ mười tám, mười chín tuổi nhưng bây giờ nhìn lại giống một cô gái trưởng thành hơn hai mươi tuổi. Chiều cao và vóc dáng của nàng đã có những thay đổi rõ rệt, thậm chí bộ ngực còn nở nang hơn nhiều, ít nhất là từ quả cam lên thành quả bưởi.
Bạch Vi hơi nhíu mày, lại tiếp tục bước thêm vài bậc đá, quả nhiên cơ thể nàng cũng bị thay đổi theo, dường như vừa cộng thêm mấy tuổi.
Bạch Vi suy nghĩ một chút rồi lùi lại mười mấy bậc. Thế rồi một chuyện khiến người ta ngạc nhiên đã xuất hiện, cơ thể của nàng lại đảo ngược về như ban đầu.
“Cuối cùng ngươi cũng nhận ra.” Bà lão cười ha hả, giải thích bằng chất giọng hơi khàn khàn: “Thềm đá sinh tử do Bất Tử Điểu đại nhân dựng lên, không phải ai cũng đi lên được. Đúng với tên gọi, thêm đá sinh tử là một quá trình đi từ sống đến chết. Thềm đá này là cuộc đời của ngươi, khi lên đến cuối thềm đá sẽ là lúc sinh mệnh ngươi kết thúc, cũng chính là cái chết.”
“Đi hết thềm đá là cái chết, vậy thắng có lợi ích gì? Bất Tử Điểu xảo trá quá, cơ bản không muốn cho người ta chút cơ hội thắng nào.” Kỷ Tình bĩu môi nói.
Song bà lão không tức giận, bình thản nói: “Bất Tử Điểu đại nhân dùng thuật gen để dựng lên con đường sinh tử. Nếu các ngươi có bản lĩnh thì phá vỡ nó là được, xảo trá chỗ nào, tất cả nằm ở năng lực của các ngươi thôi.”
Bạch Vi không lên tiếng, tiếp tục tiến lên đỉnh núi. Càng tới gần đỉnh tuổi tác của nàng cũng lớn dần, chẳng mấy chốc đã từ thiếu nữ trở thành phụ nữ, từ phụ nữ trở thành nữ trung niên. Khi sắp chạm đến đỉnh núi, Bạch Vi đã biến thành một bà cụ tầm tuổi xế chiều mắt mờ chân chậm.
Khi chỉ cách đỉnh núi vài bước, Bạch Vi trông như sắp tắt thở tới nơi, cơ thể run rẩy, rất giống một cụ già hấp hối.
Bạch Vi vốn tưởng đó là năng lực tạo ảo giác gì đó. Nhưng lúc này nàng thực sự cảm nhận được đây không phải ảo giác, cơ thể nàng đã già đi không ra dạng người, sợ rằng khi đặt chân lên bậc cuối cùng cũng là lúc sinh mệnh kết thúc giống như lời bà lão vừa nói.
Khi bước đi, Bạch Vi đã dùng đủ các loại sức mạnh để ngăn cản cơ thể mình lão hoá nhưng hoàn toàn không có tác dụng. Dường như thêm đá này đi theo quy luật sinh tử của tự nhiên, dù là ngoại lực gì cũng không thể ngăn cản nó.
Ngước nhìn bốn bậc đá cuối cùng, Bạch Vi rốt cuộc cũng dừng lại, phân vân không biết nên đi tiếp hay lui xuống.
Đám người Hàn Sâm cũng thầm kinh hãi, chỉ là một thêm đá lại có sức mạnh khủng bố như vậy, thật sự rất khó tưởng tượng khi còn sống Bất Tử Điểu là một cường giả kinh khủng đến mức nào.
“Nếu thềm đá sinh tử có thể đi ngược thì có lẽ đây chỉ là một bài kiểm tra, đi hết thầm đá cũng không chết, thắng rồi đi ngược về là được.” Kỷ Tình nói.
Thật ra chính Bạch Vi cũng không nghĩ giống vậy, nhưng chẳng ai dám đảm bảo sau khi đi hết thầm đá sẽ không chết, nếu lên xong lăn ra quay ra chết thì oan uổng quá.
Bà lão nghe thấy lời Kỷ Tình nói, cười khùng khục: “Cũng có khả năng, sống và chết mỗi bên chiếm năm mươi phần trăm. Nếu ngươi có gan, chi bằng hãy tham gia đánh cược.”
Bạch Vi nhìn bà lão đứng ở cuối thềm đá, vẻ mặt không ngừng dao động, đây không phải một trò chơi, nếu đoán sai thì sẽ chết thật.
“Nếu ta xuống thêm đá thì có được đi lại lần nữa không?” Bạch Vi nhìn bà lão hỏi, giọng nói của nàng y như một cụ già sắp lìa đời, yếu ớt suy nhược kèm theo chất khàn đặc đầy tử khí u ám.
“Ngươi muốn bắt một con vật để thử phải không? Thế thì thử thách còn nghĩa lý gì nữa?” Bà lão nói với vẻ khinh miệt: “Là hậu duệ của Bạch Hoàng thì phải quyết đoán như Bạch Hoàng, lấy tính mạng và sự phán đoán của ngươi để thẳng cuộc đánh cược này đi, rời khỏi thềm đá xem như ngươi đã thua cược.”
“Tiểu Ngân Ngân, đi bắt một con thú nhỏ.” Hàn Sâm quay sang nói với Tiểu Ngân Ngân.
Tiểu Ngân Ngân vâng lời Hàn Sâm, lập tức chui vào rừng rậm, chỉ một lát sau đã ngậm một con thú nhỏ trở về, hình như là con thỏ.
Hàn Sâm ra hiệu cho Tiểu Ngân Ngân ném con thú nhỏ lên thềm đá sinh tử rồi búng vào mông nó. Con thỏ bị dọa sợ, nhất thời lao lên trên thềm đá.
Lúc nấy, khi bà lão đòi giết bọn hắn, Bạch Vi đã không gây khó dễ, Hàn Sâm làm vậy coi như đáp lễ.
Con thú nhỏ kia cũng giống Bạch Vi, càng bò lên càng già yếu. Khi lên tới mấy bậc cuối cùng nó đã già không lết nổi nữa, mỗi lần nhảy một cấp như dùng hết sức lực toàn thân.
Bạch Vi hơi ngạc nhiên mà liếc mắt nhìn Hàn Sâm, không ngờ Hàn Sâm lại giúp nàng.
Cuối cùng, con thú nhỏ đã leo lên được bậc thêm cuối, dường như nó đã vắt kiệt chút sức lực và ánh sáng còn lại. Sau khi run rẩy chật vật bò lên đỉnh núi, nó bỗng ngã gục lên thềm đá, chết hoàn toàn.
Tất cả mọi người hít sâu một hơi, nhìn thế này thì bước đến tận cùng của thềm đá sinh tử cũng chính là lúc sinh mệnh kết thúc.
“Thế này thì trơ tráo quá, thắng là thua, mà thua cũng là thua.” Kỷ Tình bức xúc nói.
“Nếu có bản lĩnh phá giải con đừng sinh tử thì đương nhiên không phải chết.” Bà lão thản nhiên nói, bộ dạng vấn rất lạnh nhạt.
Vẻ mặt Bạch Vi biến đổi liên tục nhưng trong lòng đã nhen nhóm suy nghĩ rút lui. Rõ ràng Bất Tử Điểu đã sắp xếp một thử thách nhất định phải chết, không đáng để lấy mạng đổi phần thắng cược.
“Nếu ta là ngươi, ta sẽ bước lên thềm đá.” Đúng lúc Bạch Vi muốn bỏ cuộc, chợt nghe thấy Hàn Sâm đứng dưới nói một câu.
Bạch Vi sửng sốt trong lòng, quay đầu nhìn về phía Hàn Sâm, không hiểu hắn có ý gì.
“Cậu thiếu niên, bản thân ngươi không đứng trước thời khắc sinh tử, đương nhiên nói rất dễ. Nếu ngươi thật sự tự tin vậy thì hãy đích thân đi thử xem sao.” Bà cụ đột nhiên nhìn chằm chằm Hàn Sâm.
Hết chương 2229.
Bạn cần đăng nhập để bình luận