Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2425. Thành Độ Thần

Đường đá giống y như trong đoạn ghi hình. Một đoạn bắt đầu này không có vấn đề gì, bọn Hàn Sâm đi thẳng tới vị trí của pho tượng đá nghìn tay nghìn mắt.
Nhưng Hàn Sâm có thể rõ ràng cảm giác được, trên đoạn đường này, khoảng cách giữa hắn và tượng đá nghìn tay nghìn mắt càng gần thì cảm giác như lên cơn nghiện cũng ngày càng mãnh liệt.
Lúc Hàn Sâm tận mắt nhìn thấy tượng đá nghìn tay nghìn mắt, cảm giác này đã mãnh liệt tới mức gần như làm cho linh hồn Hàn Sâm run rẩy.
Nhìn thấy những con mắt trên bàn tay có loại cảm giác bị vô số lệ quỷ nhìn chằm chằm, cảm giác mãnh liệt hơn gấp trăm lần so với lúc xem ghi hình, giống như có vô số lệ quỷ sẽ chui từ trong những bàn tay này ra cắn nuốt người được chọn bất cứ lúc nào.
Hàn Sâm nhân cơ hội mở kính Tử Đồng Thần Điệp ra, muốn nhìn một cái xem tượng đá nghìn tay nghìn mắt này rốt cuộc có bí mật gì.
Đồng Kính màu tím bao trùm mắt phải của Hàn Sâm, chia đồng tử thành bốn cánh hoa, chậm rãi xoay tròn, Hàn Sâm dùng mắt phải nhìn về phía tượng đá nghìn tay nghìn mắt.
Trong nháy mắt đó, Hàn Sâm giống như thấy được một thân ảnh ác quỷ đến từ địa ngục Vô Gián. Còn chưa kịp nhìn rõ đã cảm thấy mắt phải đau nhức, không kìm được lấy tay che mắt,
Hàn Sâm chợt biến sắc. Chỉ dùng kính Tử Đồng Thần Điệp nhìn thoáng qua đã suýt làm mù mắt hắn, trong lòng rất kinh hãi, sao còn dám dùng kính Tử Đồng Thần Điệp nhìn nữa.
“Ngươi làm sao vậy?” Kính phu nhân và Dạ Phong đều nhìn về phía Hàn Sâm.
“Sử dụng một loại đồng thuật quan sát tượng đá, kết quả suýt nữa thì hỏng mất một mắt.” Hàn Sâm nói xong buông tay xuống, trong con mắt một mảng đó, còn có huyết lệ từ từ chảy ra.
Cũng máu của Hàn Sâm đã hóa tinh thể, nếu không vừa rồi chắc đã rong huyết.
“Đừng nhìn nữa, lại càng không nên dùng bí thuật về mắt nhìn. Nếu ta đoán không lầm, pho tượng đá này chính là Thần Minh có liên quan đến mắt, sức mạnh của nó chắc hắn là sức mạnh mắt. Ngươi dùng đồng thuật nhìn nó chẳng khác nào tự tìm đường chết.” Dạ Phong nói.
Hàn Sâm gật đầu không nói gì thêm, theo Kính phu nhân tiếp tục đi về phía trước.
Lách qua tượng đá nghìn tay nghìn mắt, hang đá phía sau đã trở nên đâm máu, trên cơ bản giống với trong đoạn ghi hình. Đám Hàn Sâm đi thẳng tới trước cửa đá phía sau.
“Grào!” Công Tước bị xích Trật Tự trói buộc, phát ra tiếng rít gào, liều mạng giãy dụa muốn xông đến chỗ cửa đá. Nếu không phải bị Dạ Phong khống chế, với sự bốc đồng của hắn, chỉ sợ sẽ đâm đầu chết ở trên cửa đá.
Cửa đá đóng chặt, nhìn không ra phía sau có cái gì. Lần này Hàn Sâm không dám dùng kính Tử Đồng Thần Điệp nhìn nữa, thành thật dùng mắt thường để nhìn.
Loại cảm giác muốn vọt vào trong cửa đá càng thêm mãnh liệt, cũng may ý chí của ba người Hàn Sâm đều cực kỳ kiên định, không đến nỗi không khống chế được như Công Tước kia.
Nhưng theo thời gian trôi qua, đây chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi. Trừ phi là Thần Linh thật sự, nếu không không có sinh vật nào có thể ngăn cản sự ăn mòn ý chí liên tục không ngừng.
Trên cửa đá không có các loại cơ quan khóa, chỉ là đóng chặt cửa mà thôi. Song bao nhiêu Công Tước liều mạng va chạm đào bới như vậy cũng không thể làm cho nó hé ra một khe, rõ ràng cánh cửa này có vấn đề.
Dạ Phong và Kính phu nhân liếc nhìn nhau, sau đó bắt đầu ngưng tụ sức mạnh, muốn dựa theo kế hoạch định trước, mạnh mẽ phá vỡ cửa đá.
Hàn Sâm lùi đến bên cạnh Kính phu nhân, mắt phải của hắn sưng đỏ còn chưa tiêu, vẫn còn cảm giác đau đớn mơ hồ.
Xích Trật Tự của Dạ Phong rung lên, không gian bốn phía như hóa thành một tấm màn đen, cuốn vào trong tay hắn, rất nhanh đã cuốn thành một thanh kiếm bóng đêm.
Hàn Sâm nhìn thanh kiếm trong tay Dạ Phong giống như đang nhìn một khoảng trời đêm hư vô, sức mạnh trong đó gần như không thể đong đếm được.
Ánh mắt Dạ Phong chăm chú, thanh kiếm bóng đêm trong tay chém về phía vị trí trung tâm của cửa đá. Đêm tối như đường chân trời ngăn cách thiên địa, chém lên ngay chính giữa cửa đá, xích Trật Tự màn đêm không ngừng đánh lên cửa đá.
Chỉ thấy bóng đêm như lưỡi dao không ngừng nứt vỡ, cửa đá kia lại không hề nhúc nhích, sức mạnh to lớn đến nỗi có thể hủy diệt tinh cầu trong nháy mắt lại không thể làm cho cửa đá kia dao động chút nào.
Vách đá bốn phía bị lưỡi dao bóng đêm nứt vỡ kia cắt đứt, lộ ra càng ngày càng nhiều bộ phận. Tuy cửa không bị mở ra nhưng lại có thể thấy được một vài thứ xung quanh cánh cửa.
Đây đúng là một cổng thành, vòng ngoài cổng chính là vọng lâu, gạch xây thành cũng là màu đen, hầu như không khác mấy với vách đá xung quanh song lại cứng hơn rất nhiều, sức mạnh của xích Trật Tự cũng chỉ để lại một vết xước nông trên mặt gạch giống như mèo cào.
Theo sự nứt vỡ của đá đen, bộ phận lộ ra của vọng lâu càng ngày càng nhiều. Rất nhanh Hàn Sâm đã nhìn thấy phía trên cửa lớn có khắc ba chữ.
“Thành Độ Thần!” Hàn Sâm nhận ra ba chữ kia, ấy vậy mà lại là chữ viết thông dụng phổ biến nhất trong đại vũ trụ.
“Thành Độ Thần… Nơi này là thành Độ Thần…” Dạ Phong kêu sợ hãi ra tiếng, vẻ mặt của Kính Phu nhân cũng đầy khiếp sợ.
“Thành Độ Thần là nơi nào?” Hàn Sâm chưa từng nghe đến nơi như vậy, nhìn về phía Dạ Phong hỏi.
Tâm trạng của Dạ Phong vô cùng kích động, trông chẳng có dáng vẻ của cường giả Thần Hóa chút nào. Nhưng hắn lại giống như không cảm giác được, gắt gao nhìn chằm chằm vào ba chữ thành Độ Thần phía trên cổng thành, hưng phấn nói: “Truyền thuyết kể rằng thời đại viễn cổ Tộc Cổ Thần có một tòa Thần thành, thành đó tên là thành Độ Thần. Khi thành viên của Tộc Cổ Thần đạt tới đỉnh Thần Hóa, không thể tiến thêm bước nữa thì sẽ đi vào bên trong thành Độ Thần, tìm kiếm cơ hội đạt được vị trí Thần Linh.”
“Song cho tới nay, tất cả mọi người đều nghĩ đó chỉ là một truyền thuyết, không ngờ thành Độ Thần lại thật sự tồn tại. Nếu đây là thành Độ Thần của tộc Cổ Thần thật thì khó trách lại có nhiều vật kỳ dị như vậy. Không chừng nơi đây sẽ cho chúng ta cơ hội tiến thêm một bước cũng nên.” Dạ Phong hưng phấn nhìn chằm chằm cửa thành, dường như cũng tạm thời quên mất khốn cảnh của bản thân bây giờ.
Chuyện này cũng không trách được Dạ Phong. Bắt đầu từ năm tháng vô tận của Thánh Vực tới nay, cường giả thật sự có thể bước ra một bước cuối cùng kia chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Sự tồn tại mạnh mẽ giống như Cổ Thủy Thần cũng không thể vượt qua lôi trì nửa bước, cuối cùng rơi vào kết cục thân thể hóa thành mưa máu tẩm bổ vạn tinh cầu.
Muốn phá cửa Thần điện Gen đạt được vị trí Thần Linh là hy vọng cực kỳ xa vời với đa số cường giả Thần Hóa.
Nếu thành Độ Thần quả thật là một đường tắt để đi thông đến vị trí Thần Linh thì có thể sở hữu bí mật trong đó đều là sự hấp dẫn cực lớn đối với bất cứ cường giả Thần Hóa nào.
Cường giả Thần Hóa cũng chỉ là sinh vật phàm tục, bọn họ cũng có sinh lão bệnh tử, không thể tồn tại vĩnh viễn. Mạnh mẽ như người đứng đầu Thánh Vực cũng cực khổ truy tìm trường sinh, huống chỉ là cường giả Thần Hóa bình thường.
“Nếu thành Độ Thần thật sự có thể độ người đạt được vị trí Thần Linh thì Tộc Cổ Thần cũng sẽ không chỉ là một trong ba chủng tộc lớn hiện nay.” Hàn Sâm nhíu mày nói.
Kính phu nhân cũng nhìn ba chữ thành Độ Thần, nói: “Cuối cùng Thành Độ Thần vẫn chỉ là một truyền thuyết. Tuy trên thành này có ba chữ thành Độ Thần nhưng chưa hẳn đã là thành Độ Thần thật sự. Cho dù nó là thành Độ Thần thật thì tại sao nó sẽ rơi vào cảnh bị chôn vùi như vậy. Vấn đề này cũng đáng để chúng ta suy nghĩ sâu xa, cho nên vẫn cẩn thận là trên hết.”
Hết chương 2425.
Bạn cần đăng nhập để bình luận