Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Ngay lúc cái trụ kim loại được nhổ ra, cả mặt đất như rung chuyển, ngay cả thành Vạn Cổ Thần ở phía xa cũng rung theo khiến cho cư dân trong thành bị dọa, còn tưởng rằng là động đất.
Nhưng sau khi rung chuyển xong thì không còn động tĩnh gì nữa, khiến cho mọi người đều ngơ ngác không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Oan nghiệt… Oan nghiệt mà…” Dương phu tử ngồi phịch xuống đất, đôi mắt nhìn Hàn Sâm đăm đăm, miệng khẽ lẩm bẩm, bị dọa đến mức quên luôn việc chạy trốn.
Hàn Sâm lười để ý đến hắn, hắn đi đến nhìn xuống cái lỗ được để lại sau khi rút trụ kim loại ra, thấy bên dưới có một tử quang chớp động óng ánh trong bóng tối, giống như là dạ minh châu trong bóng đêm vậy.
Nhưng mà cái miệng lỗ này nhỏ quá chỉ có thể nhìn một phần thôi, đại khái cũng đoán được là một bộ phận của trứng gen.
“Quả nhiên có trứng gen.” Hàn Sâm trong lòng vui mừng, sau khi xác định vị trí của trứng gen thì không còn kiêng ky gì nữa, lấy tay bổ thẳng xuống dưới.
Một âm thanh răng rắc vang lên, bùn đất bị một chưởng này của Hàn Sâm bổ thẳng ra, trong nháy mắt đã tạo ra nên một khe nứt rất lớn, ngay lập tức thứ phía dưới trở nên vô cùng rõ ràng.
Ánh mắt Hàn Sâm chăm chú, trong lớp bùn đất có một quả trứng ngọc vỏ màu tím với đường kính hơn một mét, tỏa ra một ánh sáng tím óng ánh quỷ dị dưới ánh mặt trời, trên vỏ trứng còn có rất nhiều hoa văn giống như những ký hiệu điêu khắc vậy.
“Dương phu tử, ta phải làm sao mới có thể khiến cho trứng gen này nở ra?” Hàn Sâm đứng bên cạnh trứng gen đưa tay sờ vào vỏ trứng như ngọc tím. Điều khiến Hàn Sâm cảm thấy kỳ lạ là hắn lại có thể cảm nhận được tiếng tim đập yếu ớt từ bên trong vỏ trứng truyền ra.
Dương phu tử thở dài: “Nếu như ngươi có huyết mạch Thần Linh, chỉ cần tiếp xúc với nó tự nhiên sẽ có tâm linh cảm ứng. Nếu nó bằng lòng phục tùng ngươi thì sẽ phóng ra tín hiệu, nhưng mà đại nhân ngươi…”
Dương phu tử còn chưa nói xong, Hàn Sâm đã hiểu ý của hắn.
“Không có huyết mạch Thần Linh thì không còn cách nào khác để thu phục trứng gen sao?” Hàn Sâm đương nhiên không có huyết mạch Thần Linh gì đó và cũng không có cách nào để kết nối với nó.
“Không có, nếu như có cách thì người dân đã không phải xem trọng huyết mạch Thần Linh đến như vậy.” Dừng lại một lúc Dương phu tử lại khuyên nhủ: “Đại nhân, dù sao ngươi cũng không dùng được, hay là nhanh chóng chôn vật trấn mạch vào lại đi.”
Hàn Sâm lại do dự nói: “Không đúng nha, không phải trước đây ngươi nói bất cứ ai cũng có thể nuôi dưỡng chủng gen sao?”
“Chủng gen đương nhiên có thể nuôi được nhưng mà không thể dung hòa với cơ thể mình, chỉ có thể dùng như thú cưng thôi, hơn nữa cũng không phải tùy tiện là nuôi được, nếu như gặp được chủng gen có tính cách khá ngoan hiền nói không chừng còn có thể thuần phục. Nhưng chủng gen có tính cách hơi ác, đừng nói đến nuôi dưỡng, nhìn thấy thôi đã chạy còn không kịp rồi. Trứng gen này chắc chắn là loại cực ác, lỡ như nó ra đời…”
Dương phu tử còn chưa nói xong đã nghe thấy âm thanh răng rắc vang lên, vỏ của trứng gen lại đang nứt ra từ bên trên và lan nhanh xuống phía dưới, nhất thời khiến cho Dương phu tử kinh ngạc đến há hốc mồm hóa đá.
Hàn Sâm khá hứng thú nhìn trứng gen nứt ra, nhìn thấy đường vân nứt ra bên trên ngày càng nhiều, trong chốc lát đã vỡ vụn hơn phân nửa, một cái đầu đầy lông lá từ bên trong chui ra.
Hàn Sâm tỉ mỉ quan sát trong lòng bỗng kinh ngạc.
Bên trong quả trứng khổng lồ mà lại chỉ ấp ra chủng gen to hơn nắm †ay một chút, béo núc na núc ních, tròn xoe giống như quả bóng bằng lông vậy.
Bộ lông màu đỏ trên người óng ả, cái đuôi xoăn, đôi tai nhọn, còn có đôi mắt vừa mới hé mở với con ngươi thẳng đứng màu đỏ máu, dáng vẻ này rõ ràng là một con mèo con.
Điều làm Hàn Sâm kinh ngạc không phải vì kích cỡ của nó mà vì con mèo này trông hơi kỳ lạ. Hàn Sâm nhìn thế nào cũng cảm thấy nó giống với tên khốn lão Miêu.
Nhưng mà con mèo này nhỏ hơn lão Miêu rất nhiều, vô cùng mềm mại đáng yêu, không hề đáng ghét như lão Miêu.
Nhưng giữa hai người vẫn có nét tương đồng, ví dụ như những con mèo bình thường sẽ không có đuôi lớn như vậy, cái đuôi lớn này càng giống với hồ ly hơn, còn có đôi tai của nó dài hơn nhọn hơn mèo bình thường một chút, cũng giống với đặc trưng của hồ ly.
Những điều như vậy thì mèo con này có nhiều điểm khác so với mèo bình thường, nhưng lại rất giống với kiểu nửa mèo nửa hồ ly như lão Miêu.
“Meo.” Sau khi mèo con bò ra từ bên trong vỏ trứng, kêu với Hàn Sâm hai tiếng, lắc lư bò đến bên chân Hàn Sâm, bám lấy ống quần của Hàn Sâm bằng móng vuốt rồi bò lên trông có vẻ hơi tốn sức.
Hàn Sâm giơ tay nắm lấy cái cổ của nó đưa đến trước mặt, tỉ mỉ đánh giá chủng gen mèo con vừa mới chào đời này, ngoài sự ngây ngô đáng yêu thì càng nhìn càng thấy nó giống với lão Miêu.
Mèo con bị Hàn Sâm nắm lấy, dáng vẻ ngoan ngoãn, gương mặt tròn xoe vô tội lè cái lưỡi béo mập kêu meo meo với Hàn Sâm.
“Chắc không có khả năng đâu nhỉ, không nói đến lão Miêu đã chết rồi, cho dù còn sống cũng không thể cải lão hoàn đồng, càng không thể chạy vào trong trứng gen được.” Hàn Sâm nhìn mèo con thầm nghĩ.
“Dương lão, đây là chủng gen hung tàn mà ngươi nói đó sao?”Hàn Sâm nắm lấy mèo con nhảy ra khỏi hố đất, hỏi Dương phu tử.
Dương phu tử cũng ngơ ngác nhìn mèo con đang bị Hàn Sâm nắm trong tay, một lúc lâu cũng không lên tiếng.
Qua một lúc, Dương phu tử mới chậm rãi nói: “Mức hung ác của chủng gen không thể đánh giá theo tướng mạo, có thể do nó quá nhỏ vẫn chưa trưởng thành… Tóm lại bị vật trấn mạch trấn áp, lúc trước còn có sự xuất hiện của dị tượng thần mạch ác thú cổ, nó chắc chắn là ác thú tuyệt thế…”
“Vậy dị tượng thần mạch và ác thú cổ gì đó là sao?” Trước đây Hàn Sâm đã nghe Dương phu tử hô to gọi nhỏ hai từ này, bây giờ hắn lại nói như vậy nữa nên thuận miệng hỏi một câu.
Dương phu tử nói: “Người bình thường chỉ biết chủng gen phân làm sáu cấp bậc gồm Vương, Công, Hầu, Bá, Tử, Nam, nhưng lại không biết còn có một chủng gen càng cao cấp hơn. Khi chủng gen đó ra đời sẽ có các dị tượng thần mạch, ác thú cổ chính là một trong dị tượng thần mạch, nghe nói đó là dấu hiệu của dị chủng cực ác ra đời…”
Hết chương 3044.
Bạn cần đăng nhập để bình luận