Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1226: Cơ Hội

- Lão Hoàng, Đại Đế điều động nhiều Đế Linh cùng sinh vật siêu cấp thần huyết như vậy làm gì thế?
Trong một rừng cây, hai nhân loại vừa đi vừa nói chuyện.
- Hắc hắc, chuyện này cậu không biết đâu, đứa con báu Lôi Ma Đế kia của Đại Đế ở bên ngoài bị tổn thất nặng, nghe nói dẫn theo một Đế Linh cùng một sinh vật siêu cấp thần huyết đi qua, kết quả là ngay cả Lôi Ma Đế cũng tiêu đời luôn, Đại Đế tức giận, mới điều động Đế Linh cùng sinh vật siêu cấp thần huyết tới, chuẩn bị muốn đi tiêu diệt người nọ.
một người đàn ông khác có tuổi tác tương đối lớn nói.
- Ai mà trâu bò như vậy à? Liền con trai của Đại Đế cũng dám trực tiếp giết chết.
Thanh niên lúc trước lại hỏi.
- Không biết, chỉ nghe nói là một Đế Linh.
Lão Hoàng nói ra.
- Đáng tiếc ở trong nhân loại chúng ta trong không có cường giả như vậy.
Người trẻ tuổi kia có chút thất vọng nói.
Hai người đi tới phía trước, Lão Hoàng đột nhiên nhìn quanh bốn phía, kỳ quái nói:
- Không đúng, tại sao ở đây có một bãi cỏ thế? Trước kia chưa từng thấy qua.
Người trẻ tuổi cũng nhìn tới, gật đầu nói:
- Trước kia hình như là không có thật, nơi này còn mọc lên một gốc đại thụ trơ trụi nữa, hình như là chưa từng gặp qua, có cần tới nhìn xem hay không?
- Được rồi, chúng ta chỉ là đi tuần tra mà thôi, không nên nhiều chuyện như vậy, miễn khỏi chọc phiền toái ném đi cái mạng nhỏ.
Lão Hoàng nói xong liền xoay người lại, chuẩn bị đi tới chỗ khác tuần tra.
Thế nhưng mà hai người vừa mới quay đầu lại, lập tức bị dọa hoảng sợ một hồi, kêu to lui về phía sau mấy bước, nhìn rõ ràng lại mới phát hiện ra là một người trẻ tuổi đang cười híp mắt đứng ở chỗ đó.
- Cậu làm gì thế? Không biết dọa người như thế sẽ hù chết người à? Không đúng, trước kia tại sao tôi chưa từng nhìn thấy cậu? Cậu mới truyền tống vào à?
Lão Hoàng trừng mắt hỏi người tuổi trẻ kia.
Người trẻ tuổi kia lại mở to hai mắt nhìn Hàn Sâm, đột nhiên hét lên:
- Hàn Sâm. . . cậu là Hàn Sâm. . .
- Như thế nào, Tiểu Triệu, cậu biết hắn?
Lão Hoàng nhìn thanh niên ở bên cạnh đang thét lên hỏi.
- Đương nhiên là biết, con rể của Kỷ Nguyên thủ mà ông không biết sao?
Tiểu Triệu nói thẳng.
- CMN chứ tôi đã vào đây mấy chục năm, khi đó nguyên thủ họ Vương, ai biết ai là con rể của Kỷ Nguyên thủ, hơn nữa mặc kệ hắn ở bên ngoài trâu bò như thế nào, ở chỗ này đều phải ngoan ngoãn.
Lão Hoàng bĩu môi một cái nói.
Tiểu Triệu không để ý tới Lão Hoàng, đi đến trước mặt Hàn Sâm nói ra:
- Hàn Sâm, tại sao cậu lại ở chỗ này? Không nghe nói tới chuyện cậu tiến vào Lôi Ngục Tí Hộ Sở thế?
Hàn Sâm cười nói:
- Tôi không ở Lôi Ngục Tí Hộ Sở, chỉ là đến bên này xem tình huống, vừa rồi hai người nói là Lôi Ngục Đại Đế điều động rất nhiều Đế Linh cùng sinh vật siêu cấp thần huyết, cụ thể là có bao nhiêu có biết hay không?
Lão Hoàng thuận miệng nói ra:
- Cụ thể không rõ lắm, tôi chỉ nghe người khác nói như vậy, ít nhất cũng có năm sáu con.
- Hai người biết những Đế Linh cùng sinh vật siêu cấp thần huyết kia ở nơi nào không?
Hàn Sâm lại hỏi.
- Bọn họ đều ở Lôi Viên bên kia, chúng tôi không vào được, không biết cụ thể bọn họ ở nơi nào.
Lão Hoàng nói ra.
- Cảm ơn, hai người tiếp tục tuần tra đi, đoạn thời gian gần đây tốt nhất không nên quá tới gần Lôi Ngục Tí Hộ Sở.
Hàn Sâm lại hỏi rõ vị trí Lôi Viên, liền đi vào trong rừng.
Lão Hoàng lại muốn nói thêm cái gì, đã phát hiện ra Hàn Sâm thoạt nhìn đi rất chậm, nhưng mà không biết làm sao cũng đã đi vào trong rừng, căn bản không chờ y nói ra, người đã không thấy đâu nữa.
- Tiểu Triệu, ý vừa rồi của hắn là gì thế? Cái gì gọi là gần đây không nên tới gần Tí Hộ Sở?
Lão Hoàng không hiểu nhìn về phía Tiểu Triệu hỏi.
Gương mặt Tiểu Triệu lại lộ ra vẻ hưng phấn:
- Xem ra mấy ngày gần đây ở Tí Hộ Sở có lẽ sẽ xảy ra đại sự rồi.
- Xảy ra đại sự? Cậu nói là hắn sẽ gây sự ở bên trong Tí Hộ Sở? Tiểu Triệu, cậu không phát sốt đấy chứ?
Lão Hoàng sờ lên trán Tiểu Triệu, vẻ mặt khinh thường nói:
- Đừng nói hắn là thanh niên nhỏ như vậy, coi như là người già tiến vào Tí Hộ Sở hơn một trăm năm cũng không dám gây sự ở bên trong Lôi Ngục Tí Hộ Sở, chuyện đó không khác gì tự sát.
- Hắn không giống.
Tiểu Triệu vẫn hưng phấn như cũ.
Hàn Sâm xuyên qua rừng cây, khoác một cái áo choàng màu đen lên người, lập tức hòa làm một thể với cảnh đêm, hướng về phía Lôi Ngục Tí Hộ Sở kín đáo đi tới.
Dạ Chi Áo Choàng không hổ là chí bảo năm đó của Vĩnh Dạ Nữ Đế, Hàn Sâm đơn giản đã tiềm nhập vào trong Lôi Ngục Tí Hộ Sở, rất nhiều dị sinh vật cùng Dị Linh kia, không có ai có thể phát hiện ra tung tích của hắn.
Dựa theo phương hướng theo lời Lão Hoàng, Hàn Sâm hướng về Lôi Viên kín đáo đi tới, ở trong màn đêm căn bản không ai có thể phát hiện ra tung tích của hắn.
Cái gọi là Lôi Viên, kỳ thật chính là chỗ ở của những Đế Linh cùng sinh vật siêu cấp thần huyết thủ hạ của Lôi Ngục Đại Đế, hơn nữa bên trong còn trồng rất nhiều thực vật gen trân quý.
Hàn Sâm còn chưa tiến vào Lôi Viên, liền thấy một con cự thú giống như cự long chiếm giữ ở cửa lớn Lôi Viên, tựa hồ là đang ngủ say.
Chỉ từ khí tức của nó mà xem, liền biết ngay đó là một con sinh vật siêu cấp thần huyết.
Hàn Sâm thận trọng đi vào bên trong, con sinh vật siêu cấp thần huyết kia hoàn toàn không phát giác được hắn tiến vào trong Lôi Viên.
Sau khi tiến vào Lôi Viên, Hàn Sâm lập tức thấy được hai con sinh vật siêu cấp thần huyết nữa, Hàn Sâm cũng không kinh động chúng, sau khi lách qua liền dạo một vòng ở trong Lôi Viên.
Dạ Chi Áo Choàng quả nhiên rất thần kỳ, ở đây chí ít có hơn mười con sinh vật siêu cấp thần huyết và Đế Linh, vậy mà không có một ai phát hiện ra sự hiện hữu của hắn, khiến cho Hàn Sâm càng thêm ngạc nhiên.
- Quả nhiên không hổ là Đại Đế, chỉ là ở trong Lôi Viên đã có nhiều tồn tại siêu cấp thần huyết cùng Đế Linh như vậy, địa phương khác không biết còn có bao nhiêu, nếu như Lôi Ngục Đại Đế tự mình dẫn người dốc toàn bộ lực lượng, chỉ sợ mình thật đúng là không ngăn nổi.
Hàn Sâm thầm nói.
Đột nhiên, Hàn Sâm nghe được có tiếng người nói chuyện, hướng bên kia nhìn tới, đã thấy hai Đế Linh đang nói chuyện ở bên ngoài vườn cây.
- Lần này Lôi Ngục đại nhân thật sự muốn đích thân xuất chinh à?
Một Đế Linh nói ra.
- Đương nhiên, nghe nói Lôi Ngục đại nhân rất coi trọng Đế Linh kia, nghe Lôi Ngục đại nhân nói, Đế Linh kia lúc trước rất mạnh mẽ, cho nên y muốn đích thân đi thu phục Đế Linh kia.
Một Đế Linh khác nói ra.
Hàn Sâm ở bên cạnh nghe thấy thế trong lòng liền vui vẻ, nếu như Lôi Ngục Đại Đế thật sự muốn đích thân đi, đến lúc đó sẽ để cho hắn có cơ hội thừa dịp.
Hàn Sâm hoàn toàn có thể dựa vào năng lực của Dạ Chi Áo Choàng lẻn vào bên trong Thần Điện Dị Linh, thừa dịp Lôi Ngục Đại Đế kia không có ở đó, đoạt Linh Hồn Chi Thạch của y, đến lúc đó Lôi Ngục Đại Đế có lợi hại hơn nữa cũng vô ích, sinh tử đều ở trong năm ngón tay của Hàn Sâm.
Hàn Sâm lại nghe thêm trong chốc lát, không nghe được thêm nội dung có tính thực chất gì nữa, nhìn sắc trời thấy đã không còn sớm nữa, liền thối lui ra khỏi Lôi Ngục Tí Hộ Sở.
Mặc dù Dạ Chi Áo Choàng lợi hại, nhưng mà chỉ có thể sử dụng ở trong màn đêm, nếu không phải là ban đêm, cái áo choàng này sẽ vô dụng.
Sau khi Hàn Sâm trở lại Tí Hộ Sở dưới mặt đất, cắn răng một cái dung hợp thú hồn Kinh Cức Độc Hạt cấp thần huyết cùng Ẩn Đế Hạt lại với nhau.
Cơ hội lần này ngàn năm khó gặp, Hàn Sâm có ý định dùng hết toàn lực giành lấy Linh Hồn Chi Thạch của Lôi Ngục Đại Đế.
Cũng không có thời gian lại đi tìm thú hồn loại bò cạp khác, chỉ có thể chấp nhận sử dụng Kinh Cức Độc Hạt một chút.
Mặc dù là Lôi Ngục Đại Đế đi ra khỏi Tí Hộ Sở, nhưng mà nhất định sẽ lưu lại trọng binh canh gác, đến lúc đó chỉ sợ sẽ có một phen khổ chiến.
Dù sao thì cảnh đêm không chiếu vào trong Thần Điện Dị Linh được, cuối cùng còn phải bằng thực lực giết vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận