Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3415. Khiêu chiến Tần Tu

Sáng sớm hôm sau, Hàn Sâm tỉnh giấc từ mộng đẹp. Cơ thể mềm mại như không xương của Kỷ Yên Nhiên đang quấn lấy hắn, có vẻ đêm qua nàng thực sự rất mệt mỏi.
Vuốt ve đôi má phấn hồng của Kỷ Yên Nhiên, lòng Hàn Sâm vô cùng phấn khởi.
Hôm qua, hắn chỉ đọc một lượt đã thuộc lòng kiến thức huyền môn trong Tiểu Diễn Sơn Tập, khiến Kỷ Yên Nhiên không thể không thực hiện lời hứa, cùng trải qua một đêm tuyệt đẹp.
Nhưng đối với Hàn Sâm điều tuyệt vời không chỉ dừng lại ở đó. Cơ thể hắn quả thực hơi kỳ lạ, ngay ở phương diện kia cũng có nét đặc biệt, dường như được mở mang thêm vài thứ hay ho, chỉ là một cái vuốt nhẹ nhàng cũng khiến Kỷ Yên Nhiên khó có thể kìm nén mà động tình.
“Chẳng lẽ cơ thể này đã thực sự đạt tới cảnh giới thông đạt rồi sao?” Hàn Sâm mừng thầm, hắn cảm thấy trên thế gian này không còn gì có thể ngăn cản mình nữa.
Bò dậy khỏi giường, mặc quần áo tử tế ra ngoài, muốn tìm vài thứ mình không giỏi rồi thử làm, để xem liệu cơ thể này đã thực sự làm chủ được vạn sự vạn vật hay chưa.
Nhưng khi mới vừa ra cửa đã nhìn thấy hào quang bừng sáng giữa hư không, Nhất Trọng Thiên phát sáng, trên bia gen cũng toả ánh sáng rạng rỡ.
“Có người khiêu chiến vị trí chúa tể?” Hàn Sâm ngẩng đầu nhìn lên, lòng thầm kinh ngạc.
Bởi vì Thiên giới bừng sáng chói loà kia chính là Thập Thất Trọng Thiên của Tần Tu.
“Ai dám khiêu chiến Tần Tu?” Hàn Sâm chăm chú quan sát bia gen, chỉ muốn biết ai đang khiêu chiến Tần Tu. Trong đại vũ trụ hiện giờ có kẻ nào dám làm chuyện này, Hàn Sâm suy nghĩ một hồi nhưng không đoán ra đó là ai.
Không chỉ mình Hàn Sâm ngờ vực,rất nhiều cường giả của hội Thần Loạn và Thần điện Gen cũng tỏ vẻ ngạc nhiên, họ thực sự không nghĩ ra ai là người khiêu chiến Tần Tu lúc này.
Rất nhanh sau đó, trên bia gen hiện ra hình ảnh Thập Thất Trọng Thiên, Tần Tu và một bóng dáng khác cùng xuất hiện trong hình chiếu ấy.
“Là nàng ư?” Sau khi thấy rõ bóng dáng nọ, Hàn Sâm lập tức nhận ra.
Đó là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, vẻ đẹp không nhiễm bụi trần, khiến người ta dễ nảy sinh ý nghĩ đen tối trong lòng.
“Vu tộc Nguyệt Thần, tại sao nàng lại tới khiêu chiến Tần Tu?” Tuy Hàn Sâm thấy rất khó hiểu nhưng chẳng ai có thể giải đáp thắc mắc của hắn.
“Là nàng, chính là nàng.” Tiếng Vương Vũ Hàng vang lên từ một góc xa trong đại sảnh.
“Chính là nàng cái gì? Ngươi biết nàng à?” Hàn Sâm tiến lại hỏi.
Vương Vũ Hàng vội đáp: “Khi ta bị vây hãm Tam Thập Tam Thiên, chính nàng đã cứu ta, nhưng nàng cũng hành ta thê thảm lắm, sớm muộn gì ta cũng phải tính toán dứt điểm món nợ này với nàng.”
“Ta thấy tốt nhất là ngươi nên tránh xa nàng ra.” Hàn Sâm cười khổ.
Vương Vũ Hàng không phục, nói: “Trước kia ta không phải đối thủ của nàng, nhưng bây giờ thể Siêu Thần của ta đã tiến hoá tới trạng thái Cứu Cực rồi, chưa chắc là không thể đấu với nàng một trận.”
“Ngươi biết nàng là ai chứ?” Hàn Sâm cười hỏi.
“Mặc kệ nàng là ai, gặp Thần giết Thần, gặp Phật giết Phật…” Vương Vũ Hàng tru tréo.
“Nàng là Nguyệt Thần, giống với Hàn Vũ Phi, cùng là Vu tộc đã tồn tại †rong những năm tháng vô tận. Nhưng ở trong Vu tộc, Hàn Vũ Phi chỉ là một kẻ có sức chiến đấu khá kém, còn vị kia lại là một trong những người mạnh nhất…” Hàn Sâm đáp.
Vương Vũ Hàng lập tức im bặt. Trong Hoa Viên Không Trung có khá ít người có thể khiến Vương Vũ Hàng thấy sợ, Bảo Nhi là một trong số đó, Linh Nhi cũng thế. Nhưng nếu bàn đến người đáng sợ nhất thì chắc chắn phải là Hàn Vũ Phi.
Hàn Vũ Phi từng tóm Vương Vũ Hàng đi làm thí nghiệm khá nhiều lần, bây giờ hắn nghe tên Hàn Vũ Phi đã thấy chân nhữn ra.
“Khụ khụ, ra là người trong nhà, ngươi nói sớm đi chứ.” Vương Vũ Hàng cả kinh, lập tức đảo mắt dò xét khắp nơi, sợ Hàn Vũ Phi ở gần đây rồi nghe thấy lời mình vừa nói.
“Ai là người trong nhà với ngươi?” Một giọng nói truyền vào từ ngoài cửa, làm chân Vương Vũ Hàng lập tức nhũn ra, chộp lấy tay Hàn Sâm nên mới không bị ngã xuống.
Hàn Vũ Phi tiến vào từ cửa lớn, đưa mắt nhìn Vương Vũ Hàng, như cười như không.
Vương Vũ Hàng vội vàng nói: “Vũ Phi tỷ, vừa nấy ta đùa chút thôi. Nếu Nguyệt Thần tỷ tỷ đồng tộc với ngươi thì cũng chính là chị ruột của ta. Đừng nói là hành ta, cho dù muốn lấy cái mạng nhỏ này thì ta vẫn cam tâm tình nguyện.”
Vương Vũ Hàng thực sự đã bị Hàn Vũ Phi hành đến sợ, chỉ lo Hàn Vũ Phi lại đổi phương pháp làm thí nghiệm với hắn.
Rõ ràng lúc này Hàn Vũ Phi không có tinh thần để ý đến hắn, nàng nhìn Hàn Sâm, nói: “Sao Nguyệt Thần lại khiêu chiến Tần Tu?”
“Câu này ta hỏi ngươi mới đúng, sao nàng lại khiêu chiến Tần Tu? Các ngươi có xuất thân từ một tộc, chắc phải biết rõ hơn ta chứ?” Hàn Sâm hỏi ngược lại.
Hàn Vũ Phi lắc đầu đáp: “Năm đó Tần Tu đột phá kết giới vũ trụ để đến đại vũ trụ gen, cơ thể hắn bị đại vũ trụ bài xích, lại bị Thần điện Gen trấn áp, sau được tộc ta cứu mới sống sót được. Mặc dù lúc ấy tộc ta ra tay cứu hắn là vì Uyển Nhi, nhưng khi đó Nguyệt Thần đã phải đấu một trận với Thần Linh mới giữ được mạng hắn. Kể ra thì nàng chính là ân nhân cứu mạng của hắn. Cho dù Tần Tu trở thành tân chúa tể vũ trụ thì hắn cũng không nên đụng chạm đến Nguyệt Thần. Còn về nguyên nhân Nguyệt Thần khiêu chiến hắn, ta cũng nghĩ không thông.”
“Theo ngươi, Nguyệt Thần có đủ sức đấu với Tần Tu không?” Hàn Sâm không cho rằng Nguyệt Thần không có chút cơ hội nào.
Tuy Tần Tu rất lợi hại nhưng người có xuất thân từ Vu tộc cũng không kém cạnh gì.
Năm ấy Loạn và những Điện chủ đời trước đã sáng tạo ra các thể sinh mệnh, một trong số đó là Nhân Tổ, cũng chính là tiền kiếp của Tần Tu.
Vu Tổ cũng là một trong những thể sinh mệnh ấy, nhưng Hàn Sâm không biết Vu Tổ mà họ tạo ra có tên là gì, cũng chẳng biết Vu Tổ còn sống trên đời hay không.
Song chỉ xét đến điểm này thì huyết mạch Vu tộc hoàn toàn có tư cách đấu với Tần Tu. Nguyệt Thần là một Vu tộc xuất chúng, có lẽ nàng thực sự có năng lực đánh bại Tần Tu cũng nên, bằng không với tính cách của mình, sao nàng lại tới khiêu chiến Tần Tu?
“Chẳng biết nữa.” Hàn Vũ Phi lắc đầu đáp.
Trong Thập Thất Trọng Thiên, Nguyệt Thần đạp từng bước trên không, tựa như nữ thần dạo bước dưới ánh trăng, không nhiễm chút bụi trần nào. Nếu không phải sinh vật thuộc cư thiên vạn giới đều biết trận chiến này tượng trưng cho điều gì thì tất cả còn tưởng nàng đang tới du ngoạn mà thôi.
Tần Tu nhìn Nguyệt Thần tiến lại, không tỏ thái độ trịch thượng thường ngày, trái lại còn khẽ khom lưng hành lễ, nói: “Nguyệt tỷ, đã nhiều năm không gặp, ngươi vẫn khoẻ chứ?”
Sinh linh của cư thiên vạn giới kinh hãi tột độ. Trong vũ trụ này, e rằng rất khó tìm ra người thứ hai được Tần Tu đối đãi như vậy.
“Trước kia khá ổn, nhưng giờ cực tệ.” Nguyệt Thần lạnh lùng nói.
“Kẻ nào to gan như vậy, dám làm Nguyệt Thần không vui?” Tần Tu cười hỏi.
“Là ngươi.” Nguyệt Thần lạnh nhạt đáp.
Hiển nhiên Tần Tu đã đoán trước được Nguyệt Thần sẽ nói vậy, hắn không phản bác, chỉ đáp:”Nếu Tu khiến Nguyệt tỷ mất vui thì ngươi cứ việc ra tay giáo huấn Tu, Tu tuyệt đối không đáp trả.”
“Ngươi cho rằng mình nói như vậy thì ta sẽ ngại ra tay trừng phạt ngươi sao?” Nguyệt Thần tỏ vẻ lãnh đạm.
“Tuyệt đối không có ý đó, Nguyệt tỷ có ơn rất lớn với anh em ta. Dù cho Nguyệt tỷ muốn tính mạng của Tu thì Tu cũng quyết không trả đòn.” Tần Tu nghiêm túc nói.
Hết chương 3415.
Bạn cần đăng nhập để bình luận