Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1006: Đội Ngũ Đào Mệnh

Trong núi lớn mênh mông, một đội nhân mã đang tập tễnh đi, đội nhân mã này nữ có nam có trẻ có già có, tổng cộng ước chừng có hơn hai trăm người, chỉ là trên người bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều mang chút ít tổn thương, trên người rất nhiều người đều quấn kín băng, thậm chí còn có không ít người đứt tay đứt chân, thoạt nhìn hết sức thê thảm.
- Tam thúc, chúng ta còn có đường sống không?
Một cô gái trẻ tuổi cưỡi Độc Giác Thú, có chút mê mang nhìn sang ông lão bên cạnh hỏi.
- Nhất định sẽ có.
Ông lão kiên định trả lời, nhưng mà trong lòng thì lại âm thầm thở dài.
Nguyên bản bọn họ đều là Siêu Việt Giả ở Phong Thần Tí Hộ Sở, được một vị cường giả nhân loại mở ra tám đạo khóa gen che chở, thực lực của Phong Thần Tí Hộ Sở cũng có thể nói là mạnh mẽ, trong Tí Hộ Sở thì cao thủ nhân loại cũng đông đảo, cùng vài Tí Hộ Sở hoàng tộc xung quanh tranh đấu nhiều năm, vẫn đứng vững không ngã, thậm chí còn có một lần chiếm cứ thượng phong.
Thế nhưng mà tất cả những thứ đó, sau khi một vị cường giả Dị Linh kinh khủng đi vào liền bị lập tức phá hủy, mọi cường giả nhân loại đều bị chém giết, nguyên bản Phong Thần Tí Hộ Sở vốn đã tụ tập hơn ngàn nhân loại liền máu chảy thành sông, cuối cùng cũng chỉ còn hơn hai trăm người này trốn thoát, còn đều bị tổn thương ở trình độ khác nhau.
Dù vậy, đây cũng là vị cường giả nhân loại mở ra tám đạo khóa gen kia cưỡng ép tiêu hao tiềm năng, cùng mấy vị cường giả nhân loại khác ở cùng một chỗ kéo lại Dị Linh kinh khủng kia, mới tranh thủ một chút thời gian sống sót cho bọn họ, để cho bọn họ có thể trốn vào Quỷ Kiếp Sơn Mạch.
Thế nhưng mà trốn vào trong Quỷ Kiếp Sơn Mạch cũng không có nghĩa là sẽ an toàn, bên trong Quỷ Kiếp Sơn Mạch có vô số dị sinh vật kinh khủng, liền đại quân Dị Linh cũng không dám đơn giản tiến vào, đám tàn binh bại tướng bọn họ tiến vào trong Quỷ Kiếp Sơn Mạch, tỷ lệ có thể sống sót vô cùng xa vời.
Quan trọng nhất là, căn bản bọn họ không biết nơi đó có khu vực an toàn để sống yên phận hay không, cho dù để cho bọn họ may mắn xuyên qua Quỷ Kiếp Sơn Mạch, có khả năng nhất đang chờ đợi bọn họ, vẫn là khu vực do Dị Linh thống trị, bọn họ vẫn khó có thể đào thoát khỏi vận mệnh tử vong hoặc là bị nô dịch.
Nhưng mà bọn họ đã không có đường lui khác, chỉ có thể hướng về nơi không biết vận mệnh kia tiếp tục tiến lên, dù biết rõ phía trước cơ hồ là một khu vực chết chóc cũng chỉ có thể đi tiếp.
Lâm Vi Vi không hỏi tiếp nữa, kỳ thật trong lòng cô ta cũng đã hết sức rõ ràng, bọn họ đang đi trên một con đường cửu tử nhất sinh, hơn hai trăm người này cuối cùng không biết có còn có mấy người sống để xuyên qua Quỷ Kiếp Sơn Mạch.
Mới chỉ đi được hai ngày, cũng đã có mấy người bị dị sinh vật đánh lén mà chết, đây vẫn chỉ là biên giới của Quỷ Kiếp Sơn Mạch, nếu như chân chính xâm nhập vào bên trong, gặp được dị sinh vật kinh khủng chính thức, bị toàn diệt thì cũng không phải là chuyện lạ.
- Mọi người coi chừng, bên trái có động tĩnh.
Có người quát nhẹ một tiếng, mọi người lập tức đều cảnh giác nhìn về phía dãy núi bên trái, quả nhiên nghe thấy bên kia có âm thanh truyền đến.
- Chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Ông lão được Lâm Vi Vi gọi là tam thúc kia tên là Lâm Hạ, vừa nhìn chằm chằm vào chỗ chân núi có âm thanh truyền đến càng ngày càng rõ ràng kia, vừa nhắc nhở phân phó mọi người chuẩn bị chiến đấu.
Thế nhưng mà chuyện này cũng không mang đến cho bọn họ quá nhiều cảm giác an toàn, rất nhiều người đều khẩn trương tới mức trong lòng bàn tay đều là mồ hôi, con mắt nhìn chòng chọc vào chỗ góc cua ở ngọn núi kia.
Chỉ thấy một thân ảnh từ chỗ góc cua đi ra, trong lòng tất cả mọi người đều run lên, cơ hồ là có người không khống chế nổi muốn phát động công kích đối với thân ảnh kia.
Thế nhưng mà nhìn kỹ lại, thân ảnh từ góc cua chân núi đi ra, lại là một thanh niên thoạt nhìn chỉ chừng hai mươi tuổi, da mịn thịt mềm, làn da vừa trắng vừa mịn, quả thực là còn mịn màng hơn làn da con gái.
Nếu như không phải là khuôn mặt của người trẻ tuổi kia vô cùng cương nghị, mặc kệ là dáng người hay là khuôn mặt đều góc cạnh rõ ràng, có một loại dương cương chi khí thuộc về đàn ông, làn da kia rất dễ dàng làm cho người ta hoài nghi hắn là một cô gái.
Mọi người thấy đó là một nhân loại, trong lòng đều thở phào một hơi, thậm chí còn có người tức giận mắng một câu:
- Đây là chuyện gì thế, cậu không cẩn thận đi theo đội ngũ, chạy lung tung làm cái gì? Không biết là cậu sẽ dọa người ta chết khiếp hay sao?
- Không đúng, đó không phải là người của chúng ta, tôi chưa từng thấy hắn, hơn nữa làm sao có thể có nhân loại ở trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở mang theo một đứa con nít?
Lâm Hạ lại hét lớn một tiếng, để cho lòng của mọi người vừa mới an tĩnh xuống lại bắt đầu kéo căng trở lại.
Mọi người một lần nữa quan sát tỉ mỉ người nọ, quả nhiên là thấy người trẻ tuổi kia không phải là người mà bọn họ quen biết, hơn nữa ở trong ngực người trẻ tuổi này, đang ôm một đứa bé thoạt nhìn chỉ lớn mấy tháng tuổi, đứa bé kia đang nhắm mắt ngủ rất ngon lành, còn đặt ngón tay cái vào trong miệng mút, nhưng mà phát hiện này lại làm cho trong lòng của tất cả mọi người đều sợ hãi.
Nhân loại trước khi chưa tròn mười sáu tuổi, nếu tiến vào trong không gian thứ nhất Tí Hộ Sở thì trong khoảng thời gian ngắn sẽ chết oan chết uổng, huống chi là còn ở trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở, một đứa bé nhân loại làm sao có thể sống sót được.
- Giết hắn đi.
Lập tức có người quát to lên một tiếng, rất nhiều người sử dụng cung tên đều kéo cung ra, chuẩn bị xạ kích người đàn ông cùng đứa bé kia.
- Không cần bắn, là người một nhà.
Người đàn ông kia một tay ôm đứa bé đang ngủ say, một tay giơ lên quơ, trong miệng vẫn còn kêu to.
- Đừng hòng lừa gạt chúng tôi, chuẩn bị công kích.
Nhưng không có ai tin tưởng người đàn ông kia, nhao nhao kéo cung tên ra.
Ở bên trong Quỷ Kiếp Sơn Mạch này, bọn họ đã sớm trở thành chim sợ cành cong, hơn nữa sự tồn tại quỷ dị của đứa bé kia, để cho bọn họ hoàn toàn không thể tin được lời nói của người đàn ông kia.
- Đừng động thủ, đây không phải là địch nhân, là người một nhà.
Lâm Vi Vi sau khi nhìn rõ ràng diện mạo của người đàn ông kia, vội vàng phi thân nhảy xuống Độc Giác Thú, cản lại những người đang chuẩn bị xạ kích.
- Vi Vi, làm sao cô có thể xác định đó là người một nhà, chúng tôi căn bản không biết hắn, hơn nữa còn đứa bé ở trong lồng ngực hắn. . .
Có người hoài nghi nhìn Lâm Vi Vi.
- Người kia tôi biết, là bạn của của tôi, cho dù mấy người không biết hắn, tên của hắn chắc mấy người cũng đã nghe nói qua rồi.
Lâm Vi Vi nói ra.
- Vi Vi, đây cũng không phải là chuyện đùa giỡn, cháu thật sự biết người kia?
Lâm Hạ trịnh trọng hỏi, cung tên cùng binh khí trong tay mọi người vẫn nhắm tới người đàn ông kia, cũng không có ai buông ra.
- Con rể của Kỷ Nguyên thủ – Hàn Sâm, cho dù mấy người chưa từng gặp qua, cũng hẳn là đã nghe nói qua rồi chứ?
Lâm Vi Vi vội vàng nói.
Lâm Vi Vi là dì nhỏ của Lâm Phong, trước kia ở trên giao lưu hội của bốn nhà Lâm, Kỷ, Tuyết, Vương đã gặp mặt, hơn nữa còn trò chuyện với nhau rất vui, tự nhiên liếc qua đã nhận ra Hàn Sâm.
- Hắn là Hàn Sâm?
Bọn Lâm Hạ nao nao.
- Không tin thì chính mấy người hỏi đi.
Lâm Vi Vi nói ra.
Không đợi Lâm Hạ hỏi, Hàn Sâm ở chân núi đã lớn tiếng nói:
- Tôi là Hàn Sâm, Vi Vi tỷ, Lâm Phong khỏe chứ.
Bọn Lâm Hạ thấy Hàn Sâm nói như vậy, lập tức buông lỏng hơn rất nhiều, cho dù Hàn Sâm nghe lén đối thoại của bọn họ, biết rõ Lâm Vi Vi tên gì, cũng không thể biết sự tồn tại của Lâm Phong được, dù sao Lâm Phong vẫn còn ở trong không gian thứ hai của Tí Hộ Sở, căn bản chưa đến không gian thứ ba Tí Hộ Sở.
- Có lẽ là khỏe, còn cậu, tại sao lại ở trong Quỷ Kiếp Sơn Mạch này? Còn đứa bé trong ngực cậu là thế nào?
Lâm Vi Vi đi lên nghênh đón Hàn Sâm.
Những người khác vẫn vô cùng đề phòng đối với Hàn Sâm, cô ta đi qua nghênh đón Hàn Sâm cũng là vì để cho người khác an tâm, vấn đề này cũng chẳng khác gì là để cho Hàn Sâm giải thích một chút, cũng là vì để cho mọi người an tâm.
- Đừng nói nữa, lúc săn bắn bị một đám dị sinh vật truy đuổi vào, đây không phải là đứa trẻ, là một loại sủng vật hình người, còn chưa lột xác tới trạng thái chiến đấu, tôi nuôi chơi.
Hàn Sâm vừa cười vừa nói.
Hàn Sâm còn muốn nói thêm điều gì, lại đột nhiên nghe được một tiếng kêu thê lương thảm thiết từ phía trước nhất của đội ngũ truyền tới, chỉ thấy có một Siêu Việt Giả toàn thân bốc hỏa, trong nháy mắt đã bị đốt thành một đoàn than đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận