Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2856. Linh

Cả quá trình diễn ra vô cùng quỷ dị thần kỳ, Hàn Sâm trơ mắt nhìn huyết nhục xương cốt của Đằng Thiên La được tạo ra từng chút một, cuối cùng tạo thành một Đằng Thiên La mới.
Nhưng so với các xác rỗng tuếch lúc trước, Đằng Thiên La có Thần Cách, trên cả Thần Thể đều có nguồn sinh cơ bừng bừng đầy khủng bố. Loại cảm giác mạnh mẽ này, giống y như lần đầu Hàn Sâm nhìn thấy Đế Tuấn, Đế Tuấn cho hắn loại cảm giác này, nhưng hình như có hơi khác.
“ƠI” Thần có hơi kinh ngạc đánh giá Đằng Thiên La trọng sinh, hình như hắn phát hiện ra chuyện gì làm hắn thấy bất ngờ.
“Sao thế?” Hàn Sâm quay đầu hỏi.
“Hình như Đằng Thiên La có chút vấn đề…” Thần cau mày nói, ánh mắt luôn quan sát đánh giá Đằng Thiên La.
“Vấn đề gì?” Hàn Sâm thót tim , như thể nghĩ tới điều gì.
“Bên trong thân thể của hắn… Không có linh…” Ánh mắt Thần sáng quắc nhìn chằm chằm vào Đằng Thiên La đã sống lại, nói với giọng đầy cổ quái.
“Linh? Có phải là thứ giống với linh của những dị chủng trong Cửu Ngự Cung kia không?” Hàn Sâm hỏi.
Thần khẽ gật đầu: “Có thể nói là giống nhau, lúc trước ta đã nói với ngươi rồi, linh là một điểm có tính bất ổn trong gen của sinh vật, miêu tả như vậy thì không chuẩn xác lắm. Trên thực tế ta cũng không biết phải miêu tả thứ đó thế nào nữa, bởi vì sự tồn tại của chính bản thân linh có hơi trừu tượng.”
“Lấy một ví dụ nhé, huyết thống của cha và huyết thống của mẹ sẽ quyết định gen di truyền của ngươi. Nhưng song bào thai cùng do cha mẹ sinh ra thì gen cũng không giống nhau hoàn toàn, hơn nữa theo số tuổi tăng dần, tính cách và thân thể của bọn họ đều sẽ phát triển theo hướng riêng của mình, mà thứ quyết định hết thảy đúng là linh.” Thần nói.
“Bản thân gen của song bào thai cũng có chút sự khác biệt, chuyện này là bình thường sao?” Hàn Sâm hơi do dự hỏi, hắn vẫn chưa hiểu được định nghĩa về linh.
Thần suy nghĩ một lúc rồi nói: “Có lẽ ví dụ này không ổn lắm, chắc ngươi biết về sinh vật phục chế gen chứ? Xét về mặt lý luận thì sinh vật phục chế gen và gen sinh vật nguyên bản vốn giống y chang nhau, nên chắc tính cách sẽ giống nhau. Nhưng trên thực tế, nếu để cho sinh vật phục chế gen tự do sinh trưởng thì chẳng mấy chốc hắn sẽ hình thành ra những đặc thù khác hẳn với bản thể, hoặc nói đó là nhân cách, cái này cũng do linh quyết định.”
Hàn Sâm nghe cái hiểu cái không, nhưng vấn đề này quả thật không có cách nào miêu tả bằng ngôn ngữ được, cũng không có từ ngữ nào có thể hình dung một cách chuẩn xác được.
Đương nhiên Thần cũng biết Hàn Sâm rất khó nghe hiểu được, cho nên hắn bèn chỉ vào Đằng Thiên La đã tạo thành, nói: “Giống như Đằng Thiên La vậy, Đằng Thiên La của trọng sinh, chắc là sẽ có linh của Đằng Thiên La lúc trước, nói cách khác Đằng Thiên La sau khi trọng sinh là cùng một sinh mệnh với Đằng Thiên La trước kia. Nhưng bây giờ Đằng Thiên La trọng sinh lại không có linh thì chẳng khác nào bây giờ hắn giống như một thể phục chế gen của Đằng Thiên La cả. Mặc dù thân thể giống, nhưng bàn từ một góc độ khác thì hắn đã không còn là Đằng Thiên La trước kia nữa rồi.”
“Cái này có khác biệt gì không?” Hình như Hàn Sâm hiểu được một tí, trong lòng hình như ngộ ra được gì đó.
“Khác biệt lớn nhất với ngươi chắc là, hắn sẽ không nhớ ngươi đã giết hắn của trước khi trọng sinh. Hơn nữa cho dù có biết thì hắn cũng không để ý tới lắm. Bởi vì không có linh của trước kia nên hắn sẽ không có cảm xúc gì với những việc đã từng xảy ra trên người Đằng Thiên La của trước kia, thậm chí còn sẽ không coi Đằng Thiên La của trước kia là mình.” Thần nói nói.
“Nói như vậy, không có linh là chuyện rất tốt, sau này hắn sẽ không có linh nữa sao?” Hàn Sâm nghe vậy mừng rỡ.
“Không có linh thì còn là Thần Linh gì nữa? Chỉ cần là sinh vật thì sẽ có linh sinh ra, nhưng linh sinh ra đã không còn là linh của trước kia, cũng sẽ không giống với linh trước kia hoàn toàn.” Thần nhìn Đằng Thiên La
nói.
Đấn lúc này, bích quang trên Thần đàn đã biến mất, Đằng Thiên La trọng sinh xong, hắn giống như Thần Linh đứng ở trên Thần đàn, chậm rãi mở mắt.
Vốn Hàn Sâm còn tưởng dù Đằng Thiên La không nhớ rõ chuyện lúc trước, thì chắc cũng sẽ không tha cho sinh vật xông vào Thần Điện,
nhưng ai ngờ ánh mắt của Đằng Thiên La lại chỉ liếc qua người Hàn
Sâm, sau đó nhìn Thần.
Một giây sau, cảnh tượng làm Hàn Sâm há to miệng, không tin nổi vào mắt mình đã xảy ra.
Thân thể giống như người khổng lồ kia của Đằng Thiên La thoáng cái đã nhảy xuống Thần đàn, hắn còn nhanh hơn cả con thỏ nữa, thân thể khổng lồ bò rạp trên mặt đất, hai tay lạy phục, cái trán chạm đất, cơ thể vẫn còn run lẩy bẩy.
Hàn Sâm thấy khiếp sợ trong lòng, mặc dù hắn vốn cảm thấy vị Thần này mạnh hơn đám Thần như Đằng Thiên La một chút, nhưng hắn không ngờ được Đằng Thiên La chỉ mới thấy hắn thôi thì đã bị dọa thành như thế, sợ hơn khi chuột nhìn thấy mèo.
Chuột thấy mèo ít nhất còn biết chạy trốn, mà dáng vẻ bây giờ của Đằng Thiên La, hắn đến trốn cũng còn chẳng dám, chỉ lạy phục trên mặt đất, run lẩy bẩy.
“Đi thôi, cũng tới giờ rồi, kế tiếp còn có mấy trận tranh tài đầy thú vị phải xem nữa.” Thần không để ý đến Đằng Thiên La, hắn chỉ duỗi lưng một cái, rồi đi ra ngoài Thần Miếu.
Hàn Sâm nhìn thoáng qua Đằng Thiên La vẫn đang quỳ ở nơi đó, không dám ngẩng đầu lên kia, rồi mới đi theo Thần ra khỏi thần miếu Thiên La.
Sau khi rời khỏi thân miếu Thiên La, Hàn Sâm còn quay đầu lại nhìn mấy lần, hắn nhìn thấy Đằng Thiên La vẫn luôn quỳ rạp ở trong thần miếu Thiên La, hoàn toàn không dám đứng lên.
Khi đi tới bậc thềm đá cuối cùng, cảnh sắc trước mắt Hàn Sâm biến đổi, trở lại bên trong Cửu Ngự Cung.
“Chuyện hứa với ngươi ta đã làm xong, trận tranh tài kế tiếp ngươi phải tiếp tục cố gắng nha, ta tin vào ngươi đó.” Thần cười híp mắt nhìn Hàn Sâm nói.
“Ta cũng tin bản thân mình mà.” Hàn Sâm sờ mũi.
Thần muốn quay về hoa viên, còn Hàn Sâm thì mượn cớ muốn săn giết dị chủng để ở lại. Sau khi thấy Thần rời đi, Hàn Sâm mới nội thị hồn hải, xem Thần Chi Linh của Đằng Thiên La.
“Chẳng nhẽ nói, thật ra Thần Chỉ Linh chính là linh theo những gì Thần đã nói. Bởi vì bị đã cướp mất Thần Chi Linh, Đằng Thiên La của trọng sinh không có linh, nên chỉ đành sinh ra một linh mới?” Hàn Sâm âm thầm suy tư ở trong lòng: “Nếu nói vậy thì, chẳng nhẽ Thú Hồn cũng là một loại linh? Nhưng là loại linh có cấp bậc thấp ư?”
“Khoan đã… Thần đã từng nói dị chủng trong Cửu Ngự Cung không có linh… Vậy thì linh của bọn chúng ở đâu? Các vị Hoàng Đế qua các thời đại của tộc Hoàng Cực đã rút linh của chúng nó ra ngoài bằng cách gì? Nếu như Thú Hồn đúng là linh thật, vậy thì sao con người lại trực tiếp rút được linh của bọn nó ra bằng cách chém giết dị chủng chứ, thậm chí đến linh của Thần cũng rút ra được…” Trong đầu Hàn Sâm có vô số ý nghĩ xẹt qua, hắn càng nghĩ thì càng cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Hàn Sâm cảm thấy hình như bản thân bắt được một vài thứ gì đó, nhưng vì tin tức có được quá ít nên không tài nào hiểu hết được. Giống như thấy được lớp bóng qua một lớp giấy trắng tinh, nhưng lại không †ài nào thấy rõ nó là gì.
“Xem ra đây hết thảy đều chỉ có thể đợi ta thăng cấp cấp Chân Thần, đánh vào Thần Điện Gen sau mới có thể biết rõ ràng.” Hàn Sâm than nhẹ một tiếng, giao trái tim tư tạm thời để xuống, hắn biết quá độ suy nghĩ đối với hắn cũng không là một chuyện tốt, tăng lên tự thân thực lực mới là trọng yếu nhất.
“Không biết thanh Thần Thương Thiên La này có tác dụng gì nhỉ?” Hàn Sâm thử thu Thần Thương Thiên La vào hồn hải, ai ngờ lại thành công thật. Thần Thương Thiên La bị Hàn Sâm thu vào trong hồn hải giống như Thú Hồn, chỉ cần Hàn Sâm vừa nghĩ tới thì Thần Thương Thiên La sẽ xuất hiện ở trong tay của hắn ngay lập tức.
“Quả nhiên, võ trang Thần Cách thu vào trong hồn hải được.” Vẻ mặt của Hàn Sâm càng trở nên phức tạp hơn.
Thứ 2857 chương Ma Tổ
Nắm Thần Thương Thiên La, Hàn Sâm mở một cách cửa ra vào của một tòa cung điện ra, nhìn thoáng qua con dị chủng trông giống như hùng sư trong cung điện, giơ Thần Thương Thiên La đâm tới.
Đây là một dị chủng cấp Hóa Điệp, bởi vì lúc trước Hàn Sâm không phải là đối thủ của nó, nên chỉ đành bỏ qua không có giết nó. Hôm nay Hàn Sâm đã thăng cấp lên cấp Hóa Điệp, giết nó không phải chuyện khó khăn gì nữa.
Nguyên nhân chính đó là, Hàn Sâm muốn lấy nó để thử Thần Thương Thiên La một chút, xem thử rốt cuộc thứ này có năng lực gì.
Hàn Sâm vô cùng nghỉ ngờ, Thần Thương Thiên La sẽ giống Phượng Hoàng Vũ, không có tác dụng gì với sinh vật bình thường, lại có tác dụng với sinh vật thần hệ.
Bích quang trên Thần Thương Thiên La lóe lên, trong nháy mắt đã đâm xuyên qua lồng ngực của dị chủng kia, khiến Hàn Sâm mình cũng thấy hơi kinh ngạc, võ trang Thần Cách lại có tác dụng với sinh vật bình thường.
Hàn Sâm rút Thần Thương Thiên La ra, nhưng lại không thấy thần huyết chảy ra, có một chồi non sinh ra từ vết thương kia, sau đó chồi non ấy điên cuồng sinh trưởng, chỉ trong chớp mắt đã sinh trưởng thành một bụi cổ đằng, vây cả người dị chủng trong đó, giống như một quả trứng bằng dây leo khổng lồ vậy.
Mà đẳng trứng cũng khô héo rất mau, đợi khi những thứ cổ đằng kia hoàn toàn khô héo rơi xuống, dị chủng bên trong đã hoàn toàn mất đi sức sống, biến thành một bộ thây khô.
“Săn giết dị chủng Thần Lực Sư cấp Hóa Điệp, phát hiện gen dị chủng Thần Hóa.”
Đến bản thân Hàn Sâm còn cảm thấy rợn hết da gà, sinh vật cấp Hóa Điệp lại bị Thần Thương Thiên La một kích giết chết, một gốc cây sinh trưởng ra từ miệng vết thương đã hút khô sức sống của nó, cái này còn là người ta thấy sợ hơn là chém giết bằng đao kiếm.
Thử nghĩ hình như bên trong thân thể mình có từng sợi cổ đằng chui ra, cái này làm cả người Hàn Sâm nổi da gà.
“Uy năng của thương này mạnh, e cũng không kém gì Thuẫn Medusa. Nói ra thì với thực lực bây giờ của ta, chắc là đủ để sử dụng Thuẫn Medusa và Mị Thần Giản rồi nhỉ? Lại thêm Luyện Ngục Thiên Quốc, Cửu Chuyển Thiên Mệnh Kính và Bình Hải Yêu, cho dù không sử dụng thể Thần Linh siêu cấp, thì chắc cũng có cơ hội đối kháng với cường giả cấp Chân Thần mới đúng.” Hàn Sâm chưa chính thức chiến đấu với cường giả cấp Chân Thần bao giờ, cũng không chắc chắn một trăm phần trăm được.
“Hình như Cửu Chuyển Thiên Mệnh Kính và Bình Hải Yêu không có năng lực công kích quá mạnh mẽ, là dị bảo khá đặc biệt, Luyện Ngục Thiên Quốc vừa giao cho Tiểu Thiên Sứ bảo quản rồi. Trên thực tế thứ có thể sử dụng cũng chỉ Thuẫn Medusa và Mị Thần Giản, ờm, nếu có cơ hội thì phải thử Mị Thần Giản một lần mới được. Ta của bây giờ chắc sẽ không bị lực lượng tộc khí của bị cắn trả đâu ha?” Hàn Sâm phát hiện bản thân đúng là có không ít bảo bối, nhưng năng lực của vài món trong đó khá đặc biệt, không dùng được trong chiến đấu chính diện.
Đương nhiên, bởi vì phần lớn bảo bối đều thuộc về thân phận Hàn Sâm này, nên Hàn Sâm cũng không định sử dụng chúng nó ở trong Thần Chiến.
“Chỉ cần vận may không kém lắm, thì chắc một thanh Thần Thương Thiên La là đủ cho ta lọt được vào danh sách top một trăm rồi.” Hàn Sâm vuốt ve Thần Thương Thiên La, càng xem càng thấy thích.
Lúc Hàn Sâm trở lại hoa viên, Thần đang tựa vào ghế xem Thần Chiến.
“Ngươi trở lại đúng lúc lắm, trận này có lẽ là trận tranh tài đặc sắc nhất cho tới bây giờ, cùng nhau xem đi.” Thần cười híp mắt nói với Hàn Sâm.
Hàn Sâm nhìn về phía chiến trường tinh không trong Gen Thần Bảng, sinh vật đứng trong tinh không là một Long tộc mà Hàn Sâm không quen biết, nhưng Hàn Sâm nhìn khí thế của hắn thì cũng biết người này mạnh kinh khủng.
Nhìn thoáng qua chiến biểu, phát hiện song phương đối chiến là Long Nhất và Ma Tổ.
“Đây rõ ràng không phải là Long Nhất mà ta biết, chắc là Long Nhất đời trước, có lẽ Long Nhất cùng thời đại với Cung Chủ Trấn Thiên Cung nhỉ? Không biết hắn là Thần Hóa cấp nào?” Hàn Sâm quan sát một lượt chiến trường tinh không, nhưng không nhìn thấy bóng dáng của Ma Tổ.
Trên thực tế Hàn Sâm thấy hứng thú với Ma Tổ, chủ yếu là vì hình như giữa Ma tộc và tộc Tu La có mối liên hệ kỳ lạ nào đó, hơn nữa Hàn Sâm vẫn luôn nghi ngờ Ma Tổ chính là Atula đã tiến vào đại vũ trụ.
“Thời gian trăm năm, Long tộc này lại từ Nguyên Cơ thăng lên Chân Thần, chắc chắn là sử dụng tới thuật huyết mạch của Long tộc, nếu không thì tuyệt đối không không khả năng.” Thần nói nói.
“Thuật huyết mạch là cái gì?” Hàn Sâm hỏi đầy vẻ khó hiểu.
Thần nói: “Là một thuật gen thiên phú của Long tộc, trước khi Long tộc già đi, có thể dồn lực lượng huyết mạch thiên phú của bản thân qua thân thể của một Long tộc khác, làm tốc độ tiến hóa gen của Long tộc đó đột nhiên tăng mạnh. Có rất nhiều chủng tộc có thuật gen tương tự thế này, nhưng có thể phát huy tới cực hạn thì cũng chỉ có một mình Long tộc thôi. Phật tộc học được chút tài mọn từ Long tộc, lại thêm sự sáng tạo của bản thân nên cũng có thuật gen tương tự, nhưng lại phiền phức hơn thuật huyết mạch của Long tộc rất nhiều, hiệu quả cũng không mau như thuật huyết mạch.”
“Cấp Chân Thần của Long tộc, vậy thì chẳng phải vị Ma Tổ kia sẽ thua sao?” Hàn Sâm có hơi nghi ngờ nhìn Thần hỏi.
Bởi vì Thần nói trận này rất đặc sắc, nếu Ma Tổ chắc chắn sẽ thua, thế thì đặc sắc chỗ nào?
Nhưng nếu nói Ma Tổ có thể đối kháng với Long Nhất cấp Chân Thần, thì Hàn Sâm lại không tin cho lắm. Dẫu sao thì, Ma tộc được xem là một chủng tộc tuổi đời còn khá non, thứ hạng trong các tộc cũng không cao lắm, rất khó để tin trong Ma tộc lại có cao thủ cấp cấp Chân Thần.
Trên thực tế, sinh vật có ý nghĩ như thế cũng không phải số ít.
Không ai tin Ma Tổ sẽ thắng Long Nhất, suy cho cùng Long tộc có biệt hiệu Chư Thiên đệ nhất dũng, sau khi đạt đến cấp Chân Thần, sự cường hãn của thân thể đã đạt tới mức không thể nào tưởng tượng nổi, gần như miễn dịch với chín mươi phần trăm lực lượng công kích có thuộc tính, nói là thân thể kim cương bất hoại cũng không quá đáng.
“Cung Chủ đại nhân, nếu Long Nhất lại thắng thêm hai ván nữa, thì các ngươi lại có cơ hội đánh tiếp một trận phổ gen chúng sinh rồi, không biết lần này là ai chết vào tay ai?” Người phụ nữ cười rồi nói với Cung Chủ Trấn Thiên Cung.
Cuộc chiến phổ gen chúng sinh năm đó, Cung Chủ Trấn Thiên Cung đè bẹp Long Nhất lấy được vị trí đầu bảng cấp Vương đứng, Long Nhất chỉ được vị trí thứ hai.
Cung Chủ Trấn Thiên Cung cười nói: “Thua ta một lần, thì cả đời cũng không phải đối thủ của ta, dù có tái chiến bao nhiêu lần thì kết quả cũng vẫn vậy thôi, huống hồ hắn còn phải qua được ải của Ma Tổ đã”
“Dẫu sao thì Ma tộc vẫn chẳng ra gì, sao Thủy Tổ của Ma tộc sánh được với Long Nhất đã thăng lên cấp Chân Thần chứ?” Người phụ nữ xem thường nói.
“Vậy thì chưa chắc, lai lịch của Ma tộc vốn đã có chút vấn đề, trong lực Thiên Ma kia ẩn chứa lực lượng của luật Nhân Quả, tộc này không thể khinh thường. Hơn nữa Ma tộc đã bước lên vị trí Thượng tộc lâu rồi, nhưng lại không có mấy người biết rốt cuộc thực lực của Ma Tổ ra sao, đến Trấn Thiên Cung bọn ta cũng không có tư liệu về hắn, từ đó đủ để thấy Ma Tổ không phải tầm thường.” Cung Chủ Trấn Thiên Cung nói.
“Ra vẻ thần bí mà thôi, cho dù Ma Tổ có chút thiên phú và khả năng, nhưng không có tài nguyên thì hắn làm gì được chứ? Với số tài nguyên cỏn con đó của Ma tộc bồi dưỡng ra được một Hóa Điệp thôi cũng đã là quá sức rồi, huống hồ còn Chân Thần nữa. Trừ phi hắn giống như Long Nhất, có cường giả khủng bố đời trước rót huyết mạch gen vào người hắn, nếu không hắn thăng lên Chân Thần bằng cái gì? Sao có thể đánh được một trận với Long Nhất chứ?” Người phụ nữ cũng không tán thành với cách nói của Cung Chủ Trấn Thiên Cung.
Trong lúc hai người nói chuyện, chỉ thấy một bóng dáng tiến vào chiến trường tinh không, bóng dáng kia hoàn toàn bị bao phủ ở trong bóng tối, giống như một cái bóng hình người đi lại trong tinh không vậy, không nhìn rõ được bản thể của hắn trông ra sao.
Hàn Sâm lực ngưng tụ lượng, muốn nhìn xuyên qua bóng đen xem thử bộ dáng thật của Ma Tổ trông như thế nào, nhưng mà những gì hiện ra trong tầm mắt của hắn chỉ có một vùng hắc ám vô tận, hoàn toàn không nhìn thấy dáng vẻ của Ma Tổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận