Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3358. Chân dung của hội trưởng

Táng Đạo Thiên gật đầu: “Ta không những xác định được trong tay của Vô Vi Đạo Tổ có nguyên thể gen, mà còn nghỉ ngờ Tần Tu chính là chuyển thế của Vô Vi Đạo Tổ.”
Đại Thiên Ma và Cổ Ma cũng ngẫm nghĩ, Táng Đạo Thiên không nói gì thêm, thoáng cái cả đại điện đều yên tĩnh lại, yên lặng tới mức nếu như có cây kim rơi xuống thì cũng có thể nghe được rõ ràng rành mạch.
“Tần Tu là Vô Vi Đạo Tổ sao?” Trong lòng Hàn Sâm thầm nghĩ, nhưng hắn không có cách nào tìm được đáp án, hiểu biết của hắn về Vô Vi Đạo Tổ có hạn, không thể mang ra so sánh đối lập được.
Ngay lúc hắn đang suy nghĩ thì đại điện thanh đồng xảy ra biến cổ, một lực lượng kinh khủng bùng nổ ở bên trong đại điện thanh đồng, nhất thời làm Hàn Sâm Động Huyền Khí Tràng tan, không thể quan sát bên trong tình huống nữa.
Đợi khi Hàn Sâm lại quan sát được tình hình trong đại điện thanh đồng thì thấy trong đại điện đã không còn một bóng người, Đại Thiên Ma, Cổ Ma và Táng Đạo Thiên đều biến mất, chỉ còn vết máu là còn vương lại trên nền đất không ít, cũng không biết là máu ai trong ba người bọn họ, hay là cả ba luôn.
Hàn Sâm vội vàng thăm dò cả đại điện, phát hiện bốn bề đại điện đều có cửa, có ba cánh cửa thanh đồng đều bị mở ra, không biết ba người bọn họ rời đi từ cánh cửa nào.
Nơi này là bên trong bia Thiên Mệnh, có lực lượng kỳ dị quấy nhiễu, Hàn Sâm không thể sử dụng Tinh Không Đại Na Di để vào thẳng trong đó, mà Động Huyền Khí Tràng thì cũng bị vách tường thanh đồng ngăn cản, trong lúc nhất thời rất khó tra xét được hướng đi của ba người bọn họ.
“Xem ra chỉ đành quay về nhờ đường tới thôi.” Hàn Sâm lấy Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh thay đổi cơ thể của bản thân thành không xương như rắn rồi chui vào trong hang chuột, bò men lên theo thành bên trong của cột thanh đồng, mở ra lối vào trong đại điện mà đám Đại Thiên Ma vừa mới rời đi để xem thử.
Nhưng mà Hàn Sâm vừa vào trong hang chuột, vẫn chưa kịp rời đi thì lại nghe thấy tiếng có bánh răng cơ quan chuyển động. Cánh của lớn của toàn điện thanh đồng hắn đang ở này lại đang từ từ mở ra.
Hàn Sâm vội vàng núp ở trong hang chuột nhìn về phía cửa thanh đồng, thì thấy cánh của đó dần mở rộng ra, để lộ một bóng dáng yểu điệu sau nó, kẻ tới rõ ràng là Đại Thiên Ma.
“Sao Đại Thiên Ma lại tới nơi này tìm nhanh thế?” Hàn Sâm thấy kinh ngạc trong lòng, lại co rút thêm chút để tránh bị Đại Thiên Ma phát hiện.
Sau khi Đại Thiên Ma tiến vào đại điện thì lập tức nhìn về phía hồ nước, thấy một cái hồ rỗng tuếch, chỉ có nước dâng lên tới nửa ai, thì câm lòng không đặng bèn nhíu mày: “Sao lại không có cơ chứ, ban đầu rõ ràng hội trưởng đại nhân đã nói, sẽ trồng hạt giống gen ở trong hồ này, sao giờ lại không có nhỉ?”
Đại Thiên Ma lầm bầm lầu bầu đi tới bên cạnh hồ, cúi đầu nhìn xuống đáy hồ, thấy nước hồ trong suốt như không có gì, liếc mắt một cái là thấy được cả đấy, hoàn toàn không có hạt giống gì.
“Thế thì quái quá, hội trưởng đại nhân sẽ không gạt ta, hơn nữa nơi này có nguyên dịch gen, hạt giống gen cũng chỉ ở đây thì mới sống được, sao lại không thấy nhỉ? Chẳng nhẽ là vì lúc vũ trụ trọng khải, thời gian quá mức khẩn cấp nên hội trưởng đại nhân vẫn chưa kịp bỏ hạt giống gen vào trong ao sao? Vậy hạt giống gen đó đang ở đâu?” Đại Thiên Ma đứng dậy nhìn ngó khắp nơi, rồi ánh mắt nàng nhìn vào trong hang chuột.
Hàn Sâm thầm rùng mình, mặc dù đã sớm biết Đại Thiên Ma chắc chắn sẽ chú ý tới hang chuột, nhưng trong lòng hắn vẫn thấy hơi thấp thỏm, người lại co lại một chút.
“Bên trong bia Thiên Mệnh mà còn có hang, xem ra con Bảo Nhãn Thử mà hội trưởng đại nhân nuôi vẫn còn sống. Nhưng với năng lực của Bảo Nhãn Thử thì chắc vẫn chưa đủ để lấy hạt giống gen.” Đại Thiên Ma thì thào tự nói rồi đi về phía hang chuột, rõ ràng nàng muốn tìm tòi đến tột cùng.
Hàn Sâm sử dụng Động Huyền Khí Tràng che giấu dao động của bản thân, lặng lẽ bò lên phía trên của cột thanh đồng phía, chuẩn bị trở về theo đường cũ.
Hàn Sâm có thể xác định được hạt giống hồ lô mà hắn lấy được đó, chính là hạt giống gen mà hội trưởng hội Thần Loạn để lại từ những lời lẩm bẩm của Đại Thiên Ma. Món hời lớn nhất đã lấy được rồi, lúc này không đi thì còn đợi tới khi nào.
Nhưng mà Đại Thiên Ma chưa đi đến trước hang chuột thì đột nhiên dừng lại, ánh mắt sáng rực nhìn về phía bức tường ở sâu nhất trong đại điện.
“Lạ thật, ta nhớ trước kia không có bức tường này mới đúng.” Đại Thiên Ma xoay người đi tới, đi tới trước vách tường đó thì dừng lại, nàng đứng đó không nhúc nhích một hồi lâu, như thể đang quan sát thứ gì vậy.
Hàn Sâm vốn đã muốn rút đi thấy vậy thì lòng tò mò lại bị dấy lên, thế là hắn không rời đi ngay, cũng từ từ nhìn về phía vách tường.
Lúc trước sự chú ý của Hàn Sâm đều dồn lên hồ lô đằng và hồ nước nên hắn không chú ý vách tường này, chỉ biết phía trên điêu khắc chút hoa văn. Lúc này hắn cẩn thận đánh giá thì mới phát hiện ngoài điêu khắc hoa văn thì trên vách tường này vẫn còn một phù điêu hình đầu †hú, mà trên mũi của phù điêu hình đầu thú thì lại có một vòng đá.
Đại Thiên Ma quan sát một hồi thì vươn tay, cầm chặt vòng đá với vẻ thận từng li từng tí, nhẹ nhàng kéo một chút.
Vòng đá đó bị nàng kéo ra, sau đó thì nghe thấy tiếng bánh răng chuyển động, còn vách tường đó thì lại chậm rãi kéo lên, để lộ ra một †òa điện thanh đồng khác ở phía sau nó.
Nói là một tòa điện thanh đồng khác thì cũng không đúng, bởi vì thực †ế điện thanh đồng ở phía sau nối liền với điện thanh đồng ở phía trước, mỗi tội lại thêm một vách tường ở giữa, tác một điện ra làm hai.
Bây giờ này mặt tường bị kéo lên, một điện thanh đồng hoàn chỉnh xuất hiện trước mắt thế nhân.
“Hội trưởng đại nhân!” Vách tường thanh đồng vẫn chưa kéo lên hết nên Hàn Sâm cũng không nhìn thấy rõ bên trong điện có cái gì, thì chợt nghe thấy Đại Thiên Ma kinh sợ thốt lên một tiếng, hai chân gập xuống quỳ gối ở trong đại điện.
“Không thể nào? Lão hội trưởng của hội Thần Loạn vẫn chưa chết ư?” Hàn Sâm sợ tới đổ mồ hôi lạnh cả người, hắn vội vàng quan sát cung điện phía sau, chỉ thấy ở phía sau cung điện có một chiếc giường, trên giường có một người phụ nữ khoác lụa trắng, đẹp như tượng ngọc đang nằm.
Khuôn mặt của nàng có chút giống với Bảo Nhi, xinh đẹp tới không gì sánh được. Lúc này nàng đang nằm nghiêng ở nằm trên giường, một †ay nâng mặt, nhắm mắt lại như ngủ thiếp đi vậy.
Nhưng mà Hàn Sâm nhìn kỹ một hồi thì lại thở phào nhẹ nhõm, mặc dù trông nàng rất sống động, nhưng chỉ là một pho tượng ngọc, không phải người sống thật.
“Không ngờ hội trưởng hội Thần Loạn lại là một người phụ nữ xinh đẹp như thế” Hàn Sâm quan sát tượng ngọc rồi thầm khen trong lòng.
Hiển nhiên Đại Thiên Ma cũng phát hiện bí mật này, nàng cũng thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi lạnh trên trán rồi mới từ trên mặt đất đứng dậy.
“Hội trưởng đại nhân, ngươi hù chết ta luôn rồi đó.” Đại Thiên Ma vỗ bộ ngực nói, mặc dù biết đây chỉ là một pho tượng ngọc nhưng nàng cũng không dám có điều gì bất kính, sau khi khẽ hành lễ thì ánh mắt nàng bắt đầu quan sát phía trên giường.
Hàn Sâm cũng đang đánh giá giường và tượng ngọc, chỉ thấy một cánh tay khác ở dưới tượng ngọc đang đè lên một quyển sách, quyền sách đó đã được mở ra sẵn rồi nên Hàn Sâm không nhìn thấy được bìa mặt của nó, nhưng hắn nhìn thấy được một chút nội dung.
Hàn Sâm vội vàng sử dụng Động Huyền Khí Tràng nhìn chăm chú, sua khi thấy rõ ràng nội dung bên trong trên sách thì sắc mặt hắn trở nên cổ quá ngay tức khắc.
“Trên trời Bạch Ngọc Kinh, mười hai lầu năm thành, tiên nhân sờ ta đỉnh, kết tóc thụ trường sinh… Không thể nào… Sao bài thơ này lại xuất hiện ở đây… Chẳng nhẽ nói người lúc trước biến tiên ngọc trở thành thành Bạch Ngọc Kinh, rồi sáng tạo ra ngọc tiên chính là vị hội trưởng hội Thần Loạn… Hàn Sâm thấy kinh ngạc trong lòng.
Hết chương 3358.
Bạn cần đăng nhập để bình luận