Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3120. Địa mạch kinh thiên

“Nói một hồi lâu rồi cuối cùng ngươi cũng có nói tới trọng điểm đâu, nơi nào mới đào được trứng gen thế?” Hàn Sâm không hiểu Hàm Quang Uyên gì gì đó và cũng chưa nghe qua cái tên Điền Thiện, hắn chỉ muốn biết nơi nào thì đào được chủng gen thôi.
Đầu Trọc cười hì hì: “Ngươi đừng gấp, mặc dù bố cục có hơi giống nhưng trên thế giới không có chuyện sẽ hai loại bố cục thần mạch giống hệt nhau, dù cho có xấp xỉ thì cũng sẽ có chút khác biệt, cái này còn phải quan sát suy tính cẩn thận nữa. Chúng ta đi thêm một đoạn nữa, nếu có nơi mà trứng gen sinh ra thì chắc chắn ta sẽ nhìn ra được.”
Hàn Sâm nghe vậy thì hiểu được ngay, mấy kẻ này học nghệ không tinh, không biết căn cứ vào hướng của thần mạch để suy tính ra nơi sinh ra trứng gen, bọn họ chỉ có thể tới gần quan sát khí thế vận tượng thì mới biết được đôi chút.
Nhưng dù là thế thì cũng giỏi hơn Hàn Sâm nhiều, nên đương nhiên là nghe theo hắn.
Thần Phong Cự Long bay thẳng tới nơi sâu trong tinh vực Kim Tinh, trong lúc đó bọn họ đi qua rất nhiều tinh cầu nhưng tất cả đều bị Đầu Trọc phủ nhận. Mãi cho đến ngày thứ tư, ánh mắt của Đầu Trọc bỗng sáng ngời, hắn chỉ vào một tinh cầu phía trước nói: “Tinh cầu kia chắc chắn có sinh ra gen cao cấp.”
Hàn Sâm đưa mắt qua nhìn thì thấy đó là một tinh cầu không có sự sống, khắp nơi toàn nham thạch và bụi đất, còn có không ít hố thiên thạch nữa.
Nhưng lúc này dù là nham thạch và bụi đất thì cũng lộng lẫy như đá quý, tản ra ánh sáng mung lung.
Một tinh cầu như thế này, suốt bốn ngày nay Hàn Sâm đã thấy quá nhiều, hắn thật sự không nhìn ra được tinh cầu này có gì đặc biệt.
Đầu Trọc điều khiển Thần Phong Cự Long bay vào trong tinh cầu, vừa làm nhỏ bay ở tầng trời thấp vừa ngó nghiêng đánh giá khắp mọi nơi, chẳng qua bao lâu thì hắn hưng phấn kêu lên: “Không sai được, nơi này chắc chắn có trứng gen.”
Mặc dù thần mạch này khủng bố nhưng vì mới hình thành nên chủng gen chôn ở trong thần mạch vẫn chưa bị ấp ra, vì thế cũng không cần lo lắng quá.
Nguy hiểm lớn nhất tới từ người tới nơi này đào trứng gen, còn cả những chủng gen còn sinh sống ở đây.
Thần mạch kinh khủng như thế ra đời, nếu như nơi này vốn có chủng gen sinh sống thì sau khi bọn chúng phát hiện và ăn một lượng lớn trứng gen, rất có thể sẽ sinh ra sự tiến hóa kinh khủng.
Nhưng đây là một tinh cầu không có sự sống, đến chủng gen cũng chẳng thấy con nào nên cũng không cần lo lắng quá.
Còn những nhân loại khác, tạm thời đám người Hàn Sâm vẫn chưa phát hiện ra ai, sau khi ba người đáp xuống thì bắt đầu đào móc theo vị trí đánh dấu của Đầu Trọc.
Đào chừng được một mét thì đã thấy dưới có một quả trứng gen phát ra ánh sáng trắng ở dưới lớp nham thạch, nó to chừng quả bóng rổ, cả quả trứng trắng nõn như ngọc.
Đầu Trọc mừng rỡ ôm trứng gen ra ngoài, nhưng mà nhìn trái nhìn phải một hồi vẫn không nhận ra đây là trứng gen gì.
“Mặc dù không biết chủng loại cụ thể, nhưng căn cứ vào khí tức và bề ngoài của nó thì chắc chắn bên trong không phải chủng gen cấp thấp, ít nhất cũng là chủng gen cấp Hầu Tước trở lên. Chúng ta đào tiếp đi, địa mạch này không phải chỉ có một quả trứng gen mới đúng.” Đầu Trọc vừa nói vừa đặt trứng gen ở một bên rồi lại đào tiếp.
Quả nhiên như lời Đầu Trọc đã nói, bọn họ tổng cộng đào được bốn quả trứng gen từ địa mạch này, trông vẻ là cùng một loại.
Đầu Trọc một người hai quả, Hàn Sâm và Lý Băng Ngữ mỗi người một quả.
Ba người tìm kiếm địa mạch đào trứng gen ở trên tinh cầu này, không
thể không nói đây đúng là một thần mạch siêu cấp, địa mạch và trứng gen được sinh ra rất nhiều, bọn họ chỉ tốn có nửa ngày là đã tìm được bốn địa mạch, đào được mười mấy quả trứng gen.
Nhưng tất cả đều là cấp Hầu Tước và cấp Công Tước, mặc dù cấp bậc không thấp lắm, cũng đáng giá rất nhiều tiền, nhưng tiếc là nó không có tác dụng gì với Hàn Sâm.
Trong lúc đó cũng thấy không ít nhân loại cưỡi chủng gen bay qua trên bầu trời, nhưng bọn họ vừa thấy Thần Phong Cự Long thì hầu hết đều lựa chọn rời đi, cũng không dừng lại ở nơi này.
Thần Phong Cự Long thể chung cực vẫn có chút lực chấn nhiếp, điều này làm Đầu Trọc thấy đắc ý vô cùng.
Hàn Sâm và Lý Băng Ngữ đi theo Đầu Trọc, được chia không ít trứng gen, Đầu Trọc không ngừng cưỡi Thần Phong Cự Long tìm kiếm địa mạch, sau khi tìm được thì giao cho Hàn Sâm và Lý Băng Ngữ đào bới, còn hắn tìm kiếm địa mạch tiếp, ba người phối hợp khá là ăn ý.
Hàn Sâm không cảm thấy gì, nhưng trong lòng Lý Băng Ngữ thì lại thấy rất khinh thường: “Bản lĩnh chém gió của tên Đầu Trọc này giỏi nhưng tiếc là thuật thần mạch thì chẳng học được nên thân. Bố cục kết cấu của tinh vực Kim Tinh đúng là giống với với Hàm Quang Uyên, nhưng bản thân tinh vực Kim Tinh là được tạo thành từ bảy tinh hệ, có bố cục Thất Tinh Phá Đẩu, nó và các cục của Hàm Quang Uyên ảnh hưởng lẫn nhau, và sẽ phát triển thành cách cục Khôi Tinh Đấu Quang. Ở trong bố cục này thì nơi có thể sinh ra trứng gen cấp Thần chỉ có bảy chỗ, chia nhau nằm ở trên bảy tinh hệ sao Khôi, mà tinh cầu này lại không nằm trong nhóm đó.”
Lý Băng Ngữ là một tông chủ, có hiểu biết rất sâu về thuật thần mạch, mặc dù kém người có tài học chân chính Vệ phu tử, nhưng mà giỏi hơn cái tên nửa vời Đầu Trọc này rất nhiều.
“Phải dẫn Hàn Sâm tới bảy tinh cầu đó kiểu gì đây?”
“Mục đích chủ yếu nhất mà lần này Lý Băng Ngữ theo Hàn Sâm tới đây cũng không phải là vì đào trứng gen.
Nàng rất muốn biết, rốt cuộc thực lực chân chính của Hàn Sâm ra sao, mặc dù ngoài kia cũng đồn hắn giết Thiết Mạc ở bên trong Thần miếu Băng Tuyết, nhưng dầu gì thì đó cũng chỉ là lời đồn thôi, hoàn toàn không có ai được chứng chiến thực lực chân chính của Hàn Sâm.
“Lão Hàn đừng đào nữa, ngươi mau qua bên này mà xem, ta tìm được thứ tốt nè.” Đầu Trọc vô cùng lo lắng cưỡi Thần Phong cự Long bay tới, hét lớn với Hàn Sâm còn đang đào bới.
“Bên của ta sắp đào xong rồi, đợi đào được trứng gen rồi lại đi cũng không muộn mà.” Hàn Sâm vừa đào vừa nói.
Đầu Trọc lại nhảy thẳng xuống kéo Hàn Sâm, kéo hắn ra khỏi hầm: “Còn đào cái gì nữa mà đào, ta phát hiện một địa mạch kinh thiên, biết đâu chừng sẽ có trứng gen cấp Thần đó, cứ bỏ nơi này trước đã, sau đó lại về đào cũng đâu có muộn.”
Nói rồi Đầu Trọc kéo Hàn Sâm lên người Thần Phong Cự Long, gọi cả Lý Băng Ngữ cùng đi, rồi hắn bay vào trong một khu núi đá thấp bé nhấp nhô trông như đồi núi với vẻ hứng thú bừng bừng.
Lý Băng Ngữ thầm nghĩ trong lòng: “Đào được trứng gen cấp Thần ở nơi này thì đúng là gặp quỷ.”
Thần Phong Cự Long đã bay tới phía trên vùng núi đá nhỏ đó, Đầu Trọc chỉ vào một nơi trong núi đá hoie: “Các ngươi nhìn xem nơi đó là gì?
Hàn Sâm và Lý Băng Ngữ cùng nhìn về hướng mà ngón tay của Đầu Trọc đã chỉ thì thấy ở vị trí trung ương của những ngọn núi đá nhỏ đó lại mọc một cây cổ thụ.
Cho dù Hàn Sâm không hiểu thuật địa mạch và cũng không cảm ứng được khí tức của cây cổ thụ kia, nhưng hắn cũng biết chắc chắn cây cổ thụ đó không tầm thường.
Tinh này không phải tinh cầu có sự sống, đừng nói là cây cổ thụ, đến cả vi khuẩn cũng rất khó sống được ở tinh cầu này, thế thì sao lại mọc ra được một gốc cây cổ thụ cơ chứ?
Hàn Sâm đánh giá cẩn thận, thấy cây cổ thụ này uốn lượn thành vòng, trên nhánh cây mọc toàn những đóa hoa màu hồng, trông giống một gốc cây mai.
Cả tinh vực Kim Tinh đều bị dị tượng hào quang của thần mạch nhuộm lên, nhưng mà gốc cổ thụ kia lại không có một tia hào quang nào, cứ như thể chỉ là một cái cây bình thường, cả cây nở đầy hoa, trông bình thường vô cùng.
Nhưng một gốc cây mai bình thường như thế mọc ở một nơi như thế này lại làm người ta thấy có hơi không tin nổi.
Hết chương 3120.
Bạn cần đăng nhập để bình luận