Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2942. Nhất Thuấn Thiên Niên

Ánh mắt Cửu Thiên Đế lộ sát cơ, từng con mắt trên áo giáp từ từ mở ra, vẻ mặt dị dạng trong con ngươi thay đổi kích thước, quầng sáng màu lục giống như từng vòng tròn, trông có vẻ yêu dị xinh đẹp, khiến lòng người ta rét lạnh nói không nên lời.
Trong lòng Hàn Sâm rét lạnh, lập tức cảm thấy hai mắt không kiềm chế từ từ nhắm lại, không giống với lúc đối kháng với kiếm Cửu Nhãn, lần này Hàn Sâm cảm thấy không chỉ buồn ngủ, ngay cả ý chí của mình hình như cũng dần dần mơ hồ.
“Không hổ là võ trang Thần Cách, không biết lợi hại hơn kiếm Cửu Nhãn bao nhiêu lần.” Hàn Sâm ý chí như thép, võ trang Thần Cách của Cửu Thiên Đế muốn khống chế hắn không dễ dàng như vậy, nhưng Đại Kim Ngư vốn chịu ảnh hưởng của lực Cuồng Khuyển, thần trí có chút không rõ ràng, lại dần dần di chuyển vào trong Thạch Đình.
“Cửu Thiên Đế, ngươi thật sự xem Hàn Sâm ta là người chết phải không?” Khuôn mặt Hàn Sâm trầm xuống, cùng lúc này người biến mất trong hư không, giây sau đã đến trước mắt Cửu Thiên Đế, một đao đâm vào cổ của Cửu Thiên Đế.
Mặc dù Cửu Thiên Đế có chút kiêng dè Hàn Sâm, nhưng mà sự kính nể Thánh Chủ lại vượt xa sự kiêng dè của hắn với Hàn Sâm, thà chiến một trận với Hàn Sâm, cũng không bằng lòng đích thân ra tay động vào đồ vật mà Thánh Chủ để lại, sợ bị thương.
Cửu Thiên Đế muốn giơ tay trái ngăn đao của Hàn Sâm, có chiến y Thiên Nhãn bên người, vốn hắn không sợ đao lực của Hàn Sâm, đồng thời một nắm tay khác cũng ngưng tụ sức mạnh yêu dị, từng con mắt trên nắm tay chiếu ra lục quang, đánh vào bụng Hàn Sâm.
Nhưng mà Cửu Thiên Đế lại phát hiện, cánh tay và nắm đấm của mình luôn cách Hàn Sâm hơn một thước, không cách nào tiếp cận được.
“Không hổ là Chân Thần đỉnh cấp, một đao toàn lực của ta lại chỉ chém rách được da thịt của hắn, ngay cả xương cũng không thể chặt đứt được.” Trong lòng Hàn Sâm thầm nói, nhưng mà đao trong tay lại không dừng.
Hàn Sâm giống như Thần Ma vung đao Nhân Quả Báo Ứng trong tay, đao quang đan xen, mỗi một đao đều chém lên cổ của Cửu Thiên Đế.
Thân hình của Cửu Thiên Đế thay đổi, cố muốn đi ngăn cản hoặc là trốn đao quang của Hàn Sâm, sau đó kinh ngạc phát hiện, cho dù tốc độ của hắn nhanh thế nào, trước sau vẫn trốn không được cũng không cản được, giống như động tác của hắn trở nên chậm chạp.
“Lĩnh vực Thời Gian!” Cửu Thiên Đế ngạc nhiên kêu lên, nhìn ra lai lịch sức mạnh mà Hàn Sâm đang dùng.
Hàn Sâm lạnh lùng không đáp, chỉ từng đao liên tục chém xuống, khiến vết thương trên cổ của Cửu Thiên Đế càng ngày càng sâu, xương đều bị chém ra vết sẹo sâu, thần huyết chảy dữ dội không ngừng, khí diễm màu tím lan ra không ngừng, đó là sức mạnh của lực Tuyệt Nha.
Đôi mắt trên áo giáp của Cửu Thiên Đế lập lòe ánh sáng yêu dị, nhưng dưới lĩnh vực Thời Gian, mặc dù cách Hàn Sâm khoảng một thước, nhưng lại luôn không cách nào đánh lên người Hàn Sâm.
Thần huyết chảy không ngừng, Cửu Thiên Đế cũng bị khơi dậy hung tính, lạnh lùng hét: “Hàn Sâm, ngươi tưởng có lĩnh vực Thời Gian thì muốn làm gì thì làm thật à? Hôm nay Bổn Đế để ngươi biết, vì sao Bổn Đế được gọi là Cửu Thiên Đế.”
Sắc mặt Hàn Sâm khẽ động, chỉ thấy trên người Cửu Thiên Đế lại loáng thoáng xuất hiện một hư ảnh kì lạ, hư ảnh đó giống như lệ quỷ bò ra từ trong địa ngục, cực xấu xí và độc ác chỉ nhìn một cái khiến người ta cảm thấy không rét mà run.
Theo sự xuất hiện của hư ảnh lệ quỷ, khí thế cả người Cửu Thiên Đế giống như núi lửa phun trào, phun lên không biết bao nhiêu lần, khí tức yêu dị bao phủ toàn bộ Thánh Viên.
“Nhất Thuấn Thiên Niên!” Cửu Thiên Đế hét lớn một tiếng, tất cả con mắt yêu dị trên áo giáp mở ra, từng luồng đồng quang đồng thời xuyên qua lĩnh vực Thời Gian, giống như muốn rơi lên người Hàn Sâm.
“Vậy mà có thể đột phá hạn chế của lĩnh vực Thời Gian? Đó là thuật gen gì?” Trong lòng Hàn Sâm kinh ngạc, suy nghĩ lóe lên, dịch chuyển tức thời rời khỏi trước mặt Cửu Thiên Đế, trốn đồng quang chiến đến.
“Nhất Thuấn Thiên Niên, có thể hóa ngàn năm thành một chớp mắt, lĩnh vực Thời Gian của ngươi mạnh hơn nữa, cũng không ngăn cản được Nhất Thuấn Thiên Niên của ta.” Cửu Thiên Đế lạnh lùng nhìn chằm chằm Hàn Sâm, ánh sáng trên người lần nữa phun trào, chỉ là lần này đồng quang trên áo giáp giống như từng mặt trời màu lục yêu dị, chiếu rọi toàn bộ Thánh Viên, trừ phi Hàn Sâm rời khỏi Thánh Viên, bằng không chắc chắn sẽ bị đồng quang của hắn chiếu lên người.
Hàn Sâm biết Nhất Thuấn Thiên Niên gì đó mà Cửu Thiên Đế nói nhất định là đang khoác lác, nhiều nhất cũng chỉ Nhất Thuấn Nhất Niên mà thôi, nhưng mà cho dù như vậy, cũng đã có thể đột phá lĩnh vực Thời Gian của hắn, đếu có chút khó giải quyết.
Mắt thấy đồng quang chiếu xuống, vốn dĩ không chỗ nào có thể trốn, lại không thể rời khỏi Thánh Viên, Hàn Sâm chỉ đành dùng Thuẫn Medusa ngăn cản đồng quang khủng bố trên người Cửu Thiên Đế.
Mẹ con Kim Ngư cũng đã đến trong Thạch Đình, nhưng Thạch Đình cũng không ngăn cản nổi đồng quang, hai mẹ con lập tức bị đồng quang khống chế, giây phút đó đôi mắt trở thành bóng đèn màu lục, thân thể xông qua ngọc tượng của Uyển Nhi.
Hàn Sâm khế nhíu mày, bản thân hắn dùng Thuẫn Medusa có thể tạm thời bảo vệ sự an toàn của bản thân hắn và Bảo Nhi, nhưng lại không đủ lực đi bảo vệ mẹ con Kim Ngư nữa.
Càng không may cho Dương Vân Sinh, trước đó hắn đã bị trọng thương, ngã trên đất chưa thể bò dậy, hiện giờ bị sức mạnh của chiến y Thiên Nhãn ảnh hưởng, đôi mắt cũng trở nên giống như bóng đèn, lại gắng gượng đứng dậy, không quan tâm trọng thương trên người, bay về phía Thạch Đình.
Bùm! Bùm! Bùm!
Ba âm thanh vang dội liên tục vang lên, mẹ con Kim Ngư và Dương Vân Sinh, chỉ là đụng phải góc áo của ngọc tượng, thì đã bị ném bay đi, đập vào trong Thánh Viên.
Thực tế vết thương của Dương Vân Sinh quá nặng, lại bị chiến y Thiên Nhãn khống chế, cũng đã không bò dậy nổi, toàn thân đều là máu. Mẹ con Kim Ngư bị thương, nhưng mà trông có vẻ cũng không quá nghiêm trọng.
“Nhất Thuấn Thiên Niên….” Cửu Thiên Đế lần nữa hét lớn, đồng quang khủng bố trên chiến y Thiên Nhãn lần nữa phóng ra.
Hàn Sâm phát hiện mái tóc vốn dĩ màu trắng bạc của Cửu Thiên Đế, lúc này biến thành có chút trắng xám, da dẻ cũng xuất hiện rất nhiều nếp nhăn, trong lòng lập tức hiểu ra: “Nhất Thuấn Thiên Niên của lão già này, ngay cả thời gian của bản thân hắn cũng gia tốc, hắn gia tốc càng nhanh, lão hóa của bản thân cũng càng nhanh, đây là tiêu hao thuật gen tuổi thọ của bản thân, chả trách trước đó hắn luôn không dùng, đến tận lúc này mới dùng, hơn nữa còn không dám dùng thường, chỉ lúc bạo phát mới sử dụng một lúc.”
Đúng như Hàn Sâm nghĩ, Nhất Thuấn Thiên Niên của Cửu Thiên Đế không những gia tốc thời gian sức mạnh của hắn, cũng đồng thời gia tốc thời gian của bản thân, nếu luôn dùng Nhất Thuấn Thiên Niên, đến lúc đó không cần người khác ra tay, bản thân hắn cũng lão hóa mà chết”
“Lạ ghê, lực lượng bản nguyên của Cửu Thiên Đế không phải hệ Thời Gian, sao hắn có thể sử dụng một loại thuật gen hệ Thời Gian như Nhất Thuấn Thiên Niên chứ?” Trong lòng Hàn Sâm khẽ cảm thấy có chút kì quái, ánh mắt quan sát trên người Cửu Thiên Đế.
Trong sức mạnh chiến y Thiên Nhãn, mẹ con Kim Ngư lại xông về phía ngọc tượng, nhưng lần này Cửu Thiên Đế sử dụng sức mạnh càng mạnh hơn, Đại Kim Ngư vốn sẽ không bị hắn khống chế dễ dàng, nhưng Đại Kim Ngư trúng lực Cuồng Khuyển, thần trí có chút không tỉnh táo, còn không chịu nổi bằng Tiểu Kim Ngư, lại tăng nhanh tốc độ chạm vào ngọc tượng.
Bùm!
Nhục thân của Đại Kim Ngư chạm vào trên ngọc tượng, lại di chuyển ngọc tượng một chút, sau đó thân thể Đại Kim Ngư lần nữa bị ném bay đi. Dường như đồng thời, trên ngọc tượng đó, lại nổi lên ánh sáng của thánh khiết.
Hết chương 2942.
Bạn cần đăng nhập để bình luận