Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3039. Huyết mạch Thần Linh

“Quả nhiên là Thần miếu của Yêu Liên Thần Tử, tại sao thế giới này lại có Thần miếu của Yêu Liên Thần Tử? Rốt cuộc thì quan hệ giữaThần miếu của hai thế giới là gì?” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Trước đây hắn đã nghe Dương phu tử nói rằng trong mỗi một thành thị ở đế quốc của đại vũ trụ đều có một Thần miếu, mà đều là Thần miếu có trước, sau đó mới dựa vào Thần miếu để xây dựng thành thành phố cho nhân loại.
Các Thần miếu ở thế giới này có quyền lực tối cao, không chỉ bảo vệ các thành phố của nhân loại mà còn trao quyền cho nhân loại với sức mạnh huyết mạch vô song.
Trong lúc Hàn Sâm đang miên man suy nghĩ thì thấy dân thường xếp hàng ở phía trước trong sự giám sát của quân lính. Lúc đi vào trong Thần miếu, bọn họ đi đến trước tượng Yêu Liên Thần Tử, quỳ xuống đất một cái bịch, giống như các tín đồ đang cầu nguyện với Thần Linh, trông cực kỳ sùng đạo.
Người dân thường kia là một thiếu niên mười mấy tuổi, sau khi cầu nguyện thì hắn lại đứng dậy, đi đến trước bàn thờ tượng Thần, cầm con dao găm trên bàn thờ lên, rạch một đường trên ngón tay của mình, nhỏ một giọt máu của bản thân vào trong thạch lư màu tím ở trước bàn thờ, sau đó nhìn chằm chằm vào thạch lư với vẻ hồi hộp và mong đợi.
Nhưng đợi một lúc sau, thạch lư vẫn không có chút thay đổi nào, vẻ mặt chờ mong của ngươi thiếu niên dần dần chuyển thành tuyệt vọng, người khẽ run, hai chân run rẩy suýt nữa ngã quy xuống đất.
“Không thể nào… Không có chuyện ta không có huyết mạch Thần Linh được… Chắc chắn là đã sai… Chắc chắn là đã làm sai…” Người thanh niên lại nhặt con dao găm lên như một kẻ điên, liên tục rạch vài đường trên tay mình, đổ máu lỏng vào trong thạch lư, máu bắn tung tóe khắp nơi.
Nhưng thạch lư màu tím kia vẫn không có bất cứ phản ứng nào, đầu óc của thiếu niên như thể không còn tỉnh táo nữa, hắn lấy dao găm cắt đứt cổ tay của mình, và rồi động mạch bị cắt đứt ngay tức khắc, máu tuôn ra như nước suối chảy vào trong thạch lư.
“Ta chắc chắn sẽ có huyết mạch Thần Linh… Chắc chắn sẽ có…” Đôi mắt của thiếu niên đỏ như máu, khuôn mặt dữ tợn, nhìn chằm chằm vào thạch lư.
Nhưng thạch lư kia căn bản chính là một vật chết, ngay cả khi cuối cùng thiếu niên trút hết máu và ngã xuống đất, thì cũng sẽ không có phản ứng gì.
Thạch lư vẫn là thạch lư, mà thiếu niên cũng đã không thể kiên trì được nữa, hôn mê vì mất quá nhiều máu, vết thương trên cổ tay vẫn đang chảy máu, tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng này, giống như đã không còn cảm thấy kinh ngạc từ lâu, thờ ở tới mức không có ai để ý đến sự điên cuồng của thiếu niên kia.
Thiếu niên bất tỉnh bị quân lính lôi ra khỏi Thần miếu như một con chó chết, sau đó bị ném ở một khoảng đất trống trong góc, không một bóng người, hoàn toàn không có ai quan tâm đến sự sống chết của hắn.
Cô gái thường dân ở vị trí thứ hai giống như bị dọa sợ, run rẩy bước vào trong Thần miếu, thỉnh thoảng còn quay đầu nhìn lại.
Không giống như thiếu niên kia, có một số người thân bên ngoài đã cổ vũ cô gái, liên tục vẫy tay chào cô từ bên ngoài Thần miếu, cuối cùng thì cô gái cũng lấy hết dũng khí đi đến trước thần đàn, giống như thiếu niên lúc nấy, quỳ lạy cầu nguyện tượng thần Yêu Liên Thần Tử, rồi lấy một cây kim mang theo mình, cắn răng đâm vào ngón tay, nhỏ một giọt máu của mình vào thạch lư màu tím.
Sau khi một giọt máu của cô gái nhỏ xuống, không bao lâu sau thì phía trên thạch lư màu tím phát ra thần quang lấp lánh, ánh sáng màu tím †ừ từ dâng lên từ thạch lư, giống như một khối không khí màu tím, dần ngưng tụ thành một quang ảnh hoa sen màu tím phía trên thạch lư.
Cô gái chợt vui mừng đến bật khóc khi nhìn thấy quang ảnh hoa sen màu tím, cha mẹ và người thân bên ngoài người nào cũng vô cùng ngạc nhiên, tất cả đều quỳ xuống cảm tạ sự phù hộ của Yêu Liên Thần Tử.
Quang ảnh hoa sen màu tím rời khỏi thạch lư rơi lên trên trán cô gái, thấm vào như suối nước, tạo thành quang ảnh hình bông hoa màu tím trên trán, rồi dần biến mất không thấy gì nữa.
“Chúc mừng tiểu thư đã lấy được huyết mạch của Yêu Liên Thần.” Người lính vốn có khuôn mặt lạnh lùng cũng bày ra vẻ mặt tươi cười, đưa cô gái ra ngoài với vẻ ôn hòa, khác hẳn với khi đối xử với thiếu niên.
“Dương phu tử, cấp độ huyết mạch Yêu Liên mà cô gái đó có được ở thành Vạn Cổ Thần được xem là trình độ như thế nào?” Hàn Sâm hỏi Dương phu tử ở bên cạnh.
Dương phu tử trả lời: “Thần miếu được chia thành bốn cấp: Cấp Phá Hoại, cấp Tai Nạn, cấp Hủy Diệt và cấp Trọng Khải, đương nhiên, Thần miếu có cấp càng cao thì huyết mạch Thần Linh ban cho càng mạnh. Yêu Liên Thần là Thần Linh cấp Phá Hoại nên dị tượng Thần Linh là quang ảnh Yêu Liên có cấp bậc thấp nhất, được xem là huyết mạch Thần Linh cấp tương đối thấp. Nhưng chỉ có như vậy thì người bình thường mới dấn thân được vào con đường tu luyện dung hợp trứng gen, mới có khả năng và cơ hội, đây cũng là một trong những điều kiện thiết yếu để trở thành quý tộc.”
Nói tới đây, Dương phu tử lại thở dài: “Trông thì như hoàn toàn không có khó khăn, nhưng phần lớn nhân loại đều không thể bước qua cánh cửa này, giống như sự khác biệt giữa thiên đường và địa ngục.”
Hàn Sâm khẽ gật đầu, nhưng hắn lại thoáng liếc cô gái kia, mặc dù nàng có được huyết mạch của Yêu Liên Thần Tử, nhưng thân thể của nàng cũng không có quá nhiều thay đổi, sức mạnh cũng không có sự gia tăng đáng kể.
Huyết mạch mà Thần Linh ban tặng giống như một chiếc chìa khóa, không liên quan trực tiếp đến sức mạnh của nhân loại, thứ thực sự quyết định sức mạnh của nhân loại thực ra là những quả trứng gen và chủng gen.
“Tại sao vẫn có một ông già đến nhận khảo nghiệm huyết mạch?” Hàn Sâm lấy làm lạ khi nhìn thấy một ông già tóc bạc trắng bước vào Thần miếu.
Dương phu tử nhìn thoáng qua rồi nói: “Bởi vì thần lực của mỗi Thần miếu là khác nhau, những người được chọn cũng sẽ khác nhau, nếu ngươi không nhận được sự chấp thuận của Thần Linh ở Thần miếu Yêu Liên, thì nói không chừng đi đến các Thần miếu khác vẫn sẽ có cơ hội. Nhưng xác suất này nói chung là rất nhỏ, hầu hết các Thần Linh đều có điều kiện lựa chọn giống nhau, không khác nhau là bao.”
Hàn Sâm nhìn một lúc, ngoài cô gái trước đó thì cũng có vài nhân loại liên tục tiến vào, nhưng không ai trong số họ có được huyết mạch Thần Linh.
“Hình như năm đó Tần Tu không có huyết mạch Thần Linh, mà là do Uyển Nhi đã cho hắn huyết mạch Thần Linh của mình, nghĩ lại thì trong một thế giới như thế này, không có huyết mạch Thần Linh thì không có cách nào mà tu luyện, đó chắc là một chuyện rất đau lòng đúng không?” Hàn Sâm vẫn luôn ở bên cạnh quan sát, nhưng hắn vẫn chưa hiểu được quan hệ giữa huyết mạch Thần Linh và việc tu luyện của nhân loại.
“Đại nhân, ngươi đang làm gì vậy?” Dương phu tử ngạc nhiên cất tiếng hỏi khi thấy Hàn Sâm đột nhiên đứng trong hàng ngũ xếp hàng đợi đến lượt.
“Đây là một cơ hội hiếm có, vì vậy ta cũng muốn thử xem.” Hàn Sâm nở nụ cười rồi nói.
“Ngươi…” Dương phu tử muốn nói gì đó nhưng chợt ngừng lại.
Xếp hàng được một lúc thì từ phía trước vang lên một tiếng kêu kinh ngạc khác, một người đàn ông đang hét lên đầy phấn khích, trong thạch lư kia lại sinh ra hai đóa hoa sen màu tím cùng chung một đài.
“Ta muốn xem thần lực của Yêu Liên Thần Tử kia sẽ phản ứng thế nào với máu của ta.” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Ở một bên khác của quảng trường, Ninh Tịnh quan sát hết thảy mọi chuyện đã xảy ra ở Thần miếu. Khi nhìn thấy Hàn Sâm đang xếp hàng thì đầu tiên nàng thấy sửng sốt, ngay sau đó lại bật cười: “Đang không biết điều tra nội tình của hắn kiểu gì thì hắn lại đến Thần miếu để tự kiểm tra, đúng là quá tốt.”
Hết chương 3039.
Bạn cần đăng nhập để bình luận