Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3459. Ngược dòng.

Nữ thần Quang Minh nhìn thấy dòng ánh sáng màu tím cũng xuất hiện trên người Tử Vi, hiển nhiên lực lượng của hắn cũng đang xói mòn, vội vàng nói: “Đại nhân, mau mau khởi động Thần điện Gen, khởi động lại đại vũ trụ đi.”
Toàn bộ Thần điện Gen đều đang chấn động, dường như đang tách ra ngoài từ trong hư không.
Chúng thần linh đều biết, đây cũng không phải tách ra từ giữa hư không, mà là Thần điện Gen đang tách ra khỏi quy tắc của đại vũ trụ, mất đi quyền khống chế đại vũ trụ.
Hiển nhiên là bởi vì lực lượng của bia gen quá mạnh, đã bắt đầu trở thành công cụ quản lý mới của vũ trụ, đang thay thế vị trí của Thần điện Gen.
“Đại nhân, không đánh cược lần cuối, e là e không kịp rồi… Nếu chờ đợi thêm nữa, sợ là ngay cả cơ hội đánh cược lần cuối cũng không có…” Nữ thần Kshana cũng khuyên nhủ.
Tử Vi liếc mắt nhìn Thần điện Gen đang tách ra khỏi quy tắc hạch tâm vũ trụ, lại nhìn chỗ vách tường tiến hóa, vẻ mặt nghiêm trọng, nhưng từ đầu đến cuối không nói một lời.
Các nơi trong vũ trụ đều có dòng lũ màu tím hội tụ, lực lượng của sinh mệnh nhỏ yếu nhanh chóng xói mòn gần hết, sau đó bọn họ phát hiện, bản thân mình bắt đầu sinh ra biến hóa ly kỳ.
Những sinh mệnh sắp gục xuống, già đi, sau khi mất đi lực lượng, lại bắt đầu phản lão hoàn đồng.
Ban đầu bọn họ còn rất hưng phấn, nhưng bọn họ đã mau chóng phát hiện, đây chỉ là khởi đầu của đại khủng bố.
Thời gian của hai đại vũ trụ dường như đang chảy ngược, bọn họ đang trải qua quá khứ trước kia, cùng lúc trải qua những quá khứ đó, bọn họ đột nhiên phát, mình hình như thiếu chút gì đó.
Chờ đến khi bọn họ muốn suy nghĩ mình quên đi cái gì, lại phát hiện đến cả việc tại sao mình phải suy nghĩ vấn đề này cũng không nghĩ ra được.
Bọn họ nhỏ yếu nên đương nhiên sẽ không biết, khi thời không trên người bọn họ nghịch chuyển, nhân quả liên quan với bọn họ đang bị xoá đi.
Đây chỉ là khởi đầu. Sinh vật hùng mạnh còn có thể chống cự những lực lượng kia, nhưng khi bọn họ nhìn thấy từng sinh vật bên cạnh mình thoái hóa, bị xoá đi nhân quả, vận mệnh đã từng xảy ra, rung động trong lòng khó có thể tưởng tượng.
“Đáng chết… Tân Tu rốt cuộc muốn làm gì?” Bên trong hội Thần Loạn cũng là một mảnh tiếng gầm sợ hãi, bọn họ cũng cảm thấy biến hóa cắn nuốt trong thân thể.
Kẻ mạnh mẽ như bọn họ, mặc dù còn không đến mức bị nghịch chuyển thời gian, nhưng bọn họ đều kinh hãi mà phát hiện, một phần ký ức của mình đang dần dần biến mất.
Với trình độ tiến hóa của bọn họ, cho dù là chuyện xa xưa nhỏ bé, đều có thể nhớ tinh tường, tuyệt đối không thể lãng quên. Bọn họ không nhớ nổi điều đó, thì chỉ có một khả năng, đó chính là nhân quả liên quan với nó bị xoá đi, bọn họ mới có thể không nhớ nổi những chuyện kia.
Càng là sinh vật hùng mạnh, thì lúc này càng khủng hoảng, bọn họ mới biết được tiến hóa gian nan cỡ nào, nghịch chuyển thời không như vậy quả thực chính là một tai nạn đối với bọn họ.
Điều càng đáng sợ là không ai biết Tần Tu muốn nghịch chuyển thời không tới mức nào. Nếu nghịch chuyển thời không khôi phục lại trước khi bọn họ sinh ra, vậy tương lai bọn họ có thể ra đời, đồng thời đi đến một bước giống như bây giờ hay không. Đây là điều không ai có thể dự đoán được.
“Đáng chết, Tần Tu căn bản không phải đang nghịch chuyển thời không, hắn muốn xoá đi một đoạn thời không này, cưỡng chế khiến đại
vũ trụ trở lại trước khi em gái của hắn đem huyết mạch cho hắn. Nguyệt Thần nói với vẻ mặt khó coi.
Thái Nhất nhìn lực lượng đang tỏa ra trên người mình, lạnh nhạt nói: “Ngươi nói không sai, thời không vốn không thể nghịch, ngoài một việc có thể làm là phá hủy. Xoá đi một đoạn thời không, đương nhiên có thể bắt đầu một lần nữa”
“Thế nhưng nếu thời không thật sự bị xoá đi, thời không trước kia còn có thể tiếp tục kéo dài tiếp được sao?” Nguyệt Thần nói.
“Không có ai biết, bởi vì chưa bao giờ có người làm như vậy, cho dù là thần linh, cũng chỉ có thể truy đuổi vết tích thời không, trở lại trong ảo ảnh quá khứ, mà không thể chân chính nghịch chuyển thời không. Tần Tu là người đầu tiên trong vũ trụ dám nghĩ như vậy, đồng thời dám đi làm như thế, ít nhất hắn tin tưởng có thể làm như vậy.” Thái Nhất nói.
“Hắn tin tưởng thì có làm được gì? Lẽ nào chúng ta đều phải đền mạng cùng hắn hay sao? Không được, nhất định phải ngăn hắn lại.” Nguyệt Thần cắn răng nói.
Nàng thật vất vả mới tìm được Thái Nhất, thật vất vả mới rốt cuộc có thể ở bên Thái Nhất, nàng không cho phép mình trải qua loại quá khứ như trước kia nữa. Cho dù Tần Tu có thể thành công, nàng cũng không hi vọng trở lại trước kia.
“Không kịp, hiện tại đã không ai có thể ngăn cản Tần Tu.” Thái Nhất nói.
“Ngươi liên thủ với Tử Vi cũng không được sao?” Nguyệt Thần hỏi.
Thái Nhất lắc đầu: “Không được, nếu trước khi Tần Tu chưa đánh bại Bảo Nhi, hoặc trước khi hắn chưa hoàn toàn kích phát tiềm năng của Bảo Nhi thì còn được, nhưng hiện tại, không ai có thể ngăn cản hắn. Lực lượng của chính Tần Tu đã đồng đẳng với vũ trụ, huống chỉ hắn lại nắm giữ bia gen, mà hiện tại bia gen đã là người quản lý của đại vũ trụ, có thể mượn nhờ lực lượng vạn vật trong đại vũ trụ, lại thêm một Bảo Nhi ngang ngửa vũ trụ. Trong vũ trụ này, không có lực lượng của bất cứ sinh linh nào có thể chống lại hắn, chỉ có thể đánh cược cùng hắn một lần”
Khi Thái Nhất đang nói chuyện, có rất nhiều sinh vật khủng bố đã phá vỡ hư không, phóng tới Tần Tu, muốn ngăn cản hắn nghịch chuyển thời không.
Hội Thần Loạn, thần linh, cường giả Phá Giới của hai đại vũ trụ, mọi người trong Hoa Viên Không Trung, dù trước kia là địch hay bạn, bây giờ đều bỏ xuống thành kiến, từng người phá vỡ hư không, xông thẳng về phía Tần Tu.
Tất cả cường giả của hai đại vũ trụ đều trở thành kẻ địch của Tần Tu, không có ai muốn bị xoá đi vết tích ở thế giới này.
Lực lượng kinh khủng tàn phá bừa bãi trong vũ trụ, như có thể phá hủy hết thảy. Thế nhưng, Tần Tu ôm Uyển Nhi, ngồi trên bia bia gen, lại chỉ mà nhìn Uyển Nhi với vẻ mặt ôn hoà, như không nhìn thấy vô số cường giả kinh khủng và lực lượng phô thiên cái địa kia, hay phải nói rằng hắn căn bản không ngẩng đầu lên nhìn.
Nhưng dù là sinh vật mạnh cỡ nào, bọn họ cách Tần Tu và bia gen càng gần, lực lượng trên thân lại trôi đi càng nhanh, mà khi lực lượng của bọn họ đánh phía Tần Tu, bia gen toả ra vầng sáng, hấp thu tất cả lực lượng, không còn một mảnh, không để lại bất cứ dấu vết gì.
Bia gen hấp thu bọn họ lực lượng, trở nên càng mạnh mẽ, đáng sợ, tốc độ cắn nuốt bọn họ lực lượng cũng trở nên càng nhanh.
Trong chốc lát, toàn bộ vũ trụ như đang trải qua đại khủng bố. Đông đảo sinh vật khủng bố cấp hùng chủ một phương đều đang run lẩy bẩy, ánh mắt nhìn về phía Tần Tu vừa phẫn nộ, thì hận lại vừa sợ hãi, hoảng sợ.
Cho dù có người không cam lòng từ bỏ, lần lượt liều mạng tấn công bia gen, kết quả là lực lượng của tất cả bọn họ đều trở thành thuốc bổ cho bia gen, khiến tốc độ nghịch chuyển thời không trở nên càng nhanh hơn.
Mắt nhìn bạn bè, người thân bên cạnh, thậm chí là kẻ địch, từng người thoái hóa, thậm chí biến mất, đất đai, sông hồ, núi non biến hóa, Chư Thiên Tinh Thần dời ngược lại, thương hải tang điền nghịch chuyển, thoáng chốc sự tuyệt vọng lan tràn trong toàn bộ đại vũ trụ.
“Thần đâu, cứu lấy chúng ta?” Ánh sáng tím bốc lên đầy trời, vạn vật rút lui ngược dòng, vô số sinh linh khóc lóc thảm thiết, cầu khẩn.
Thế nhưng thần linh mà bọn họ nguyện cầu, bây giờ lại khó đảm bảo bản thân. Có thần linh đã bắt đầu tiêu tán, tượng thần trong thần miếu cũng bởi vì thời không nghịch chuyển mà biến mất, thoái hóa đến thời đại cổ xưa mà chưa từng có thần linh xuất hiện.
Hết chương 3459.
Bạn cần đăng nhập để bình luận