Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 392: Trang Giáp Vô Địch

Hoàng Kim Sa Trùng Vương đã lâu không ăn, mở miệng lớn, một ngụm trực tiếp nuốt thân thể Hắc Vũ Thú Vương khổng lồ kia xuống, đám Khánh thiếu nhìn mà trợn mắt há mồm.
Bọn họ tự nhiên nhìn ra, con kia không thể nghi ngờ gì đúng là thần huyết Hắc Vũ Thú Vương, bọn họ vốn cho rằng Hàn Sâm nhất định sẽ giữ lại để tự mình ăn, không nghĩ tới vậy mà lại cho sủng vật ăn hết, kiểu ra tay cũng quá lớn rồi.
Hàn Sâm nhìn sau khi Hoàng Kim Sa Trùng Vương nuốt Hắc Vũ Thú Vương vào, lập tức bất động đứng im ở chỗ này, thân thể giống như đang lột da vậy.
- Thật sự sắp tiến hóa tới trạng thái chiến đấu rồi.
Hàn Sâm vô cùng vui mừng, trực tiếp thu Hoàng Kim Sa Trùng Vương vào Hồn Hải, để nó lột xác trong Hồn Hải.
- Hy vọng có thể hoàn thành tiến hóa siêu cấp, nếu như có thể đạt được một sủng vật siêu cấp thần huyết, phối hợp thêm Huyết Oa Trùng trang giáp, còn có sinh vật siêu cấp thần huyết nào không thể giết?
Trong nội tâm Hàn Sâm thầm cầu nguyện, lập tức bái lạy chư tiên thần Phật một lần, chỉ cầu Hoàng Kim Sa Trùng Vương có thể giống như Miêu Quân hoàn thành tiến hóa.
- Sâm ca, thần gen của anh đủ rồi, săn được sinh vật thần huyết thì bán cho tôi đi, cho sủng vật ăn như vậy thật sự quá lãng phí.
Khánh thiếu ôm ngực nói.
- Dù sao cũng đã cho ăn mất rồi, lần sau đi.
Hàn Sâm cười tủm tỉm nói, hắn lại không nghĩ rằng cho sủng vật ăn là lãng phí.
Đã có siêu cấp sủng vật trang giáp, một con sủng vật mạnh mẽ sẽ trợ giúp Hàn Sâm rất lớn, huống chi Hàn Sâm còn đang mong đợi Hoàng Kim Sa Trùng Vương tiến hóa, tuy tỷ lệ rất nhỏ, nhưng biết đâu bất ngờ?
- Tôi còn có việc, sẽ không tiếp tục đi sâu vào trong nữa, chúng ta chia tay ở chỗ này đi.
Hàn Sâm muốn đi tới hang động dưới mặt đất lần trước săn giết được Quỷ Diễm Điệp, biết đâu lần này còn có thể kiếm được một con thần huyết Quỷ Diễm Điệp.
Thần huyết Quỷ Diễm Điệp vẫn rất có tác dụng đấy, tuy dao găm Cổ Huyền Lang lợi hại, dù sao cũng là binh khí ngắn, cung tiễn thần huyết lại cần có thời gian chuẩn bị, uy lực cường đại và tính cơ động của thần huyết Quỷ Diễm Điệp vẫn có tác dụng rất lớn.
Dù sao cũng đã đã đến phụ cận, Hàn Sâm định đi xem một chút.
Sau khi chia tay đám người Khánh thiếu, Hàn Sâm tìm hang động dưới bãi cát kia để chui vào, một lần nữa hắn thấy được một mảng Quỷ Diễm Điệp phát ra ánh sáng màu lam.
Hàn Sâm trực tiếp triệu hoán Miêu Quân trong trạng thái chiến đấu ra, sau đó cho nó mặc vào sủng vật trang giáp, trực tiếp ra lệnh cho nó tiến lên.
Chỉ thấy đàn Quỷ Diễm Điệp bị giật mình tỉnh lại, hóa thành ngọn lửa màu xanh lam phóng tới Miêu Quân, chỉ là như những ngọn lửa màu xanh lam kia đụng vào trên người Miêu Quân, lập tức giống như là đụng vào lồng thủy tinh vậy, trực tiếp bị bắn ra ngoài.
Lam diễm nở rộ bốn phía, giống như pháo hoa nổ tung vô cùng đẹp mắt, Miêu Quân lại không bị một chút tổn thương nào.
Nghe được tiếng thông báo liên tục không ngừng vang lên trong đầu, thông báo hắn săn giết Quỷ Diễm Điệp, đã lấy được thú hồn vân vân, trong lòng Hàn Sâm cuồng hỉ, sủng vật trang giáp quả nhiên không bình thường.
Bành!
Săn giết thần huyết Quỷ Diễm Điệp, đạt được thú hồn thần huyết Quỷ Diễm Điệp, không thể ăn thịt.
Đột nhiên, một tiếng thông báo vang lên trong đầu Hàn Sâm, khiến Hàn Sâm quá đỗi vui mừng, nhìn thoáng qua Miêu Quân, trên người Miêu Quân vẫn không có gì tiếp tục đi lên phía trước, giống như không có xảy ra bất cứ chuyện gì.
- Sủng vật trang giáp, thật sự quá cường đại.
Trước kia Hàn Sâm không tới đây, cũng bởi vì thần huyết Quỷ Diễm Điệp có uy hiếp quá lớn với hắn, ngay cả áo giáp thần huyết cũng có thể nổ tan, uy lực như vậy, nhục thể của hắn cũng không ngăn cản nổi.
Lần này mang theo sủng vật trang giáp tới, cũng chỉ muốn thử xem năng lực của sủng vật trang giáp đến đâu, quả nhiên không khiến Hàn Sâm thất vọng, thần huyết Quỷ Diễm Điệp tự bạo, vẫn không thể lưu lại dấu vết gì, cũng không thể làm Miêu Quân bị thương, quả thực chính là vô địch.
Hàn Sâm không mang đám Khánh thiếu chạy tới đây, không phải vì sợ bọn họ biết rõ chỗ này, chủ yếu cũng là bởi vì Hàn Sâm muốn thử xem sủng vật trang giáp, thứ này và Miêu Quân cũng không tiện để bọn họ nhìn thấy.
Nhìn Miêu Quân tung tăng trong nham động, giống như một con mèo nhỏ đang chơi đùa với đám hồ điệp bình thường, Quỷ Diễm Điệp đâm vào trên người nó ầm ầm tự bạo mà chết, Hàn Sâm vô cùng nhàn nhã đi theo phía sau hưởng thành quả, căn bản không cần động một ngón tay, mà lại có thể thu hoạch một đống thú hồn.
Miêu Quân trong nham động luồn lên nhảy xuống, một đường tiến lên, giết một mảng Quỷ Diễm Điệp, Hàn Sâm trực tiếp triệu hoán ra cánh thần huyết Hắc Vũ Thú Vương vừa lấy được, bay theo Miêu Quân tiến về phía trước.
Một đôi cánh màu đen khẽ đập sau lưng Hàn Sâm, giống như cánh của đọa lạc thiên sứ, tốc độ cũng không kém cánh Tử Vũ Lân Long.
Lần trước Hàn Sâm không thể xem xét hết hang động dưới mặt đất này, lần này Hàn Sâm quyết tâm tìm hiểu xem chỗ này rốt cuộc thông tới chỗ nào.
Săn giết thần huyết Quỷ Diễm Điệp, đạt được thú hồn, không thể ăn thịt.
Mắt thấy Quỷ Diễm Điệp càng ngày càng ít, Hàn Sâm đột nhiên lại nghe thấy tiếng thông báo thu được thú hồn thần huyết Quỷ Diễm Điệp.
- Lại một con thần huyết Quỷ Diễm Điệp.
Hàn Sâm hài lòng nhìn thoáng qua Hồn Hải, quả nhiên lại thêm một con u lam Quỷ Diễm Điệp, nhìn cực kỳ huyễn lệ chói mắt.
Càng đi về phía trước, Quỷ Diễm Điệp dần dần giảm bớt, Hàn Sâm nhìn thoáng qua, thú hồn Quỷ Diễm Điệp mà mình đoạt được đã có 200~300 con, thú hồn biến dị có tới hai mươi, ba mươi con, thần huyết thú hồn chỉ có hai cái.
- Thực sự là một địa phương tốt, nhưng lần này dọn sạch sẽ như vậy, sau này không biết tới lúc nào mới có thể lại xuất hiện Quỷ Diễm Điệp.
Hàn Sâm nhìn quanh đã không thấy ánh sáng màu lam lốm đa lốm đốm trên vách hang động dưới mặt đất cùng Miêu Quân tựa hồ còn chưa chơi đã, lại đi sâu vào hang động nhìn thoáng qua, bên trong vẫn tối om không nhìn thấy gì.
Không thấy điểm cuối hang động, nước vẫn chảy xuôi xuống, ở giữa mặc dù có một chút phân nhánh thật nhỏ, nhưng đều không thay đổi phương hướng, đều trực tiếp đâm vào lòng đất.
Hàn Sâm có chút do dự, để Miêu Quân tiếp tục đi về phía trước dò đường, mình theo ở phía sau tiếp tục tiến lên.
Căn cứ vào kinh nghiệm mấy lần trước của Hàn Sâm, kiểu thâm nhập vào nham động dưới đất này, bình thường đều sẽ xuất hiện dị sinh vật phi thường mạnh mẽ, dù sao chỗ này cũng không có lối rẽ, không cần lo chuyện lạc đường, cũng không cần vội vã rời khỏi.
Đi hơn nửa ngày, hang động trước mặt mở rộng, nước chảy đổ xuống, tạo thành một thác nước.
Hàn Sâm đứng trong thông đạo của hang động nhìn ra bên ngoài, mượn ánh sáng từ bó đuốc, thế mà không nhìn thấy nơi nước chảy xuống, phía dưới đen kịt một màu, không biết nơi đó sâu bao nhiêu, ngay cả tiếng nước chảy xuống cũng không nghe được.
Ngẩng đầu, Hàn Sâm lại nhìn quanh bốn phía, khi ánh mắt đảo qua một vách động, đồng tử mạnh mẽ co rút lại, Hàn Sâm nhờ ánh lửa, nhìn thấy trên vách đá đối diện có một người ngồi.
- Ai đấy?
Hàn Sâm quát hỏi người nọ một tiếng.
Nhưng lại không nghe được tiếng đáp lại, Hàn Sâm cảnh giác nhìn một chút, lại cảm thấy có chút không đúng, khoảng cách từ đây tới vách đá đối diện có hơn 10m, ánh sáng của bó đuốc trong bóng tối căn bản chiếu không được xa như vậy, mặc dù hắn có thể thấy bóng người trên vách đá đối diện kia, là vì bóng người kia có chút lấp lánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận