Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2728. Ta không phục

Ban đầu Lục Nhĩ Mi Hầu còn không cảm thấy gì cả, vẫn tiếp tục chiến đấu với Hàn Sâm nhưng hư ảnh như Tuyết Nữ vẫn bao phủ bên ngoài cơ thể Lục Nhĩ Mi Hầu.
Tuy Lục Nhĩ Mi Hầu không bị sức mạnh đóng băng ảnh hưởng nhưng chẳng bao lâu sau, mí mắt càng ngày càng nặng, cuối cùng ngã lên một quả Tinh Thần ngủ khò khò.
Hàn Sâm thấy trên người nó chẳng có chút băng sương nào, biết sức mạnh đóng băng hầu như không có tác dụng gì nhưng Lục Nhĩ Mi Hầu lại không thể ngăn cản được sức mạnh ngủ đông kèm theo.
Nhìn Lục Nhĩ Mi Hầu nằm sải lai trên quả Tinh Trần ngáy o o, Hàn Sâm vốn định chém nó rồi tính sau, song hắn lại nghĩ: “Giờ con Lục Nhĩ Mi Hầu này đang ngủ say, không biết phương pháp khế ước của tộc Thái Thượng có hữu dụng không nhỉ? Năng lực của nó rất đặc biệt, nếu có thể khế ước thì không chừng sau này sẽ có tác dụng lớn.”
Trong lúc suy nghĩ, Hàn Sâm bèn thử dùng phương pháp khế ước của tộc Thái Thượng. Vốn không ôm hy vọng quá lớn nhưng ai ngờ thử một lần lại thật sự thành công.
“Không ngờ được thật này.” Hàn Sâm thấy Lục Nhĩ Mi Hầu vẫn đang ngủ say, hư ảnh Tuyết Nữ còn tồn tại, đành phải chờ hư ảnh tản đi.
Tuy một kích này là do hắn đánh ra nhưng hắn lại không thể khống chế tự nhiên. Đây cũng là một khuyết điểm của thuật gen có được từ hạch gen thần hóa.
Đợi mấy tiếng sau, hư ảnh Tuyết Nữ cuối cùng cũng tản đi. Thấy Lục Nhĩ Mi Hầu vẫn đang say ngủ, Hàn Sâm bèn đá một phát vào mông nó, đá Lục Nhĩ Mi Hầu lăn ra ngoài.
Lục Nhĩ Mi Hầu lập tức giật mình tỉnh giấc, xoay người nhảy dựng lên từ dưới đất, xích Trật Tự ánh kim trên người lại bay lên lần nữa, thét lên định liều mạng với Hàn Sâm.
Hàn Sâm vừa nảy ra ý niệm, trên trán Lục Nhĩ Mi Hầu chợt xuất hiện một khế ước văn.
Bộp! Lục Nhĩ Mi Hầu lập tức ngã về trên mặt quả Tinh Thần, ôm đầu rụt người không ngừng co rúm lại, rõ ràng đang rất đau đớn.
Thấy một dị chủng Thần Hóa lại đau đến nỗi không dậy nổi chút sức lực nào, Hàn Sâm không khỏi thầm than phương pháp khế ước của tộc Thái Thượng quả nhiên lợi hại.
“Hầu tử, ngươi có bằng lòng thần phục ta không?” Hàn Sâm dừng sức mạnh khế ước lại, nhìn Lục Nhĩ Mi Hầu hỏi.
Lục Nhĩ Mi Hầu rú lên quái dị, nhảy bật lên từ trên quả mọng, xông về phía Hàn Sâm như một huyễn ảnh, trên người rực rỡ kim quang, chớp mắt đã bay đến trước mặt Hàn Sâm.
Hàn Sâm vừa nảy ra ý niệm, đã thấy Lục Nhĩ Mi Hầu sắp đụng đến Hàn Sâm lại ôm đầu ngã xuống, đập vào cành cây và quả mọng, cuối cùng ngã lên mặt đất, khiến mặt đất cũng lún xuống một cái hố to.
“Hầu tử, ngươi có bằng lòng thần phục ta, nghe theo mệnh lệnh của ta không?” Hàn Sâm dừng sức mạnh khế ước lại, hỏi Lục Nhĩ Mi Hầu lần nữa.
“Ngươi dùng âm mưu quỷ kế hại ta, ta không phục, có bản lĩnh thì ngươi đường đường chính chính đánh bại bản thần đi.” Lúc này, Lục Nhĩ Mi Hầu không xông lên nữa, hung quang trong mắt lóe ra, chỉ vào Hàn Sâm kêu gào nói.
“Đánh bại ngươi thì có gì khó đâu?” Hàn Sâm cười nói.
“Hừ, ngay cả con Tinh Giáp Trùng Vương kia mà ngươi còn chẳng đánh lại được, sao có thể là đối thủ của bản thần? Nêu không phải dùng âm mưu quỷ kế, bản thần nhấc tay cũng có thể tiêu diệt được ngươi.” Lục Nhĩ Mi Hầu khinh thường nói.
Hàn Sâm kinh ngạc nhìn Lục Nhĩ Mi Hầu nói: “Ngươi biết ta từng đại chiến với Tinh Giáp Trùng Vương ở đây à?”
Lục Nhĩ Mi Hầu không dám động thủ, chỉ tỏ vẻ khinh thường nói: “Bản Thần là Thần Hóa trời sinh, những dị chủng bình thường vô tri vô giác trong quả Tinh Thần há có thể sánh bằng. Lúc bản thần mới sinh ra đã hiểu rõ tất cả, những gì xảy ra ở đây đều nằm trong lòng bàn tay của bản thần.”
“Thần Hóa trời sinh à?” Hàn Sâm nghe được lại càng kinh ngạc hơn. Một dị chủng Thần Hóa như vậy, sau này sẽ có không gian trưởng thành cực lớn, không chừng còn có cơ hội thăng cấp Chân Thần.
“Hừ, nếu không phải ngươi dùng âm mưu quỷ kế thì sao có thể là đối thủ của bản thần được chứ” Lục Nhĩ Mi Hầu nói rất kiêu căng.
‘Được, vậy ta cho ngươi một cơ hội. Ta không dùng sức mạnh khế ước, nếu ngươi thắng được ta thì ta sẽ trả lại tự do cho ngươi. Còn nếu ngươi lại thua thì phải nhận ta làm chủ, sau này thành thật nghe theo mệnh lệnh của ta, thấy sao hả?” Hàn Sâm vừa cười vừa nói.
“Hứa rồi đấy nhé.” Lục Nhĩ Mi Hầu vội nói. Rõ ràng nó rất tự tin mình có thể đánh bại hàn Sâm, sợ Hàn Sâm sẽ đổi ý.
Bộ giáp Thần Thái Dương trên người Hàn Sâm bạo phát ra thần quang lần nữa, đôi cánh Thần Thái Dương mở ra, như thần minh trên bầu trời, nhìn Lục Nhĩ Mi Hầu nói: “Đến đây, để ta xem xem con dị chủng Thần Hóa trời sinh như ngươi có bản lĩnh thế nào.”
Lục Nhĩ Mi Hầu không nói không rằng, lệ quang trong mắt lóe ra, kim quang trên người bùng lên trong nháy mắt, như một mãnh thú kim diễm rực cháy đánh về phía Hàn Sâm.
Từng luồng trảo mang kim quang như lợi nhận xé rách thiên địa, bao phủ Hàn Sâm vào trong trảo mang.
Đôi cánh sau lưng Hàn Sâm rung lên, tránh khỏi trảo mang. Nhưng một giây sau, bên cạnh Hàn Sâm lại đột nhiên xuất hiện một con Lục Nhĩ Mi Hầu, trực tiếp đánh úp về phía hạ thể của Hàn Sâm, là một chiêu hầu tử hái đào.
Lục Nhĩ Mi Hầu tự cho là phân thân và thuật ẩn hình của mình dùng rất bí mật nhưng thực tế mọi cử động của nó đều nằm trong mắt Hàn Sâm. Hàn Sâm khẽ nhích người đã tránh khỏi chiêu hầu tử hái đào âm hiểm của nó.
Vẻ mặt Hàn Sâm rất bình tĩnh, nhất cử nhất động trông có vẻ ung dung, cũng chẳng có chỗ nào thần kì nhưng lại dần dần dồn Lục Nhĩ Mi Hầu vào thế hạ phong.
Lục Nhĩ Mi Hầu cực kỳ buồn bực. Lúc nó chiến đấu với Chalais, Chalais cũng khó mà phán đoán được phân thân thật giả của nó, sau đó cũng chỉ có năm mươi phần trăm cơ hội phân biệt được, hơn nữa cũng rất khó phản hiện ra thuật ẩn thân của nó.
Nếu không kiêng ky Lý Xuân Thu, Lục Nhĩ Mi Hầu dùng toàn lực chắc gì đã không đánh bại được Chalais.
Nhưng khi chiến đấu với Hàn Sâm, thuật ẩn thân và phân thân của nó lại hoàn toàn không có tác dụng gì. Bất kể nó phân thân hay ẩn hình đều bị Hàn Sâm liếc mắt là nhìn thấu, căn bản không có bất cứ tác dụng nào, nó bị đánh thương tích đầy mình.
“Không công bằng… Không công bằng…” Mắt thấy Lục Nhĩ Mi Hầu đã bị đồn đến đường cùng, nó đột nhiên vừa lui vừa kêu lớn.
“Cái gì không công bằng?” Hàn Sâm không đuổi theo nó, mỉm cười hỏi.
“Bản thân ngươi chẳng có bản lĩnh gì hết, cũng chỉ dựa vào dị bảo trên người mà thôi. Cho dù ngươi đánh bại ta thì đó cũng là công lao của dị bảo, không phải bản lĩnh của ngươi, ta không phục.” Lục Nhĩ Mi Hầu tỏ vẻ ghét bỏ kêu lên: “Nếu ngươi không sử dụng dị bảo thì một đầu ngón tay của bản thần cũng đủ để giết chết ngươi.”
“Được, vậy ta không sử dụng dị bảo. Nếu ta không sử dụng dị bảo mà ngươi vẫn thua thì sau này sẽ nghe theo lệnh ta chứ?” Hàn Sâm không †ỏ vẻ gì cả, vẫn mỉm cười như cũ nói.
“Hừ, nếu ngươi không dùng dị bảo, bản thần tiện tay là có thể xé ngươi thành mảnh nhỏ.” Lục Nhĩ Mi Hầu nói.
“Vậy cứ thử xem.” Hàn Sâm đáp, bèn cởi bộ giáp Thần Thái Dương trên người xuống.
Không đợi Hàn Sâm nói thêm gì, Lục Nhĩ Mi Hầu đã hú lên quái dị, đánh về phía Hàn Sâm, đôi mắt lộ ra sát khí hung lệ.
Mất đi sức mạnh của bộ giáp Thần Thái Dương, sức mạnh và tốc độ của Hàn Sâm đương nhiên kém hơn Lục Nhĩ Mi Hầu rất nhiều, muốn né tránh công kích của nó cực kỳ khó khăn, càng không thể đối kháng chính diện với nó được.
Hàn Sâm cũng không có ý định né tránh, dị quang trong mắt lóe lên, gương mặt đột nhiên ửng hồng khác thường, Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh nghịch chuyển trong nháy mắt.
Hết chương 2728.
Bạn cần đăng nhập để bình luận