Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2259. Trở lại cung điện đá

“Ôi đệt! Sao bọn họ lại ở đây vậy?” Hàn Sâm phản ứng lại, không nói hai lời lập tức để Tiểu Tinh Tinh chui vào sông ngầm lần nữa.
Không đợi Tiểu Tinh Tinh chạy thoát từ dưới sông ngầm đã thấy các loại sức mạnh khủng khiếp rơi xuồng. Hầu như chỉ trong nháy mắt, sông ngầm đã bốc hơi vào hư vô.
Hàn Sâm triệu hồi kết giới Ma Trùng Vương ra, miễn cưỡng chặn được một đòn từ những sức mạnh kinh khủng kia, song kết giới Ma Trùng Vương đã bị hao tổn nghiêm trọng, hầu như sắp bể nát.
Cũng may đám Edward không định giết Hàn Sâm thật, sợ Hàn Sâm không mang Thánh Vật bên người, sau khi giết Hàn Sâm lại không tìm được Thánh Vật, cho nên không ra đòn sát thủ, bằng không chỉ với một kết giới Ma Trùng Vương vốn không thể đỡ nổi nhiều công kích đáng sợ như vậy, sẽ bị phá hủy ngay lập tức.
Dù vậy, kết giới Ma Trùng Vương cũng không thể sử dụng được nữa, bị Hàn Sâm thu vào Hồn Hải.
Nhờ sự bảo vệ của kết giới Ma Trùng Vương, Tiểu Tinh Tinh đã chui vào trong lớp đá, điên cuồng chạy thục mạng.
Đáng tiếc lớp đá cũng không đủ để ngăn cản sự truy đuổi của đám Edward. Một cỗ sức mạnh kinh khủng điên cuồng đánh tới, nổ xuyên ra một thông đạo dài đến một cây số dưới lòng đất, Đoạn Tội đã vung nắm đấm vọt tới.
Hàn Sâm điều khiển Tiểu Tinh Tinh thay đổi tuyến đường chạy trốn, song có sức mạnh thật sự có thể muốn gì được nấy, đá ngầm trước mặt đám Edward tựa như bọt biển, tiện tay có thể dùng một quyền xuyên thủng cả ngàn mét. Bất kể Hàn Sâm có chạy về hướng nào, bọn họ đều có thể đuổi theo rất nhanh.
Giống như phong tỏa Hàn Sâm, dù Hàn Sâm có cưỡi Tiểu Tinh Tinh trốn đến chỗ nào cũng không thể tránh thoát sự truy đuổi của họ.
“Hàn Sâm, chuyện này vốn chẳng liên quan gì đến ngươi, giao món đồ kia ra, ta có thể tha mạng cho ngươi.” Bạch tiên sinh nói.
“Đồ là của ta, sao ta phải giao cho các ngươi chứ?” Hàn Sâm vừa chạy vừa đáp, phiến đá cũng không phải của bọn họ, Hàn Sâm vốn không có ý định giao nộp.
“Đó không phải là thứ ngươi có thể chiếm làm của riêng, giao ra đây mới có thể bảo toàn mạng sống. Ngươi muốn sống hay muốn giữ món đồ đó đến chết hả?” Ky sĩ vương Băng Lam nói.
“Mạng ta muốn, đồ ta cũng muốn.” Hàn Sâm đáp.
Vì đám Edward không hạ sát thủ, lớp đá vẫn còn chút hiệu quả ngăn cản, Hàn Sâm tạm thời chưa bị bọn họ bắt được.
Song cứ tiếp tục như vậy chắc chắn không phải cách hay, Hàn Sâm cắn răng, chỉ đành để Tiểu Tinh Tinh chạy về phía cung điện.
Hồ Phi tức muốn chết, đang nghiến răng nghiến lợi lại đột nhiên nghe được một tiếng bịch. Chỉ thấy Tiểu Tinh Tinh và Hàn Sâm đã vọt vào từ chỗ miệng cá.
Hàn Sâm nhìn Hồ Phi trước mặt đang trợn mắt dòm hắn, cười lúng túng: “Mỹ nữ ơi, ta nghĩ lại rồi, vẫn không nỡ bỏ ngươi, cho nên ta đã quay về rồi này.”
Hồ Phi cuối cùng cũng phục hồi tinh thần, khẽ nhíu mày, dường như đang nghe ngóng gì đó. Một lát sau nàng chợt híp mắt lại, cười tùm †ỉm nhìn Hàn Sâm nói: “Xem ra bên ngoài ngươi đắc tội không ít người ha. Những kẻ đó đều đã đánh tới trước cung điện rồi, thực lực cũng không tệ.”
“Khụ khụ, chuyện này không quan trọng, không cần để ý mấy kẻ nhàm chán đó. Dù sao họ cũng không phá nổi cấm chế của cung điện, chị đẹp à, tụi mình tiếp tục chơi hôn hôn đi?” Hàn Sâm ho nhẹ nói.
“Giờ ta không muốn chơi hôn hôn nữa, ta thích chơi cái gì kích thích hơn cơ.” Hồ Phi nói rồi vung tay lên, một sợi xích Trật Tự vô hình trói chặt lấy Tiểu Tinh Tỉnh và Hàn Sâm, cùng treo ngược lên xà cung điện.
Hồ Phi cầm một cái roi da nhỏ trong tay, đi tới trước mặt Hàn Sâm và Tiểu Tinh Tinh đang bị treo ngược, ngón tay khẽ vuốt ve gò má Hàn Sâm, cười híp mắt nói: “Ngươi cho ta sự ngạc nhiên lớn như vậy, ngươi nói ta nên báo đáp ngươi thế nào cho phải đây?”
Vừa nói, Hồ Phi vừa giơ roi da trong tay lên, Hàn Sâm bèn vội vã nói: “Mỹ nữ ơi đừng động thủ, có chuyện gì mình từ từ nói.”
“Giờ ta chỉ muốn động thủ thôi, không muốn từ từ nói.” Hồ Phi lạnh mặt đáp.
Trước kia khi nàng tung hoành trong vũ trụ gen, đọ sức với đám đại lão Thần Hóa cũng chưa từng phải chịu thiệt như vậy, bây giờ nàng hận Hàn Sâm vô cùng, quyết định phải trừng trị hắn một phen mới được.
Vừa nói, Hồ Phi vừa vung roi da trong tay, định cho Hàn Sâm một bài học đắt giá, để xả hết sự xấu hổ và giận dữ trong lòng.
“Chị đẹp ơi, tụi mình thương lượng đi. Ta giúp ngươi thoát khỏi đây, ân oán của chúng ta coi như chấm dứt, thế nào?” Hàn Sâm vội nói thêm.
Hồ Phi hơi ngẩn ra. Nếu lúc trước Hàn Sâm nói vậy thì chắc chắn nàng sẽ không tin. Nhưng giờ Hàn Sâm lại có thể phá vỡ cấm chế thoát ra khỏi cung điện, khiến nàng cũng phải nhìn bằng cặp mắt khác xưa.
“Chắc ngươi không định giỡn chơi với chị đây nữa chứ?” Hồ Phi cười híp mắt nhưng ánh mắt lạnh lùng lại không ngừng quan sát vẻ mặt Hàn Sâm.
“Nếu Tam Mộc ta dám lừa chị đẹp thì nhất định sẽ không được chết tử tế.” Hàn Sâm vội thề thốt.
Hồ Phi lại mỉm cười, đưa tay vuốt ve gương mặt Hàn Sâm nói: ‘Cậu em trai tốt thế này, còn luôn luôn mang tới sự ngạc nhiên cho chị đây, sao chị nỡ bỏ ngươi được chứ?”
Đang nói, gương mặt Hồ Phi chợt lạnh hẳn đi, roi da trong tay thoáng cái giương lên thẳng tắp như dao găm, bị Hồ Phi dùng sức cắm xuống.
Roi da như dao găm đâm xuyên qua đũng quần Hàn Sâm, suýt nữa thì đâm vào chỗ yếu hại, cắm thẳng vào vách tường phía sau, khiến Hàn Sâm lạnh cả sống lưng.
“Nếu ngươi dám gạt ta lần nữa thì ta thiến ngươi luôn.” Hồ Phi hừ lạnh, ngồi trở lại giường ngọc, nhìn Hàn Sâm nói: “Nói đi, ngươi định giải thoát cho ta thế nào đây?”
“Đây là chỗ nào?” Edward ngây người nhìn tường đá trước mặt.
Họ đuổi theo Hàn Sâm tới đây, nổ tan hết lớp đá. Song khi đến nơi đây, sức mạnh của họ lại không thể xuyên qua được tảng đá bên trong.
Ngay cả sức mạnh của Ky sĩ vương Băng Lam đánh vào cũng chỉ làm cho một ít khí đen thần bí tràn ra, tường đá không hề sứt mẻ chút nào.
Đám Edward đào hết lớp đá xung quanh, chợt phát hiện hóa ra đây là một tòa cung điện ngầm bằng đá, lấy sức mạnh của họ mà lại không phá tan nổi cung điện đá này.
“Nếu ta đoán không sai, lúc trước Hàn Sâm đã trốn trong cung điện đá này, cho nên sức mạnh của ta mới không xác định được vị trí cụ thể của hắn.” Bạch tiên sinh nhìn cung điện đá và nói.
“Bạch tiên sinh có cách nào mở cung điện đá này ra không?” Edward cung kính hỏi.
“Những thứ này không phải sở trường của ta, các ngươi chắc sẽ có cách hay hơn là ta.” Bạch tiên sinh lắc đầu nói.
“Cung điện bằng đá dưới lòng đất này không biết là do ai xây mà sức mạnh của chúng ta còn không phá nổi bức tường cung điện. E rằng người xây dựng nơi này phải là cường giả cấp Thần Hóa.” Ky sĩ vương Băng Lam nói.
“Trực tiếp phá vỡ cung điện đá là chuyện không thể rồi. Chúng ta cứ đào hết cung điện ra rồi tìm chỗ cổng chính, có lẽ sẽ có cách cũng nên.” Edward trầm tư nói.
Mọi người cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể đào hết đá ra trước, đi tìm cổng chính cung điện.
Chỗ Hàn Sâm chui vào là một ống nước, hắn cũng chẳng biết cổng chính ở chỗ nào.
Hết chương 2259.
Bạn cần đăng nhập để bình luận