Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2359. Lĩnh vực quỷ dị

Viên đạn bình thường hoặc lực lượng trong nước sẽ gặp lực cản rất lớn, rất khó để thực hiện công kích từ xa, hơn nữa rất dễ bị ốc biển phát hiện.
Nhưng Hàn Sâm lại có được Hoàng thể Bản Nguyên Thủy, cộng thêm lĩnh vực Giao Long, dung hợp thành một với biển lớn của tinh cầu Thuỷ Vực, Chú Ngữ trên bề mặt cũng được tăng thêm lực lượng như thế. Không những không bị nước biển ngăn cản, ngược lại còn được cộng thêm lực lượng của nước biển, ở trong nước giống như u linh, lặng lẽ bắn về phía ốc biển.
Nhưng mục tiêu của Hàn Sâm không phải là phần thịt lộ ra của ốc biển, mà là vỏ ốc của nó.
Pằng!
Viên đạn bắn vào bề mặt của vỏ ốc biển, ngay tức khắc bắn xuyên qua
vỏ ốc tạo thành một lỗ thủng nhỏ, làm cho thân thể ốc biển run rẩy, nó
mau chóng thi triển lĩnh vực lam quang, phần thịt cũng rụt lại vào trong vỏ ốc.
“Quả nhiên là thế!” Hàn Sâm mừng thầm, hắn quan sát cẩn thận lỗ thủng, thấy lỗ thủng có chất dịch màu trắng chảy ra, tuy rằng rất ít nhưng có thể chứng minh được rằng vỏ ốc quả thật đã bị bắn thủng, làm bị thương phần thịt ở trong.
Bây giờ Hàn Sâm có thể xác định, vỏ ốc trước đây cứng cáp như vậy, là do năng lực của lĩnh vực lam quang, không có liên quan đến cấu tạo của vỏ ốc.
Lực lượng mà Hàn Sâm dùng để bắn phát này kém Huyết Kỳ Lân rất nhiều, ngay cả như vậy vẫn bắn thủng được vỏ ốc, móng vuốt của Huyết Kỳ Lân lại chỉ để lại được vài vết nhạt nhòa trên bề mặt vỏ, rõ ràng là tác dụng của lĩnh vực lam quang kia.
Hàn Sâm mặt không đổi sắc, dùng súng bắn tỉa nhắm ngay ốc biển, lại bắn liên tục thêm vài phát đạn, bắn vào bên trong lĩnh vực lam quang, đập vào trên vỏ ốc.
Nhưng những viên đạn này không có viên nào bắn thủng được vỏ ốc, chúng đều chỉ để lại những vết đạn mờ nhạt ngoài mặt vỏ mà thôi.
“Khi viên đạn xuyên qua lĩnh vực lam quang, tốc độ và lực lượng hẳn là đều không giảm xuống, nhưng tại sao lúc bắn vào vỏ ốc, lại không có lực phá hoại như ban đầu?” Hàn Sâm hứng thú nhìn con ốc biển kia.
Chỉ trong chốc lát, lỗ thủng bị đạn bắn lúc trước đã hồi phục như ban đầu, không để lại chút dấu vết nào, có thể thấy được năng lực hồi phục của dị chủng ốc biển khá mạnh.
“Chẳng trách Bạch Dịch chừa lại một con dị chủng Vương Giả không giết, thì ra không phải hắn không muốn giết, mà là không giết được!” Hàn Sâm nở nụ cười.
Bạch Dịch không giết được, bây giờ đương nhiên là hời cho Hàn Sâm rồi, Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân ẩn núp ở xa, chuẩn bị giết con ốc biển dị chủng cấp Vương này.
Bây giờ Hàn Sâm chỉ đoán được đại khái, còn chưa nghĩ ra cách phá giải lĩnh vực lam quang, cho nên hắn định ẩn núp ở chỗ này, đợi con ốc biển kia thả lỏng cảnh giác lần nữa.
Nhưng bởi vì có vết xe đổ đợt nấy, ốc biển một mực không chịu lộ đầu, sau vài tiếng, rốt cuộc lại lộ phần thịt ra khỏi vỏ ốc một lần nữa.
Chỉ có điều lần này nó không thu hồi lĩnh vực lam quang, mà mở rộng lĩnh vực lam quang, bò về phía sâu trong biển.
Vốn dĩ cho rằng con này rất chậm chạp, nhưng khi nó chạy thật, quả thực giống y như con thỏ vậy, chỉ thấy một ngọn núi nhỏ nhanh nhẹn bay về phía đáy biển, mang theo từng đợt gợn sóng, rất nhiều xoáy nước hình thành ở phía sau nó.
Hàn Sâm mở ra kính Tử Đồng Thần Điệp, đi theo phía sau nó, đợi thời khắc nó thả lỏng cảnh giác.
Trải qua một lần chịu thiệt ốc biển cực kì thận trọng, vẫn luôn bò rất nhanh, không hề có dấu hiệu sẽ thu hồi lĩnh vực Vương Giả.
Hàn Sâm cũng không gấp gáp, vẫn đi theo phía sau nó, dù sao nó to như thế, muốn trốn cũng không dễ.
Huống hồ Hàn Sâm bây giờ có lĩnh vực hệ Thủy kép trong người, muốn ở trong nước thoát khỏi sự theo dõi của hắn, đây không phải là chuyện dễ dàng, ít nhất Hàn Sâm tràn đầy tự tin với năng lực trong nước của bản thân.
Nhưng Hàn Sâm lại nhanh chóng phát hiện được rằng hắn đã tự tin quá sớm, khi ốc biển băng qua dãy núi ở đáy biển thì biến mất không thấy bóng dáng.
Hàn Sâm nhìn nó bò tới phía sau của ngọn núi ở đáy biển, một lúc sau cũng không đi ra, còn tưởng là nó dừng ở đó nghỉ ngơi, hoặc nơi đó vốn là nơi sinh sống của nó, nhưng sau khi đi qua xem, lại phát hiện sau ngọn núi không có bóng dáng của con ốc biển cấp Vương kia.
“Kì lạ, nó chạy đi đâu rồi?” Hàn Sâm quan sát xung quanh, không phát hiện dấu vết của ốc biển để lại.
Nơi này là chỗ giao nhau của hai ngọn núi, không có đường nào khác để đi, ốc biển có cái đầu to như thế, nếu bò đi ra chắc chắn sẽ bị Hàn Sâm nhìn thấy, cho nên trước đó Hàn Sâm mới yên tâm ở bên ngoài đợi.
Nhưng bây giờ chỗ này không có gì cả, ốc biển giống như trong hư không biến mất vậy.
“Ngươi tưởng như vậy có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta, ngươi thật sự quá ngây thơ rồi.” Hàn Sâm mở ra kính Thân Đồng và Động Huyền Khí Tràng, vừa quan sát những hạt mà ốc biển lưu lại, vừa nhớ lại sự nối liền của những dãy núi đá đó.
Hàn Sâm rất nhanh phát hiện ra được, chỗ vách núi ở rãnh biển, có một cái lỗ to cỡ bằng nắm tay, hạt khí tức của ốc biển lưu lại biến mất không thấy ở ngay chỗ đó.
“Con ốc biển kia còn có thể thay đổi kích thước cơ thể? Trước đó tại sao nó không dùng năng lực này?” Hàn Sâm tức khắc hiểu ra, hắn thế mà lại bị một con ốc biển chơi một cú.
“Huyết Kỳ Lân, mau vào trong xem nó đang làm gì, trước đừng rút dây động rừng.” Hàn Sâm không am hiểu thuật co rút cơ thể, Huyết Kỳ Lân lại là chuyên gia ở phương diện này, cơ thể của nó có thể biến to biến nhỏ.
Huyết Kỳ Lân hét lên một tiếng, cơ thể run lên, máu thịt xương cốt co lại, trong chớp mắt biến nhỏ, liên tục run lên vài cái, nó biến thành một con thú màu đỏ nhỏ như một món đồ chơi, đi vào trong cái lỗ kia.
Hàn Sâm đợi ở bên ngoài, mắt đánh giá xung quanh, phát hiện rãnh biển ở đây cũng thật thú vị.
Từ sau khi hắn xem qua những bí thuật Huyền Môn mà Bạch tiên sinh để lại, cũng học được một ít thuật pháp kỳ dị, nhưng đều là những chiêu trò rất vặt vãnh, những thứ thâm sâu gì đó hắn chắc chắn không phát hiện được, song những thứ lộ rõ mồn một thì hắn vẫn có thể nhìn ra.
Dấy núi ở đáy biển này cực kì đặc biệt, những ngọn núi cách nhau không xa, chân núi lúc nối tiếp lúc không, hơn nữa núi ở nơi đây đều là núi lửa hình vòng cung, đỉnh núi đều một cái hố hình tròn trũng xuống.
Từ phía trên nhìn xuống, dãy núi này giống như một vòng tròn nối tiếp nhau, chín ngọn núi xếp hàng nối đuôi nhau, Hàn Sâm nhớ rõ trong bí thuật Huyền Môn, loại địa hình này gọi là Cửu Cung Liên Hoàn.
Loại địa hình này nếu ở trong Liên Minh, thật sự là chỗ không ai dám ở, đây là nơi đại hung, có thể nói là người nào ở thì người đó xui xẻo.
Nhưng loại lí luận này cũng chưa chắc đã áp dụng ở đại vũ trụ gen, Bạch tiên sinh đã từng nói, bí thuật Huyền Môn ở trong đại vũ trụ gen vẫn còn cần cải tiến nhiều chỗ, mức độ phù hợp với đại vũ trụ gen cũng không phải là rất cao, chính hắn cũng đang tìm tòi.
Hàn Sâm đang quan sát lực lượng của thế núi, lại đột nhiên nhìn thấy một bóng trắng từ giữa đỉnh núi bơi qua đây, đó là một con cá chình điện dài bằng mười mấy con bình thường cộng lại, trong lúc bơi, vảy cá trắng như tuyết xẹt lên tia điện rất nhỏ, trông cực kì xinh đẹp.
“Lại là một con dị chủng cấp Vương nữa?” Hàn Sâm âm thầm nhíu mày, cảm thấy chuyện này có hơi không bình thường.
Hết chương 2359.
Bạn cần đăng nhập để bình luận