Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 750: Thánh Vật

Nhưng mà căn cứ theo nội dung ở phía trên, tu luyện Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh cần phải phối hợp với thánh vật của Huyết Mệnh Giáo mới có thể chính thức luyện thành, nếu không dù luyện như thế nào cũng chỉ là phí công toi.
Hàn Sâm xem xét tư liệu về Huyết Thần Giáo một chút, thật đúng là đã tra được một ít tin tức liên quan tới thánh vật của Huyết Mệnh Giáo, nhưng mà không có ai thấy đó là vật gì, chỉ nói là thánh vật do Huyết Thần ban cho nhân gian, trước kia đều là do giáo chủ Huyết Mệnh Giáo đời đời tương truyền, người ngoài căn bản không nhìn thấy, dù là ở trong Huyết Mệnh Giáo, cũng chỉ có số ít cao tầng mới có cơ hội nhìn thấy món thánh vật kia.
Mặc dù Hàn Sâm có lòng muốn cho đời sau của mình nền tảng tốt, nhưng mà hắn cũng không biết đi nơi nào để tìm thánh vật kia, hơn nữa cũng không biết ở bên trên Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh nói là thật hay giả, hắn cảm thấy chuyện mơ hồ như vậy có chút không đáng tin cậy.
Tắm rửa sạch sẽ, đang chuẩn bị muốn đi ăn chút gì đó, lại nghe được tiếng đập cửa, mở cửa ra xem, người đến chính là Kỷ Yên Nhiên.
- Hạm trưởng đại nhân của tôi, sao ngài có thời gian rảnh tới tiểu xá vậy?
Hàn Sâm cười tủm tỉm nói.
Sắc mặt của Kỷ Yên Nhiên hôm nay có chút cổ quái, giống như không có tâm tư cùng Hàn Sâm đấu võ mồm hay nói giỡn, ánh mắt có chút kỳ dị nhìn Hàn Sâm, bộ dáng có vẻ muốn nói lại thôi.
- Yên Nhiên, đã xảy ra chuyện gì à?
Hàn Sâm rất ít khi nhìn thấy Kỷ Yên Nhiên như vậy, trong lòng có chút lo lắng, kéo lấy tay của Kỷ Yên Nhiên, kéo Kỷ Yên Nhiên đến bên cạnh mình hỏi.
Kỷ Yên Nhiên cúi đầu cắn môi, đôi má hồng hồng, trong hốc mắt còn hiện ra óng ánh, như thế nào cũng không chịu mở miệng nói chuyện.
- Đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Bảo bối, em đừng làm anh sợ.
Hàn Sâm có chút luống cuống, loại vẻ mặt này của Kỷ Yên Nhiên, trước đây hắn chưa từng thấy qua.
Kỷ Yên Nhiên lại cắn môi như thế nào cũng không nói, bị Hàn Sâm hỏi tới nóng nảy, liền xoay người sang chỗ khác không nhìn Hàn Sâm nữa, dùng âm thanh giống như muỗi kêu nói ra:
- Ông nội của em muốn gặp anh một lần. . .
Nói xong lời cuối cùng, giọng Kỷ Yên Nhiên cơ hồ sắp không nghe được nữa rồi, đôi má càng đỏ giống như là hỏa thiêu vậy.
- Ông nội em? Gặp anh để làm gì?
Hàn Sâm ngây ra một lúc.
- Không có gì, anh không đi cũng được, em đi về trước.
Kỷ Yên Nhiên nói xong cũng trực tiếp rời đi, mau chóng chạy mất.
Hàn Sâm hơi giật mình nhìn Kỷ Yên Nhiên, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng đến cùng là đã xảy ra chuyện gì.
- Chuyện gì thế này, ông nội của Yên Nhiên muốn gặp mình? Ông nội của cô ấy hình như chính là vị Bán Thần của Kỷ gia kia? Ông ta muốn gặp mình làm gì? Vì gen sinh mệnh tinh hoa hay là tiểu thiên sứ?
Hàn Sâm tự lẩm bẩm, muốn đuổi theo để hỏi cho rõ, nhưng mà Kỷ Yên Nhiên đi quá nhanh, trong nháy mắt đã chạy qua hành lang không thấy người đâu.
- Tôi thật sự là thấy không đáng thay cho Kỷ Yên Nhiên, vậy mà theo một tên khốn kiếp như cậu.
An Ny xuất hiện ở ngoài cửa, nhìn Hàn Sâm lạnh giọng nói.
- Có ý gì?
Hàn Sâm nhìn An Ny nhíu mày hỏi.
- Có ý gì? Cậu là một người đàn ông, lại để cho một cô gái tốt như vậy không rõ ràng đi theo cậu, liền một lời cầu hôn cũng không có, cậu làm sao bàn giao cho người nhà người ta?
An Ny lạnh lùng nói.
Mặt già của Hàn Sâm lập tức đỏ lên, há to miệng, trong lúc nhất thời thậm chí có chút nói không ra lời.
- Hay là, cậu chờ cô nương nhà người ta mở miệng trước?
An Ny lại lạnh lùng nói thêm một câu.
- Ông nội của Yên Nhiên muốn gặp tôi là muốn nói tới chuyện cầu hôn?
Hàn Sâm hơi giật mình nói, hắn ở phương diện này thật sự không có kinh nghiệm gì.
- Nói chuyện cầu hôn? Tôi thấy cậu vẫn là không nên đi, nếu lời này để cho Kỷ lão nghe được, không trực tiếp chém chết tươi cậu thì không thôi.
Ánh mắt của An Ny nhìn Hàn Sâm, quả thực giống như là đang nhìn một người ngu ngốc.
- Khụ khụ, An Ny tỷ tỷ, cô thấy tôi thật sự là không hiểu được nhiều những thứ vậy, cầu xin ngài chỉ điểm cho một chút, đại ân đại đức của ngài, tiểu đệ suốt đời không quên.
Hàn Sâm vội vàng nịnh bợ An Ny, ở phương diện này hắn xác thực rất ngu ngốc, có thể nói là vô tri.
Sắc mặt của An Ny hòa hoãn hơn một chút, nhưng mà vẫn lạnh mặt nói:
- Cậu không rõ ràng với Yên Nhiên như vậy, một chút biểu thị đều không có, đừng nói là loại người truyền thống như Kỷ lão, coi như là tôi cũng nhìn không được rồi, nếu quả như cậu thật sự muốn cùng Yên Nhiên đi tiếp, ít nhất cũng phải cho cô ấy một cái lễ đính hôn chứ? Giúp cho cô ấy có thể có thứ bàn giao cho nhà mình, chẳng lẽ cậu chưa từng nghĩ tới, cô ấy là một cô gái lại đi theo cậu như vậy, trong nhà sẽ có bao nhiêu áp lực, huống chi còn là loại gia tộc giống như Kỷ gia.
- Đúng là tôi sơ sót rồi.
Hàn Sâm vội vàng nói.
- Kỷ lão vô cùng yêu thương hậu bối Kỷ gia, cũng là một lão nhân vô cùng truyền thống, cậu gặp ông ta, nhất định phải tự mình chủ động đưa ra chuyện muốn đính hôn, nếu như dựa theo những lời nói vô sỉ của cậu vừa rồi, Kỷ lão không trực tiếp bổ cậu mới là lạ.
Dừng lại một chút, An Ny còn nói thêm:
- Nhưng mà trước đó, cậu còn thiếu nợ Yên Nhiên một lời cầu hôn, nếu như ngay cả thứ này cũng không có, cậu cũng không cần phải đến Kỷ gia nữa rồi.
Nói xong, An Ny liền trực tiếp quay người rời đi, không để ý tới Hàn Sâm nữa.
Trong lòng Hàn Sâm có chút xấu hổ, bởi vì cùng với Kỷ Yên Nhiên thực sự là quá buông lỏng quá tự tại, khiến hắn không hề cân nhắc quá nhiều.
Mặc dù trước kia ngẫu nhiên sẽ nghĩ tới một chút, nhưng mà vẫn cảm thấy thời gian còn sớm, chờ xong quân dịch rồi nói sau cũng không muộn, cũng không hề suy nghĩ qua việc Kỷ Yên Nhiên phải thừa nhận áp lực ở trong nhà.
- Là mình làm quá tệ rồi.
Trong lòng Hàn Sâm có chút tự trách.
Hắn thật sự hy vọng có thể chung sống với Kỷ Yên Nhiên, mỹ nữ ở trên đời có rất nhiều, nhưng mà người có thể tự tại ở chung, làm cho người ta cảm thấy thoải mái, nguyện ý sống chung cùng một chỗ, dù cái gì cũng không nói cũng sẽ không cảm thấy xấu hổ có rất ít.
Có đôi khi thậm chí chỉ cần một ánh mắt một động tác, đều sẽ hiểu rõ tâm ý của đối phương, loại cảm giác này rất tốt.
Hàn Sâm yêu thích Kỷ Yên Nhiên, cũng có thể cảm nhận được Kỷ Yên Nhiên cũng yêu thích mình, không có gì tốt hơn chuyện này.
Hàn Sâm đã nhắm trúng Kỷ Yên Nhiên rồi, mặc kệ như thế nào đều phải lấy cô ấy, đừng nói là Kỷ gia không có ý định ngăn trở, cho dù Kỷ gia không đồng ý, hắn cũng sẽ nghĩ hết mọi biện pháp cướp Kỷ Yên Nhiên tới tay.
- Uh, cô gái tốt như vậy, có lẽ phải dán nhãn hiệu của mình lên trước mới được, không thể để cho người khác đoạt mất.
Hàn Sâm sờ cằm, đang suy tư phải cầu hôn như thế nào.
Về phần chuyện đính hôn, kỳ thật đây không phải là chuyện Hàn Sâm có thể suy tính, cuối cùng vẫn cần trưởng bối hai bên bàn luận, phải để La Tố Lan ra mặt mới được.
Hàn Sâm nhất thời không thể nghĩ ra phương thức cầu hôn nào hay, đành phải bấm máy gọi mẹ mình trước, đem chuyện muốn đính hôn với Kỷ Yên Nhiên nói một lần.
Trước kia hắn đã từng đề cập qua về Kỷ Yên Nhiên với La Tố Lan, lúc này lại nói tiếp cũng không thể coi là đột ngột.
La Tố Lan nghe xong Hàn Sâm nói, sau khi im lặng một lát mới lên tiếng:
- Con đã quyết định là cô ấy à?
- Đúng vậy, con muốn lấy cô gái này.
Hàn Sâm khẳng định đáp.
- Vậy thì hẹn thời gian đi, cùng cha mẹ của Yên Nhiên gặp mặt bàn bạc chuyện đính hôn một chút, nhanh chóng quyết định hôn sự.
La Tố Lan khẽ cười nói.
- Cảm ơn mẹ.
Hàn Sâm có chút mừng rỡ, La Tố Lan và Kỷ Yên Nhiên chưa từng gặp mặt nhau, thế mà bà lại có thể sảng khoái đồng ý như vậy, như vậy đã hết sức thông tình đạt lý rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận