Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1815. Cứ việc hái

Hàn Sâm bước nhanh về phía trước, đồng thời xoay người nhìn về phía sau, phía sau trống không chẳng có cái gì cả.
Hắn nhìn lại trên bả vai, cũng trống không, nhưng Hàn Sâm lại cảm giác trên vai giống như có thứ gì đó tồn tại, chẳng qua hắn không nhìn thấy.
Đột nhiên Hàn Sâm cảm thấy màu sắc trên vai mình mơ hồ, chỉ thấy một vật nhỏ giống như tắc kè hoa hiện ra.
Sau đó màu sắc lại ngay lập tức chuyển biến, nhanh chóng cùng dung hợp thành một thể với hoàn cảnh bốn phía. Với nhãn lực của Hàn Sâm, ở khoảng cách gần như vậy, thế mà cũng không nhìn thấy nó.
“Đây không phải là thứ đi ra từ bên trong quả cầu mềm chứ?” Trong lòng Hàn Sâm kinh ngạc.
Tuy rằng vật nhỏ chỉ xuất hiện một chút, nhưng nhìn ngoại hình thì cũng chẳng khác đám quái vật kia là bao, chẳng qua nhỏ hơn không biết bao nhiêu lần, chỉ lớn hơn bàn tay một chút mà thôi.
Hiện tại Hàn Sâm đã biết vì sao vừa rồi không nhìn thấy quả cầu mềm ở trong ao, tên này có được năng lực biến sắc cực kỳ cường hãn, cho nên mới nhìn không thấy nó.
Màu sắc trên người vật nhỏ đó biến ảo, lại xuất hiện trên vai Hàn Sâm, từ vai trái bò đến vai phải, sau đó ngồi xổm ở nơi đó lại biến ảo màu sắc, sau đó lại biến mất không thấy đâu.
“Năng lực đổi màu thật lợi hại, giống hệt như trong suốt vậy.” Hàn Sâm tận mắt nhìn thấy vật nhỏ đổi màu, nhưng khoảng cách gần như vậy, nhìn một hồi lâu mà vẫn nhìn không ra nó ở nơi đó.
“Ngươi đến từ quả bóng kia hả?” Hàn Sâm mở miệng hỏi một câu, cũng không biết nó có thể hiểu hay không.
Dường như vật nhỏ này là hiểu những gì hắn nói, lần thứ hai hiện ra, gật gật đầu với Hàn Sâm rồi lại ẩn thân không thấy đâu nữa.
Hàn Sâm thấy nó không có địch ý, cũng không lo lắng nữa, phi thân lao ra khỏi quả cầu.
“Không xong rồi!” Hàn Sâm phát hiện Ưng Dực bị hắn đánh ngất xỉu ở bên ngoài không thấy đâu, cũng đã không còn bóng dáng Isa.
Thông đạo thông ra bên ngoài đã mở ra, hơn nữa còn không chỉ là một cái, dường như toàn bộ cái kén khổng lồ này đều đang phát quang.
Hàn Sâm đang định đi ra ngoài con đường từ trước thì chất lỏng màu trắng dưới cầu treo lại đột nhiên cuồng bạo, lập tức lao lên giống như đài phun nước, đẩy thân thể Hàn Sâm xông lên phái trên cái kén khổng lồ.
Một cột nước màu trắng phun ra từ giữa một cái lỗ tròn ngay phía trên kén khổng lồ như một ngọn núi, Hàn Sâm bị cột nước đẩy vọt ra, cơ thể ở trên không trung mượn lực trượt xuống, đáp xuống dưới cái kén.
Một đám quái vật kia chạy như điên về phía Hàn Sâm, rất nhanh đã vây lấy Hàn Sâm ở giữa. Con quái vật nhỏ kia lại đi tới trước mặt Hàn Sâm, ánh mắt xoay tròn trên người Hàn Sâm.
Vật nhỏ từ trên vai Hàn Sâm hiện ra dáng vẻ của nhỏ, nhảy lên trên bàn tay quái vật nhỏ. Quái vật nhỏ lập tức vui mừng khôn xiết, cầm vật nhỏ hưng phấn ngửa mặt lên trời rít gào.
Một đám quái vật đều ngửa mặt lên trời gầm thét theo nó giống như là một loại nghi thức tà giáo nào đó.
Một hồi lâu sau, những quái vật kia mới yên tĩnh lại. Quái vật nhỏ kêu một tiếng về phía một con quái vật, quái vật kia đi tới trước mặt Hàn Sâm rồi lại nằm xuống.
Hàn Sâm đã hiểu được hình thức hành vi của chúng đến mức cũng không khách khí ngồi xuống.
Vừa rồi hắn đã quan sát, bốn phía xung quanh đều không thấy bóng dáng Isa và Ưng Dực.
Hiện tại Hàn Sâm chỉ thầm cảm thấy may mắn, cũng may lúc hắn đánh ngất Ưng Dực đã lục soát đồ đạc trên người hắn một phen, hắn chạy mất thì Hàn Sâm cũng không thiệt thòi gì.
Chẳng qua Hàn Sâm không biết bên trong có gì đáng giá hay không, chỉ có thể chờ sau khi trở về chậm rãi nghiên cứu.
Tuy rằng đám quái vật này đang đi về, nhưng cũng không hề đưa Hàn Sâm về chỗ Chaos tộc mà là mang theo Hàn Sâm đi sâu hơn vào sa mạc.
“Này, các ngươi muốn dẫn ta đi đâu?” Trong lòng Hàn Sâm buồn bực. Hiện tại hắn chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, nhỡ đâu Isa chặn ở bên ngoài, đó cũng không phải là chuyện đùa đâu.
Đáng tiếc những quái vật kia hoàn toàn không để ý tới hắn, cứ cắm đầu cắm cổ chạy như điên trong sa mạc một ngày một đêm mới tới một ốc đảo.
Khu ốc đảo này còn lớn hơn cả khu Chaos tộc sinh tồn, hơn nữa trái câu cũng vô cùng phong phú, khắp nơi đều là cành cây và dây leo chỉ chít quá thực.
Con quái vật thả hắn xuống trong ốc đảo, con quái vật nhỏ chỉ vào những trái cây kia, rồi lại chỉ Hàn Sâm.
“Ngươi nói, ngươi cho ta những quả này, có thể tùy ý để ta hái?” Trong lòng Hàn Sâm vui vẻ.
Hàn Sâm nhìn quanh thì thấy được một loại trái cây dị chủng, chắc chắn quả thực dị chủng ở nơi này không ít. Nếu như có thể tùy tiện hái mà nói, tất nhiên thu hoạch cực kỳ nhiều.
Nhìn thấy quái vật nhỏ gật đầu, Hàn Sâm cũng không khách khí hái xuống một quả táo giống như kim cương, sau đó tìm kiếm khắp nơi, rất nhanh đã tìm được một nải chuối giống như chuỗi vàng, còn có cả thanh long như hồng ngọc.
Nhìn thấy Hàn Sâm trong chốc lát đã hái một túi lớn, trên đầu quái vật nhỏ toát hết cả mồ hôi lạnh, vội vàng xông tới cắn áo giáp của Hàn Sâm, mạnh mẽ lôi kéo Hàn Sâm lao đến một chỗ nào đó trong ốc đảo.
“Các ngươi dẫn ta đến bên giếng làm gì? Ta không khát, để ta hái thêm trái cây được không?” Hàn Sâm mang theo một gói trái cây khác, vẫn tham lam nói.
Quái vật nhỏ nghe vậy mí mắt giật giật, một tay đẩy Hàn Sâm vào. giếng cổ.
“Không cho hái thì thôi, cũng không cần phải đẩy ta xuống giếng chứ?” Hàn Sâm buồn bực, cơ thể đã rơi xuống nước.
Cũng may quái vật nhỏ chỉ đẩy hắn xuống, cũng không hề làm hắn bị thương. Hàn Sâm cõng mấy cái bao tải bơi ra từ trong nước, thế nhưng hắn lại kinh ngạc phát hiện, hắn không hề ở trong giếng kia nữa, mà là ở trong một hồ nước giữa núi rừng.
“Nơi này là nơi nào? Tại sao ta lại ở đây?” Trong lòng Hàn Sâm kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Bây giờ là ban đêm, chỉ thấy trên bầu trời có hai vầng trăng, Hàn Sâm lập tức hiểu được hắn đã trở lại tinh cầu Kate.
“Trong Ma Trủng còn có thiết bị truyền tống cơ đấy, coi như những người kia có lương tâm.” Trong lòng Hàn Sâm mừng rỡ quá đỗi, cứ như vậy, hắn cũng không cần sợ Isa ở bên ngoài chặn hắn.
“Quả nhiên có lòng tốt sẽ được báo đáp, trước tiên ăn chút trái cây chúc mừng đã” Hàn Sâm mở túi ra, lập tức bị hoảng sợ. Chỉ thấy vật nhỏ như tắc kè hoa kia đang nằm sấp ở giữa đống hoa quả, không biết nó bò vào từ khi nào.
“Cái đệch, không phải ngươi lén lút ra ngoài đấy chứ?” Hàn Sâm chộp lấy vật nhỏ, đánh giá nó rồi hỏi.
Vật nhỏ không nói gì, chỉ thay đổi màu sắc, sau đó nhanh chóng tàng hình đã biến mất.
Mà ở sa mạc xa xôi trong Mộ Trủng, một đám quái vật đồng thanh rít gào, thanh âm thê lương như muốn xé rách hư không.
“Hiện tại muốn đưa ngươi trở về thì cũng không có khả năng, mà chắc chắn trong thời gian tới ta sẽ không đến Mộ Trủng, như vậy đi, ngươi đi theo ta lăn lộn trước đã, ngươi không nói lời nào thì ta coi như ngươi đồng ý, đặt cho ngươi cái tên gì đây cho tốt đây?” Vẻ mặt Hàn Sâm nghiêm túc trầm tư, hồi lâu mới vô cùng nắm chắc nói: “Tên là Biến Thái, thế nào? Cái tên này chắc chắn cực kỳ uy phong.”
Vật nhỏ vốn trong suốt lập tức biến thành toàn thân đỏ bừng, gai nhọn khắp người đều dựng thẳng lên, bên trong mũi còn thở hổn hển.
“Khụ khụ. Ngươi không thích sao? Vậy thì chúng ta sẽ đổi một cái khác… Tiểu Sắc Quỷ… Bách Biến Tinh Quân… Sắc Ma… Sắc Lang… Sắc Long… Biến Hình Kim Cương…
Hết chương 1815.
Bạn cần đăng nhập để bình luận