Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 853: Hồ Lô Động

- Trời sinh dị tượng tất có yêu nghiệt, bên trong Phỉ Thúy Hoàng Kim Thụ không phải là dựng dục ra vật kỳ quái gì đấy chứ?
Vương Vũ Hàng nhìn mưa máu đầy trời kia, nhịn không được lầm bầm nói.
Bây giờ trong lòng Hàn Sâm cũng lén lút thầm nói, những dị tượng này thực sự quá khủng bố, thật sự là cát hung khó liệu.
- Mình có nên mang chú nhỏ tới nơi này hay không nhỉ?
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm hối hận, nhưng mà nghĩ lại, cho dù Vương Vũ Hàng không may thế nào đi nữa, cũng không thể làm ra cảnh tượng lớn như vậy chứ? Hơn phân nửa vẫn là do cây Phỉ Thúy Hoàng Kim Thụ kia rồi.
Đợi tới ngày hôm sau, mưa máu đã ngừng lại, mây đen tán đi, cảnh tượng máu chảy thành sông đêm qua đã sớm không thấy, dòng chảy mãnh liệt như dòng sông máu kia giống như đã bị núi lớn hút khô rồi, cũng không nhìn thấy một tia dấu vết, chỉ là ở trên ngọn núi lớn bị mưa máu xối trôi đi không ít, đều mọc ra rất nhiều cỏ cây mới, giống như trong vòng một đêm mọc ra vậy, bao trùm thổ địa cùng núi lớn trước đó bị lôi điện đốt trụi lên một tầng màu xanh lá.
Lúc Hàn Sâm cùng Vương Vũ Hàng lại đi xem Phỉ Thúy Hoàng Kim Thụ, không khỏi đều há to miệng, trải qua trận mưa máu kia đổ vào một ngày, Phỉ Thúy Hoàng Kim Thụ vậy mà từ ba thước đã cao lên đến ba trượng, bảy trái Hoàng Kim Bảo Rương kia cũng lớn tới kích cỡ tương đương với hộp giầy, lóe ra thần quang màu vàng chói lọi.
Ở giữa đám xanh biếc cùng vàng óng ánh đằng kia, đều có một cỗ tiên khí màu tím lượn lờ, thoạt nhìn không giống như là gỗ thường, mà giống như là tiên căn trên bầu trời.
- Sát Na, cô thật sự không biết Phỉ Thúy Hoàng Kim Thụ này là thế nào ư?
Hàn Sâm thật sự không tin, linh vật quỷ dị như vậy lại tùy tiện mọc ra ở chỗ này.
Sát Na Nữ Đế lắc đầu nói:
- Tí Hộ Sở đã có sẵn ở đây từ trước, cũng không phải là tôi lựa chọn, cho dù bản thân núi này có gì đó cổ quái, cũng không phải là tôi có thể hiểu được.
Hàn Sâm chằm chằm vào Sát Na Nữ Đế một lúc lâu, thấy vẻ mặt của cô ta không giống giả bộ, cau mày nói:
- Hôm nay trái cây Hoàng Kim Bảo Rương còn chưa thành thục đã sinh ra nhiều dị tượng như vậy, không biết đến cùng là phúc hay là họa, cô cảm thấy chúng ta có nên tiếp tục thủ hay không?
- Họa phúc khó liệu.
Sát Na Nữ Đế một lần nữa lắc đầu, giống như cũng không nhìn thấu lợi hại ở trong đó.
Lại mấy ngày nữa, dị tượng diễn ra không ngừng, trong đêm có âm thanh quỷ khóc từ bên trên Tử Sơn truyền ra, giống như là đang hướng lên trời gào thét.
Lúc ban ngày lại thấy mặt trời, còn có bông tuyết bay xuống Tử Sơn, bao phủ chu vi mấy trăm dặm giống như là thế giới băng tuyết, một mảnh bao phủ trong làn áo bạc đẹp không tả nổi.
Thế nhưng mà lúc đêm xuống, tuyết rơi khắp núi kia lại trong vòng một đêm đã bị hòa tan, đợi đến lúc mặt trời mọc lại, ở trên mấy trăm ngọn núi lớn đều nở đầy hoa tươi đủ mọi màu sắc.
Cảnh tượng này cũng chỉ trong một ngày, tất cả hoa tươi đều lại khô bại, trên ngọn núi lớn khắp nơi lại là một mảnh tro tàn.
Trong lòng Hàn Sâm càng thêm bất an, mà Vương Vũ Hàng đã tránh về trong Liên Minh, kết quả vẫn là các loại dị tượng cùng chuyện lạ liên tục xuất hiện, cũng không vì vậy mà ngừng lại.
Tiểu Bạch vốn có một cặp sừng hươu tuyết trắng, nhưng mà một ngày này lại bỗng nhiên hóa thành màu máu.
- Thụy thú hiện máu, đây là điềm đại hung, đây là đang cảnh báo mình à?
Hàn Sâm thấy thế hãi hùng khiếp vía, loại khí vận thú giống như Tiểu Bạch, vậy mà cũng xuất hiện dị trạng bực này, tuyệt đối không phải là điềm lành.
Hàn Sâm trở về trong Liên Minh, muốn từ trong sách cổ tra một chút dấu hiệu của những dị tượng này, nhưng mà trong Tí Hộ Sở cũng không có nhân loại cổ đại, cũng không có giải thích đối với những dị tượng này.
Nhưng mà theo Hàn Sâm nhìn thấy một ít dấu hiệu tương tự, thấy máu hiện ra như thế này, tất là điềm đại hung không thể nghi ngờ.
Trong lúc nhất thời Hàn Sâm đều có chút nghi thần nghi quỷ, lên Internet tra xét xem có phong thuỷ thuật hay không, muốn biết giải thích đối với dị tượng này là như thế nào.
Nhưng mà hiện tại đã sớm không có phong thuỷ thuật gì cả, diễn đàn đều là một ít nghiên cứu về dị tượng, Hàn Sâm đưa vài loại dị tượng lên trên Internet, hy vọng có thể có người nhìn ra một ít mánh khóe.
Chỉ mà những người trả lời lại, hoặc nói là Hàn Sâm có ý nghĩ hão huyền, trên thế giới này làm gì có dị tượng như vậy, hoặc là nghe ngóng xem Hàn Sâm ở nơi nào nhìn thấy những dị tượng này.
Còn có một vài người giải dị tượng, trên cơ bản cũng không nói ra vấn đề gì.
- Tử Sơn rơi lệ, Thiên Địa đẫm máu, Dạ Quỷ bi thiên, thụy thú xối huyết, dùng cổ pháp suy diễn, đây là điềm đại tà xuất thế, nếu thật có dị tượng như vậy, dù chỉ là một loại trong đó, thiên hạ tất đại loạn. Nhưng mà những thứ đó cũng chỉ là truyền thuyết ở thời đại viễn cổ mà thôi, chưa bao giờ thấy qua những dấu hiệu này ngoài thực tế.
Có một người tên là Dạ Ngữ Quan Tinh trả lời một câu, nhưng lại để cho Hàn Sâm nhìn thấy mà cả kinh.
Bởi vì bên trong bài đăng của y chỉ nói là ngọn núi đổ máu, trời giáng mưa máu, đêm có tiếng quỷ khóc, cũng không nói gì là Tử Sơn, cũng không nói tới chuyện sừng trắng trên đầu Tiểu Bạch biến thành màu máu, Dạ Ngữ Quan Tinh này lại có thể nói trúng như vậy, mặc dù là nói không hoàn chỉnh, chỉ là một phần trong đó, nhưng thực sự vẫn khiến cho Hàn Sâm có chút kinh nghi bất định.
Hàn Sâm vội vàng thêm Dạ Ngữ Quan Tinh vào làm bạn, còn nhắn lại hỏi thăm y xem đến cùng những dị tượng này đại biểu cho ý gì.
Dạ Ngữ Quan Tinh chỉ nói cho hắn biết, y ở trong một vài bản sách cổ thiếu sót xem qua vài câu ghi lại, cũng chỉ biết đây là điềm đại tà xuất thế, những thứ khác cũng không hiểu rõ cho lắm.
Hàn Sâm hàn huyên vài câu với y cũng không bắt được trọng điểm, thoạt nhìn thì xác thực là y cũng chỉ biết những thứ kia, cho nên đành phải thôi.
Nếu dựa theo Dạ Ngữ Quan Tinh từng nói, bất kỳ một loại dị tượng nào trong đó xuất hiện, sẽ hiện ra một vị đại tà đương thời, như vậy Tử Sơn bên này lần lượt hiện ra, hơn nữa còn có thêm nhiều hiện tượng nữa, mỗi ngày đều biến đổi phương thức, vậy thứ xuất thế này chẳng phải sẽ là vô tiền khoáng hậu tà trung chi tà?
Nhưng Hàn Sâm cũng không quá tin tưởng, cũng chỉ là một cây Phỉ Thúy Hoàng Kim Thụ mà thôi, làm sao lại tà dị như vậy.
Liền loại vật cổ quái như Không Thanh Thánh Đằng kia hắn đều đã được kiến thức qua, một cây Phỉ Thúy Hoàng Kim Thụ lại có gì đáng sợ.
Hàn Sâm nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng mà trong lòng vẫn rất bất an, liền đi ra ngoài dạo qua một vòng, lúc này mới phát hiện ra chu vi vài trăm dặm xung quanh đã không nhìn thấy bất kỳ một con dị sinh vật nào.
Nguyên bản ở gần đó có mấy con sinh vật siêu cấp thần huyết cũng không biết đã đi nơi nào rồi, khiến cho Hàn Sâm càng thêm hãi hùng khiếp vía.
Sau khi trở lại Tí Hộ Sở, Hàn Sâm do dự mãi, cuối cùng vẫn mang theo bọn Đại Tiểu Hắc cùng Tiểu Bạch rời khỏi Sát Na Tí Hộ Sở, một mực đi ra bên ngoài núi.
Hắn tình nguyện về sau lại trở lại cướp đoạt, cũng không muốn ở lại nơi đó mạo hiểm, hiện tại tình huống xung quanh Tử Sơn quả thật quá kinh khủng, một khi xảy ra bất trắc gì thì cái mạng nhỏ của bọn họ đều sẽ phải giao lại ở đó.
Trước khi không làm rõ được tình huống, Hàn Sâm cũng không muốn tử thủ ở đó.
Đoàn người thú đi ra xa hơn bốn trăm dặm, mới nhìn thấy được bóng dáng của dị sinh vật khác, lúc này Hàn Sâm mới thở dài một hơi, ở phụ cận tìm một chỗ xây dựng doanh trại tạm thời, từ rất xa quan sát động tĩnh ở Tử Sơn bên kia.
Lại qua hơn mười ngày nữa, Tử Sơn bên kia dâng lên ánh sáng dị sắc, ở vài trăm dặm bên ngoài, giữa ban ngày cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, hơn nữa mơ hồ có một luồng mùi thơm lạ lùng bay tới, cũng không biết có phải là trái cây Hoàng Kim Bảo Rương kia sắp chín rồi hay không.
Lúc mùi thơm lạ lùng càng ngày càng đậm, Hàn Sâm chỉ cảm thấy hồ lô trong tay tựa hồ bỗng nhiên nhúc nhích, trong lòng lập tức cả kinh, vội vàng nhìn về phía hồ lô trong tay, thấy nó vẫn bị Hàn Sâm nắm ở trong tay như vậy, hình như cũng không có dị động gì.
Nhưng mà ở trong hồ lô kia, chấn động cùng loại với tiếng tim đập lại càng lúc càng nhanh, càng ngày càng rõ ràng, giống như thứ Hàn Sâm đang cầm không phải là một cái hồ lô, mà là một trái tim đang mạnh mẽ đập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận