Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 818: Cậu Chỉ Thuộc Về Tôi

Hàn Sâm lập tức mừng rỡ đồng ý, có thể không cần dốc sức liều mạng, còn có thể có được chỗ tốt như vậy, tự nhiên là không thể tốt hơn rồi.
Hàn Sâm nhìn phần thịt phía ngoài Không Thanh Quả của Không Linh Nữ Yêu, đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
Lúc trước Thánh Tê tiến vào không gian thứ ba Tí Hộ Sở, máu thịt cũ liền tróc ra rơi xuống, hiện tại Không Linh Nữ Yêu lại sắp tấn chức lên không gian thứ ba Tí Hộ Sở, thịt phía ngoài Không Thanh Quả của cô ta chẳng phải cũng sẽ lưu lại, nói không chừng sẽ đều là vật đại bổ giống như thịt Thánh Tê vậy.
Mắt Hàn Sâm trông mong chờ cho Không Linh Nữ Yêu xuất thế, chuẩn bị tiếp thu Không Thanh Quả, coh dù mình không thể ăn, lấy ra đút cho Linh Miêu Ưng cũng cực tốt.
Dây leo Không Thanh Quả ở trên ngọn núi rút về, đón ánh sáng mặt trời tản ra khí tức thanh linh, theo thời gian trôi qua, Hàn Sâm rõ ràng nhìn thấy đứa bé ở trong trái cây đang chậm rãi sinh trưởng.
Cũng không kinh thiên động địa giống như Thánh Tê, quá trình lột xác của Không Linh Nữ Yêu hết sức bình tĩnh, chỉ là lẳng lặng đợi trái cây thành thục.
Có lẽ ở trong thời gian hơn vạn năm kia, cô ta cũng đã lột xác thay đổi một cách vô tri vô giác rồi, mà không phải là cường hành lột xác giống như Thánh Tê.
Tất cả đều là tự nhiên mà đến, Hàn Sâm đợi hai ngày, vào sáng sớm hôm nay, liền thấy Không Thanh Quả này vỡ ra, Không Linh Nữ Yêu tựa như đứa bé từ bên trong đó đi ra.
Lớn tương đương với tiểu yêu tinh, nhưng lại không có cánh, thân thể trần truồng, chỉ có trên trán có một ấn ký hình chồi non màu đỏ tím, trừ những thứ đó nhìn không ra có chỗ nào đặc biệt.
Không Linh Nữ Yêu từng bước một đạp không đi tới, đi thẳng đến trước mặt Hàn Sâm, ánh sáng thanh linh trên người từng chút phát ra, một mực bay tới hư không xa xôi.
- Lấy Thánh Linh ra.
Đứng ở chỗ cách Hàn Sâm không đến hai thước, Không Linh Nữ Yêu nói với Hàn Sâm.
Trong lòng Hàn Sâm có chỗ cố kỵ, nhưng vẫn lấy hồ lô ra đặt ở trong lòng bàn tay, hơn nữa còn một mực nhìn chòng chọc vào Không Linh Nữ Yêu, nếu như cô ta muốn ra tay cướp đoạt, thì cũng chỉ có thể đại chiến một trận thôi.
Lại thấy Không Linh Nữ Yêu rơi vào trong lòng bàn tay Hàn Sâm, phá vỡ ngón tay hết sức nhỏ nhắn trắng nõn của mình, đem một giọt máu trong suốt cơ hồ khó có thể nhìn thấy nhỏ ở bên trên hồ lô.
Giọt máu so với nước còn thuần khiết thanh linh hơn kia nhỏ ở bên trên hồ lô, lập tức bị hồ lô hút vào.
Sau khi hấp thu dòng máu của Không Linh Nữ Yêu xong, hồ lô nguyên bản khô héo lập tức nổi lên một tia linh động, màu vàng khô héo kia cũng đã dần dần hoạt bát lên.
Tuy rằng cũng không có biến hóa gì quá lớn, nhưng mà hồ lô hiện tại, lại càng ngày càng khiến người ta cảm thấy nó linh động cùng khí tức sinh mệnh, không nội liễm giống như lúc trước nữa.
Trong lòng Hàn Sâm vui sướng, nguyên bản còn lo lắng Không Linh Nữ Yêu có quỷ kế gì, hiện tại xem ra, cô ta thật sự muốn trợ giúp cho hồ lô.
Trước kia Hàn Sâm cũng cảm thấy hình như là hồ lô này thiếu thiếu một chút gì đó, liền khí tức lưu chuyển ở bên trong đều là đang từng chút phát triển, hôm nay mới biết được do căn cơ tiên thiên của nó đã khuyết tổn, cho nên mới chỉ có thể dần dần lột xác tái sinh.
Hôm nay đã có một giọt máu này của Không Linh Nữ Yêu, khí tức sinh mệnh bên trong hồ lô lập tức giống như là hạn hán đã lâu lại gặp mưa rào, giống như đói khát nuốt chửng máu huyết của Không Linh Nữ Yêu.
Tơ vàng bên trên hồ lô hiện ra ngày càng nhiều, màu sắc cũng càng thêm tươi, trước kia nhìn giống như là một cái hoàng kim hồ lô, hiện tại mặc dù vẫn là màu vàng kim óng ánh, nhưng khi nhìn tới lại giống như là một cái hồ lô còn sống, có loại cảm giác tươi mới giống như vừa hái từ trên giàn hồ lô xuống.
Không Linh Nữ Yêu lộ ra vẻ mặt mong đợi nhìn hồ lô trong tay Hàn Sâm, giống như mơ hồ có chút chờ đợi, cũng không biết cô ta đang chờ đợi cái gì.
Hàn Sâm có thể khẳng định, Không Linh Nữ Yêu nhất định có chuyện gì đó không nói ra, cô ta muốn cái hồ lô này nhất định là có mục đích của cô ta, chỉ là Hàn Sâm cũng không biết mục đích này rốt cuộc là gì.
OÀ..ÀNH!
Trong hư không đột nhiên có một trận rung động, chỉ thấy một cánh cửa gỗ cổ xưa chậm rãi hiện ra ở trong hư không, mở ra một cái khe hở nho nhỏ, uy áp kinh khủng lập tức từ trong đó tuôn ra, cơ hồ làm cho đất trời cũng vì đó mà biến sắc.
Ánh sáng thanh linh trên người Không Linh Nữ Yêu chiếu vào trong cánh cửa gỗ cổ xưa kia, tựa hồ đang có một đạo nhân ảnh tìm theo ánh sáng kia mà đến, ở trong cánh cửa đằng kia là một vùng hỗn độn, ẩn ẩn có thể nhìn thấy một thân ảnh cùng loại với nhân loại.
Ở dưới uy áp kinh khủng kia, Hàn Sâm vậy mà không chống đỡ nổi trực tiếp bị ép nằm sát ở trên đất, kinh nghiệm như vậy hắn đã từng có một lần, cũng không có kháng cự gì đặc biệt.
Liền sinh vật siêu cấp thần huyết đều không chống nổi uy áp đến từ tầng trên này, huống chi hắn chỉ là một nhân loại còn chưa đạt tới Thiên Nhân.
- Thu Thánh Linh lại.
Trong mắt Không Linh Nữ Yêu lóe lên vẻ khác lạ, một âm thanh truyền vào trong tai Hàn Sâm.
Mặc dù Hàn Sâm không biết rốt cuộc là Không Linh Nữ Yêu có ý gì, nhưng vẫn lập tức thu hồ lô vào trong túi đeo lưng, lúc lại ngẩng đầu lên, lại trông thấy Không Linh Nữ Yêu đã hướng về cánh cửa gỗ cổ xưa trong hư không bay đi.
OÀ..ÀNH!
Cánh cửa gỗ cổ xưa mở rộng, một cô gái tóc xanh giống như là như Tinh Linh từ trong đó đi ra, loại linh tính tự nhiên này là linh tính mà nhân loại không cách nào có được.
Chỉ là nhìn lên một cái, cũng để lại ấn tượng khiến cho người ta không có cách nào quên được, thiên địa linh tú tập trung ở trên thân một người, có lẽ đúng là nói một cô gái như vậy.
Cô ta một bước đi ra ngoài cửa gỗ, nhìn thấy Không Linh Nữ Yêu đang bay lên trên không trung, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt:
- Cô có nguyện đi theo ta đạp vào con đường tiến hóa hay không?
- Tôi nguyện ý.
Không Linh Nữ Yêu cùng hào quang thanh linh kia bay đến trước mặt cô gái kia, rất bình tĩnh nói.
Cô gái kia mỉm cười, xòe bàn tay ra, lại để cho Không Linh Nữ Yêu rơi vào bên trong lòng bàn tay của cô ta, đang định quay người trở lại cánh cửa gỗ cổ xưa, nhưng mà trong lúc lơ đãng nhìn lướt qua phía dưới, lập tức lại ngừng lại, thân thể quay trở lại nhìn về phía Hàn Sâm ở phía dưới.
Không Linh Nữ Yêu thấy cô ta nhìn sang Hàn Sâm, trong lòng lập tức căng thẳng, trong mắt xuất hiện một tia lo nghĩ.
Cô gái kia nhìn Hàn Sâm ở trên mặt đất, nhưng lại lộ ra vẻ hơi kinh ngạc, cuối cùng ánh mắt đã rơi lên trên vết đỏ tròn ở trên trán Hàn Sâm kia.
- Vậy mà Thánh Phạm Đại Đế đã từng hàng lâm, chuyện này cũng vô cùng thú vị. Nhưng nếu như đã để cho ta gặp được, dĩ nhiên không phải do hắn nữa rồi.
Cô gái kia tự lẩm bẩm trong miệng.
Hàn Sâm bị đè ép ở trên mặt đất, căn bản không nghe được cô gái kia đang nói cái gì, nhưng mà Không Linh Nữ Yêu trong tay cô gái kia, sau khi nghe được lời nói của cô gái nói, tựa hồ thở dài một hơi, đồng thời lại hơi kinh ngạc nhìn về phía Hàn Sâm ở phía dưới.
Cô ta vốn cho rằng cô gái kia chú ý tới hồ lô Thánh Linh, nhưng không nghĩ tới cô gái kia lại chú ý tới Hàn Sâm.
Không Linh Nữ Yêu nhìn không ra, Hàn Sâm chẳng qua chỉ là một nhân loại liền Thiên Nhân đều còn chưa đạt tới, có cái gì đáng giá để được nhân vật khủng bố chú ý tới.
Hàn Sâm đang bị đè ép khó chịu, lại đột nhiên cảm thấy áp lực trên người nhẹ đi, thân thể lập tức khôi phục tự do, liền trực tiếp đứng lên.
Vốn cho là cô gái kia đã mang theo Không Linh Nữ Yêu về trong cửa gỗ, vừa ngẩng đầu nhìn lên thì thấy cô gái kia lại vẫn còn đang đứng ở trước cửa, cũng chưa tiến vào trong cánh cửa, lúc này đôi mắt thanh tú của cô ta còn đang nhìn hắn chằm chằm, cơ hồ đã híp lại thành trăng lưỡi liềm.
- Từ nay về sau, cậu chỉ thuộc về tôi.
Trong lòng Hàn Sâm đang nghi thần nghi quỷ, không biết đến cùng là cô gái kia nhìn hắn làm gì, còn tưởng rằng cô ta đã phát hiện hồ lô, ai ngờ lại đột nhiên nghe thấy cô gái kia nói một câu như vậy, sau đó liền thò tay điểm một cái tới chỗ hắn.
OÀ..ÀNH!
Một tia linh quang đánh vỡ hư không, trực tiếp đánh lên trên trán Hàn Sâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận