Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2512. Tiểu bạch miêu

Con tiểu miêu kia chỉ to bằng lòng bàn tay, trông cực kì đáng yêu, ngay cả móng chân cũng là màu trắng nõn, khuôn mặt với dáng vẻ ngây thơ.
Người phụ nữ nhặt tiểu miêu từ dưới đất lên cầm trên tay, Hàn Sâm có thể nhìn thấy rõ đôi tay của người phụ nữ đó trong đoạn phim, vô cùng sạch sẽ, thon dài, mượt mà, xinh đẹp, không có để móng tay dài, và cũng không đeo các loại trang sức như nhẫn.
Tiểu bạch miêu bị người phụ nữ nhốt trong một cái lồng trong suốt, sau đó nàng mang vào bao tay chuyên dùng để làm thí nghiệm, tiếp đó Hàn Sâm nhìn thấy nàng lấy ra ống tiêm, tiêm vào cơ thể tiểu bạch miêu loại chất lỏng không biết tên.
Sau khi bị tiêm vào chất lỏng, tiểu miêu nhanh chóng thiếp đi, mà góc độ quay hình của máy liên lạc như ngừng lại ở đó, giống như người phụ nữ vẫn không cử động đứng tại đó quay hình tiểu miêu vậy.
Nhưng Hàn Sâm rất nhanh đã nhận ra, thời gian quả thực quá lâu, người phụ nữ không thể nào vẫn đứng ở đó, chắc là đã đặt máy liên lạc ở đâu đó để liên tục quay hình.
Bởi vì tiểu bạch miêu vẫn luôn ngủ say, Hàn Sâm tăng tốc độ chiếu hình ảnh, sau đó đã phát sinh một màn làm cho Hàn Sâm ngạc nhiên, tiểu bạch miêu đang ngủ say, thế mà chỉ trong thời gian một đêm, thân hình đã to gấp đôi, mà hình ảnh cũng tại lúc này kết thúc.
Hàn Sâm lại mở đoạn phim thứ hai, hình ảnh dường như vẫn y vậy, vẫn chiếu tiểu bạch miêu trong cái lồng trong suốt, qua một lát sau, tiểu bạch miêu rốt cuộc tỉnh dậy, sau đó người phụ nữ mang bao tay lại xuất hiện, lại tiêm chất lỏng cho tiểu bạch miêu một lần nữa.
Tiểu bạch miêu vừa tỉnh lại chìm vào ngủ say, người phụ nữ vuốt ve đầu của nó, vẫn dùng giọng điệu cũ nói: “Con ngoan của ta, nhất định phải cố gắng vượt qua, mẹ tin con.”
Tiêm chất lỏng … Ngủ say … Lại tiêm chất lỏng … Lại ngủ say…
Quá trình này giống như vòng tuần hoàn không giới hạn, mà trong cái vòng tuần hoàn đó, chỉ qua bảy ngày, thân hình của tiểu bạch miêu đã biến to cỡ con hổ trưởng thành.
Không, nên nói tiểu bạch miêu hiện giờ trông giống một con Bạch Hổ, mà con Bạch Hổ này còn trông rất quen.
“Quả nhiên là con hổ bên ngoài sao?” Hàn Sâm đã sớm đoán được một ít, nên cũng không thấy ngạc nhiên lắm.
Tiếp theo vẫn như cũ là vòng tuần hoàn đó, tiểu bạch miêu chỉ có thể duy trì sự thanh tỉnh trong chốc lát, thời gian khác toàn bị tiêm chất lỏng chìm vào giấc ngủ.
Hơn nữa thân hình của nó vẫn tiếp tục to ra, còn to hơn con Bạch Hổ mà Hàn Sâm nhìn thấy bây giờ.
Đến ngày thứ hai mươi ba, người phụ nữ phát hiện trên đỉnh đầu của tiểu bạch miêu mọc một cây nấm trắng nhỏ, tuy chỉ to bằng hạt đậu, nhưng lại khiến người phụ nữ lần đầu tiên dùng giọng điệu vui mừng nói: “Con ngoan, con rốt cuộc đã thành công!”
Từ sau ngày hôm ấy, tiểu bạch miêu và cây nấm trên đầu nó chậm rãi lớn dần, thí nghiệm của người phụ nữ vẫn tiếp tục.
Đến ngày thứ ba mươi bảy, tiểu bạch miêu đã to hơn voi ma mút, cái lồng kia đã không còn chứa nổi nó nữa, người phụ nữ nhân lúc nó ngủ say, mở ra lồng, sau đó đứng bên cạnh cái đầu to lớn của tiểu bạch miêu, giống như tự chụp vậy, dùng máy liên lạc quay hình nàng và tiểu bạch miêu.
Đây là lần đầu tiên Hàn Sâm thực sự nhìn thấy người phụ nữ, trước kia hắn chỉ có thể nghe thấy giọng nói của nàng, nhiều nhất cũng chỉ thấy được bàn tay và cánh tay, những bộ phận khác không nhìn thấy được.
Khi thực sự nhìn thấy diện mạo của nàng, Hàn Sâm nhịn không được nói ra: “Thật sự là nàng?”
Chỉ thấy trong hình ảnh người phụ nữ mặc áo khoác dài màu trắng, tóc buộc kiểu đuôi ngựa, mặt đeo mắt kính gọng đen, rõ ràng chính là người phụ nữ bị nhốt ở núi Lưỡng Giới, nhưng khí chất so với lúc ở núi Lưỡng Giới thì trông có vẻ không giống lắm, dường như dịu dàng hơn, nhưng khí chất ấy vẫn lạnh lùng hơn người bình thường.
“Đây là chiến hạm của nàng? Nàng cũng từng tới nơi này? Thế nàng làm sao ra khỏi đây?” Trong lòng Hàn Sâm hơi vui vẻ.
Nếu người phụ nữ kia tới nơi này lại đi ra được, vậy hắn hẳn là cũng có thể đi ra mới đúng, nhưng Hàn Sâm không biết nàng rốt cuộc đi ra như thế nào.
Với lại Hàn Sâm còn một chút nghi hoặc, tại sao người phụ nữ đi ra rồi, tiểu bạch miêu - Vật thí nghiệm của nàng lại vẫn còn ở đây?
Nhất thời nghĩ không ra, Hàn Sâm muốn tìm đáp án trong đoạn phim, nhưng hình ảnh tới đây đã kết thúc, lại cũng không có đoạn phim khác, hình ảnh cuối cùng dừng tại cảnh người phụ nữ và tiểu bạch miêu to lớn chụp ảnh chung.
“Thật đáng chết mà, ngươi không thể quay hình nhiều một chút sao?” Trong lòng Hàn Sâm hơi buồn bực, nhưng phát hiện này với hắn có thể nói là một tin tốt, chứng minh nơi này đích thực có thể đi ra.
Hàn Sâm xem đi xem lại đoạn phim mấy lần, không phát hiện thêm gì nữa, đoạn phim vẫn chỉ quay tiểu bạch miêu, góc quay rất cố định, ngoại trừ đoạn lúc đầu và đoạn cuối quay hình chung ra, còn lại đều cùng một góc nhìn.
“Thuyền trưởng … Không hay rồi thuyền trưởng … Có thứ gì đó đang bò lại đây…” Bên ngoài có một tên cướp biển gõ cửa, vừa gõ vừa kêu †o.
Hàn Sâm tắt video, ra khỏi phòng của mình, sau khi đến phòng điều khiển, nhìn thấy trong biển đen phía xa, lại bò ra nhiều sinh vật giống như rắn, cả đám đều to như cái thùng nước, đầu hơi giống rắn, nhưng khi mở to miệng lại là hình vuông, bốn góc đều mọc một cây răng nanh, trông cực kì dữ tợn.
“Trong biển đen còn có sinh vật khác?” Hàn Sâm hơi giật mình, ngay cả cá voi trắng cấp Thần Hóa đều không cách nào chống lại nổi năng lực ăn mòn của biển đen, xác thực rất khó tưởng tượng, rốt cuộc là sinh vật như thế nào lại có thể sinh tồn trong loại biển như thế.
Sau khi quái xà trong biển bò ra, thì bắt đầu ăn ngấu nghiến nấm trên đại lục.
Tuy số lượng nấm rất nhiều, nhưng số lượng những con quái xà đen cũng không ít, chỉ trong chốc lát, đã ăn sạch vài mẫu đất trồng nấm.
“Meo!” Một tiếng bén nhọn vang lên, chỉ thấy con Bạch Hổ từ trên trời giáng xuống, móng vuốt cào qua, tức khắc thân thể của một con quái xà bị xé thành mấy đoạn.
Thân thể quái xà bị xé thành mấy đoạn lại chảy ra chất lỏng màu đen, đồng thời mấy đoạn thân thể đó vẫn còn giấy dụa muốn cắn Bạch Hổ.
Bạch Hổ trực tiếp lấy móng vuốt đánh lại, đập đầu của quái xà tới nát bét.
Bạch Hổ hình như không có năng lực công kích trong phạm vi lớn, nhưng lực lượng và tốc độ của nó đều vô cùng khủng khiếp, chắc chắn là cấp Thần Hóa.
Chỉ thấy thân hình Bạch Hổ khẽ động, trong phút chốc đã biến thành một đám Bạch Hổ, cùng lúc đánh về phía đám quái xà đen.
Hàn Sâm biết đây không phải là thuật phân thân gì cả, nhưng là tốc độ của Bạch Hổ quả thực quá nhanh, cho nên mới để lại nhiều ảo ảnh như thế, là năng lực thị giác của bọn họ không theo kịp tốc độ của Bạch Hổ tạo nên.
Từng con quái xà đen bị Bạch Hổ đánh nát đầu, không tới một lát, trên mặt đất đầy thi thể của hàng trăm con quái xà đen, mà những con khác đều dồn dập bò về trong biển đen.
Những con quái xà đen chết đi đó, thân thể thối rữa rất nhanh, hóa thành chất lỏng màu đen, phần lớn chảy về trong biển đen, số ít ở trên đại lục khô héo.
Mãi cho đến khi tất cả quái xà đen đều bò về trong biển đen, Bạch Hổ mới đối với mặt biển gầm lên hai tiếng, xoay người quay về rừng nấm.
Hết chương 2512.
Bạn cần đăng nhập để bình luận