Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 638: Trung Nghĩa Chi Tâm

Trần Nhiên thấy Hàn Sâm lấy ra một bộ cung tên nhắm vào y, y liền khinh thường nói:
- Tôi còn tưởng rằng cậu có đại chiêu gì, hóa ra chỉ là một cây nỏ sao?
Trần Nhiên tiến vào không gian thứ hai Tí Hộ Sở đã quá lâu, có thứ gì tốt mà y chưa từng gặp qua, nỏ thần huyết phối hợp với mũi tên thần huyết y cũng đã từng gặp.
Vật này đối với y căn bản không có tác dụng gì, nếu như là cung tiễn, có lẽ Trần Nhiên sẽ có chỗ kiêng kỵ, cung tiễn dựa vào là lực lượng của người bắn, người bắn có thể kèm theo lực lượng đặc thù, còn có thể khiến Trần Nhiên có chút kiêng kỵ.
Nhưng tên nỏ lại hoàn toàn dựa vào lực lượng vũ khí, cho dù là nỏ thần huyết phối hợp với mũi tên thần huyết, trong mắt cao thủ như Trần Nhiên cũng không coi ra cái gì.
Nhạn Vũ Đao trong tay Trần Nhiên liên tục chém về phía Hàn Sâm, hơn nữa còn tăng cường vài phần lực lượng.
Bành!
Hàn Sâm bóp cò, một mũi tên bắn ra, chỉ thấy hắc quang lóe lên, mũi tên lông vũ quạ đen đã đến trước mặt Trần Nhiên.
Trần Nhiên biến sắc, hắn không ngờ một bộ tên nỏ lại có tốc độ đáng sợ như thế, hơn nữa khoảng cách thật sự quá gần, mặc kệ thân pháp của y thông thiên, cũng không kịp né tránh mũi tên này.
Thế nhưng Trần Nhiên không hổ là nhân vật đáng sợ thế hệ trước, phản ứng cực kỳ nhanh nhẹn, Nhạn Vũ Đao trong tay trực tiếp bổ về phía mũi tên lông vũ màu đen kia.
Coong!
Nhạn Vũ Đao chém tới đầu mũi tên lông, thần huyết Nhạn Vũ Đao trong trạng thái bạo tẩu cứ thế bị bắn vỡ, một nửa đao bị gãy và mũi tên lông vũ quạ đen cùng bắn ra ngoài, mà thân thể Trần Nhiên không chịu khống chế bắn về phía sau, hai chân cày xuống mặt đất hai vết lõm sâu dài hơn ba mét.
PHỐC!
Trần Nhiên há mồm phun ra một ngụm máu tươi, kinh hãi nhìn tên nỏ trong tay Hàn Sâm, vẻ mặt hoàn toàn không thể tin được, uy lực bộ cung nỏ kia lại cường đại như vậy.
Hàn Sâm thấy một mũi tên lại không thể bắn chết Trần Nhiên, hắn không chút do dự, lập tức tiếp tục bóp cò, một mũi tên lông vũ quạ đen lại hóa thành tia sáng, bắn nhanh tới Trần Nhiên.
Trần Nhiên gầm lên một tiếng, mây khói trên người tràn ra, cả người giống như bị một đám mây ôm lấy, chớp mắt đã phóng lên trời, cứ thế mà tránh né được mũi tên kia.
- Kinh Thiên Thất Chiết của Trần gia thật sự lợi hại.
Hàn Sâm âm thầm tán thưởng, nhưng động tác trên tay vẫn không có ngừng, giơ cao nỏ nhắm tới Trần Nhiên tên không trung bắn loạn một hồi, căn bản không cho Trần Nhiên cơ hội đào tẩu.
Trần Nhiên vốn cho là sau khi mình tránh được một mũi tên lông vũ là có thể trực tiếp đào tẩu, tên nỏ kia thực sự quá đáng sợ, cũng không biết xảy ra chuyện gì, tại sao một cây nỏ lại có uy lực như vậy, y căn bản không dám chống lại.
Thế nhưng ai ngờ nỏ trong tay Hàn Sâm lại giống như súng ngắn vậy, điên cuồng bắn tên ra bên ngoài, Trần Nhiên nhìn thấy mũi tên đen bay đầy trời kia mà choáng váng.
Nếu như khóc có tác dụng, hiện tại Trần Nhiên nhất định sẽ khóc cho Hàn Sâm xem.
Trần Nhiên cắn răng một cái, y di chuyển trên không trung như một quái điểu, thân pháp kia quả thực thần kỳ tới cực điểm, so với chim trên trời còn muốn linh hoạt hơn.
Thế nhưng mặc kệ y nghịch thiên như thế nào, cuối cùng cũng không tránh được nhiều mũi tên như vậy, chỉ tránh được bốn mũi tên đầu, mấy mũi tên phía sau lại không tránh được.
Bành! Bành!
Trần Nhiên dùng lực đánh bay hai mũi tên, nhưng cũng bị lực mũi tên chấn phun máu, khiến y không khống chế không nổi thân hình.
Một giây sau, lại có bốn mũi tên lông vũ màu đen phân biệt bắn thủng thân thể y, áo giáp thần huyết trên người của y hoàn toàn không ngăn cản nổi mũi tên lông vũ quạ đen, trực tiếp bị xuyên thủng.
Lực lượng cường đại kéo theo Trần Nhiên bay ngược lại hơn 10m, hung hăng ghim hắn trên vách đá.
Hoàng Miễn hét một tiếng rồi vọt lên, Hàn Sâm bắn một mũi tên xuyên qua người y.
Chỉ nghe bịch một tiếng, kiếm của Hoàng Miễn trực tiếp bị bắn gãy, mũi tên lông vũ quạ đen vẫn tiếp tục hung hăng bắn xuyên qua cánh tay phải của y.
Nhưng Hoàng Miễn vẫn tiếp tục xông lên, giống như cánh tay bị bắn gãy kia không phải của y vậy, hung hãn dùng khác một tay còn lại đánh tới Hàn Sâm.
- Rốt cuộc Trần Nhiên kia đã cho anh chỗ tốt gì? Đáng giá để anh bán mạng vì y như vậy?
Hàn Sâm lui ra phía sau một bước, tránh né một quyền này của Hoàng Miễn.
Quyền pháp của Hoàng Miễn rõ ràng kém hơn kiếm pháp rất nhiều, căn bản không thể uy hiếp tới Hàn Sâm.
- Y đã cứu mạng của tôi, mạng này tôi phải trả.
Hoàng Miễn cắn răng lại đánh tới một quyền.
- Vậy đành phải để cho ảnh trả rồi.
Hàn Sâm vỗ một chưởng lên đỉnh đầu Hoàng Miễn, Hoàng Miễn lập tức ngã xuống như đống bùn.
Còn lại mấy người khác đã sớm bỏ chạy tứ tán, một cường giả như Trần Nhiên còn bị người trực tiếp dùng tên nỏ bắn nát người, bọn họ hận cha mẹ chỉ sinh cho mình hai cái đùi, người nào cũng dùng sức bỏ chạy, chỉ sợ mũi tên lông vũ màu đen kinh khủng kia bắn tới.
Bọn họ thật sự không thể tin được, tại sao lại có tên nỏ khủng bố như vậy, quả thực giống như là súng ngắn vậy, uy lực khủng bố như thế, thật sự quá nghịch thiên.
Hàn Sâm lười đuổi theo giết đám tôm tép nhãi nhép đó, trực tiếp đi về phía Trần Nhiên bị ghim trên vách núi đá.
Trên người Trần Nhiên bị bốn mũi tên lông vũ quạ đen xuyên thấu, nhưng y vẫn chưa chết, giãy dụa muốn rút mũi tên lông vũ ra, nhưng mũi tên lông vũ quạ đen bắn vào thì dễ dàng, muốn rút ra, hai bên lông vũ đều có vô số gai ngược, nếu thật sự rút ra, xương máu thậm chí là nội tạng đều bị cắt đứt hết.
- Trần Nhiên à Trần Nhiên, ông tội gì phải khổ như thế chứ?
Hàn Sâm cười tủm tỉm đứng trước mặt Trần Nhiên, nhìn Trần Nhiên chỉ còn lại nửa cái mạng lạnh nhạt nói.
- Hàn Sâm, mày dám giết tao, Trần gia sẽ khiến cả nhà mày chết không yên lành.
Trần Nhiên kêu lên.
Chỉ là trong miệng liên tục phun ra máu tươi, khiến khí thế của y không còn bén nhọn như vậy, ngược lại thoạt nhìn có chút thê thảm.
- Không giết ông cũng được, như vậy đi, ông nói bí pháp Kinh Thiên Thất Chiết cho tôi nghe, tôi sẽ thả cho ông một con đường sống.
Hàn Sâm cười tủm tỉm nói.
Trong miệng Trần Nhiên đầy máu, nhưng lại nở nụ cười:
- Tiểu tử, khi Trần gia gia đây lừa người, cha của mày còn chưa sinh ra đâu, còn cùng tao chơi trò này? Tao nhổ vào. . .
Trần Nhiên phun một búng máu lên trên mặt của Hàn Sâm, sau đó mạnh mẽ cắn răng một cái, máu tươi màu đỏ trong miệng lập tức biến thành màu đen, sau đó trên người Trần Nhiên tim đập mạch đập đều không còn, cứ chết đi như vậy.
Kiểm tra thân thể Trần Nhiên một chút, xác thực đã không có dấu hiệu sinh mạng.
Hàn Sâm có chút kinh ngạc nhìn Trần Nhiên đã chết đi, không thể tưởng được lão hồ ly giảo hoạt này thế mà lại quyết tuyệt như vậy, lại chọn uống thuốc độc tự vận.
- Người trong thế gia, thật sự không thể khinh thường, phần quyết tuyệt và trái tim trung nghĩa này thật sự đáng sợ.
Hàn Sâm nghĩ một chút, trực tiếp đốt một đống lửa lên, muốn thiêu thi thể của Trần Nhiên, cho dù là người Trần gia tìm tới tận cửa, hắn cũng có thể nói là không có chứng cứ.
Hơn nữa làm vậy cũng là tích âm đức, không để Trần Nhiên phải phơi thây nơi hoang dã.
Ai ngờ Hàn Sâm còn chưa kịp đốt lửa lên người Trần Nhiên, Trần Nhiên đã chết lại lập tức ngẩng đầu lên, cả kinh nói:
- Đừng đừng đừng. . . có chuyện gì chúng ta từ từ thương lượng. . . không phải cậu muốn Kinh Thiên Thất Chiết sao?. . . tôi cho. . . tôi cho. . .
Hàn Sâm trợn mắt hốc mồm nhìn Trần Nhiên, mãi một lúc lâu sau vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Sau một hồi, Hàn Sâm mới thấp giọng mắng một câu:
- Trái tim trung nghĩa quái gì, vậy mà mình lại tin tưởng lão hồ ly này có trái tim trung nghĩa, mình điên thật rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận