Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3010. Huyết mạch Cổ Thần Vương

“Đừng căng thẳng như vậy, ta chỉ muốn một giọt máu của hắn mà thôi, cũng không phải thả hắn vào Vạc Thai Thần nấu lên, ngươi căng thẳng như vậy làm gì chứ?” Cổ Nguyên Thần thản nhiên nói.
Hàn Sâm và Long Nữ cùng thở phào nhẹ nhõm nhưng Hàn Sâm vẫn nghi ngờ nhìn Cổ Nguyên Thần hỏi: “Máu của ta có tác dụng gì?”
“Nếu ngươi đã mang Cổ Linh Chủng đi thì đương nhiên phải có vật thay thế. Máu của ngươi có thể miễn cưỡng dùng được.” Cổ Nguyên Thần nói.
Hàn Sâm nhíu mày không lên tiếng. Cả đại vũ trụ đều biết hắn bị Nhân Đế giội Lam Huyết, máu trong khắp người đều biến thành màu lam. Cổ Nguyên Thần lại muốn lấy máu của hắn, e rằng mục đích không đơn giản như Cổ Nguyên Thần nói.
Nhưng một giọt máu cũng không phải tổn thất gì với Hàn Sâm, có thể đổi được một mạng cho Cổ Linh Chủng cũng xem như xứng đáng.
“Được, vậy thì đổi. Nhưng vẫn còn một chuyện mong các hạ có thể giải thích cho ta” Hàn Sâm nhìn Cổ Nguyên Thần nói.
“Ta biết ngươi muốn hỏi gì, giao Cổ Linh Chủng cho Long Nữ trước, ngươi đi theo ta” Cổ Nguyên Thần nói rồi đi ra con đường bên ngoài vườn hoa.
“Ở đây đợi ta.” Hàn Sâm giao Cổ Linh Chủng trong lòng cho Long Nữ rồi nói với Long Nữ.
“Ta đi với ngươi.” Long Nữ nhíu mày nói.
“Không cần lo lắng, Nữ Thần Sát Na còn không làm gì được ta, hắn có thể làm gì ta chứ?” Hàn Sâm mỉm cười nói.
“Nhưng hắn là vua tộc Cổ Thần, không hề yếu hơn Nữ Thần Sát Na, ngươi đừng khinh thường.” Long Nữ nhìn theo hướng Cổ Nguyên Thần rời đi rồi nói với Hàn Sâm.
“Ta biết, ở đây đợi ta.” Hàn Sâm nói xong bèn nhét Cổ Linh Chủng vào lòng Long Nữ. Lúc này Cổ Linh Chủng cực kỳ nghe lời, ngoan ngoãn nắm chặt cánh tay Long Nữ.
Sau khi rời khỏi vườn hoa dưới lòng đất, Hàn Sâm nhìn thấy Cổ Nguyên Thần đi đằng trước bèn nhanh chóng đuổi theo.
Cổ Nguyên Thần vừa đi vừa nói: “Tộc Cổ Thần của ta vốn dĩ là bá chủ thế giới này, nuốt gan rồng mật phượng, vạn vật đều là thức ăn của bọn ta. Mãi cho đến trước khi Thánh Chủ và Thánh Vực quật khởi, tộc †a trấn áp chư thiên, không gì có thể địch nổi.”
Hàn Sâm không biết tại sao Cổ Nguyên Thần lại nói những chuyện này. Hắn nghe nói trước đây tộc Cổ Thần từng có một giai đoạn lịch sử huy hoàng nhưng thật sự đã rất lâu rồi, không còn ai nhớ đến thời đại ấy nữa.
Chưa nói đến thời đại của tộc Cổ Thần, cho dù là thời đại của Thánh Vực đến nay cũng chỉ có vài lão ngoan đồng nhớ tới mà thôi, những sinh vật bình thường trong đại vũ trụ rất xa lạ với cái tên Thánh Vực này, người biết rõ cũng chỉ có ba tộc Thái Thượng, Cổ Thần và Hoàng Cực mà thôi.
Đương nhiên tộc Cổ Thần bây giờ không thể so được với tộc Cổ Thần xưng bá vũ trụ trước đây.
Cổ Nguyên Thần nói tiếp: “Nhưng khi Thánh Vực quật khởi, cùng với trận chiến Thần Linh giáng lâm sau này, tộc Cổ Thần bọn ta nhanh chóng suy tàn, từ lâu đã không còn là bá vương vũ trụ năm ấy nữa rồi. Ngươi có biết vì sao tộc Cổ Thần lại suy tàn như vậy không?”
Hàn Sâm do dự rồi đáp: “Tộc Cổ Thần truyền từ đời này sang đời khác, chỉ cần Nguồn Gốc Cổ Thần không bị hủy thì tộc Cổ Thần vẫn tiếp tục được truyền thừa, thực lực không hề hao tổn gì cả. Theo lý thuyết có thể luôn duy trì được trạng thái đỉnh cao, tại hạ cũng cảm thấy rất kỳ lạ †ại sao tộc Cổ Thần lại suy tàn như ngày nay?”
“Đúng vậy, từ xưa đến nay Cổ Thần ba ngàn tộc nhân, không hơn cũng không kém. Cho dù Nguồn Gốc Cổ Thần của tộc Cổ Thần bị hủy vẫn có thể sinh ra một Cổ Thần mới trong Thần địa của tộc ta. Theo lý thuyết, thực lực của tộc Cổ Thần phải luôn duy trì trạng thái đỉnh cao mới đúng.” Cổ Nguyên Thần nói đến đây, tâm trạng hơi kích động, ngay cả hào quang bảy màu trên người hắn cũng sinh ra sự dao động lạ thường.
Cổ Nguyên Thần nói tiếp: “Nhưng đó cũng chỉ là lý thuyết mà thôi. Thực tế sau khi Thánh Vực quật khởi, số lượng Cổ Thần trong tộc Cổ Thần bọn ta vẫn luôn giảm đi.”
“Ý ngươi là Thánh Vực giết Cổ Thần? Vậy cũng không phải, cho dù giết Cổ Thần hủy diệt Nguồn Gốc Cổ Thần, trong Thần địa của tộc Cổ Thần vẫn có thể sinh ra một Cổ Thần mới, thực lực không nên suy yếu nghiêm trọng đến thế” Hàn Sâm nhíu mày nói.
Cổ Nguyên Thần lạnh lùng nói: “Đây chính là điểm mà tộc Cổ Thần bọn †a cảm thấy kỳ lạ. Mấy Cổ Thần trong tộc bọn ta sống không thấy người, chết không thấy xác, không có Cổ Thần nào có thể tái sinh trong Thần địa, dường như bọn họ đều bốc hơi khỏi đại vũ trụ. Đến nay ba ngàn Cổ Thần chỉ còn lại không đến ba trăm mà thôi, ngay cả Thần Vương tộc bọn ta cũng đã mất tích từ lâu sau thời đại Thánh Vực.
“Nếu có chuyện như vậy… Thì chỉ có một khả năng, có người đã giam cầm những Cổ Thần đó.” Hàn Sâm do dự đáp.
“Tộc bọn ta cũng nghĩ như vậy nhưng bọn ta đã tìm kiếm khắp đại vũ trụ rồi. Cho dù là Thánh Vực hay Thiên Ngoại Thiên, bọn ta cũng từng mạo hiểm xâm nhập vào để tìm kiếm nhưng vẫn chưa phát hiện bất cứ manh mối nào.” Cổ Nguyên Thần thở dài nói: “Tuy tộc bọn ta đoán là do Thánh Vực giở trò nhưng không tìm được bất cứ chứng cứ nào. Huống chi Thánh Vực đã sớm bị tiêu diệt, muốn tìm ra chân tướng lại càng khó hơn.”
Hàn Sâm thầm nói: “Chuyện tà môn như vậy, chín mười phần thật sự là do Tần Tu làm ra. Ngoài hắn ra còn ai có được năng lực và thủ đoạn như vậy, lại có thể khiến cho tộc Cổ Thần uy danh hiển hách biến thành diện mạo như hiện nay.”
Tất nhiên Hàn Sâm không hề nói ra được, chỉ nhìn Cổ Nguyên Thần hỏi: “Vậy ngươi không phải là hậu duệ của lão Thần Vương sao?”
Cổ Nguyên Thần gật đầu: “Sau khi Thần Vương tộc bọn ta mất tích, tộc nhân còn lại cũng chỉ đành bất đắc dĩ chọn lại một Thần Vương. Đó chính là đời trước của ta, ta và lão Thần Vương không có quan hệ truyền thừa.”
“Nói vậy, Long Nữ nàng ấy…” Hàn Sâm
“Đúng vậy, cơ thể nàng kế thừa nguồn gen của lão Thần Vương nhưng không biết vì sao bên trong còn pha trộn với gen của các sinh vật khác, khiến cho huyết mạch của nàng trở nên hỗn tạp không thuần khiết.”
Cổ Nguyên Thần khẳng định suy đoán của Hàn Sâm rồi lại nói tiếp: “Tuy vậy nhưng sự kế thừa Thần Vương của nàng lại rất hoàn chỉnh, chỉ thiếu kích hoạt truyền thừa mà thôi. Ta định dùng Thực Chi Bí Pháp của tộc Cổ Thần để giúp Long Nữ nuốt nhiều tinh hoa gen dị chủng, đạt đến mục đích kích hoạt kế thừa Thần Vương hoàn toàn để nàng thừa hưởng vị trí Thần Vương.”
Hàn Sâm nghe xong lại khẽ nhíu mày. Vua Cổ Thần nghe thì rất oai phong nhưng nghĩ lại nếu có một ngày thiên hạ đại loạn, ma quỷ quấy phá, Thần Linh lộng hành, để cho Long Nữ gánh vác trách nhiệm to lớn của cả tộc chưa chắc đã là chuyện tốt.
“Ngươi đã hỏi ý kiến của Long Nữ chưa?” Hàn Sâm nhìn chằm chằm Cổ Nguyên Thần hỏi.
Cổ Nguyên Thần khẽ mỉm cười: “Ngươi yên tâm, tộc Cổ Thần bọn ta không hề có dã tâm xưng bá vũ trụ, chỉ cầu mong có thể tiếp tục truyền thừa, cùng lắm là muốn tìm ra tung tích của những Cổ Thần mất tích mà thôi. Nếu Long Nữ không đồng ý trở thành Thần Vương, chúng ta cũng không ép nàng, chỉ cần nàng có thể truyền thừa huyết mạch Thần Vương cũng đủ rồi. Cho dù nàng có làm Thần Vương hay không, vì để huyết mạch của nàng được truyền lại, những dịch thánh gen này đều cho có lợi cho nàng.”
“Vậy ngươi lấy máu của ta làm gì?” Hàn Sâm đột nhiên nhìn Cổ Nguyên Thần hỏi.
Cổ Nguyên Thần và Hàn Sâm bốn mắt nhìn nhau, thản nhiên nói: “Bởi vì Lam Huyết trên người ngươi thuộc về Thánh Chủ, đó là sức mạnh gen của Thánh tộc. Năm xưa tộc Cổ Thần bọn ta tung hoành vũ trụ, ăn hết vạn tộc, hấp thu tinh hoa gen vạn tộc làm cho cơ thể cường tráng nhưng lại chưa từng ăn tinh hoa gen Thánh tộc. Với gen mạnh mẽ như Thánh Chủ, nếu Long Nữ có được sự trợ giúp của tinh hoa gen này, nhất định có thể tiến xa hơn nữa.”
Hết chương 3010.
Bạn cần đăng nhập để bình luận