Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2406. Một quyền bạo Thần

Nguyên nhân mà Hàn Sâm cầu nguyện nguyện vọng này, chủ yếu là vì muốn biết ông cố của mình rốt cuộc là Hàn Kính Chi nào.
Nếu là viên chức Hàn Kính Chi bình thường kia, vậy thì hắn đã chết rồi, không còn ở trên thế giới này nữa, Thần đương nhiên không thể tìm thấy hắn ở nơi nào, cùng lắm là cho Hàn Sâm một địa điểm chết.
Nếu Hàn Kính Chỉ trong truyền thuyết kia mới là ông cố của Hàn Sâm,
cái tên đó có thể chạy trốn khỏi chỗ của Thần, mà còn chiếm được lợi, có lẽ là thủ đoạn phi phàm. Người đàn ông tự xưng là Thần này, hẳn là sẽ không dễ dàng tìm được hắn như vậy.
Bên cạnh ngã tư đường của một tinh cầu nào đó ở Đại Vũ Trụ, một †hầy tướng số ngồi ở trên thềm đá ven đường, đang ăn một chén mỳ sợi, xì xà xÌ XỤp.
Đột nhiên, thầy tướng số thay đổi sắc mặt, sơ ý làm chén mỳ sợi trong †ay rơi xuống đất, giậm chân mắng to: “Ai đang lừa bịp ta?”
Thầy tướng số bấm ngón tay tính cực nhanh, trong chớp mắt đã nổi trận lôi đình: “Thằng nhóc đại nghịch bất đạo kia, ngay cả ta cũng dám lừa bịp!”
Khi nói chuyện, thầy tướng số nhanh nhanh chóng chóng lấy ra mấy đồ vật từ trong cái bọc của mình, sau đó cắn rách ngón tay giữa, nhỏ một giọt máu ở phía trên đồ vật kia, trong miệng còn lẩm bẩm: “Đáng tiếc bảo bối này ta thật vất vả mới lừa được tới tay! Trở về phải dạy dỗ thằng ranh con kia một trận mới được…”
Người Hồ tộc đi qua ven đường, nhìn thấy trong tay thầy tướng số ôm một cái quần lót hoa lớn, vẻ mặt vô cùng đau đớn, tất cả đều dùng vẻ mặt kỳ dị nhìn về phía hắn. Mà thầy tướng số lại không hề quan tâm, chẳng qua là dáng vẻ đầy đau lòng.
Trong tháp Thiên Mệnh, người đàn ông nhìn chằm chằm Hàn Sâm, hình ảnh trong con ngươi biến đổi không ngừng, cặp mắt càng ngày càng sáng.
Hàn Sâm đã nói ra nguyện vọng, dưới tình huống khế ước được thành lập, sức mạnh của người đàn ông đã có tác dụng trên người Hàn Sâm. Muốn tìm ra huyết mạch thân nhất của Hàn Sâm, quả thật là dễ như trở bàn tay. Có thể nói đó là năng lực cơ bản nhất, hoàn toàn không cần sử dụng thủ đoạn gì.
Hiện giờ thứ người đàn ông cân nhắc, xem làm sao mới có thể ép được lợi ích lớn nhất từ nguyện vọng này.
Đang suy nghĩ, cảnh tượng trong mắt người đàn ông không ngừng biến đổi, cặp mắt càng ngày càng sáng, cảnh tượng bên trong thay đổi cũng càng lúc càng nhanh.
“AI” Người đàn ông đột nhiên phát ra một tiếng hét thảm, hai tay bưng kín cặp mắt phát ra ánh sáng thần kia.
Hàn Sâm nhíu mày nhìn người đàn ông, không biết đã xảy ra chuyện gì. Đang lúc nghi ngờ, đột nhiên hắn nghe được một tiếng bùm, hai mắt người đàn ông kia vậy mà nổ tung, nổ thành hai cái lỗ đen.
Bên trong một không gian hư vô, người đàn ông như Thần chỉ khinh miệt cười lạnh: “Dám nhìn trộm Hư Vô ta, lần này ta phế đôi mắt Thần của ngươi, nếu có lần sau thì ta sẽ diệt cả người ngươi.”
“Không… Không thể nào… Ngươi sao có thể là hậu duệ của hắn… Điều đó là không thể…” Người đàn ông hai mắt bị nổ tung, lớn tiếng kêu lên.
“Hậu duệ của ai?” Hàn Sâm nhìn người đàn ông hỏi.
Lúc này hắn mới nhìn rõ, bên trong hốc mắt nổ tung của người đàn ông kia lại không phải là máu thịt, mà là vật chất giống như ngọc thạch, đôi mắt cũng bị nổ thành cái lỗ, nhưng không có một giọt máu nào chảy ra.
Biểu cảm trên mặt người đàn ông vô cùng kỳ lạ, hốc mắt trống rỗng nhìn chằm chằm Hàn Sâm, nghiến răng nghiến lợi nói: “Bất kể ngươi có phải là hậu duệ của hắn hay không, nếu đã nói ra nguyện vọng, vậy thì phải trả giá cho nó… Huống chỉ ngươi hoàn toàn không thể nào là
hậu duệ của hắn: “Ngươi còn không có nói cho ta biết, hắn ở đâu?” Hàn Sâm hỏi. “Hắn ở nơi hắn nên ở.” Giọng người đàn ông lạnh lùng.
“Ngươi làm thế là không đúng, đây là đang phá hoại quy củ.” Hàn Sâm nhíu mày nói.
“Quy củ rất đơn giản, ta đã làm rồi, ngươi nhất định phải trả giá cho nó.” Người đàn ông nổi giận.
“Nếu ta không trả thì sao?” Hàn Sâm nhìn chằm chằm người đàn ông hỏi.
“Điều đó cũng không phải do ngươi quyết định.” Người đàn ông cười lạnh, hào quang khác thường trên người lưu chuyển, giống như Thần Quang của Thiên Thần.
Hàn Sâm đột nhiên thay đổi sắc mặt, bởi vì hắn phát hiện tuổi thọ của mình đang giảm bớt.
Sinh vật bình thường không nhìn thấy tuổi thọ của bản thân, nhưng mà Hàn Sâm là sinh vật đến từ chính Tí Hộ Sở, giới hạn tuổi thọ cao nhất của hắn có thể nhìn thấy rõ ràng.
Mà giới hạn tuổi thọ cao nhất của Hàn Sâm lúc này đang giảm bớt từng năm từng năm, hóa thành từng sợi ánh sáng như có như không bay về phía người đàn ông.
“Nếu nơi này không phải tháp Thiên Mệnh, mối thù hủy mắt thần của †a, sẽ không phải là trả giá bằng một chút tuổi thọ đơn giản như vậy đâu… Giọng người đàn ông căm hận.
“Thật hiểm độc. Sau khi cầu nguyện không đạt được cái gì hết, vậy mà còn bị đoạt mất tuổi thọ, những tên gọi là Thần này thật sự là xấu xa muốn chết.” Trong lòng Hàn Sâm phẫn nộ, thế nhưng lại không có cách nào, sức mạnh của hắn không thể ngăn cản tuổi thọ chảy ra ngoài. Trong chớp mắt đã trôi mất mười mấy năm tuổi thọ, hơn nữa nó còn đang trôi đi cực nhanh, cũng không biết nguyện vọng này rốt cuộc phải bị cướp đi bao nhiêu tuổi thọ.
Hiện giờ Hàn Sâm đại khái đã hiểu được tại sao người của Tộc Hoàng Cực này không xảy ra chuyện gì rồi. Có thể bọn họ giống với Hàn Sâm, đều chỉ bị đoạt lấy một ít tuổi thọ, người bình thường rất khó phát hiện mà thôi. Cho dù có phát hiện thấy sự bất thường thì cũng không biết rốt cuộc đã bị đoạt lấy bao nhiêu tuổi thọ.
Lúc tuổi thọ chảy đi, Hàn Sâm đột nhiên cảm giác một luồng sức mạnh dao động bên trong hồn hải, Hắc Tinh Áo Giáp vẫn luôn treo ở một góc trong hồn hải đột nhiên chuyển động.
Không hề trải qua sự triệu hoán của Hàn Sâm, thế mà Hắc Tinh Áo Giáp lại trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Hàn Sâm. Hắc Tinh Áo Giáp kia giống như có thể hấp thu ánh sáng, khiến cho người ta cảm giác sâu thẳm như địa ngục.
Hàn Sâm hơi giật mình nhìn Hắc Tinh Áo Giáp. Trong khoảnh khắc Hắc Tinh Áo Giáp lơ lửng ở trước mặt Hàn Sâm, hắn phát hiện tuổi thọ của bản thân đã ngừng lại không giảm nữa, liên hệ giữa hắn và người đàn ông kia giống như bị thoáng cái đã cắt đứt, tuổi thọ không hề chảy đi nữa.
“Sao lại thế này… Tại sao lại chỉ có mười mấy năm tuổi thọ… Hẳn phải là một trăm năm mươi ba năm tuổi thọ mới đúng… Tại sao lại như vậy?” Người đàn ông dường như không phát hiện Hắc Tinh Áo Giáp trước mặt, trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ, ngờ vực nhìn về phía vị trí của Hàn Sâm.
Hai hốc mắt đen sì kia của hắn nhìn chằm chằm Hàn Sâm, cũng không biết hai mắt đã nổ tung có thể nhìn thấy cái gì.
Hắc Tinh Áo Giáp lơ lửng ở trước mặt Hàn Sâm chậm rãi nâng lên một bàn tay, Hắc Tinh nối liền cả thể áo giáp kia, thoạt nhìn giống như có một người sống, chậm rãi giơ một bàn tay lên, sau đó nắm thành quả đấm.
Hắc Tinh Áo Giáp đi từng bước một đến trước mặt người đàn ông, thế nhưng người đàn ông kia lại dường như hoàn toàn không phát hiện ra sự tồn tại của nó. Lúc Hắc Tinh Áo Giáp đi đến trước mặt cách một cánh tay với người đàn ông, nắm tay nắm chặt đột nhiên đấm ra ngoài.
Ầm!
Trong khoảnh khắc đó, thân thể của người đàn ông kia trực tiếp nổ tung, giống như tảng đá bị nổ thành bột phấn, như hạt bụi rơi lả tả dưới nắm tay.
Người đàn ông tự xưng là Thần kia, đã bị một quyền này đấm nổ.
Từng luồng sức mạnh như có như không chảy ra từ trong cơ thể nổ tung kia, tuôn về phía thân thể của Hàn Sâm.
“Tuổi thọ + 1… Tuổi thọ + 1..”
Hàn Sâm thấy tuổi thọ của mình tăng lên với tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã tăng thêm trên trăm năm tuổi thọ, nhanh hơn rất nhiều so với tốc độ tuổi thọ trôi đi vừa rồi của hắn, hơn nữa tuổi thọ còn đang không ngừng tăng thêm nữa.
“Hai trăm năm… ba trăm năm… năm trăm năm…” Hàn Sâm nhìn thấy tuổi thọ của mình tăng lên một đường thẳng tắp, trái tim nhỏ đập thình thịch, cũng sắp nhảy ra từ bên trong lồng ngực rồi.
Hết chương 2406.
Bạn cần đăng nhập để bình luận