Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2496. Tiên Vực Thảo

Hàn Sâm chuyển thi thể của Khổng Tước Vương Thiên Hà về cá voi trắng, động tác của Bảo Nhi cũng không chậm, cầm hồ lô nhỏ lập tức hút đám Vân Hà vào.
Cá voi trắng bị tổn hại vô cùng nghiêm trọng, tuy rằng bản thân có hệ thống tự chữa trị, nhưng bị tổn hại nghiêm trọng như vậy, một lát rất
khó khôi phục hoàn toàn, chỉ có thể miễn cưỡng chạy, khắp nơi xung quanh đều lọt gió, giống một con thuyền rách sắp nát vụn.
“Hàn Sâm, vừa rồi kia thật sự là Tiên Vực Thảo sao? Có thể cho ta xem một chút không?” Phương Thanh Vũ nhìn Hàn Sâm hỏi với ánh mắt chờ đợi.
“Ngươi biết Tiên Vực Thảo là thứ gì à?” Hàn Sâm nói.
Phương Thanh Vũ gật đầu: “Ta cũng chỉ là nghe nói qua, chưa từng gặp qua. Cho dù là ở bên trong Liên Minh Vạn Bảo, cũng chỉ có chút ít truyền thuyết về Tiên Vực Thảo, không có tư liệu kỹ càng tỉ mỉ, thậm chí ngay cả một tấm ảnh cũng không có.”
“Nói như vậy, Tiên Vực Thảo nhất định là rất quý giá nhỉ?” Trong lòng Hàn Sâm vui vẻ.
“Đâu chỉ là quý giá, cho dù là tộc lớn như tộc Vạn Bảo, cũng khát khao một gốc cây Tiên Vực Thảo mà không được. Nếu đó thật sự là một gốc cây Tiên Vực Thảo, thứ này giá trị đủ để mua mấy cái tỉnh vực.”
“Tiên Vực Thảo rốt cuộc có ích lợi gì?” Hàn Sâm có chút nghi hoặc hỏi.
Ngoại trừ có thể hấp dẫn những dị chủng này, Hàn Sâm cũng không phát hiện Tiên Vực Thảo có tác dụng gì khác.
Cho dù ăn thứ này có thể thăng lên đến Thần Hóa, cũng không đến mức có thể mua được mấy tinh vực lớn.
“Ta cũng chỉ biết một ít truyền thuyết, không biết có phải là sự thật hay không, theo tư liệu của Liên Minh Vạn Bảo ghi lại, sau khi ăn Tiên Vực Thảo, là có thể bước vào một không gian dị chủng thần bí tên là Tiên Vực, bên trong Tiên Vực không có sinh lão bệnh tử, chỉ cần bước vào Tiên Vực, là có thể trường sinh bất tử.” Phương Thanh Vũ suy nghĩ một chút nói.
Hàn Sâm nghe xong có chút thất vọng, ăn một gốc cây cỏ là có thể trường sinh bất tử, loại chuyện này hắn đương nhiên sẽ không tin tưởng.
Nếu như trường sinh đơn giản như vậy, vậy Thánh Chủ cũng đã không cần làm nhiều chuyện như vậy rồi, cũng không rảnh rỗi đến đau trứng mà đi giết Thần.
Nói cái gì mà có thể bước vào Tiên Vực, Hàn Sâm thấy cũng không đáng tin, nếu thật sự có thể bước vào Tiên Vực gì đó, vậy con Dế Đen kia không biết đã ăn bao nhiêu là lá cây của Tiên Vực Thảo, hẳn đã sớm đi vào Tiên Vực, làm sao còn có thể ở chỗ này.
“Không xong, Bảo Nhị, trước hết lấy thứ kia ra.” Hàn Sâm nghĩ đến con Dế Đen, vội vàng nói với Bảo Nhi.
Mặc kệ đó có phải là Tiên Vực Thảo hay không, dù sao khẳng định là thứ tốt không sai, hiện giờ con Dế Đen còn ở bên trong, không biết nó có thể ăn sạch Tiên Vực Thảo hay không.
Bảo Nhi phóng đám Vân Hà ra, Hàn Sâm chậm rãi đi vào bên trong, quả nhiên nhìn thấy Tiên Vực Thảo còn ở bên trong, đẩy Tiên Vực Thảo ra, phát hiện sợi rễ phía dưới Tiên Vực Thảo vòng vèo cùng một chỗ, hình thành một khối cầu, ở phía trên khối cầu có cái lỗ nhỏ, nhất định chính là con Dế Đen kia làm ổ ở bên trong.
Cái lỗ quá nhỏ, con Dế Đen lại trốn ở bên trong không ra, Hàn Sâm cũng không biết làm sao để dưới tình huống không làm tổn thương Tiên Vực Thảo mà bắt nó ra được.
“Phương huynh, ngươi xem đây là Tiên Vực Thảo đúng không?” Hàn Sâm đưa Tiên Vực thảo cho Phương Thanh Vũ.
Phương Thanh Vũ cầm trong tay cẩn thận quan sát, một hồi lâu mới nói: “Tư liệu trong Liên Minh Vạn Bảo rất ít, thoạt nhìn có điểm giống với trong ghi chép, nhưng có phải hay không ta cũng không dám khẳng định. Nếu thật sự là Tiên Vực Thảo, vậy phải nghĩ biện pháp thu nó lại cho tốt mới được, Tiên Vực Thảo có sức hấp dẫn chí mạng đối với nhiều dị chủng, sẽ hấp dẫn những dị chủng này đến đây cướp đoạt.”
Trên mặt Hàn Sâm lộ vẻ khó xử, hắn không biết đây có phải là Tiên Vực Thảo hay không, nhưng là nó quả thật dẫn tới rất nhiều dị chủng, mới mấy ngày đã dẫn tới dị chủng Thần Hóa Khổng Tước Vương Thiên Hà như vậy, thu vào trong tháp Thiên Mệnh cũng không có biện pháp ngăn cách lực hấp dẫn của nó.
“Cha, Bảo Nhi giúp ngươi thu.” Bảo Nhi chớp mắt nói.
“Được, ngươi cứ thu lại đi.” Hàn Sâm biết Bảo Nhi chắc chắn là vừa ý gốc cây Tiên Vực Thảo này.
Hàn Sâm đương nhiên sẽ không keo kiệt với Bảo Nhi, huống hồ hắn bây giờ cũng không có biện pháp xử lý Tiên Vực Thảo, cũng chỉ có thể trước hết để cho Bảo Nhi thu lại.
Bảo Nhi lập tức không khách sáo một chút nào, trực tiếp thu cả Tiên Vực Thảo tính cả đám Vân Hà kia cùng nhau vào trong hồ lô nhỏ.
“Bảo Nhi, bên trong Tiên Vực Thảo có một con Dế Đen, vừa rồi Khổng Tước Vương Thiên Hà chính là bị nó làm nứt vỡ bụng, ngươi phải cẩn thận đó.” Hàn Sâm nhắc nhở nói.
“Bảo Nhi thích Khúc Khúc nhất, trở về lại bắt một con nữa, là có thể chơi đấu Khúc Khúc rồi.” Bảo Nhi vui vẻ nói.
“Ta là nói, con Dế Đen kia chính là lấy Tiên Vực Thảo làm thức ăn, đừng để cho nó ăn sạch Tiên Vực Thảo.” Hàn Sâm cười khổ nói.
“Nhưng ta muốn để cho nó ăn luôn nha, chúng ta lại không thể ăn cỏ, sau khi nó ăn mới có thể dùng.” Bảo Nhi nói.
“Ngươi biết lai lịch của nó à?” Hàn Sâm kinh ngạc nhìn Bảo Nhi.
Bảo Nhi suy nghĩ một chút nói: “Bảo Nhi cũng không rõ ràng là tại sao, nhưng lại biết chỉ cần nó ăn xong những cây cỏ này, là có thể dẫn chúng ta đến một nơi chơi rất vui gọi là Tiên Vực.”
“Bảo Nhi chắc là có truyền thừa chủng tộc bẩm sinh nhỉ?” Hàn Sâm biết Bảo Nhi sẽ không nói dối hắn, nhưng là chuyện Bảo Nhi biết thật sự là nhiều lắm, cũng không biết rốt cuộc nàng là giống loài gì.
Tuy rằng cá voi trắng tổn hại nghiêm trọng, nhưng lần này thu hoạch tương đối dồi dào, trước không nói Tiên Vực Thảo và Dế Đen, chỉ thi thể của Khổng Tước Vương Thiên Hà và Thú Hồn Hồn Y Khổng Tước Vương thôi đã có giá trị không thể đo lường rồi.
Cũng không biết trong hồ lô của Bảo Nhi có sức mạnh gì, từ sau khi Tiên Vực Thảo bị hút vào, đã không còn Vân Thú bị hấp dẫn lại đây, hiển nhiên hơi thở của Tiên Vực Thảo bị ngăn cách hoàn toàn.
Hàn Sâm tìm một cơ hội, lặng lẽ chuyển thi thể của Khổng Tước Vương Thiên Hà về Tí Hộ Sở, hiện giờ gen và máu thịt dị chủng cấp Thần Hóa Hàn Sâm còn không thể tiêu hóa, chỉ đành cất đi đã.
Điều khiển cá voi trắng tiếp tục xuyên qua tinh vực Thiên Hà, vài ngày cũng không có chuyện nguy hiểm gì xảy ra, trên đường đi gặp phải mấy con Vân Thú dị chủng cấp Vương, đều bị Hàn Sâm giết chết.
Thời gian nhàn rỗi, Hàn Sâm liên tục thử thúc đẩy bánh răng bản mạng của Vật ngữ gen.
Bánh răng bản mạng của Vật ngữ gen giống với Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, đều là sự tồn tại độc lập, không kết nối bánh răng vũ trụ khác, nhưng mà cũng không giống Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh có thể kết nối với bánh răng bản mạng của sinh mệnh khác, dường như bản thân bánh răng này chính là một sự tồn tại đơn độc, không có liên hệ gì với bất cứ thứ gì trong vũ trụ.
Cái này và Động Huyền Kinh xem như hai thứ hoàn toàn khác nhau đến tột cùng, Động Huyền Kinh có thể kết nối với tất cả bánh răng trong vũ trụ, Vật ngữ gen là thứ chẳng có liên hệ gì với bất kỳ bánh răng vũ trụ nào.
Dựa theo đạo lý thì liên hệ với bánh răng vũ trụ càng ít, thúc đẩy cũng lại càng dễ dàng, dù sao không cần kéo nhiều bánh răng vũ trụ như vậy, lại có thể giảm bớt rất nhiều sức lực.
Nhưng mà lấy sức mạnh hiện giờ của Hàn Sâm, thế nhưng vẫn không thể thúc đẩy bánh răng bản mạng của Vật ngữ gen hoạt động, dường như bánh răng kia là bị hàn chết, giống như hoàn toàn không thể hoạt động.
Hàn Sâm sử dụng Lĩnh Vực Động Huyền có thể nhìn thấy bánh răng kia cũng không tính là lớn, phía trên bánh răng màu trắng lại có một ký hiệu kỳ quái, ký hiệu kia Hàn Sâm nhận ra được, chính là ký hiệu của Chú Ngữ trên trán, rất có khả năng là đại biểu cho vĩnh hằng.
Hết chương 2496.
Bạn cần đăng nhập để bình luận