Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 746: Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh

Hàn Sâm vô cùng nghi ngờ, nhưng người đàn ông kia đã chết rồi, khí tức sinh mệnh đã hoàn toàn đứt, không có khả năng nói cho hắn biết đáp án gì nữa.
Nghĩ đến khi nãy người này chỉ vào túi áo, Hàn Sâm vội vàng sờ soạng túi trên chiến đấu phục của y, nói không chừng sẽ tìm được manh mối.
Chiến đấu phục dùng tài liệu đặc thù chế tạo, trừ phi gặp phải ngoại lực cực mạnh, nếu không bình thường gió thổi hay phơi nắng cũng không thể làm nó mục nát, chiến đấu phục vẫn vô cùng hoàn hảo.
Tay của Hàn Sâm chạm vào túi áo, quả nhiên phát hiện bên trong có thứ gì đó, chạm vào có chút giống một lớp da thật mỏng, xúc cảm mềm mại, cũng không biết là da gì.
Hắn lôi thứ đó ra, quả nhiên là một miếng da, một khối da lớn tầm hai thước vuông, nhìn không ra da động vật gì, sau khi được xử lý có màu vàng như nến, ở trên có ghi rất nhiều chữ nhỏ màu máu, trên mặt ngoài tấm da và bên trái có một đồ án huyết thú, rõ ràng chính là đồ án Cửu Mệnh Huyết Miêu.
Mà ở bên ngoài tấm da và bên phải, lại có một hàng chữ tương đối lớn, trên đó viết năm chữ Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh.
- Huyết Mệnh Giáo Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh?
Hàn Sâm có chút ngoài ý muốn, trước đây Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh chính là cơ sở của Huyết Mệnh Giáo, trong đó ghi chép giáo lí của Huyết Mệnh Giáo cùng với một số Thần Thoại tôn giáo.
Sau này Huyết Mệnh Giáo bị coi thành tà giáo, Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh cũng bị tiêu hủy, hiện tại phần lớn người chỉ biết có một bộ kinh như vậy, nhưng những người xem qua lại không nhiều.
Hàn Sâm có chút thất vọng, Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh chỉ là một bộ kinh thư tôn giáo, hắn lại không tin Huyết Mệnh Giáo, cầm bộ kinh thư này cũng không có tác dụng gì.
Hắn thật sự có chút không rõ, vì sao trước khi người đàn ông kia chết lại ra hiệu để hắn tìm Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh trong túi áo.
- Chẳng lẽ y là một giáo đồ cuồng nhiệt?
Hàn Sâm thầm suy đoán rồi đưa mắt nhìn bộ Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh này.
Nhưng lần liếc mắt nhìn này lại khiến Hàn Sâm giật mình mở to hai mắt, trong quyển kinh thư tôn giáo này, rõ ràng là phương pháp tu hành một môn Luyện Khí Thuật.
Mặc dù chỉ mới nhìn một bộ phận, nhưng với kiến thức của Hàn Sâm, tự nhiên có thể nhìn ra đây là một môn Luyện Khí Thuật phi thường huyền ảo, cho dù so sánh với Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật cũng không thua kém gì.
Hàn Sâm nhìn thêm mấy lần, phát hiện bên trong chỉ là phương pháp tu hành, cũng không có vật gì khác, hắn bèn thận trọng thu miếng da vào.
Lúc này không phải thời điểm xem những thứ này, sau khi Hàn Sâm thu miếng da vào, hắn lại kiểm tra thân thể người đàn ông kia, cũng không tìm được vật hữu dụng khác.
Tiểu thiên sứ vẫn đang đại chiến với tiểu yêu tinh, nhìn có vẻ rất khó phân ra thắng bại, Hàn Sâm nghĩ một chút rồi quyết định đào một cái hố trong vách băng bên cạnh, đặt thi thể người đàn ông kia vào bên trong, sau đó lại dùng băng đóng lại.
Bên ngoài là đại sa mạc, nếu mang thi thể của y ra ngoài, chỉ sợ không bao lâu sẽ biến thành khô lâu.
Hàn Sâm nghĩ sau này nếu có cơ hội sẽ nói cho Tần Huyên, để cho người Tần gia đến xem, người đàn ông này có phải là trưởng bối Tần gia của bọn họ hay không, có phải là Tần Hoài Chân hay không.
Sau khi an táng người đàn ông kia xong, Hàn Sâm lại chú ý tới chiến trường bên kia, tuy đại kiếm của tiểu thiên sứ lăng lệ ác liệt, nhưng tiểu yêu tinh kia cũng không yếu, thân thể nho nhỏ lại có thể bộc phát ra lực lượng đáng sợ, nắm đấm của nó lần lượt va chạm cùng đại kiếm của tiểu thiên sứ bắn ra bông tuyết thập phần xinh đẹp.
Hàn Sâm giơ nỏ Khổng Tước lên, lại bắn hai mũi tên tới tiểu yêu tinh, nhưng trên cơ bản cũng không có tác dụng gì, tốc độ của nó quá nhanh, có thể dễ dàng tránh được mũi tên.
Nhưng Hàn Sâm lại phát hiện ra tuy tốc độ của tiểu yêu tinh này rất nhanh, lực lượng thân thể cũng cường hãn, nhưng thủ đoạn công kích chủ yếu của nó chỉ là khí tức băng tuyết, khi khí tức băng tuyết kia không đả thương được người, nó cũng không làm gì được tiểu thiên sứ.
Hàn Sâm thấy nỏ Khổng Tước không có tác dụng gì, đành phải gọi Xích Diễm Bạo Long Đột ra, chỉ có thứ này mới có cơ hội khắc chế tiểu yêu tinh, nếu như thừa dịp nó không kịp đón đỡ trực tiếp trảm xuống, có lẽ có thể khiến nó bị thương.
Hàn Sâm chăm chú nhìn vào tiểu yêu tinh, đồng thời dùng Động Huyền Kinh mở ra khóa gen, quan sát cách vận hành khí tức trong người tiểu yêu tinh.
Trong cơ thể của nó quả nhiên có khí tức vận hành, cũng không phải hỗn độn, nó hẳn là siêu cấp thần huyết đời thứ hai, biết được như thế khiến Hàn Sâm ngứa ngáy không thôi, hận không thể lập tức chém giết, hấp thu gen sinh mệnh tinh hoa của nó.
Nhưng tiểu yêu tinh nhìn thật sự quá đáng yêu, hắn cũng có chút không nỡ giết.
Tiểu thiên sứ lại không có tâm tình thương hương tiếc ngọc, đại kiếm không ngừng chém ra, lần lượt giao phong với tiểu yêu tinh.
Hàn Sâm vừa ghi nhớ mô phỏng cách vận hành khí tức của tiểu yêu tinh, vừa quan sát nhất cử nhất động, hy vọng có thể đoán ra quỹ tích di động của nó, tìm cơ hội đột nhiên ra tay, nói không chừng sẽ giết chết được.
Dùng hơn một giờ, Hàn Sâm đã hoàn toàn mô phỏng ra cách vận hành khí tức của tiểu yêu tinh, hắn thử một chút, khí tức cả người hắn lập tức hóa thành Huyền Băng, tràn đầy lực lượng hàn băng.
Đáng tiếc Hàn Sâm không thể giống như tiểu yêu tinh biến Hàn Băng thành lực lượng để đánh ra, chỉ khi thân thể đụng chạm mới có tác dụng.
Tiếp tục quan sát thêm một lát, cuối cùng Hàn Sâm đã tìm được một cơ hội, khi tiểu yêu tinh bị tiểu thiên sứ dùng đại kiếm chém tới, Hàn Sâm cầm Xích Diễm Bạo Long Đột liền hung hăng đánh một kích ra ngoài.
Từng tế bào trong cơ thể kêu gào, sức mạnh vô cùng vô tận tràn vào Bạo Long Đột, hóa thành một cây roi hỏa diễm, hung hăng quất lên trên người tiểu yêu tinh đang bay trên không trung.
Thân thể tiểu yêu tinh lập tức bị bắn đi như một quá bóng, nhưng trên người cũng không bị hỏa diễm thiêu đốt, khí tức băng tuyết trên người nó đã chặn lại hỏa diễm do Xích Diễm Bạo Long Đột bắn ra.
Bành!
Tiểu yêu tinh đụng vào mặt băng, lập tức khiến mặt băng dày đặc vỡ thành một cái động lớn, không bao lâu sau, tiểu yêu tinh nổi giận đùng đùng từ bên trong bay lên.
Tiểu yêu tinh có vẻ thật sự hận Hàn Sâm, hai cánh khẽ đập, hóa thành một tia sáng xông về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm xoay người chạy, vừa rồi hắn đã sử dụng Long Tượng Kích mạnh nhất, như thế vẫn không thể khiến tiểu yêu tinh bị thương, lúc này thân thể hắn đang suy yếu, càng không phải là đối thủ của tiểu yêu tinh rồi.
Tiểu thiên sứ lại xông lên, chặn ngang tiểu yêu tinh, Hàn Sâm mang theo Tiểu Ngân Hồ không thèm quay đầu lập tức bỏ chạy, có ở lại chỗ này nữa cũng không có chỗ tốt, trở về nghĩ biện pháp trước, lại để thân thể khôi phục rồi đến tìm nó cũng không muộn.
May mà có tiểu thiên sứ kéo chân, tiểu yêu tinh kia cũng không đuổi kịp Hàn Sâm, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hàn Sâm trốn vào trong rừng trúc rồi chạy đi.
Nhưng tiểu yêu tinh cũng không từ bỏ đuổi theo, nó vừa tránh né công kích của tiểu thiên sứ, vừa đuổi theo Hàn Sâm, không có ý định buông tha.
Hàn Sâm chỉ có thể tiếp tục chạy trốn, khi hắn chạy tới vừa cửa vào kia, lại nhìn thấy con Song Vĩ Ma Hạt màu tím đang ở bên ngoài rừng trúc gặm cây trúc và Huyền Âm Tằm.
- Tại sao lại xui xẻo như vậy?
Trong lòng Hàn Sâm không ngừng kêu khổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận