Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3354. Song Ma đại chiến

“Thế ngươi muốn giải quyết thế nào đây? Giết ta à? Không phải ta ta coi khinh ngươi đâu, nhưng với trình độ bây giờ của ngươi thì vẫn chưa đủ để làm thế” Đại Thiên Ma khinh thường nói.
Cổ Ma lạnh lùng nói: “Ta đúng là không giết được ngươi, nhưng chỉ cần có ta ở đây thì ngươi đừng mơ lấy được thứ mà lão hội trưởng để lại. Đây không phải thứ ngươi nên lấy, cẩn thận có mạng lấy nhưng không có mạng dùng.”
“Nếu ta không có tư cách lấy, thế thì ngươi lại càng không có hơn. Người đừng có quên, ta mới là đệ nhất phó hội trưởng của hội Thần Loạn nhé.” Đại Thiên Ma nói.
“Đệ nhất phó hội trưởng thì đã sao nào, đừng nói bây giờ hội Thần Loạn đã chỉ còn là trên danh nghĩa, cho dù vẫn còn thực quyền thì phó hội trưởng nên trông giữ thứ này cũng Táng Đạo Thiên, chứ không phải Đại Thiên Ma ngươi.” Cổ Ma khinh bỉ nói.
“Nói vậy thì, ngươi nhất quyết muốn tranh với ta đúng không?” Đại Thiên Ma hừ lạnh nói.
Hàn Sâm nghe đến đó, vốn đang tưởng hai người bọn họ chắc chắn sẽ có một trận đại chiến, ai ngờ Cổ Ma lại chuyển chuyển đầu mâu, nhàn nhạt nói: “Không phải ta muốn tranh với ngươi, nhưng ta đã tìm được chủ nhân của thứ kia rồi. Ta tới lấy thứ này là muốn nộp lại cho nàng, chẳng nhẽ ngươi muốn tranh giành với vị kia sao?”
“Ngươi nói tìm được là tìm được à? Sao ta phải tin ngươi? Ta vẫn còn chưa gặp được nàng đây.” Đại Thiên Ma xem thường nói.
Cổ Ma cũng không tức giận, tiếp tục nói: “Ban đầu vũ trụ trọng khải, hội trưởng đại nhân đưa nàng tới đại vũ trụ gen để tránh cho vũ trụ trọng khải gây hại tới nàng. Lúc ấy ta biết chuyện này nên mới nhân cơ hội chuyển thế tới đại vũ trụ gen, tìm kiếm tung tích của nàng.”
“Nói thế thì ngươi tìm được rồi à? Vậy ngươi ra nghe thử, kẻ đó là ai, bây giờ đang ở đâu?” Đại Thiên Ma hỏi như đùa cợt.
“Nàng tên Bảo Nhị, cái tên này chắc ngươi vẫn chưa nghe nói qua, nhưng chắc tên người nuôi nấng nàng thì ngươi đã nghe thấy rồi, chính là Hàn Sâm.” Cổ Ma nói.
Hàn Sâm nghe xong thì cả kinh, không ngờ người mà bọn họ nói tới một hồi lâu lại là Bảo Nhi, hắn không kìm lòng được vểnh tai lên nghe, trái tim cũng nhảy lên thình thịch, hắn hy vọng có thể biết được nhiều bí mật về Bảo Nhi hơn từ chỗ bọn họ.
Đại Thiên Ma không nói gì một lúc lâu, rồi Cổ Ma lại nói: “Nhìn sắc mặt của ngươi, hình như ngươi đã gặp Bảo Nhi đại nhân?”
“Gặp qua thì đã sao?” Lúc này Đại Thiên Ma mới hừ lạnh nói.
“Ngươi đã biết Bảo Nhi đại nhân trở về, thì đâu cần tranh đoạt với ta nữa đúng không.” Cổ Ma nói.
Đại Thiên Ma khinh thường bĩu môi nói: “Cổ Ma à Cổ Ma, ngươi cũng xem thường Đại Thiên Ma ta quá rồi đấy nhỉ? Ai biết ngươi lấy thứ kia là vì Bảo Nhi đại nhân, hay là cho bản thân mình chứ? Cho dù muốn giao cho Bảo Nhi đại nhân, thì cũng nên do ta bảo quản mới đúng.”
“Ngươi không tin ta thì sao ta tin ngươi được?” Cổ Ma hỏi ngược lại.
“Nói đến nói đi, thì vẫn phải xem nắm đấm của ai cứng hơn, dù sao ta và ngươi đã chướng mắt đối phương từ lâu rồi, ở chỗ này quyết đấu sinh tử luôn đi.” Đại Thiên Ma lạnh lùng nói.
Kế tiếp, Hàn Sâm nghe được một loạt tiếng vang rầm, bịch linh tinh truyền đến, rõ ràng là Cổ Ma và Đại Thiên Ma đã đánh nhau.
“Các ngươi đừng vội đánh, nói cho rõ ràng trước đã có được không?” Hàn Sâm thấy sốt ruột, sử dụng Động Huyền Khí Tràng xuyên qua hang chuột, thông qua đường ống ngoằn ngoèo, cuối cùng cũng phát hiện chỗ của Cổ Ma và Đại Thiên Ma.
Vị trí của bọn họ là ở trong một tòa cung điện thanh đồng khác cách cung điện thanh đồng Hàn Sâm đang ở không tới ba trăm mét, đang chiến đấu với nhau kịch liệt.
Bọn họ không biết đã sử dụng cách mà đều thoát khỏi sự áp chế của Phàm Trần Thiên, bóng dáng Đại Thiên Ma phiêu lơ lửng mơ hồ như quỷ my, mà Cổ Ma thì bất động như núi, vẫn duy trì thế phòng thủ.
Nhưng rõ ràng có thể nhìn ra được, mặc dù thuật gen của Cổ Ma thay đổi liên tục, nhưng bởi vì tỷ lệ Phá Giới quá thấp nên bị Đại Thiên Ma áp chế sít sao, hoàn toàn không có cơ hội phản kích, bị thua là chuyện sớm muộn thôi.
Mà thuật gen của hai người đều quỷ dị khó lường, bọn họ sử dụng các loại thuật gen tự nhiên vô cùng như múa bút thành văn, đánh tới lúc này mà vẫn chưa dùng trùng thuật gen, Hàn Sâm nhìn mà thấy kinh ngạc với sự uyên ác trong sở học của hai người bọn họ.
“Đại Thiên Ma, ngươi đừng có khinh người quá đáng.” Cổ Ma bị áp chế càng ngày càng lợi hại, không nhịn được lớn tiếng quát.
“Ta cứ bắt nạt ngươi đấy, thì đã sao? Ngươi chuyển thế sống lại suốt nhiều trăm triệu năm như vậy rồi mà cũng chỉ tu luyện đến trình độ này, bị bắt nạt cũng đáng đời lắm.” Đại Thiên Ma cất tiếng giễu cợt.
“Được thôi, vậy ta sẽ cho ngươi biết rốt cuộc Cổ Ma ta có phải hạng người dễ bắt nạt hay không.” Cổ Ma xem chừng là tức thật, ma khí màu đen trên người dâng lên, thậm chí còn có một quang ảnh màu vàng trông giống một pho tượng Phật Đà viễn cổ phủ xuống người hắn, thoáng cái đã biến ma khí màu đen thành phật quang màu vàng lấp lánh.
Lực Thiên Ma màu xám tro như ma quỷ kia của Đại Thiên Ma đụng vào phật quang màu vàng nhưng lại không áp chế được như lúc trước, chỉ hơi chiếm thế thượng phong thôi.
“Linh hồn kép Phá Giới?” Đại Thiên Ma kinh ngạc bật thốt lên.
Cổ Ma lạnh lùng nói: “Chuyển thế sống lại mặc dù lãng phí rất nhiều thời gian của ta, nhưng không phải không thu hoạch được gì. Ngươi còn nhớ Tí Hộ Sở mà lúc trước hội trưởng đại nhân đề cập tới không, †a chuyển sinh vào trong Tí Hộ Sở đó.”
“Ngươi cũng may quá ha, lại chuyển sinh vào nơi sinh ra Thánh Linh, chẳng trách ngươi lại có được linh hồn kép, chắc đây cũng không phải tình cờ đâu ha?” Đại Thiên Ma và đánh với Cổ Ma vừa nói chuyện.
Cổ Ma cũng giống vậy, vừa chiến đấu vừa đáp: “Đương nhiên không phải tình cờ, nơi mà lão hội trưởng đưa Bảo Nhi đại nhân tới chính là chỗ đó, ta muốn tìm kiếm Bảo Nhi đại nhân nên đương nhiên chỉ có thể chuyển sinh tới đó thôi. Nhưng vì muốn chuyển sinh vào Tí Hộ Sở, mà ta đã phải bỏ ra cái giá không hề nhỏ, đến linh hồn cũng suýt tan thành mây khói luôn.”
“Đáng tiếc, cho dù ngươi đang chiếm được chỗ tốt từ nơi sinh ra Thánh Linh thì vẫn không phải đối thủ của ta.” Đại Thiên Ma cười lạnh nói.
“Quả thật ta không phải đối thủ của ngươi, nhưng ngươi muốn giết ta thì cũng phải bỏ ra cái giá không nhỏ. Nếu như Táng Đạo Thiên trở về vào lúc này thì ngươi nghĩ ngươi còn lấy được đồ sao? Khát vọng của hắn về thứ kia chắc chắn chẳng kém gì ta và ngươi đâu.” Có vẻ Cổ Ma muốn thuyết phục Đại Thiên Ma bằng ngôn ngữ.
Nhưng mà Đại Thiên Ma lại chẳng dao động tí nào, sát khí tỏa ra bốn phía: “Vậy thì ta sẽ giết chết ngươi trước khi Táng Đạo Thiên trở về.”
Trong lúc nói chuyện, hai tay của Đại Thiên Ma kết một thủ ấn cổ quái, một dao động lực lượng cổ quái chấn động lan ra từ tay của nàng. Hàn Sâm còn chưa nhìn rõ có chuyện gì xảy ra thì cảm thấy bỗng Động Huyền Khí Tràng bị đánh tan, hắn đã mất cảm ứng với nơi đó.
Đợi khi Hàn Sâm lại sử dụng Động Huyền Khí Tràng men theo con đường lúc trước thò tới nơi đó thì ngực của Cổ Ma đã bị đâm xuyên, lỗ máu xuyên qua tim đang chảy ra ma huyết màu vàng kim, trông vẻ hắn sắp chết tới nơi rồi.
Mà tình hình của Đại Thiên Ma cũng chẳng khá là bao, khí tức trên
người yếu đi rất nhiều, trông vẻ suy yếu vô cùng, khóe miệng của nàng cũng tràn ra một ít máu tươi.
“Âm oán giữa ta và ngươi cuối cùng cũng chấm dứt.” Hai tay của Đại Thiên Ma lại ngưng tụ lực lượng, chuẩn bị cho Cổ Ma một kích cuối cùng.
Nhưng đúng lúc này, lại có một âm thanh lạnh lùng truyền tới: “Vất vả cho hai vị quá, không có các ngươi thì ta rất khó tìm được nơi này đấy.”
Hàn Sâm cả kinh, rồi thấy cửa thanh đồng của đại điện thanh đồng đó mở ra, Táng Đạo Thiên đi đến.
Hết chương 3354.
Bạn cần đăng nhập để bình luận