Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1161: Gặp Gỡ Trong Cửa Hàng

Hoàn thành sự nghiệp lớn đưa con tới, Hàn Sâm ôm lấy Kỷ Yên Nhiên nói chuyện.
- Gần đây trong cửa hàng mới đưa vào một loại phi thuyền model mới, muốn đi thử một chút hay không?
Móng tay của Kỷ Yên Nhiên vẽ vòng tròn ở trên cánh tay của Hàn Sâm nói ra.
- Phi thuyền à, còn không đã ghiền bằng lái Độc Giác Tiên.
Hàn Sâm thuận miệng nói.
- Ôi. . .
Lời vừa mới dứt, Hàn Sâm cảm giác trên cánh tay tê rần, Yên Nhiên đã hung hăng cắn một cái lên trên cánh tay hắn.
- Làm sao lại cắn anh?
Hàn Sâm vô tội nói.
- Có đi không?
Kỷ Yên Nhiên cọ xát răng mèo nói.
- Đi, đánh chết cũng phải đi.
Hàn Sâm rất có cốt khí nói ra.
Mới rạng sáng ngày hôm sau, sau khi Hàn Sâm rửa mặt, mang theo Bảo Nhi cùng đi tới cửa hàng phi thuyền do Kỷ Yên Nhiên mở.
Cái cửa hàng này xem như là cửa hàng phi thuyền lớn nhất trên Lạc Gia Tinh rồi, trưng bày ở trong đại sảnh có rất nhiều mẫu phi thuyền mới cao cấp, Hàn Sâm nhìn rất hưng phấn.
Trong cửa hàng đều là người máy trí tuệ nhân tạo cung cấp phục vụ chọn mua, liền một nhân viên cửa hàng cũng không nhìn thấy.
- Anh ở chỗ này chờ em, phi thuyền mới vẫn còn ở trong kho hàng, em đi xem nó thử xem.
Kỷ Yên Nhiên nói xong đưa túi cùng áo khoác của mình cho Hàn Sâm, mình thì đi tới phòng điều khiển.
Hàn Sâm liền mang theo Bảo Nhi đi dạo ở trong đại sảnh, nhìn phi thuyền nhà mình bán một chút.
Chính hắn rất ít khi lái phi thuyền, cho dù lúc cần phải lái, cũng đều là lái tự động, bởi vì thời gian ở trong Liên Minh tương đối ít, cho nên đối với phi thuyền cũng không có truy cầu cao.
Nhưng mà đàn ông đều có giấc mơ với máy móc, mặc dù giấc mơ máy móc của Hàn Sâm không mạnh mẽ cho lắm, nhưng nhìn những chiếc phi thuyền được tạo hình tinh mỹ tràn ngập lực lượng cùng đường cong mỹ cảm này, cũng cảm thấy vô cùng ưa thích, có xúc động muốn được lái về nhà sưu tầm.
Bảo Nhi không có hứng thú gì đối với phi thuyền, nhưng lại cảm thấy rất hứng thú đối với người máy trí tuệ nhân tạo ở bên cạnh, tò mò nhìn bọn họ.
- Người trẻ tuổi, có thể giúp chúng tôi một chuyện không?
Lúc Hàn Sâm đang quan sát phi thuyền, một đôi vợ chồng già đã đi tới bên cạnh, gương mặt lộ ra vẻ khó xử, giống như gặp phải chuyện gì phiền toái.
- Có chuyện gì có thể giúp hai người?
Nếu như đủ khả năng, Hàn Sâm đương nhiên không ngại trợ giúp bọn họ.
Người đàn ông nói:
- Chúng tôi muốn mua một cái phi thuyền, nhưng mà không biết nên chọn như thế nào, cũng không hiểu nhiều những này, cậu có thể giúp chúng tôi được không?
Hàn Sâm có chút kỳ quái đánh giá đôi vợ chồng già này:
- Nếu hai người muốn biết số liệu gì, có thể hỏi người máy trí tuệ nhân tạo, hoặc là để cho bọn họ giới thiệu cũng được, có gì không hiểu có thể trực tiếp hỏi bọn họ, bọn họ sẽ giải đáp kỹ càng hơn.
Người đàn ông bất đắc dĩ giang tay ra nói:
- Chúng tôi chưa từng tiếp xúc với những vật này, cũng không được giáo dục về phương diện này, đối với kiến thức căn bản cũng không hiểu rõ lắm, chỉ là muốn mời giúp tôi đề cử một cái phi thuyền bình thường thích hợp sử dụng ở bên trong tinh cầu, lợi ích kinh tế thực tế thuận tiện một chút, không biết có nào loại tương đối được hoan nghênh không.
Người đàn ông kia nói như vậy, Hàn Sâm lại càng thêm ngạc nhiên, ở trong Liên Minh hiện tại vẫn còn có người không hiểu những thứ này, vậy chỉ có thể nói tuổi tác của đôi vợ chồng này xác thực là rất già, nếu không lúc đi học sẽ được tiếp nhận giáo dục tương quan.
- Kỳ thật đối với mấy cái này cháu cũng không hiểu nhiều, nếu như hai bác không vội, có thể chờ ở chỗ này một chút hay không, vợ của cháu sẽ lập tức tới, cô ấy đặc biệt am hiểu ở phương diện này, nhất định có thể giúp được hai bác.
Hàn Sâm nói ra.
- Vậy thì rất cảm ơn cậu.
Đôi vợ chồng kia rất cao hứng, liền ngồi xuống ghế dựa bên cạnh nói chuyện với Hàn Sâm.
Vợ chồng họ đều là người có tính cách rất hiền hoà rất có tu dưỡng, rất dễ dàng hàn huyên cùng với Hàn Sâm.
Hàn Sâm rất nhanh đã khái hiểu rõ đối với bọn họ, hai người nay cũng đã gần 300 tuổi, là người bản địa ở Lạc Gia Tinh, cả đời chưa đi ra khỏi Lạc Gia Tinh.
Người già như vậy, ở trong Liên Minh đang từ từ tăng nhiều, người già trước khi thế giới Tí Hộ Sở chưa được khai phát, có thể sống sót ở trong Tí Hộ Sở, nhiều ít đều gia tăng lên một ít tuổi thọ, người trường thọ càng ngày càng nhiều.
Đôi vợ chồng già này có một tòa trang viên của mình, hai người lúc còn trẻ có mở cửa hàng thú cưng, có nghiên cứu rất sâu đối với thuần dưỡng sủng vật.
Nhưng sau khi thế giới Tí Hộ Sở được khai phát ra, người ở trong Liên Minh nuôi sủng vật càng ngày càng ít, sau khi bọn họ bán cửa hàng đi liền ngay ở trong trang viên nhà mình nuôi một ít sủng vật giải trí lúc hưu nhàn.
Hơn nữa bọn họ ở trong Tí Hộ Sở cũng nuôi không ít sủng vật, ông lão kia còn đắc ý nói cho Hàn Sâm, ông ta còn thuần dưỡng một ít dị sinh vật.
Hàn Sâm liền thỉnh giáo bọn họ một ít phương pháp cùng kỹ xảo thuần dưỡng dị sinh vật, hai ông bà lão giảng rất nhiều thứ cho Hàn Sâm, giúp cho Hàn Sâm lấy được lợi ích không nhỏ.
Sau khi Kỷ Yên Nhiên trở về, Hàn Sâm giới thiệu họ cho Kỷ Yên Nhiên, sau đó để cho Kỷ Yên Nhiên đề cử phi thuyền cho bọn họ.
Sau khi Kỷ Yên Nhiên hỏi rõ nhu cầu của bọn họ, đề cử cho bọn họ mấy loại phi thuyền, hơn nữa mang theo bọn họ thể nghiệm vài loại phi thuyền kia, giúp cho tự bọn họ cảm giác ưu điểm cùng khuyết điểm.
Hai vợ chồng kia cuối cùng lựa chọn một cỗ Vân Hạc, đối với sự hỗ trợ của Hàn Sâm cùng Kỷ Yên Nhiên đều biểu đạt cảm ơn, hơn nữa còn mời bọn họ có thời gian đi tới trang viên của bọn họ chơi.
- Anh biết bọn họ à?
Sau khi hai người rời khỏi, Kỷ Yên Nhiên nhìn Hàn Sâm hỏi.
- Đó không phải là mới vừa làm quen à, làm sao vậy? Có vấn đề gì sao?
Hàn Sâm có chút kỳ quái nhìn Kỷ Yên Nhiên, không biết tại sao cô ta lại hỏi như vậy.
- Anh là cư dân gốc ở Lạc Gia Tinh, vậy mà không biết bọn họ sao?
Kỷ Yên Nhiên dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Hàn Sâm.
- Bọn họ rất nổi danh à?
Hàn Sâm ngây cả người, xác thực là hắn không có ấn tượng gì đối với hai người kia cả, cũng không giống như là nhân vật nổi danh thường xuyên xuất hiện ở trên tin tức.
Kỷ Yên Nhiên lắc đầu nói:
- Bọn họ cũng không tính là nổi danh, thế nhưng con trai của bọn họ lại cực kỳ nổi danh, khẳng định là anh đã nghe nói qua.
- Là ai?
Hàn Sâm tò mò hỏi.
- Chiến dịch Lôi Khắc Dạ lúc anh đi học đã học qua rồi chứ?
Kỷ Yên Nhiên không trả lời Hàn Sâm, ngược lại hỏi Hàn Sâm một vấn đề.
- Học qua rồi, không phải nói trận chiến ấy là một chiến dịch quan trọng nhất để nhân loại chúng ta bước vào vũ trụ à, đặt vững địa vị của nhân loại chúng ta ở trong vũ trụ. . .
Hàn Sâm hồi tưởng nội dung hồi trước mình học ở trường học lại một lần, bởi vì chiến dịch này thật sự quá nổi danh, cho nên đến hiện tại hắn vẫn còn nhớ rõ một chút.
- Vậy chắc là anh còn nhớ, ở trong chiến dịch kia, có một vị tướng quân đánh tới hết gạo sạch đạn, cuối cùng chỉ huy chiến hạm phóng tới chủ hạm của Tu La tộc chứ?
Kỷ Yên Nhiên nói ra.
- Bọn họ sẽ không phải là cha mẹ của tướng quân Hứa Hạc Niên đấy chứ?
Hàn Sâm lập tức chấn động.
Năm đó ở tinh hệ Lôi Khắc Dạ, Hứa Hạc Niên chỉ huy chiến hạm Hỏa Liệt Điểu va chạm kinh thiên kia, có thể nói là bước ngoặt mấu chốt thay đổi chiến cuộc, cũng là bởi vì một cú va chạm này, chủ hạm của Tu La tộc bị hủy, nguyên bản Tu La hạm đội đã lấy được ưu thế bởi vì bị mất đi chỉ huy, cuối cùng bị nhân loại đánh bại, giúp cho nhân loại đoạt được tinh hệ Lôi Khắc Dạ với tư cách là tấm lá chắn quan trọng của Liên Minh, từ đó đặt vững thịnh thế hôm nay của Liên Minh.
Hứa Hạc Niên và Hỏa Liệt Điểu, cùng với hơn một vạn quân nhân ở trên Hỏa Liệt Điểu cũng được vĩnh viễn ghi vào sử sách.
Đối với cả nhân loại mà nói, đó là thắng lợi đáng để hoan hô, nhưng mà đối với người nhà của Hứa Hạc Niên cùng hơn một vạn quân Liên Minh kia mà nói, đó lại là một lần tai nạn.
Hàn Sâm có chút hiểu rõ vì cái gì mà cuối cùng hai ông bà lão kia lại chọn Vân Hạc, có lẽ bọn họ dùng thứ này để tưởng nhớ đứa con đã rời đi của bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận